Tông Chủ Ác Ma Của Ta

Chương 100: Bí ẩn nằm dưới vực sâu




Bạch Diễn Tình tung được chín chiếc đuôi cũng chỉ là Yêu bậc Trung so với Tam Sát Quỷ cấp Đại có dòng dõi Hoàng Gia Ma Tộc tu vi cao hơn,ma lực có phần chênh lệch.Y bị đánh thổ huyết văng xa làm ngã hơn mười cây cổ thụ xung quanh,cây lớn với cành lá xum xuê che lấp Bạch Diễn Tình bên dưới, không động tịnh.

Bên này Đông Kỳ Vân lại chiếm ưu thế hơn,Hắn dùng bùa chú thanh tẩy đánh dội lại những kiếm khí do Thánh Âm tạo ra từ cây đàn,khiến cho tên Quỷ Tướng lãnh trọn những đòn trả đũa mạnh,Hắn bị thương cũng văng đi mất biệt trong đám cây rừng.Tam Sát thấy thế liền chuyển sang tấn công Đông Kỳ Vân.

-Yaa...tên nhãi Trung Nguyên chết tiệt...

Hàng loạt chưởng lực đánh đến nhưng Đông Kỳ Vân không hề nao núng,Hắn tạo ra một đạo bùa bằng linh lực thanh tẩy,biến thành một cái lưới ánh sáng vàng chụp xuống Tam Sát,Đông Kỳ không ngừng gia tăng linh lực đè chiếc lưới áp lên Tam Sát,tên Quỷ Tướng lấy ba kích chống đỡ,ma lực công phá dữ dội,Đông Kỳ Vân độ linh lực đến thổ cả huyết,chảy ướt cằm vẫn không thể hạ lưới ,Tam Sát sắp phá tan chiếc lưới kia thì Đông Kỳ Vân đột nhiên biến đổi,hai chân của Hắn đang đứng yên trụ tấn thì thoắt một cái biến thành một cái đuôi rắn to như cột đình.Cái đuôi quật từ trên cao xuống như trời giáng,đập vào Tam Sát khiến cho Hắn chết ngất bất động,cái lưới ánh sáng kia áp chặt vào Hắn toả ra linh khí thanh tẩy,da thịt của Tam Sát bốc khói,sôi xèo xèo rồi tan rã để lại bộ cốt trắng,quỷ hồn vừa bay lên đã bị một lực hút kéo đi,Hắn rú lên một tràn đầy uất hận.

-Khốn kiếp Xàaaa Tinhhhhh....yaaaa....

Đông Kỳ Vân sốc lại tinh thần đưa mắt từ từ ngó xuống chân,Hắn trợn mắt to hét lên.

-Aaaaaa...

Không còn nghi ngờ gì nữa chân của Đông Kỳ Vân đúng là đã biến thành đuôi rắn doạ cho Hắn một phen vỡ mật.

-Không... không...ta không phải Xà Tinh...sao lại như vậy chứ... không thể nào...Ta tuấn lãng như vậy sao có thể biến thành yêu quái chứ...aa...sao lại trở nên xấu xí như vậy...

Hắn lắc người qua lại tựa như con lật đật,khóc lóc tỉ tê một hồi chợt nhớ ra.

-Hic...tròn lẳng thế này sao có thể "yêu"Bạch Diễn Tình đây a...hú hú hú...Ớ...Bạch Diễn Tình...a...Diễn Tình ngươi đâu rồi a?

Đông Kỳ Vân trườn đến đống đổ nát,dùng chưởng lực thổi bay đám cây ngã,Bạch Diễn Tình lộ ra ,Y bị thương đã ngất lịm.Đông Kỳ Vân vội bế Y lên trườn đi nơi khác.

-Ối a...bị thương rồi...

Hắn bế Bạch Diễn Tình đi chưa bao lâu thì Thánh Âm đuổi theo ra đòn đánh bất ngờ.

-Ầm...ầm...

-Xà yêu thấp hèn muốn chạy trốn khỏi ta sao...đừng hòng...

Tên Thánh Âm này tuy bị thương nhưng tốc độ ra đòn vẫn nhanh và hung bạo ,Đông Kỳ Vân hai tay đã bế lấy Bạch Diễn Tình nên không còn tay đánh trả nữa,Hắn quất đuôi cản phá và tìm đường tháo chạy.

