Tôi Vẽ Người Trong Sách Trở Thành Sự Thật

Chương 23




"Thiệu Tiểu Đường cậu—— ư ưm ưm —— cậu buông ra ——"

Hứa Tiêu dùng sức lột tay Thiệu Đường ra, thở phì phò nói: "Tôi không kêu, cậu buông tay."

Hắn nuốt ngụm nước miếng, vây quanh Yến Minh Phong đi mấy vòng, vuốt cằm hỏi: "Tiểu Đường, cậu khẳng định hắn không phải người trong vòng?"

Thiệu Đường đau đầu xoa xoa thái dương, cậu biết ngay sẽ như vậy mà, "Không phải."

"Chậc chậc chậc." Hứa Tiêu chọc một cái vào tay Thiệu Đường, vẻ mặt ái muội, "Tới, nói ca xem nào, đi chỗ nào thông đồng được loại cực phẩm này?"

Thiệu Đường trợn trắng mắt, "Bớt bớt đi, tôi muốn đi gặp đạo diễn, cậu cũng nhanh trở về đi."

"Thôi được rồi, không nói với cậu nữa, nói với hắn." Hứa Tiêu đứng bên cạnh Yến Minh Phong, cười không có ý tốt: "Tôi ở chỗ này chờ cậu vậy."

Thiệu Đường cắn chặt răng, "Hứa Tiêu!"

"Ai!" Hứa Tiêu lớn tiếng đáp: "Làm gì vậy, đạo diễn cũng có kêu hắn đâu, canh như vậy làm gì?"

Thiệu Đường bất đắc dĩ, cái người này cái gì cũng tốt, chỉ là quá mức bát quái, thấy dung mạo Yến Minh Phong xong chỉ khiến hắn càng thêm hiếu kỳ.

Nhưng mà cậu hiện tại không có cách nào, thấy đúng thật không thể mang theo trợ lý đi tìm đạo diễn, để hắn lại cùng Hứa Tiêu đúng thật là lựa chọn tốt nhất.

Thiệu Đường chỉ có thể cảnh cáo hắn: "Ít nói nhảm lại." Sau đó dặn dò Yến Minh Phong: "Cậu ấy nói gì anh cũng đừng để ý, ở đây chờ tôi trở lại."

Yến Minh Phong gật gật đầu, Hứa Tiêu bên cạnh thì vui vẻ phất phất tay, "Yên tâm đi đi."

Đám người vừa đi, hắn lập tức hỏi liền ba câu: "Anh bao lớn rồi? Người ở đâu? Quen biết Thiệu Đường như thế nào?"

Yến Minh Phong ghi nhớ lời Thiệu Đường dặn, nhắm miệng không nói một lời, không thèm để ý tới hắn.

"Nha này, cậu thật đúng là nghe Thiệu Đường, xem ra tôi không thể không xuất ra đại chiêu." Hắn hạ giọng hỏi: "Anh biết tôi là gì của Thiệu Đường không?"

Yến Minh Phong mặt vô biểu tình.

Hứa Tiêu nói nhỏ, "Trộm nói cho anh, kỳ thật tôi là bạn trai của cậu ấy."

Yến Minh Phong lông mi run lên một chút, nhưng vẫn là không để ý đến hắn.

"Không tin?" Hứa Tiêu nhướng mày, hắn click mở Weibo, tìm được siêu thoại CP Long Húc Đường, quơ quơ trước mặt người đàn ông, "Thấy không, dân mạng đều đang cắn CP bọn tôi, chỉ là chúng tôi đều là người trong vòng, không tiện công khai thôi. CP biết là ý gì không? Chính là couple, một đôi tình nhân."

Lần trước hắn đã phát hiện, người này tựa hồ cùng xã hội hiện đại có chút tách rời, weibo cũng là lần trước hắn nói cho mới biết, CP gì đó khẳng định người này lại càng không biết.

Hứa Tiêu đoán ra tâm tư hắn, cố ý lấy cái này ra kích thích.

