Tôi Trọng Sinh Thuần Hoá Mãnh Thú Thật Tốt

Chương 143




Tên truyện: Tôi trọng sinh thuần hoá mãnh thú thật tốt.

Thể loại: Ngôn tình, trọng sinh, đô thị tình duyên, ngược ít sủng nhiều.

Tác giả: Gà khả ái.

Vài lời nói đầu:

Truyện theo motip ngôn tình nữ chính não tàn, nam chính thâm tình mắc bệnh thần kinh cuồng cố chấp, tam quan tình yêu lệch lạc nếu không muốn nói là gần như biến thái bệnh hoạn, bài xích mọi loại phụ nữ ngoại trừ nữ chính. Là thể loại nhiều người ghét hơn thích, đừng hỏi tại vì sao tác giả buff nam chính quá đà, đơn giản bởi vì bộ truyện này tác giả viết ra trong lúc hứng thú nhất thời và theo quan niệm nam chính bàn tay vàng.

Thể loại này không có logic, đôi khi nhàm chán đến phát điên, truyện chủ yếu xoay quanh yếu tố tình yêu nam nữ sau khi nữ chính trọng sinh giành lại lòng tin và chung thuỷ một đời với nam chính, không phải phiêu lưu, thám hiểm, nhưng sẽ có đôi lúc đan xen kịch tích, tác giả vẫn sẽ buff nhân phẩm nữ chính vào một số thời điểm.

Mà xin trân trọng nhắc mọi người một điều, bộ này tác giả viết trong lúc còn tâm hồn thiếu nữ mộng mơ, tác giả yêu thích ngôn tình màu hường bá đạo tổng tài x nữ chính tầm thường, cho nên không tránh khỏi truyện theo đó vừa đại trà vừa não tàn.

Diễn biến bộ truyện có thể nói là cực kỳ khiêm tốn, mốc thời gian cũng vì thế phát triển chậm. Tuyến tình cảm nam nữ chính được nhấn mạnh nhất, nhiều lúc khiến độc giả hơi khó hiểu, nhưng chớ vội nóng lòng, tỷ như càng về sau càng bẻ lái gắt thì sao? Plot twist là chuyện thường thấy trong các câu chuyện nhiều như cơm bữa, tôi là một tác giả theo thiên hướng Mary sue, nhưng tâm hồn tôi luôn nung nấu một cú Plot twist ngoạn mục.

Vì vậy cho nên, câu chuyện có thật sự nhàm chán hay không, người muốn theo dõi xin hãy kiên trì theo dõi. Còn nếu như cảm thấy truyện của tôi quá não tàn, quá khiến bản thân chán ghét, xin hãy nhấn nút quay đầu, cảm ơn.

Truyện tôi viết trong lúc hứng thú, thích thì viết, yêu đời thì viết, tâm trạng tốt đẹp thì viết, mỗi ngày tôi có thể gõ tới 5000 chữ, nhưng cũng có ngày 1000 chữ tôi lười không muốn nhấc ngón tay.

Ừm, tôi tự cảm thấy bản thân mình ngược đời, tính tình cũng khác người, những tác giả khác viết văn án cho mỗi chương đầu câu chuyện, còn tôi đi được một nửa chặng đường rồi mới chắp bút viết phần mở đầu. Nhưng vấn đề này cũng không có gì quá quan trọng, thích thì viết thôi nhỉ? /cười/

Đừng phàn nàn, hay nói lời nhận xét mang hàm ý chê bai về cách hành văn của tôi, hoặc phê phán cốt truyện mà tôi thiết lập dở tệ, tôi là con người yêu thích những lời hay ý đẹp, tôi tự biết nhận thức trình độ của mình còn non nớt và cần phải học hỏi rất nhiều, mười sáu tuổi tôi bắt đầu viết, mười tám tuổi tôi ngồi lại đây chắp bút nói những lời này. Con đường phía trước còn dài, mà cuộc đời tôi mới chỉ vừa bắt đầu, mỗi người sinh ra chỉ được sống cho bản thân một lần, vì lý do gì bắt tôi phải chiều theo ý bạn?

Những người yêu thích và muốn theo dõi truyện của tôi xin hãy kiên trì theo dõi cho đến cuối cùng, còn những người cảm thấy truyện quá phi logic, mà bạn thì có yêu cầu cao về mặt này, thì như những gì tôi nói ở trên, xin bạn đọc lại một lần.

Lời nói cuối, tượng đài đại thần sáng chói trong lòng tác giả đề cao bốn chữ Quẫn Quẫn Hữu Yêu, cho nên xin đừng hỏi vì sao bộ truyện có đôi chút giống với Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương.