Tông Chủ Ác Ma Của Ta

Chương 39: Ta bỏ trốn....




Trong đêm tối tĩnh mịch ở vùng núi Thủy Bảo thuộc Trung Ma Vực,một bóng nam nhân mặc y phục trắng đang đi chuyển trên cánh đồng cỏ hút máu.

Xung quanh chân của người này toát ra một mùi hương kỳ lạ ,khiến cho những nơi Y đi qua cỏ đều héo úa vàng khô.

_Loạt xoạt....

Những đường di chuyển lướt vùn vụt trong đám cỏ từ tứ phía đang chạy đến vị nam nhân đó.Y đứng lại,nhếch nép cười khẩy một cái ,rồi tung cả bảy chiếc đuôi Hồ Ly trắng tinh ,quất khắp nơi,khiến đất nổ liên hồi.

_Ầm...ầm...

Hoá ra là Bạch Diễn Tình ,Y đang đi làm nhiệm vụ mà Khiêm Tử Lăng giao phó.

Từ trong đám cỏ bay vụt lên những tên Quái nửa người nửa Kỳ Đà ,tất cả cùng một lúc tung chưởng đánh trả vào Bạch Diễn Tình.

Bạch Diễn Tình né tránh ngoạn mục còn quất đuôi đánh trả quất nát thây vài tên ,chẳng mấy chốc đã giết sạch bọn quái tập kích.

Lúc này lại có thêm một ma chưởng khá mạnh màu đen quét đến làm nổ tung đất đá trên đường mà nó đi qua,Diễn Tình dùng tay đánh ra một chưởng lực đỡ lại,sức bật mạnh đến nổi đẩy Diễn Tình trượt lùi ra sau một đoạn.

_Ầm ầm....

_Kỳ Đà Quỷ Tướng?

Khói bụi lắng xuống thì hiện ra một tên Quỷ Tướng cao to,cơ bắp săn chắc ,tóc xoã chia ngôi giữa ,trên người mặc giáp chiến,hộ uyển ,giày cao cổ đều có gai nhọn bằng kim lọai màu vàng,gương mặt vuông chữ điền,có râu lún phún quanh hàm .

_Cửu vĩ hồ....đã lâu không gặp!

Bạch Diễn Tình có chút căng thẳng.

_Hừ...không ngờ ngươi vẫn chưa chết...lại còn biến hình ra được lớp da hoàn chỉnh như vậy,mấy năm qua ma lực tăng không ít nhỉ?

Kỳ Đà cười ha ha vang dội khắp núi rừng.

_Cũng nhờ có tên Khiêm Lăng Bình ban cho....nên Bổn Tướng mới có thể luyện được ma lực Tuyệt Đại như bây giờ...ha

ha ha...

Bạch Diễn Tình hất hàm tỏ vẻ khinh khi.

_Hừ...ngươi tưởng ta là hồ ly mới đắc đạo sao?buông lời ba hoa khuếch trương thân thế....nếu ngươi đã tu luyện đến cấp Tuyệt Đại sao vẫn còn trốn chui trốn lũi mà không dám đến quyết chiến với Ma Vương ?ta nghĩ ngươi bị truy sát lâu quá nên đầu đã bị ảo giác hoang tưởng rồi....

Kỳ Đà nheo mắt,nghiến răng.

_Grừ...Con Yêu Hồ chết tiệt ....để gia gia đây cho ngươi thấy sức mạnh ma lực của ta .....yaaaa....

Kỳ Đà xuất chưởng đánh tới tấp ,những chưởng lực của hắn đánh hụt vỗ đến đâu là ở đó nát vụn,Bạch Diễn Tình thân pháp nhanh nhẹn nên không khó để né tránh,Y dùng đuôi đánh trả,cả hai đều là Yêu Tinh tu luyện thành hình người,Bạch Diễn Tình tuy là Quái bậc Trung nhưng đã từng kết tụ Cốt Quỷ dù đã bị Bá Dực đánh nát,nhưng mấy năm qua Y cũng chữa trị được phần nào,ma lực sánh như Quỷ Cấp Đại.

Kỳ Đà vẫn là Yêu Quái cấp đại ,nhưng mấy năm qua đi theo Tạ Kiều Lam tu luyện theo ma pháp thượng cổ ma lực cũng đã tăng lên rất nhiều,so với Bạch Diễn Tình có thể nói là kẻ tám lạng người nửa cân.