Yến Minh Phong lần này có phản ứng, hắn nhìn chằm chằm ảnh chung của Thiệu Đường và Hứa Tiêu trên điện thoại hồi lâu, giọng khàn khàn: "Ngươi thật sự là bạn trai cậu ấy?"

Lời đã nói ra tất nhiên không thể phủ nhận, Hứa Tiêu nghiêm trang nói: "Đương nhiên, bằng không sao tôi phải để ý sự tồn tại của anh đến vậy, vì sao lại giúp Thiệu Đường như vậy, cư dân mạng cần gì phải nói chúng tôi là một đôi?"

Yến Minh Phong trầm mặc.

Hắn ngẩng đầu, mặt vô biểu tình nói: "Ta đã biết, ngươi yên tâm, ta sẽ giữ khoảng cách."

Hắn chỉ là một vị khách qua đường của thế giới này, nếu Thiệu Đường có người yêu, hắn đúng thật hẳn là giữ khoảng cách—— tuy rằng trong lòng khó chịu khiến hắn khó có thể bỏ qua.

Hai tay hắn chậm rãi xiết chặt, áp xuống táo bạo không ngừng cuồn cuộn trong lòng, lạnh lùng nói: "Ngươi tốt nhất cùng Thiệu Đường yên ổn ở bên nhau."

Bằng không hắn......

Yến Minh Phong rũ mắt, trong lòng lần đầu tiên dâng lên cảm giác vô lực.

Hắn ngay cả chính mình bao giờ biến mất cũng không biết, hắn lại có thể như thế nào?

Hứa Tiêu: "???"

Hướng đi này không đúng nha, đại huynh đệ này chẳng lẽ không nên chất vấn hắn, sau đó đi tìm Thiệu Đường yêu cầu giải thích sao?

Sao lại còn chúc phúc hắn?

Hắn há mồm tưởng Yến Minh Phong nói giỡn, nhưng giây trước còn thề là người yêu của Thiệu Đường, giây tiếp theo đã vả mặt phủ nhận khiến hắn có chút không nói nên lời, liền trong lúc do dự này, Thiệu Đường đã trở lại.

Hứa Tiêu nín miệng, thôi, nhìn dáng vẻ người này thật đúng là trợ lý của Thiệu Đường, hắn giải thích hay không cũng chẳng có quan hệ gì.

Thấy hai người yên ổn đứng một chỗ, cũng không xuất hiện cảnh tượng giương cung bạt kiếm hoặc Yến Minh Phong bị lừa không biết gì như trong tưởng tượng của cậu,

Thiệu Đường nhẹ nhàng thở ra, đi lên trước nói: "Đi thôi, đi đoàn phim."

Yến Minh Phong ừ một tiếng, cúi đầu đi theo sau cậu

Thiệu Đường muốn đi bên cạnh hắn, Yến Minh Phong dừng một chút, chậm lại bước chân, không dấu vết kéo dài khoảng cách với cậu.

Thiệu Đường kỳ quái nhìn hắn một cái, nhưng cũng không có nghĩ nhiều, đi vài bước hướng về phía hắn, khoảng cách giữa hai người nháy mắt lại bị cậu kéo trở về.

Yến Minh Phong dừng.

Hắn ngước mắt nhìn Thiệu Đường một cái, lại nhìn Hứa Tiêu bên cạnh ngẩng đầu làm bộ nhìn trời, chậm rãi lui ra sau hai bước.

Thiệu Đường lúc này mà còn không nhìn ra hắn cố ý thì chính là bị mù, cậu nhíu nhíu mày, hỏi: "Anh làm gì mà cách xa vậy?"

Kỳ thật cũng không bao xa, chỉ là ở sau cậu 2 3 bước, nhưng đã quen đi song song với hắn Thiệu Đường nhìn rất khó chịu.

"...... Không có gì." Thanh âm phía sau khẩu trang của Yến Minh Phong có chút thấp, còn có điểm buồn, "Muốn đi sau cậu."

"Thôi vậy." Thiệu Đường cảm thấy cậu không thể hiểu được, còn có chút khó chịu, tức giận nói: "Anh thích làm gì thì làm."