-Mẹ kiếp...thủ hạ bại tướng...ta mà rảnh tay sẽ đưa ngươi đoàn tụ với tên kia...aa...

Thánh Âm tóc tai bù xù,y phục nát bơm hiện thân Quỷ xấu xí do trận chiến ban đầu thua dưới tay của Đông Kỳ Vân ,Hắn bị giảm đi ma lực một nửa không giữ được lớp da hoàn mỹ,cũng chính vì vậy mà bộc phát Ma tính lên cao độ mất đi kiểm soát,càng tấn công càng dữ tợn.

Né tránh mãi cũng không phải là cách hay,nhưng Đông Kỳ Vân không thể dừng lại khoảnh khắc nào để đánh trả,Hắn điên tiết nghiến chặt răng.

-Grừ... ông đây nổi điên rồi nhá....yaaa...

Linh lực trong người của Hắn đột nhiên biến chuyển,khiến cho cổ họng nổi cộm những mụn kỳ dị,Hắn cố khạc ra ngoài trong cảm giác khó chịu tột cùng.

-Yaa...khạc...ặc...

Từ trong miệng Đông Kỳ Vân phun ra cả trăm tia độc xanh lá bắn xuống đất sôi xèo xèo.

-Uý trời... nọc độc...grừ...Ta cho ngươi nếm mùi độc rắn nè ...chết đi...

Đông Kỳ Vân nuốt phải nội đan của Xà Yêu nên cơ thể đã biến đổi thành nửa người nửa yêu,phun độc trâm là kỹ năng của Xà Tinh.Thánh Âm trúng độc trâm vẫn điên cuồng tung chưởng loạn xạ

-Yaaa...aaa..yaaa...

-Ầm ầm ầm...

-Áaaa...chết ta rồi...

Đông Kỳ Vân thế mà bị trúng một đòn văng thẳng xuống vực sâu trong khi hai tay vẫn bế chặt Bạch Diễn Tình ,khói bụi lắng xuống Thánh Âm cũng bị độc bào mòn ngã khụy tan rã,quỷ hồn xuất ra bị hút về Vô Gián, không cam tâm mà rú lên một tràn dài.

-Tên nhãi...thúiiiii....aaaa...

....Bách Kiếm Sơn Trang...

Sau khi Phong Truy Mệnh và Diệp Thiên Thanh được đưa về Bách Kiếm Môn liền được Tô Nhược Hồng cứu chữa,Cát Danh Kỳ không bận tâm bản thân mình đang bị thương,mà dốc hết sức độ linh lực giữ mạng cho Diệp Thiên Thanh.Bảo Liên thời trước không khó để phong bế Phong Truy Mệnh trong một trận pháp hồi phục kinh mạch,nhưng linh đan bị vỡ kia chỉ có thảo dược ở Tây Quỷ Sơn mới có thể cứu chữa.

-Ài...Ta có thể đi một chuyến Tây Quỷ Sơn không khó,nhưng Tên bí ẩn chủ nhân của những con rối sẽ không dễ dàng gì bỏ qua cho Bách Kiếm Môn...nếu ta đi rồi Hắn mà đến thì chẳng còn ai khởi động trận pháp trấn giữ Long Sơn Đỉnh.

Bảo Liên thời sau nói

-Làm Tông Chủ của Bách Kiếm Sơn Trang đúng là không sống thọ...cũng may là ta đã quy ẩn sớm ở Bảo Sơn...

Bảo Liên thời trước liếc xéo Bảo Liên thời sau nói

-Hừ ngươi không lên tiếng chẳng ai nói ngươi câm đâu,năm xưa ta đến Bảo Sơn là để nghiên cứu thuật trùng sinh mới không màng đến ngôi vị Chưởng Môn mà Sư Tôn giao phó...

-Phụt...há há há...ngươi quên rằng ngươi và ta có chung suy nghĩ à...quy ẩn?ta phỉ!

-Ngươi...ngươi là Chân Nhân đắc đạo đấy...

-Hừ ..bị ngươi hại thành phế nhân rồi đây...quên rồi a...