Nhiệm vụ của Bạch Diễn Tình lần này là đi xác minh về thân phận của một tên Quỷ Nhân có tên là Quỷ Điệp Ma Quân ,hắn đang dần chiêu mộ quỷ binh,phạm vi lai vãn ở Trung Ma Vực.Các quỷ Tướng canh gác ở nơi này chẳng hiểu cớ gì mà không về Quỷ Thành báo cáo tình hình,nghĩ có chuyện mờ ám nên Khiêm Tử Lăng phái Bạch Diễn Tình đi điều tra,khi Y đi đến vùng núi này thì bị tập kích.

Đang đánh bất phân thắng bại thì đột nhiên ở đâu lại bay đến cả trăm cánh hoa Tử Điệp bu lấy Bạch Diễn Tình,làm cho Y vừa đánh với Kỳ Đà vừa tránh những cánh hoa bám vào mình.

_Hừ...cánh Hoa Tử Điệp...tại sao lại xuất hiện ở Quỷ Vực chứ....?

Một người thần bí bất ngờ xuất hiện ,hắn phát chưởng gián vào lưng của Bạch Diễn Tình,khiến cho Y không tránh kịp.

_Bốp...

_Á....

Bạch Diễn Tình văng đi một đoạn,ngã sóng soài trên đất thổ cả huyết.

_Ụa..ặc..ặc....khốn kiếp dám đánh lén ta...ặc...

Y loạng choạng đứng lên

_Ngươi là ai?

Kỳ Đà vội thi lễ cúi đầu.

_Chủ nhân!

Bạch Diễn Tình ngạc nhiên nhìn tên bí ẩn đó.

Hắn nhẹ nhàng bỏ cái mũ áo choàng trùm trên đầu xuống,mỉm cười ma mãnh nhìn Bạch Diễn Tình.

_Tiểu Hồ Ly....ngươi quên ân nhân rồi hay sao...?

Bạch Diễn Tình nghe giọng nam trầm không ấn tượng gì nhưng mở tròn mắt kinh ngạc khi thấy dung mạo của người bí ẩn đó.

_Hả....Tạ Kiều Lam?

Ấn đường của Bạch Diễn Tình hơi nhăn

"Hừm...bốn năm trước ả điều khiển Lãnh Mộ Tuyết tấn công Thiếu Chủ sau đó ta cứu Thiếu Chủ chạy khỏi Trung Nguyên không hề quan tâm đến tung tích của ả...bây giờ gặp lại có vẻ như Ả không còn là người nữa...xem ra ma lực cao ngang ngửa với Thiếu Chủ...ta không thể nán lại đây lâu..

."

_Trí nhớ của ngươi vẫn chưa mòn mọt nhỉ....

_Hừm ....trên nam dưới nữ ...người không ra người quỷ không ra quỷ....Ngươi bây giờ thật khiến người khác kinh tởm....

Giống như đã bị Bạch Diễn Tình nhìn xuyên thấu tâm can ,Tạ Kiều Lam tức giận như phát tiết,chưởng một chưởng mạnh bạo chưa từng có về phía Bạch Diễn Tình.

_Hừ....ngươi chết đi.

Bạch Diễn Tình có linh cảm không tốt liền lui vài bước định tìm đường tháo chạy nhưng không còn kịp nữa,Y dùng ma lực tạo vòng kết giới đỡ lại chưởng lực,chưởng lực của Tạ Kiều Lam vỗ nát vòng kết giới,hất Bạch Diễn Tình bay xa một đoạn,Y nằm ngửa trên đất không thể cử động nữa ,miệng Y ọc ra từng ngụm,từng ngụm máu.

_Hước...hước...Đông...Kỳ....Vân....

Màn đêm vẫn đen tối,mắt của Bạch Diễn Tình nhìn lên khoảng không mờ mịt ,chợt thấy gương mặt của Đông Kỳ Vân ngơ ngơ ngáo ngáo nhìn mình,đuôi mắt của Y phím hồng một dòng lệ chảy ra khoé mắt,rồi tất cả như chìm dần trong đáy nước,lạnh lẽo,u tối.

Kỳ Đà đi đến quan sát thì thấy Bạch Diễn Tình đã bất động.

_Chủ nhân hắn chết rồi.

Tạ Kiều Lam nhếch khoé miệng,ánh mắt sáng lên.

_Tốt....như vậy mới triệt để nghe lời....hừm...Ngươi đi thông truyền cho Hoa Y bảo ả chuẩn bị xuất kích đi.

