Tôi Và Khách Trọ Nữ 23 Tuổi

Chương 163




Chân mày xinh đẹp của Hạ Mạt nhăn thành một nhúm, cô ta vẫn không tin được Taobao có thể đào ra được thuốc có công dụng diệu kì này, hoặc là Kim Kỵ Dung lừa cô ta.

Từ điểm này, cô ta ngẩng đầu hỏi: “Thuốc này thật sự mua được từ Taobao à?”

“Thiên chân vạn xác. Trước đó là tôi đưa cho Hoàng Tử Hiên, còn cho cô ăn, đều là lấy từ trong bảo khố ra.” Kim Kỵ Dung gật đầu, nghiêm túc hỏi: “Chẳng lẽ cô không biết vết thương hiện tại đã dễ chịu hơn rồi sao?”

Hạ Mạt vẫn luôn hồi hộp lo lắng cho Hoàng Tử Hiên, căn bản chưa kịp chú ý đến vết thương của chính mình. Lúc này Kim Kỵ Dung hỏi mình như vậy, cô ta mới đột nhiệt nhớ mà nhìn đến. Sau đó ngạc nhiên mà phát hiện ra hình như ngực không còn đau như trước nữa. Nhất là cảm giác ngũ tạng bị xé nát đã hoàn toàn biến mất.

“Vừa rồi anh nói thứ mua trong Taobao gọi là gì? Khuynh thành chi luyến sao?” Sau khi Hạ mạt hoàn hồn thì trực tiếp lấy di động ra, mở Taobao lên xác nhận.

Kim Kỵ Dung ừ một tiếng: “Chính là khuynh thành của khuynh quốc khuynh thành.”

Hạ Mạt lập tức bấm thanh tìm kiếm trong cửa hàng rồi nhập bốn chữ “Khuynh thành chi luyến”. Sau khi tìm kiếm xong thì trang chủ lập tức thay đổi, vào một cửa hàng trong Taobao.

Phong cách của cửa hàng này rất đặc biệt, có cả hiệu ứng 3D, đầu trang là một cánh cửa gỗ cổ xưa, trên đó là bảng hiệu “Khuynh thành chi luyến”, hai bên còn có một bộ câu đối, bên phải viết “Uống linh đan chữa bệnh nặng”, bên trái viết “Trái tim Tồn Nhân giải nguy nan”.

Trên cửa còn có một cái khóa, Hạ Mạt thăm dò tay nhấn một cái. Chỉ thấy cái khóa này vang lên một tiếng “đinh”, cửa lớn lập tức rầm một tiếng mở ra. Tiếp theo một hiệu thuốc đông y xuất hiện trong tầm mắt Hạ Mạt, giống y hệt hiệu thuốc đông y trong hiện thực. Có cửa có phòng, có quầy hàng có giá thuốc. Mỗi chi tiết đều làm rất sống động, so với đeo kính 3D còn có cảm giác hơn.

Hạ Mạt không khỏi rung động, chủ quán này thật sự là danh tác mà, phóng mắt khắp các cửa hàng trong Taobao cũng không có ai làm ra loại hiệu quả như thế này.

Sau khi kinh ngạc với hiệu ứng trang hoàng của cửa hàng, lực chú ý của Hạ Mạt rơi vào giá thuốc, nơi đó sắp một loạt đủ các loại thuốc, có khi là dùng bình sứ trang trí, khi lại dùng hộp gấm nhỏ. Nhìn từ ngoài vào thực sự rất xa hoa, vừa thấy thì lập tức khiến người ta có cảm giác rất lợi hại.

Hạ Mạt tùy tiện nhấn mở một hộp gấm nhỏ, sau khi hộp mở ra thì trước tiên sẽ có ánh sáng màu vàng lóe lên, sau đó trên màn hình xuất hiện mấy chữ. Hạ Mạt nhìn kĩ mấy chữ đó, vậy là lại là bản giải thích.