-Ta ta hại ngươi khi nào hả?Ta vì sợ Thiên kiếp của ngươi lại đến tìm nên nhốt ngươi vào chuông cổ...ai ngờ nạn kiếp lần này của ngươi là cái tên quái gở kia chứ...

-Ngươi đừng hòng chối bỏ trách nhiệm rồi vứt ta ở lại Bách Kiếm Sơn Trang nhá...

-Ta làm thế khi nào?ta chỉ đi Tây Quỷ Sơn...

-Đi Tây Quỷ Sơn hay Tiên Giới?

-Ngươi!câm!

Tô Nhược Hồng lo lắng nói

-Xin hai vị Thái Sư Thúc đừng cãi nhau nữa...Phong sư huynh và Diệp cô nương vẫn đang chờ hai vị cứu mạng...đệ tử đã truyền tin đến Ngọc Liên Sơn,Tịnh Tâm Sư Thái nói sẽ đích thân đến đây,lúc đó Bách Kiếm Sơn Trang chúng ta sẽ không đơn độc chống chọi với tên bí ẩn kia.

Bảo Liên thời sau nói

-Ở trên Bảo Sơn khi ấy toàn là Tông Chủ,Chưởng Môn đức cao vọng trọng cũng bị tên kia khống chế rồi giết sạch...con tưởng Hắn dễ đối phó lắm hay sao?

Bảo Liên thời trước nói

-Phúc không phải hoạ,là hoạ thì khó tránh...cứ để thuận theo tự nhiên đi...

"Cầu Trời khẩn Phật cho cái tên kia đừng tìm đến đây lúc này...ta không thể phân thân đâu à,càng không dám khẳng định sẽ đánh lại Hắn"

Bảo Liên thời sau ngó Bảo Liên thời trước trân trối

_"Ngươi còn muốn phân thân nữa à...có ta chưa đủ à...Tên kia lai lịch đúng là rất phức tạp...nhưng tại sao lại giấu mặt...ngươi không đặt nghi vấn ở điều này sao?"

-"Đừng có trợn mắt cá nhìn ta như thế"

Tô Nhược Hồng ngó thấy thì cũng ngầm hiểu cả hai vị Thái sư Thúc đang trao đổi bằng bí âm thuật.

-Hai vị thái sư thúc có điều gì khó nói sao?

-À không...

-Không gì...

Cát Danh Kỳ từ phòng bên bước sang sảnh của Hoa Dược Đường nói.

-Hai vị thái sư thúc,Tô sư tỷ...

Tô Nhược Hồng nói

-Đệ mấy ngày qua tiêu hao linh lực nhiều nên nghỉ ngơi một lúc,Diệp cô nương đã qua cơn nguy kịch rồi...đệ nên để tâm đến sức khỏe của mình.

-Đa tạ sư tỷ quan tâm,Danh Kỳ vẫn còn chịu đựng được...nhờ vào linh đơn của sư tỷ đưa cho ,ta đã dần hồi phục...

Đoạn Y quay sang nói với Bảo Liên

-Đệ tử xin được đi theo đến Tây Quỷ Sơn tìm thuốc...

Cả hai vị Bảo Liên nhìn nhau nói thầm

-"Nó là đang lo cho nương tử của mình chăng?"

-"Hai đứa nó có thành thân đâu mà nương tử chứ...Tên tiểu tử này linh đan đột phá lên Hoàng Kim rồi ,tương lai sẽ thay vị trí Tông Chủ của Phong Truy Mệnh,dẫn nó theo cũng tốt đó..."

-"Ở thời không trước nhờ Bạch Diễn Tình có liên kết với Tuyết Hạo Điện nên mới đến Tiên Giới dễ dàng...dẫn Cát Danh Kỳ theo chẳng đi đến đâu..."

-"Hừ...rõ là ngươi cũng muốn thăng thiên đổi cốt mà còn dám ngăn cản ta..."

-"Hừ...Tiên Giới có tiên dược hữu hiệu hơn..."

-"Chứ không phải đi tìm Thập Nhị Tiên Trưởng nhờ giúp đỡ á..."

-"Bạch Diễn Tình chưa chuyển kiếp Thập Nhị ở đâu ra ..."

"-Ngươi đừng tưởng ta không biết âm mưu của ngươi nha...muốn lên Tiên Giới"trộm"Mộc Liên Tằm chứ gì...ngươi không phải đã có Thần Võ "Siêu Độ"rồi sao?