_Dạ,tuân lệnh.

Sau khi Kỳ Đà rời đi,Tạ Kiều Lam đến gần và ngồi cạnh Bạch Diễn Tình,Hắn nhìn chầm chập vào gương mặt trắng mịn đẫm máu của Y thật lâu.Không biết trong đầu của hắn nghĩ gì khi bất chợt đưa tay sờ vào cái dấu chu sa trên trán của Bạch Diễn Tình.Dấu chu sa khi vừa bị ngón tay của Kiều Lam chạm vào thì bất ngờ phát ra ánh sáng đỏ,khiến cho Kiều Lam sửng sốt vội rút tay về.

_Hừm...oán hồn vẫn chưa nát sao?

Tạ Kiều Lam liền thi triển chú thuật yểm vào người của Bạch Diễn Tình,qua một lúc lâu Hắn mỉm cười bỏ đi.Thi thể của Bạch Diễn Tình vẫn nằm lại đó đến ba ngày sau chợt Y mở mắt tỉnh lại.

_Aaaa....đầu của ta....aaa....đây là đâu?

....

_Xoảng!

_Úi da....hừ...lại vỡ nữa...đây là chung trà thứ bảy bị vỡ hôm nay rồi...

Đông Kỳ Vân ngồi bên ngoài mái đình nơi Hành Cung của Bạch Phi để ngắm hoa uống trà,nhưng chẳng hiểu sao trong lòng của Y có chút hồi hộp,bức rức đã làm vỡ liên tục bảy tách trà.

_Tim mình sao thỉnh thoảng lại đau nhói lên thế này?hừ...lẽ nào...ôi không không không...không thể...sao mình lại nhớ hắn chứ...cái tên Hồ Ly Biến Thái đó có gì để nhớ...hừ...a phải rồi...vì mình mấy tháng qua không có tiếp xúc với nữ nhân nên hơi bực...đúng đúng...hừ....tên Hồ Ly chết bầm sao đi lâu như vậy vẫn chưa về nữa chứ...có khi nào....ậy đừng lo đừng lo....hắn là Yêu Quái bậc Trung đó mà....ma lực cao siêu...lại có tuyệt kỹ Bách Biến...hắn làm gì mà để chịu thua thiệt chứ...khéo lo...Á...không....ta ta ta ...đang lo cho hắn...không...không.đi tắm,phải phải đi tắm cho tỉnh ra....ai ya....

Nói xong Y vụt chạy đi tắm.

......

Nói về chuyện sau khi nắm tay của Mộ Tuyết kéo về Thẫm Cung,suy nghĩ của Khiêm Tử Lăng vô cùng rối loạn,Hắn cứ nắm chặt cổ tay Mộ Tuyết không buông,không nói gì ,chỉ nhìn Mộ Tuyết không chớp mắt,trong ánh mắt đầy rẫy sự nghi ngờ,lo lắng ,như phẫn uất lại như chất chứa thù hận,thương cảm .

_"Hắn chính là Lãnh Mộ Tuyết,nhưng tại sao ánh mắt lại như thế?thần thái không có chút oai võ nào,nhưng hắn không phải là kẻ giả mạo,ánh mắt này đã từng là như vậy,nhưng lại không phải ánh mắt của Lãnh Mộ Tuyết khi ở Bách Kiếm Môn ,không phải ở U Minh Nhai....mà là...mà là ở...thôn Kính Hà...ở rừng Độc Chướng...phải chính là ánh mắt này....."

_Đại Đại Đại Vương người nắm cổ tay Diễn Tình đau quá....có thể buông tay ta ra một chút không ạ?

_Hừ...

Tử Lăng nheo mắt một cái ,quăng Mộ Tuyết đi ,theo đà Y bay thẳng lên giường ,nằm sấp mặt .

_Bạch.

_Á..ặc...ặc...ngực của ta...ặc....hước...

Mộ Tuyết vừa lồm cồm ngồi dậy trở người thì Tử Lăng đã ngồi lên giường áp sát mặt hắn gần mặt của Y.

"_Tình.. tình huống gì vậy....đừng nhìn sát như vậy chứ....kích thích lắm đó ....ta không kìm lòng nổi đâu à....hic....cứu..."