Nói xong quay đầu bước nhanh đi, không hề để ý đến hắn.

Yến Minh Phong trong lòng nặng nề một chút, rũ mắt yên lặng đi theo sau cậu, mặc kệ Thiệu Đường đi nhanh bao nhiêu, hắn luôn là không xa không gần đi cách sau cậu 2 3 bước.

Thiệu Đường càng tức giận, cậu quay đầu gọi Hứa Tiêu: "Cậu lại đây!"

Hứa Tiêu nào dám đi qua, hắn hiện tại đã cảm giác được mình đã làm sai gì đó.

Hắn khô khốc cười hai cái, vẻ mặt chột dạ nói: "Kia cái gì, hình như đạo diễn gọi tôi, đi trước nha Thiệu Đường."

Sau đó bàn chân như bôi dầu, chạy tít.

Thiệu Đường một hơi nghẹn ở cổ họng, nhìn thấy Yến Minh Phong nhận không thể cách xa mình rất xa lại càng sôi máu, "Anh mà muốn đi như vậy nữa thì đừng theo tôi."

Nhưng lời nói vừa ra khỏi miệng cậu liền hối hận, người kia như là nghe lọt được, thật sự dừng lại bước chân đứng bất động, sắc mặt giấu sau mũ không biết suy nghĩ cái gì.

Thiệu Đường mềm lòng: "Thôi, anh cứ đi theo như vậy đi."

Cậu vừa nói vừa thầm tính toán trong lòng nên thu thập Hứa Tiêu như thế nào, nếu không phải do tên ngốc vô tri kia nói gì với Yến Minh Phong, hai chữ Thiệu Đường cậu liền viết ngược lại!

Thần kinh căng chặt của Yến Minh Phong phút chốc thả lỏng.

Miễn cưỡng kéo ra khoảng cách đã là nhượng bộ lớn nhất của hắn, nếu đi theo cũng không cho hắn đi nữa, hắn không biết mình còn có thể đi đâu.

Mặc dù tức giận, nhưng trước khi Thiệu Đường đi đóng phim vẫn cẩn thận dặn dò một lần.

"Không được chạy loạn, ở đây chờ tôi."

"Minh tinh gì đó sẽ không tìm anh nói chuyện, những người khác tìm anh anh không phản ứng là được."

"Nếu xảy ra chuyện gì lập tức đi tìm tôi biết không?"

...©...

Yến Minh Phong nhìn Thiệu Đường không ngừng dặn dò trước mặt hắn, tim chậm rãi sụp đỗ một chút, khóe miệng hắn hơi cong lên, ôn thanh nói: "Ừm, ta biết rồi."

Thiệu Đường nói được một nửa đột nhiên ý thức được người này cũng không phải trẻ con, cũng không phải bộ dáng ngây ngô như vừa đến thế giới này, đối phương hiện tại cơ hồ chính là một người hiện đại đủ tư cách, thậm chí có thể bức Tống Giác lui vòng, cậu thật sự không cần thiết lại dặn dò nhiều như vậy.

Cậu bất giác nghĩ không chừng do cậu nói nhiều nên hắn mới cách xa cậu như vậy.

Ý niệm này một khi đã dâng lên liền không có cách nào áp xuống, Thiệu Đường dừng lại, ngồi dậy, không mặn không nhạt nói: "Tôi quay xong đoạn diễn này sẽ đến tìm anh."

Yến Minh Phong nhận thấy được tâm tình cậu nháy mắt kém đi, hắn lo lắng muốn hỏi một câu, nhưng nghĩ đến bạn trai cậu - Hứa Tiêu, hắn lại nuốt lời định nói trở về.

Từ trước đến nay tính tình hắn luôn là quyết đoán tàn nhẫn, sau khi trọng sinh lại càng như thế, nếu là ở thế giới hắn, thật sự để ý ai, hắn nhất định sẽ là bằng bất cứ giá nào cũng phải bắt được người đến tay, nhưng ở chỗ này.... Hắn không biết khi nào mình sẽ biến mất, mà ngay cả tư cách cạnh tranh cũng không có.