-"Hừ...đừng nhắc đến thanh kiếm cùn thích tác quái đó nữa ...Ta muốn xin Mộc Liên Tơ là để đan thành một trận pháp bắt gọn tên bí ẩn kia..."

-"Cả lai lịch của Hắn ngươi còn không biết...bắt Hắn được sao?"

Cát Danh Kỳ sốt ruột nói thêm cắt ngang cuộc nói chuyện trong tư tưởng của hai vị Bảo Liên.

-Xin hai vị Thái sư Thúc đồng ý!

Bảo Liên thời sau ậm ừ

-Ờ...muốn theo thì theo...

Bảo Liên thời trước nói với Tô Nhược Hồng

-Bây giờ Bách Kiếm Môn chỉ còn con chủ trì ...nếu có hung hiểm tìm đến hãy đưa các đệ tử trên dưới Sơn Trang chạy khỏi Long Sơn giữ mạng...

-"Thế sự xoay vần...đấu đá thế nào cũng không thoát một trận Thiên Oán...A Di Đà Phật!"

Tô Nhược Hồng không hiểu lắm nhưng cũng vân lời

-Dạ ,đệ tử đã rõ...

Cát Danh Kỳ quay lại tư phòng dành cho Diệp Thiên Thanh nằm dưỡng thương,tuy tình hình của nàng ta nhẹ hơn Phong Truy Mệnh,nhưng linh đan nứt nẻ vẫn gây ra nguy hiểm cho nàng.Cát Danh Kỳ đứng nhìn Diệp Thiên Thanh rất lâu,tâm trạng rối bời.

-Thiên Thanh nàng hãy cố gắng chờ ta trở về...tấm chân tình của nàng ta đã hiểu,qua được thử thách này nhất định Cát Danh Kỳ ta sẽ mang sính lễ đến Ngọc Liên Sơn dạm hỏi.

...Cả ba người ngự kiếm đi nhiều ngày cuối cùng cũng đến Ma Vực,vì Huyết Thạch Ma Tôn không còn trấn giữ ở Hoàng Lăng cho nên linh lực của Tu Nhân không bị giảm xuống ,tuy nhiên chướng độc nơi này cũng không dễ chịu chút nào,Bảo Liên thời trước đã quá quen thuộc với tình hình ở đây cho nên yểm cho Cát Danh Kỳ và Bảo Liên thời sau một đạo bùa chống nhiễm khí độc giúp cho cả hai đi lại dễ dàng,vì tránh gặp rắc rối trên đường Y cũng tạo ra lớp da ngụy trang cho cả ba.

-Ta không hiểu tại sao lại mang cái thứ vô dụng ngươi đi theo chứ nhỉ?

Tiếng càu nhào của Bảo Liên thời trước vang động cả con đường khiến tiểu yêu tiểu quỷ chạy nhảy đi lại xung quanh cũng chú ý.

-Hừ...ta chính là cái bóng của ngươi...tuy ta không còn linh lực nhưng vẫn có thể truyền dạy cách tu luyện cho Cát Danh Kỳ đột phá linh đan Tuyệt Đại Hoàng Kim nha...

-Ngươi làm ơn tha cho Hắn đi...ở Ma Vực mà gặp Thiên Kiếp thì chỉ có con đường chết...

-Ngươi...hừ...nâng linh đan lên cấp Tuyệt Hoàng Kim cũng tốt...

Cát Danh Kỳ tuy không phải kỳ tài thiên bẩm như Lãnh Mộ Tuyết hay có dòng máu mang sẵn ma lực cường hãn như Khiêm Tử Lăng nhưng Y vẫn là một nhân tài tinh thông đạo thuật,mặc dù đường đi trong Ma Vực loằng ngoằng hiểm trở nhưng Y vẫn học được thêm vài pháp chú và kiếm thuật do hai vị Bảo Liên truyền dạy,vừa đi vừa học thoắt cái đã đi đến Quỷ Thành.