Khiêm Tử Lăng dù bị Hoá Quỷ khuôn mặt có chút thay đổi dữ dằn nhưng vẫn rất tuấn lãng,điều này lại khơi nỗi lòng mê trai đẹp của Mũi Trâu tái xuất.

_Chụt!

_Ưm....

Bất ngờ Tử Lăng hôn môi của Mộ Tuyết,khiến toàn thân của Y như mềm nhũn ra,hơi thở bắt đầu gấp gáp,cả người như nóng lên.

Tử Lăng một tay bóp vào cằm của Mộ Tuyết ,một tay giữ cổ tay của Mộ Tuyết ấn người của Y nằm sát xuống giường.

Mộ Tuyết tim đập loạn lên ,hơi thở thêm dồn dập,Y nằm im không chống cự,Tử Lăng cứ thế hết hôn môi lại xuống cổ,hôn hết mặt lại xuống đến ngực,nhẹ nhàng,mê đắm không hung bạo như những lần ở bên Bạch Diễn Tình.

Chiếc áo của Mộ Tuyết được cởi bỏ,lộ thân hình trắng mịn,săn chắc phơi ra dưới mắt của Tử Lăng,Hắn ngạc nhiên khi thấy hình xăm cánh hoa Tử Điệp trên ngực của Mộ Tuyết.

_Đây là gì?tại sao trước đây ta không thấy..

Mộ Tuyết lúng túng.

_Dạ,dạ,đây... đây....chỉ là hình xăm cánh hoa...Diễn Tình ....muốn có chút khác biệt thôi...

Tử Lăng nhíu nhẹ đầu mài.

_"Đây là cánh hoa Tử Điệp....Mộ Tuyết ngươi và Tạ Kiều Lam vẫn chưa phá bỏ liên hệ sao?"

Mộ Tuyết định nhỏm dậy,trườn lên trên một chút để rời khỏi sự đè nặng của Tử Lăng trên người mình,thì bất ngờ bị Tử Lăng ấn hai vai nằm trở lại giường.

_Định đi à?

_Không,không,không dám...

_Hừm...

_Chụt...

_Ưm....

Lại tiếp tục chuyện bỏ dỡ

Những ngày tiếp theo ,Ma Vương luôn giữ Bạch Phi ở lại thị tẩm,không điên cuồng đập phá như trước ,không phóng đãng như trước,không gọi cùng lúc năm sáu Cung Phi khác đến để vui đùa ,mà chỉ một lòng sũng hạnh Bạch Phi. Chuyện này khiến cho Kim Ngọc Cốt sinh hận,lòng đố kỵ như thiêu đốt tâm can.

_Xoảng...grừ....

Ngọc Cốt thẳng tay ném khay rượu thịt vào vách nhà vì không được phép bước chân qua ngưỡng cửa Hành Cung của Quỷ Vương,ả sôi máu khi biết người ở trong thẩm cung của Khiêm Tử Lăng lại là Bạch Phi.

_Tại sao,tại sao chứ...không phải Đại Vương rất ghét hắn hay sao ,lần nào thị tẩm cũng đánh cho hắn thừa sống thiếu chết....tại sao bây giờ lại yêu hắn như vậy?

Một nữ tỳ liền nói

_Nô tỳ nghe nói Cửu Vĩ Hồ Ly có một tuyệt chiêu là Mê Tâm Nhãn ,hắn dùng ánh mắt để yểm ma thuật và người khác khiến cho họ yêu thích hắn...

_Hừ...xằng bậy...Đại Vương là Thiếu Chủ của dòng dõi Khiêm Lăng Hoàng Tộc mang trong người dòng máu Quỷ Tộc sao có thể trúng mê tâm thuật....hừm...dẫu sao thì hắn cũng chỉ là Quái bậc Trung thân cô thế cô muốn so với ta có cả dòng tộc Quỷ Tướng phía sau ,hắn chỉ như trứng chọi đá....Kim Ngọc Cốt ta sẽ cho hắn chết không toàn thây ...

_Vậy sao?

Tiếng của Bạch Diễn Tình bất ngờ vang lên sau lưng khiến cho Kim Ngọc Cốt giật nảy người.

_Á...ngươi ...ngươi không phải là đang ở trong Tư Phòng của Đại Vương hay sao?

"Hừ...cái tên chết tiệt này...đứng sau lưng ta khi nào chứ.?.."