Ngược lại biến thành một người do dự lo trước lo sau.

Yến Minh Phong cười khổ một chút, nhẹ giọng nói: "Ta không sao, cậu yên tâm đi đi."

Thiệu Đường đáp lại, xoay người đi đóng phim.

Yến Minh Phong ngồi một mình trong chốc lát, bên cạnh tới tới lui lui rất nhiều người, không có người nào chú ý đến hắn.

Thiệu Đường ở trong đoàn phim này xem như là người mới nhét vào giữa chừng, càng không nói đến trợ lý cậu.

Yến Minh Phong cũng không để ý, hắn lấy điện thoại ra, chuẩn bị lại xem một lần chương trình thực tế của Thiệu Đường.

Lúc này một người đàn ông cao lớn đi đến trước mặt hắn, thấp giọng hỏi: "Xin hỏi cậu biết Hứa Tiêu ở nơi nào không?"

Yến Minh Phong đứng lên, trước mặt là một người đàn ông vô cùng anh tuấn, rất cao, không hơn hắn, hẳn là thân phận không tầm thường, khí tràng quanh thân rất mạnh.

Hắn đóng điện thoại, nói: "Ngươi tìm hắn có chuyện gì?"

Tuy rằng hắn không thích bạn trai Thiệu Đường, nhưng cũng không muốn hắn xảy ra chuyện, người nam nhân này vừa thấy liền không đơn giản, nếu là tới tìm phiền toái......

Người đàn ông nhàn nhạt quét mắt liếc hắn một cái, liếc nhìn xung quanh một chút, nói: "Anh biết Thiệu Đường."

Câu trần thuật mà không phải câu nghi vấn, hiển nhiên người đàn ông vô cùng khẳng định.

Thần sắc Yến Minh Phong nháy mắt sắc bén, hắn lạnh giọng hỏi: "Ngươi là người phương nào?"

Người đàn ông nhướng mày, nổi lên hứng thú, người này cúi đầu khi anh còn không chú ý, giương mắt nhìn về phía anh khí tràng lại ẩn ẩn áp anh một đầu, chẳng lẽ anh ta nhìn nhầm?

Này không phải Thiệu Đường bao?

Nhưng anh hiện tại vội vã tìm Hứa Tiêu, không muốn lãng phí thời gian ở đây, nói thẳng: "Tôi là người đàn ông của Hứa Tiêu, tìm em ấy có chút việc, làm phiền soái ca nói cho tôi biết em ấy đang ở đâu."

Yến Minh Phong: "???"

Người đàn ông của Hứa Tiêu???

Hắn nhíu mày hỏi: "Hứa Tiêu không phải bạn trai Thiệu Đường sao?"

"Hả?" Lúc này đến phiên Lục Tu ngây ngẩn cả người, anh bật cười: "Tên hỗn đản Hứa Tiêu kia nói cho anh đi, em ấy đùa anh thôi, dù có đem em ấy cùng Thiệu Đường cởi hết nhốt ở một phòng, hai người cũng chỉ có thể là chơi game cả đêm, bạn trai? Không có khả năng."

Tuy rằng lúc đầu lúc anh theo đuổi Hứa Tiêu cũng từng nghi ngờ quan hệ hai người, nhưng sau đó ở chung một thời gian lâu rồi, anh hoàn toàn chặt đứt tâm tư này.

Yến Minh Phong sửng sốt, hai tròng mắt như muốn nứt ra, "Không phải?"

Lục Tu sờ sờ cằm, "Tôi mới là người đàn ông của Hứa Tiêu, Thiệu Đường...... Ừm, tiểu tử kia hẳn là còn chưa yêu đương."

Khóe môi Yến Minh Phong chậm rãi nhếch lên một nụ cười, đáy lòng nháy mắt nảy lên vài tia vui mừng thoải mái không rõ, còn có vài phần tức giận với Hứa Tiêu lừa gạt mình.

Nhưng vài phần tức giận này cũng không áp nổi niềm vui trong lòng.