Quỷ Thành vẫn nhộn nhịp quỷ dân ra ra vào vào,quỷ binh gác cổng khám xét gắt gao ,Quỷ Vương Bá Dực vẫn là người ngồi ngự ở ngai vương trong Quỷ Cung,chỉ có khác là Hắn không rời tư phòng sau mỗi lần thượng triều nơi Đại Điện,nhiều Quỷ Tướng cũng thắc mắc về điều này nhưng chẳng ai dám tìm hiểu,bởi tính khí của Bá Dực rất hung hãn, không vừa mắt sẽ cho kẻ trước mặt tan biến.Nhờ thuật cải trang tài tình của Bảo Liên thời trước biến cả ba thành mộc tinh mà nhóm người của Cát Danh Kỳ đi vào Quỷ Thành dễ dàng không bị phát hiện,đi nhiều ngày cũng mệt Bảo Liên thời trước dẫn hai người còn lại đến một quán ăn nghỉ ngơi.

-Ông chủ cho ba tô mì vỏ cây....

Tên chủ quán đầu bạch tuộc đon đả nói

-Có ngay ,có ngay...

Bảo Liên thời sau tròn mắt nhìn nói

-Đi lâu như vậy ngươi còn nuốt trôi vỏ cây ư?

-Hừ...thế ngươi có miễn nhiễm với bách độc của Ma Vực không mà đòi húp canh ăn thịt...

-A Di Đà Phật...tuy ta để tóc tu hành nhưng vẫn là một hoà thượng...ngươi ăn nói sạch một chút...

Cát Danh Kỳ nói

-Thái sư Thúc người thường xuyên đến đây lắm sao?

-Ta đi tìm tung tích của Ma Tôn...nên phải đến Quỷ Thành nhiều lần...

-Thái sư Thúc có thật là Ma Tôn từ thời không của người chạy sang đây ?

-Ta không chắc chắn...

Mì được đem ra,Cát Danh Kỳ nhìn đĩa mì trước mặt mà nuốt khan mấy cái,biểu cảm muốn xanh lá vì đây là lần đầu Y nhìn thấy món ăn tệ như vậy.

-Thái sư thúc cái này thật sự ăn được sao?

Bảo Liên thời trước, thời sau lùa đũa ăn như hổ đói nói.

-Được...nhạt nhẽo...trơn trượt...dính răng...dỡ tệ...

-Nó làm từ vỏ cây chuối...ăn không ngon nhưng không có độc...ăn được...ăn nhanh còn đi...

Cát Danh Kỳ liếc sang bàn bên cạnh có hai con quái cũng đang ăn ngon lành , đĩa thức ăn của bọn chúng kinh tởm phát khiếp là mắt của người,óc của loài thú nào đó,Y mím môi nhìn lại đĩa mì vỏ cây đúng là ngon hẳn ,liền gắp vài đũa ăn đỡ đói.Lúc này bên ngoài đi vào vài tên quỷ binh.

-Ông chủ ba đĩa thức ăn đặc biệt bàn này...

-Dạ có ngay thưa Quân gia...

Bọn họ ba tên tiểu quỷ mặc y phục quỷ binh ngồi xuống cạnh bàn của nhóm Cát Danh Kỳ,nói năng bổ bã.

-Hôm nay Đại Vương lại cho nổ tan thây một Tướng Quân,nghe nói là thuộc dòng tộc Lang Tinh...

-Không hiểu sao từ lúc quyết chiến với hậu duệ của Khiêm Lăng Thành Hoàng Tử thì Đại Vương lại trở nên nóng tính hơn ngày xưa.

-Còn không phải là do tên Khiêm Lăng Bình và Lãnh Mộ Tuyết chọc tức hay sao...ta nói các ngươi biết nhé...Thánh Âm và Tam Sát tả hữu hộ pháp cũng bị Bạch Diễn Tình và một tên Tu Nhân Trung Nguyên tên là...là gì nhỉ...à Đông cái gì Vân á giết hại luôn đó.

-Hai tên nhãi ranh chạy khỏi trước mũi ,lại thêm tả hữu hộ pháp bị giết ,bảo sao Ông ấy không phát điên lên ...hừ...chỉ tội cho người của Quỷ Thành này thôi...

-Thức ăn đến đây...thức ăn đến đây...

Cả bọn không nói nữa mà vụt đầu vào ăn lấy ăn để, Cát Danh Kỳ nghe tin Lãnh Mộ Tuyết và Đông Kỳ Vân vẫn còn sống trong lòng vui mừng.