Bạch Diễn Tình trong y phục trắng bị loang lổ máu, có mặc áo choàng lông Hồ Ly,phát khấu cài tóc cũng có viền lông hồ ly trắng,tuy trên mặt có vài vết trầy nhưng không thay đổi diện mạo tuấn mỹ của Lãnh Mộ Tuyết.

_Dù cho ta có là đơn thân cô thế nhưng vẫn là Phi Tử của Đại Vương,ngươi muốn đánh nát thây ta đã hỏi qua ý của Người chưa?

_Hừm...một tên Quái thấp hèn như ngươi giết trăm.tên cũng chẳng nhằm gì ...cũng như đạp chết một con kiến...Đại Vương sẽ không vì ngươi mà bất hòa với cả Tộc Quỷ Tướng.

_Grừ....ngươi thật sấc láo ....để ta xem Đại Vương sẽ xử tội ai trước...yaaa....

Bạch Diễn Tình tung đuôi ra tấn công Ngọc Cốt,ả cũng chẳng kém liền triệu thần võ ra nghênh chiến là một chiếc roi hình con rắn bằng vàng.Cả hai đánh nhau quyết liệt làm nổ tung mấy nơi ,cây cối cũng gãy đổ,tuy Ngọc Cốt là Quỷ Bậc Trung nhưng ma lực không bằng Bạch Diễn Tình ,bị Y đánh một chưởng ngã lăn ra đất thổ huyết.

_Á...ụa...ặc ặc...ngươi dám đả thương ta....con Hồ Ly chết tiệt...

_Hừ còn dám chửi mắng....xem ra ta vẫn còn nhẹ tay rồi....

Bạch Diễn Tình lập tức tung ra một chưởng thì có một chưởng lực khác bay đến cản lại.

_Dừng tay....

_Hừ...

Khiêm Tử Lăng ở trong Thẫm Cung nghe có tiếng đánh nhau nên đã ra xem thử,không ngờ nhìn thấy Bạch Diễn Tình và Kim Ngọc Cốt đánh nhau.

_Ở trước Thẫm Cung của Bổn Vương mà hai ngươi dám gây náo loạn?muốn chết sao?

Ngọc Cốt hoảng hốt vội quỳ xuống.

_Đại Vương tha tội,Ngọc Cốt không hề cố ý gây náo loạn ,mà là do hắn,hắn vô cớ đả thương thiếp....hic...hic....

Tử Lăng nhìn sang Bạch Diễn Tình ,Hắn không hề ngạc nhiên,khi thấy Y phục của Bạch Diễn Tình dơ bẩn và đầy máu,HẮN lạnh lùng hỏi.

_Chuyện ta bảo ngươi đi làm đã làm xong chưa mà quay trở về rồi?

_Dạ bẩm Đại Vương đã tra rõ rồi ,tên Quỷ Điệp Ma Quân chính là Kỳ Đà Quỷ Tướng....ặc...ặc....

_Ngươi bị thương không nhẹ đâu,trở về Cung nghỉ ngơi mọi chuyện để sau....

_Dạ....Diễn Tình xin cáo lui.....

Ngọc Cốt không hiểu gì cả định lên tiếng hỏi thì bị Tử Lăng đuổi về Cung.

_Đại Vương hắn....

_Nàng còn dám lên tiếng...Diễn Tình là Phi Tử của Bổn Vương không phải người hầu dưới quyền của nàng mà nàng có thể chất vấn hắn....còn nữa đừng có đem Quỷ tộc của nàng ra thị uy nữa....dưới trướng của ta không chỉ có một dòng tộc Quỷ Tướng....đừng để vì nàng mà cả tộc bị liên lụy....hừ....

_Ơ...dạ...Ngọc Cốt xin ghi nhớ ....

_Lui đi....

_Dạ...

Mặc dù đã rời đi nhưng Kim Ngọc Cốt không hề bỏ qua chuyện hôm nay,ả càng hận Bạch Diễn Tình nhiều hơn.

_Hừm...ta không để ngươi yên đâu....

....

Bạch Diễn Tình trở về tư phòng thấy Đông Kỳ Vân nằm trên giường của mình say ngủ thì ngạc nhiên .

Hắn bổng dưng nổi trận lôi đình quất đuôi cuốn lấy Đông Kỳ Vân kéo xuống đất.

_Hừm...sao tên này lại ở đây chứ?yaa...

_Á....ặc...ặc...cái gì vậy hả?...ta đang ngủ mà...ặc...