Thứ nhất là tên đan dược: Dưỡng khí đan.

Thứ hai là tác dụng của đan dược: có thể bổ sung nơi khí huyết không đủ trên cơ thể, bồi dưỡng thêm. Dùng lâu dài có thể kéo dài tuổi thọ.

Thứ ba là giá cả đan dược: 180000/ viên.

Mười tám vạn!

Trong lòng Hạ Mạt hơi hồi hộp, nghĩ đến bản thân nhìn lầm rồi, nhịn không được mà tập trung nhìn lại, trăm ngàn lần vẫn là mười tám vạn, vẫn là mười tám vạn,

Một viên dưỡng khí đan gì đó giá mười tám vạn, còn đề nghị dùng lâu dài, ai dùng cho nổi, một tháng ăn một viên, một năm cũng cả trăm vạn, mười năm thì tới một ngàn vạn, còn dọa người hơn cả ăn vàng.

Hạ Mạt nói thầm trong lòng một hồi, sau khi xoa dịu xong, lại tùy tay nhấn mở một bình sứ nhỏ. Giống với lúc trước, trên màn hình hiện lên bản giải thích.

Tên thuốc: Tẩy tủy lộ.

Tác dụng của thuốc: tẩy tủy phạt cân, rửa sạch khí bẩn trong cơ thể, sau khi dùng có thể giúp đỡ tu luyện.

Giá thuốc: 250000/ bình.

Lại nhìn đến một cái giá trên trời, một lần nữa Hạ Mạt lại khiếp sợ. Cái trước đó thì mười tám vạn, hiện tại cái này hai mươi lăm vạn. Mấy cái khác còn cao hơn được nữa phải không?

Hạ Mạt ôm nghi ngờ này, lại nhấn liên tiếp mấy cái, phát hiện mỗi tên của mỗi loại thuốc đều rất kỳ lạ, tác dụng cũng viết cực kỳ trâu bò, giá cả lại theo tác dụng mạnh của thuốc mà tăng lên. Rẻ thì đều là sáu chữ số, đắt hơn một chút thì bảy chữ số, hơn nữa thì tám chữ số.

“Bệnh thần kinh à.” Trong lòng Hạ Mạt thầm nói một tiếng, lại nhìn bản ghi chép mua bán thuốc, bên dưới mấy món rẻ còn có mấy đơn mua, về phần bảy chữ số, tám chữ số, căn bản không có ai hỏi thăm hết á.

“Hiện tại cô tin chưa, thật sự có hiệu thuốc khuynh thành chi luyến trong Taobao, hơn nữa cũng có loại thuốc tôi nói.” Kim Kỵ Dung đợi cô ta xem gần xong mới nói.

Lúc này Hạ Mạt tin thật rồi, nhưng mà lại nghi ngờ hỏi: “Sao trong Taobao lại có người mở loại cửa hàng này, giá thuốc của tên này đắt như vậy, một năm chắc cũng không mua mấy thứ này đâu.”

“À, người mở cửa hàng này là người không thiếu tiến, chỉ là chán quá gϊếŧ thời gian thôi. Hơn nữa mấy loại thuốc này đều không có trên thị trường. Không hiểu thì tất nhiên cảm thấy rất đắt, nhưng chỉ cần hiểu được rồi, mấy thứ thuốc này đều không có khả năng mua được ở mấy tiệm thuốc đâu.” Kim Kỵ Dung cười nói.

Theo lời trưởng bối trong nhà nói, ngay từ đầu khuynh yêu chi thành là của bà nội Hoàng Tử Hiên nhàm chán mở ra. Ngay từ đầu định giá rất rẻ, nhưng không ai tin tưởng thuốc của bà, mấy tháng không bán được hàng. Sau này lại bị ba của Hoàng Tử Hiên biết được, ba Hoàng đành phải tự mình mua số lượng lớn, coi như hiếu kính mẹ mình.