-Thái sư Thúc,Lãnh sư huynh và Đông Kỳ Vân huynh vẫn còn sống...

Bảo Liên thời trước thở dài nói

-Ma Vực không phải là nơi tốt lành gì...chạy nhảy khắp chốn thế nào cũng mang hoạ cho Trung Nguyên...

-"Đông Kỳ Vân biến thành Mộc Tinh còn Lãnh Mộ Tuyết thì giúp Ma Tôn tái xuất...vui cái gì mà vui."

Bảo Liên thời sau giương mắt nhìn Y tỏ ra ngạc nhiên

-"Ngươi biết trước tên nhóc Lãnh Mộ Tuyết có liên quan đến Ma Tôn sao ngay từ buổi đầu không trừ khử Hắn đi để tránh hậu hoạ."

-"Mô Phật...bằng tăng không phải kẻ cuồng sát...Lãnh Mộ Tuyết chưa chắc gì đã biến Quỷ sao có thể tự tiện giết hại...Ta luôn quan sát sự phát triển của Hắn ...chẳng thấy gì bất ổn".

"-Người bất ổn nhất ở thời không này chính là ngươi...đã biết trước diễn biến nhưng vẫn để nó xảy ra..."

-"Ta là Chân Nhân đắc đạo chứ không phải Thần Tiên ba đầu sáu tay biết thuật phân thân mà có thể ngăn cản ..."

-"Hừ...giờ tính sao?Đi tìm thuốc hay tìm Lãnh Mộ Tuyết và Đông Kỳ Vân?"

-"Lãnh Mộ Tuyết sau khi đến Ma Vực sẽ nuốt phải Ma Đan Vĩnh Cửu của Ma Tôn,Hắn sẽ biến Quỷ ,mở Thiên Oán đốt từ Ma Vực sang Trung Nguyên...ta sẽ đi tìm Hắn trước...còn ngươi hãy đi cùng Cát Danh Kỳ đến Tây Quỷ Sơn."

Nhìn thấy thái độ nghiêm trọng của Bảo Liên thời trước,Bảo Liên thời sau ngoan ngoãn nghe theo.

-"Cũng được...tên nhóc này linh lực đã tăng cao...cùng với Siêu Độ miễn cưỡng có thể bảo vệ được ta đến Tây Quỷ Sơn."

-Đi thôi!

Bảo Liên thời trước đứng lên đặt cả túi ma lực đan lên bàn nói.

-Ông chủ thanh toán...

-Dạ dạ đa tạ khách quan...

Cả ba đi khỏi Quỷ Thành thì Bảo Liên thời trước nói

-Ta đã doạ thám được tên Bá Dực Lãng Thiên đã đánh nhau với Khiêm Tử Lăng cùng Lãnh Mộ Tuyết ở Hang La Hét thuộc Trung Ma Vực,ta muốn sau khi đến Trung Ma Vực chúng ta sẽ chia nhau đi,Ta đến Hang La Hét xem thử tung tích của Đông Kỳ Vân và Lãnh Mộ Tuyết,còn hai ngươi đi Tây Quỷ Sơn tìm thuốc ,có gì nguy cấp thì dùng thiên lý truyền tin cho ta.

-"Ta tìm được Lãnh Mộ Tuyết sẽ đưa Hắn về Động Tu Linh giam lại tránh hậu hoạ..."

-"Hừ...lỡ như Hắn đã biến Quỷ thì sao?"

-"Quyết chiến một phen!"

-"Ngươi diệt được mầm hoạ thì tốt...nhưng nhớ chừa mạng còn tìm tên bí ẩn kia nữa".

-"Hừ...ngươi tự lo cho mình trước đi."

Cát Danh Kỳ có chút khó hiểu nhưng ngẫm lại cho rằng Bảo Liên thời trước không muốn phí phạm thời gian cho nên tách ra hành sự.

-Dạ đệ tử rõ...mong rằng Thái sư Thúc sẽ tìm được bọn họ...

Bảo Liên thời sau thì vẫn một thái độ ung dung thư thả.

-Lão nạp đã có Siêu Độ hộ thân...ngươi cũng không cần phải lo...

Bảo Liên thời trước nhếch mép cười khẩy nói

-Nó bất ổn thế nào ngươi cũng hiểu mà...ít nhờ vả nó thì hơn...