Đông Kỳ Vân mơ màng bò dậy thì nhìn thấy Bạch Diễn Tình đã đứng trước mặt Y,trong lòng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

_Là ngươi hả?ngươi về rồi sao?...ngươi ....ngươi...bị thương sao?để ta xem...

Đông Kỳ Vân lo lắng định nắm lấy cổ tay của Bạch Diễn Tình xem mạch thì bất ngờ Diễn Tình né tránh còn tống cho Y một cước vào bụng ,ngã sấp mặt.

_Hừ...tránh ra....

_Bốp....

_Á.....

Đông Kỳ Vân vô cùng khó hiểu ôm bụng đứng lên

_Ngươi...ngươi điên rồi hả sao lại đạp ta chứ....ặc ....Hồ Ly Điên Khùng....

_Hừ....tại sao ngươi lại ở đây?còn dám nằm trên giường của ta?Giường của ta chỉ có Thiếu Chủ mới được nằm vào thôi...

Đông Kỳ Vân nghe thế liền đỏ mặt tía tai

_Ta đây cốc thèm nằm trên đấy nhá,là do ngươi ép Đại Gia đây nằm thôi nhá...con Hồ Ly Biến Thái....

Bạch Diễn Tình nghe chửi lại càng nóng máu hơn ,tung cả bảy chiếc đuôi đuổi đánh Đông Kỳ Vân.

_Ngươi dám mắng ta...yaaa...ta giết ngươi....

_Ầm...xoảng....rầm rầm...

Đồ đạc trong phòng đổ bể,nổ tung khắp nơi,Đông Kỳ Vân né tránh liên hồi,cũng bị trúng đòn văng ra khỏi cửa,Diễn Tình đuổi theo ra ngoài ,thấy Kỳ Vân bị thương ói máu đang chập choạng đứng lên,Hắn vận công định chưởng một đòn kết liễu Y ,ai ngờ nội thương bộc phát ,Hắn phun ra búng máu ngã xuống đất.

Đông Kỳ Vân không hiểu cớ sự gì ,mặc kệ mình đang bị thương vội chạy đến ôm lấy Diễn Tình vào lòng.

_Diễn Tình,Diễn Tình....

Do Kỳ Vân không còn linh lực như trước lại đang trọng thương không thể dùng linh lực điều khí cho Diễn Tình ,Y vội chạy đi tìm Mộ Tuyết.

....

Đông Kỳ Vân đứng bên ngoài Thẩm Cung của Tử Lăng cứ gào thét không ngừng đòi gặp mặt Bạch Phi vì lính canh không cho Y vào bên trong.

Bên trong tư phòng Mộ Tuyết cũng nghe thấy tiếng gọi của Đông Kỳ Vân,Y xin phép Tử Lăng ra ngoài,thế nhưng bị Hắn gạt đi.

_Ngoài Bổn Vương ra ta không cho phép ngươi bận tâm đến ai hết....nằm xuống giường đi...

Mộ Tuyết lúng túng, lo lắng ra mặt ,một phần chẳng biết Đông Kỳ Vân gặp chuyện gì ,một phần bức bối vì hơn mấy ngày liền bị nhốt trong phòng chẳng thể ra ngoài tìm đường rời Quỷ Thành,lại sợ khi Bạch Diễn Tình quay về thân phận Y bị bại lộ ,khi đó Khiêm Tử Lăng sẽ cho Y chết không toàn thây.

_Diễn Tình dù sao cũng là người phụ trách canh chừng hắn,giờ này hắn tìm đến ta ắt đã gặp phải chuyện gì rồi...xin Đại Vương cho ta đi xem thử.....

"Bà đây mấy ngày liền phục vụ ngươi đã mệt lắm rồi,thả cho bà đi hít thở một chút không được sao hả....Đồ Quỷ Nhỏ Mọn..."

_Vậy để ta ra ngoài đánh chết hắn cho đỡ phiền...

_Á điên sao?...úy....ta ta ta ta....Diễn Tình lỡ lời....xin xin....

_Hừ...ở yên trong đây....nếu ngươi rời phòng ta sẽ một chưởng xé nát thây Đông Kỳ Vân.

_Hước.....

Ánh mắt đỏ sòng sọc đầy sự ghen tức của Tử Lăng nhìn thẳng vào mình làm cho Mộ Tuyết chết điếng,không dám rời giường,Y nuốt khan nằm im thin thít.

_Dạ,dạ.....