Sau này bà nội Hoàng Tử Hiên già rồi, không có lòng chơi nữa, hơn nữa con dâu bà sinh mấy đứa cháu trai, bà cũng không có thời gian nhàm chán nữa, cũng không quản cửa hàng này tiếp.

Lại sau đó nữa bác của Hoàng Tử Hiên lại cảm thấy chán nên tiếp nhận khuynh thành chi luyến. Chẳng những tự tay làm hiệu ứng đặc biệt cho cửa hàng, còn thật sự kinh doanh phát đạt. Nhưng mà bác của Hoàng Tử Hiên cũng không thiếu tiền, bà cũng không phải vì kiếm tiền. Bởi vậy cũng không có quảng cáo giống với mấy cửa hàng online khác. Hơn nữa nếu bà thật sự muốn quảng cáo, một khi người trong giới tu võ biết được có thể mua được linh đan diệu dược của nhà họ Hoàng trên khuynh yêu chi thành, đừng nói là mười vạn trăm vạn, có dù giá có lên tới một triệu cũng sẽ đông như trẩy hội.

Cho nên hiện tại đã qua ba mươi năm tuổi, khuynh thành chi luyến vẫn không có tiếng tăm gì. Nhưng đôi khi vẫn có vài người có duyên đánh bậy đánh bạ mà tiến vào khuynh thành chi luyến, thường sau khi có người hỏi, nếu bác của Hoàng Tử Hiên cảm thấy người mua có duyên phận, sẽ bán rẻ cho. Chỉ là khi đối phương cảm nhận được tác dụng thần kỳ lại muốn mua nữa thì giá cả sẽ khôi phụ về giá gốc, những người đó mua không nổi thì đành phải buông thôi.

“Nghe như anh là ông chủ của cửa hàng vậy á.” Nghe giọng điệu của anh ta, Hạ Mạt nhạy bén hỏi.

Kim Kỵ Dung ậm ờ, thế này thì trả lời thế nào đây. Nói ra thì thân phận của Hoàng Tử Hiên sẽ bị vạch trần, không nói thì dường như cũng rất khó lừa gạt cho qua. Trái lo phải nghĩ một hồi, anh ta đành phải nói bậy nói bạ: "Tôi thường xuyên mua đồ này nọ ở cửa hàng, cũng thường xuyên qua lại với chủ cửa hàng nên tự nhiên quen thuộc thôi. Mấy cái này đều là do chủ cửa hàng nói cho tôi biết.

Lý do thoái thác này vừa nghe thì không có sơ hở gì, cẩn thận nghĩ lại thì cũng nói qua rồi, hơn nữa quả thực Kim Kỵ Dung có mấy thứ linh đan diệu dược đó, thế nên Hạ Mạt tạm thời tin.

“Nếu chân tướng mà anh nói thần kỳ như vậy, vậy vết thương bên ngoài của Hoàng Tử Hiên sẽ không còn gì phải lo nữa. Vậy nội thương của anh ấy phải làm sao bây giờ? Anh có đan dược trị nội thương không?” Sau khi Hạ Mạt thoát khỏi Taobao thì hỏi.

“Trước đã cho cậu ta dùng qua rồi.” Kim Kỵ Dung bấm tay tính, nói: “Một viên Chỉ huyết đan mười vạn, một viên Bổ huyến đan mười vạn. Cậu ta ăn hai phát tốn của tô hai mươi vạn, nếu như không có hai viên đan dược kia, cô cho rằng cậu ta có bao nhiêu máu để chảy hả.”

Lúc này Hạ Mạt mới giật mình, khó trách Hoàng Tử Hiên chảy nhiều máu như vậy còn không bị choáng, hóa ra là có Bổ huyết đan bổ sung máu cho anh, lại có Chỉ huyết đan cầm máu. Hai viên đan dược này thật sự vô cùng thần kỳ, vừa thấy vậy, mười vạn một viên đúng là không đắt, dù sao mạng người cũng là vô giá.