Bởi vì cả hai Bảo Liên đều tâm ý tương thông,nên đường đến Tây Quỷ Sơn vị Bảo Liên thời sau cũng biết,sẽ phải gặp những nhân vật nào cản trở ,hay nơi nào hiểm nguy ,nên tránh được thì tránh, không được thì đánh ,tuy Y không có linh lực nhưng thần võ Siêu Độ vẫn nằm trong cánh tay ,được triệu ra bằng cách gọi tên,bên cạnh Cát Danh Kỳ cũng đột phá lên linh đan Tuyệt Hoàng Kim càng không phải sợ Quỷ cấp Đại cản đường,cả hai vượt qua Sa Mạc Huyền Ảo đến được Tây Quỷ Sơn.

Về phía Bảo Liên thời trước,Y đến Hang La Hét mất mấy ngày mới có thể dọn được đống đổ nát mà đi vào bên trong,ngoài những vết tích đánh nhau của Khiêm Tử Lăng và Bá Dực,Bảo Liên còn phát hiện ra thêm những dấu vết kỳ lạ.

-Nơi này quả nhiên có dấu tích của trận pháp Hoán Linh Đổi Cốt còn có cả máu huyết của Ma Tôn lưu lại...thời trước Lãnh Mộ Tuyết chính là ở ngọn núi này nuốt Ma Đan Vĩnh Cửu đến khi bị nhốt trong chuông cổ vô tình làm cho Ma Tôn hồi sinh,việc Hoán Linh Đổi Cốt chỉ diễn ra khi Tạ Kiều Lam đến quấy phá... không ngờ ở thời này việc Hoán Linh Đổi Cốt lại được thực thi ở đây...lẽ nào...Ma Tôn đúng là từ thời không trước trốn sang đây ? Như vậy thì thật là đáng sợ...Thiên Oán sẽ sớm được mở ra...nhưng dấu tích này không phải mới đây Hắn đi đâu rồi nhỉ...vừa Hoán Linh Đổi Cốt cần phải có thời gian để dung hòa... muốn thoát khỏi Diệt Thế phải tìm ra Hắn trước khi Hắn đủ mạnh... Ây da nếu ta là Hắn thì chọn nơi nào để trú ẩn hả?...

-Á aaaa...cứu cứu ta...aaa...

Tiếng hét thất thanh vọng lên núi làm cho Bảo Liên dừng suy nghĩ,chạy ra cửa hang xem thử,dùng thiên lý nhãn chiếu rọi ,Bảo Liên nhìn thấy có hai dáng người vừa chạy vừa đánh linh lực về phía sau vực thẳm,ngó kỹ thì nhận ra chính là Đông Kỳ Vân và Bạch Diễn Tình.

...Dưới vực thẳm núi Xương Rồng mấy ngày trước...

Đông Kỳ Vân hai tay ôm lấy Bạch Diễn Tình nên không thể triệu hồi kiếm hay đánh bùa chú cản lực rơi xuống,trong hoảng loạn chợt Hắn nghĩ đến cái đuôi rắn,liền phóng đuôi quấn bừa vào vách đá.

-Bốp...

-Á đau...

-Ạch...

-Úi da...cái đuôi của ta aaa...

Tung gần mấy chục lần cuối cùng Hắn cũng quấn được đuôi vào một cái cây mọc dôi ra từ vách đá,nhưng chưa kịp hoàn hồn thì cái cây gãy cành vì không chịu nổi sức nặng.

-Rắccccc...

-Áaaaa...

Vì không muốn Bạch Diễn Tình bị thương nặng thêm,Đông Kỳ Vân đã xoay người để lưng của mình nằm dưới,dùng thân thể làm tấm đệm thịt cho Bạch Diễn Tình.

-Ầm!

-Ặc...lưng ...của ...ta ...

Lưng của Đông Kỳ Vân đập mạnh xuống đất tạo thành một chỗ trũng ,cú chạm tuy không làm cho Hắn mất mạng nhưng cũng gần vỡ phổi ,đau mà ho lên vài tiếng xong lại ngất lịm,còn Bạch Diễn Tình thì nằm gọn phía trên thân của Đông Kỳ Vân,ít bị va đập.