Tử Lăng đi ra thấy Đông Kỳ Vân có vẻ thất thần,miệng lại còn dính máu ,hắn cũng ngạc nhiên.

_Tối như vậy còn đến đây kêu la,ngươi không muốn sống tiếp nữa à?

_Ta ta...ta chỉ muốn gặp Bạch Diễn Tình một chút...ta ta có chuyện muốn nói với hắn...

_Hừ....Bạch Diễn Tình không phải đang ở Hành Cung của Bạch Phi hay sao,ngươi còn chạy đến đây tìm kiếm?

Đông Kỳ Vân há hốc mồm kinh ngạc.

_Huynh ...huynh...hừ...từ đầu huynh đã nhận ra Lãnh Sư Huynh rồi....

_Ân tình của Lãnh Mộ Tuyết khiến cho ta phải khắc cốt ghi tâm...dù hắn có hóa thành tro ta vẫn nhận ra hắn...

_Hừ....huynh thật là điên ...đã biết rõ không phải Phi Tử của mình mà vẫn....hừ....hừm...lẽ nào....

Đông Kỳ Vân chợt hiểu ra chuyện gì đó thoáng chút chau mài.

Tử Lăng nói

_Ngươi thích suy diễn như thế nào thì cứ việc....

_Chuyện của huynh và Lãnh Sư Huynh ta không xen vào...ta đến cũng chỉ muốn Y đến trị thương cho Diễn Tình....hắn bị nội thương rất nặng....

Tử Lăng liếc mắt nhìn Đông Kỳ Vân một cái rồi dịch chuyển rời đi,Đông Kỳ Vân liền nhân cơ hội thả một đạo bùa truyền tin vào bên trong Tư Phòng cho Mộ Tuyết,rồi nhanh chân chạy theo sau Tử Lăng.

.....

Đến Tư Phòng của Bạch Diễn Tình,Khiêm Tử Lăng thấy Y nằm im trên giường sắc mặt tái xanh,liền dùng ma lực điều thương cho Y.

_Đúng là bị trọng thương....

Qua một hồi nhận ma lực từ Tử Lăng,sắc mặt của Bạch Diễn Tình trở nên tốt hơn và tỉnh lại.

_Đại Vương....

_Ai đã đả thương ngươi?

_Diễn Tình đến Trung Ma Vực điều tra , thấy các Quỷ Tướng nơi này đã bị khống chế một lòng nghe theo lệnh chỉ huy của Kỳ Đà đang dấy binh tạo phản,ta vội chạy về báo tin cho Đại Vương ,nửa đường bị Kỳ Đà phát hiện truy sát,chính hắn đã đả thương ta...

_Kỳ Đà tuy là Quỷ Tướng nhưng hắn chỉ là Yêu Quái nếu so ma lực giữa ngươi và hắn nói ra vẫn ngang bằng,cớ sao lại bị trọng thương đến như vậy.?

_Kỳ Đà mấy năm qua đã tu luyện gia tăng ma lực lên rất nhiều,ma lực của hắn đã hơn hẳn Diễn Tình...

Tử Lăng quay lưng vừa đi vừa nói

_Hừm...ta biết rồi....thời gian này ngươi cứ ở lại Hành Cung nghỉ ngơi...không có chuyện gì quan trọng đừng đi loạn...

_Đại Vương....người đừng đi...

_Ơ...

Diễn Tình bất chợt ôm lấy eo của Tử Lăng,còn áp má vào lưng hắn,khiến cho Tử Lăng mở to mắt ngỡ ngàng.

_"Hừm...cái tên Hồ Ly này bình thường Ta ôm hắn ,hắn một mực đẩy ra còn chống cự,tại sao bây giờ lại chủ động chứ?"

_Mấy ngày qua Diễn Tình nhớ Đại Vương lắm....

_Rầm...

Tiếng cánh cửa bị đá tung ra đập vào hai bên vách làm cho Tử Lăng nhìn ra phía phòng ngoài nơi cách một cái vách gỗ trầm hương.

Đông Kỳ Vân mặt đỏ tía hầm hầm đi vào

_Tỉnh lại rồi thì phát điên nữa hả!

Bạch Diễn Tình ngạc nhiên lẫn khó chịu nhìn Đông Kỳ Vân.

_Cái tên Trung Nguyên này,khi nãy ta còn chưa kịp giết ngươi ,ngươi lại dám xông vào đây.

Đông Kỳ Vân nghiến răng,tức tối đến gân xanh ở thái dương cũng nổi cộm ,da đầu tê rần.

_Ngươi muốn giết ta?Lăng ca ca bảo ngươi trông chừng ta ,ngươi làm chưa xong giờ còn muốn giết ta?

Khiêm Tử Lăng mặt lạnh tanh không cảm xúc nói.

_Ngươi buông tay ra hoặc là ta xé hai tay của ngươi ra khỏi người.

Đông Kỳ Vân vội chạy đến nắm áo của Diễn Tình lôi Y ra sau.

_Ngươi còn không buông....

Diễn Tình đành buông tay ra.

Khiêm Tử Lăng dịch chuyển rời đi,trước khi đi còn nói một câu.

_Trông chừng hắn.

Đông Kỳ Vân lẫn Diễn Tình đưa mắt nhìn nhau như thầm hỏi.

_Là ai trông chừng ai chứ?

Bạch Diễn Tình không biết đã bị yểm chú gì mà tất cả những cảm tình dành cho Đông Kỳ Vân đều quên sạch,mà lại chuyển sang yêu mến Khiêm Tử Lăng ,Thấy Đông Kỳ Vân trong tư phòng của mình đi qua đi lại hắn lại ghét cực kỳ.

_Grừ...tại sao lại bắt ta nằm dưới đất chứ?Ta phải nằm trên giường..

Đông Kỳ Vân đứng ở trước mặt Bạch Diễn Tình mà gào lên như thế.

_Hừ...nếu không phải vì lệnh của Thiếu Chủ phải trông chừng ngươi ,ta đã tống ngươi ra ngoài sân mà ngủ rồi...còn muốn lên giường của Bổn Tiên....không chịu nằm trên đất thì qua phòng hạ nhân nô tỳ mà nằm....

Đông Kỳ Vân đành cắn răng chịu khổ nằm trên đất lạnh lẽo chỉ vì muốn ở cạnh trông chừng Bạch Diễn Tình.

_"Grừ...tại ta dị tình ngươi đang bị thương thôi...hừ Mỹ Hồ Tiên...ngươi tưởng ngươi là tiên thật hay sao?đồ Hồ Ly Thúi...."

_Hừ...ta khuyên ngươi nên trở về gương mặt của mình đi....Khiêm Tử Lăng không còn yêu thích gương mặt của Lãnh Mộ Tuyết rồi.....mang dung mạo của kẻ khác để tìm chút yêu thương chỉ rước khổ vào thân thôi.

_Ngươi câm miệng đi...nếu không ta sẽ cắt lưỡi của ngươi xuống đó....chuyện của ta không cần ngươi xen vào...

_Grừ....ta cốc thèm xem vào....

....

.Nằm trong phòng chợt nghe thấy giọng nói của Đông Kỳ Vân bên tai Mộ Tuyết hoảng vía ngồi bật dậy.

"_Lãnh Sư Huynh mau chạy đi...Khiêm Tử Lăng đã biết thân phận của huynh rồi,ta không biết hắn giữ huynh lại Quỷ Cung là có ý gì,nhưng không phải là ý tốt đâu...Bạch Diễn Tình đã trở về....huynh còn ở lại Quỷ Thành sẽ rất nguy hiểm...huynh cứ chạy trước còn ta tự tìm cách rời đi sau....bảo trọng..."

Mộ Tuyết đổ mồ hôi trán suy nghĩ.

_Hic...hèn chi mấy ngày nay hắn điên cuồng đến như vậy....còn không để mình rời khỏi phòng....muốn hút cạn linh lực của mình chăng?Trước giờ trong lòng của hắn luôn thù hận Lãnh Mộ Tuyết không có lý do gì chuyển thành yêu thương trân quý cả....mình bây giờ giống như con lợn sữa cho ăn mập ú rồi đem thịt đây mà....hic...chạy thôi....với linh lực này không thể ở lâu trong Quỷ Vực được ...chạy chạy...."

Nói xong Mộ Tuyết gọi một nô tỳ vào phòng ,vờ sai ả đi lấy chút nước uống cho giải rượu , đánh ả ngất đi,thay y phục nô tỳ của ả rồi lén rời khỏi cửa .

Mộ Tuyết sử dụng thuật biến hình biến thành Sếu Ma Ma qua mặt bọn lính gác Cổng,bọn lính gác rất sợ Sếu Ma Ma nên không dám truy vấn nhiều , vội vàng cho Mộ Tuyết rời đi.