Sau một khoảng thời gian nằm im dưới vực đen ngòm,Đông Kỳ Vân bổng nghe nhói đau bên mạn sườn,có cái gì đó chọc sâu vào da thịt của Hắn khiến Hắn đau điếng mà tỉnh lại.Bạch Diễn Tình vẫn bất động nằm phía trên trong lòng Hắn,nhưng có thứ gì đó ngọ nguậy xung quanh,Đông Kỳ Vân đưa một tay nắm lấy vậy đâm vào bên hông kéo ra.

-Oé...

-Á...cái thứ gì thế này...

Cái vật đó rút lại còn kêu lên làm cho Đông Kỳ Vân hoảng vía,Hắn liền điểm đạo bùa chú thắp sáng,tức thì cả một vùng vực sâu bừng sáng như ban ngày.

-Cái quái gì thế này?

Xung quanh Hắn và Bạch Diễn Tình đã bị vây kín những rễ cây đen xì như những vòi bạch tuộc,có cái đã quấn chặt chân của Bạch Diễn Tình và đang cố hút linh lực của Y,Đông Kỳ Vân tung chưởng đánh nổ đám rễ đen thui quái dị đó,một chốc chúng lại vươn dài ra như cũ,Đông Kỳ Vân bật đứng lên ,một tay ôm lấy Bạch Diễn Tình cho Y ngã dựa vào người mình.

-Chân của ta...ý mọc lại rồi a...oái...đám rễ cây điên khùng này...cái thể loại gì đây hả?

Đông Kỳ Vân mở ra vòng kết giới bao lấy cả hai để tránh bị đám rễ kia tấn công,ai có ngờ chúng bâu lấy vòng kết giới hút sạch linh lực tạo ra làm cho kết giới tan biến, Đông Kỳ Vân hoảng vía bế vội Bạch Diễn Tình bay lên cao,cứ nhảy đạp lên đá mà tìm đường ra khỏi vực tối,nhưng đám rễ kia vẫn không buông tha vẫn bám theo sau sát nút.

-Á...cứu ta...aaa...

Bảo Liên nhận ra tên đồ tôn của Bách Kiếm Sơn Trang liền phi thân bay xuống,tung hàng trăm bùa chú yểm lên đám rễ kia,tức thì bọn chúng tan chảy thành đống nhầy nhụa.

-Đông Kỳ Vân,Bạch Diễn Tình...

Đông Kỳ Vân định hình lại thì tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi.

-Ố Yêu Tinh Bánh Bao?ngươi biết ta và Bạch Diễn Tình sao?

Bảo Liên nghe xong không hạ nổi cơn giận ,quay sang cốc đầu Hắn một cái rõ đau.

-Bốp!

_Á!

-Vô lễ,gì mà Yêu Tinh hả,cái gì mà Bánh Bao...bọn ngươi mới đích thị là yêu tinh đấy.

Sau một lúc kể đông kể tây Đông Kỳ Vân mới biết rõ thân phận của Bảo Liên nhưng có chút nghi hoặc.

"-Lúc trước khi còn nhỏ ta theo Tạ Tông Chủ lên Bảo Sơn Đỉnh,Thái sư Thúc là một lão hoà thượng phúc hậu an nhã...ai có ngờ bây giờ lại biến ra cái bộ dạng như cái bánh bao thế này..."

-Ê...đang nghĩ xấu về ta phải không?

-Dạ không có,dạ dạ không có...

Bảo Liên nhìn Đông Kỳ Vân và Bạch Diễn Tình một lượt rồi chép miệng nói

-Thời trước thì mộc tinh,tiên hồ ,bây giờ thì Xà tinh, Hồ yêu... không khá khẩm hơn chút nào...

Đông Kỳ Vân nghe không hiểu nhưng cũng không bận tâm liền nói.

-Thái sư Thúc người có thể mở lòng từ bi mà cứu Hắn được không...dù sao Hắn cũng đã từng cứu đệ tử...đệ tử cầu xin người...

-Hừm...cứu đương nhiên là sẽ cứu...đi tìm một chỗ an toàn đã...

-Dạ...

-"Đánh với Ma Tôn không có Hắn hỗ trợ cũng khó xơi lắm à..."

Cả hai chưa kịp bước đi thì ở phía sau nơi vực thẳm đã hiện ra