Cố Tư Vũ dự định đi tìm Tương Cẩm một chuyến thẳng thắn nói chuyện với bà ta. Ngăn chặn những sự việc không hay tiếp theo xảy đến với gia đình mình.
Theo những gì cô thu thập được thì bà ta hiện tại đang sống trong căn biệt thự mà cha cô chi tiền ra mua cho, hàng tháng ông cũng sẽ đặc biệt chiếu cố chu cấp cho Tương Cẩm một khoản tiền để sinh hoạt, nhưng bà ta lại ỷ vào khoản tiền mà cha cô chu cấp ăn chơi trác táng, sống một cuộc sống xa hoa hưởng thụ.
Tuy tất cả đều xuất phát từ việc cha cô ăn năn chuyện khi xưa đối với Tương Cẩm, một phần cũng là vì trách nhiệm lẫn danh dự của đàn ông. Nhưng sau khi mẹ cô biết những việc mà cha cô làm thì không thể nào tha thứ được, tâm tình đè nén suốt nhiều năm thừa thời cơ bộc phát ra bên ngoài, trút giận lên ông, mắng ông là đồ vô trách nhiệm. Năm xưa phụ bạc mẹ đã cho qua, nhưng ngựa quen đường cũ biết sai mà không biết sửa.
Vì việc này mà cha cô liền cho rằng mẹ lòng dạ hẹp hòi, bản tính gia trưởng của cha xưa nay ai cũng biết, Tương Cẩm còn nhân cơ hội này đâm bị thóc chọc bị gạo, khiêu khích quan hệ vợ chồng giữa hai người, châm ngòi ly gián, trực tiếp dẫn tới việc cha và mẹ chính thức ly hôn.
Cố Tư Vũ sở dĩ biết tất cả những việc này là bởi vì kiếp trước Cố Kiều còn đóng vai tiểu tiên nữ thuần khiết thành công lừa gạt cả Cố gia, thành công giúp Tương Cẩm một tay ngồi vào vị trí phu nhân chính thức kia.
Đồng thời cũng chính cô ta là kẻ mà ngay tại thời khắc cô chết đi dùng giọng điệu đắc ý nhất nói tất thảy hết mọi chuyện cho cô. Dìm cô trong dòng nước lạnh ngắt, khiến cô chết không kịp nhắm mắt.
Cố Tư Vũ không khỏi cười lạnh, kiếp này còn chưa kịp chính mình ứng phó với Cố Kiều, cô ta đã làm ra loại chuyện ngu xuẩn tự đi tìm đường chết. Bị Tu Thần Khước tận tay chỉnh, chỉnh tới mức cô ta phát điên, cho dù là thế, cũng phải nói cô ta mệnh lớn, rơi vào quỷ môn quan còn có ngày trở ra.
Xe dừng lại trước hiên sảnh căn biệt thự.
Cố Tư Vũ mở cửa xe, bước xuống.
Cô đảo mắt nhìn một vòng xung quanh, căn biệt thự này tuy không quá xa hoa nhưng bài trí hết sức đẹp mắt, vườn tược cắt xén gọn gàng, sơn màu chủ đạo trắng xám đan xen, tao nhã mà không lỗi thời. Cô không tiếp tục đánh giá quá nhiều, đi ở lối đường đi bộ, vào thẳng bên trong biệt thự.
Vừa mới bước chân vào phòng khách, cảnh tượng không thể ngửi nổi hiện ra trước mặt cô. Cố Tư Vũ khẽ nhăn mi, đồ đạc trong phòng mỗi nơi một thứ không có quy củ, quần áo quăng quật trên ghế sofa, dưới nền đất không thiếu chỗ nào.
Cúi đầu, nhấc chân, Cố Tư Vũ trực tiếp bước qua.
Bên tai dường như truyền đến những thanh âm mê loạn giống như sung sướng, Cố Tư Vũ hơi giật mình, nhíu nhẹ mi tâm, nhìn chằm chằm về hướng căn phòng nằm cuối hành lang, sau đó chậm rãi tiến về phía căn phòng, tiếng rên rỉ là xuất phát ở nơi đó sao?
Cô rất nhanh đứng trước cánh cửa khép hờ, thật không ngờ cô mất công đến đây một chuyến muốn đàm phán cùng Tương Cẩm, còn lo sợ không thu được kết quả như mong muốn, lại may mắn bắt gặp được một màn cảnh này.
Cố Tư Vũ không chậm trễ, rút máy điện thoại trong túi xách ra, hướng camera về khe cửa khép hờ thu hình lại toàn bộ những gì đang xảy trên giường.
Tương Cẩm dâm đãng ngồi trên nam nhân trẻ tuổi, hai hạ bộ không ngừng cọ xát, như thể dùng tất cả sức lực mà đưa đẩy, miệng còn liên tục phát ra những tiếng rên rỉ mê loạn tình dục.
Máy điện thoại đời cao sắc nét, hình ảnh rõ ràng, âm thanh sống động, lần này cô đã nắm được thóp của bà ta rồi. Cố Tư Vũ bên khoé môi mỉm cười đắc ý, để xem sau khi cô phát tán đoạn video này cho cả Cố gia xem, họ liền phản ứng như thế nào, Cố gia có còn dám chứa chấp bà ta nữa hay không.
Trong phòng đều là quần áo, có đồ của nam nhân lẫn với đồ của đàn bà, thậm chí còn có cả bộ nội y ren hoa hoạ tiết vất ở trên một góc giường. Vạt chăn nhăn nhúm rơi xuống, tiếng thở ồ ồ cùng tấm lưng trần của Tương Cẩm liên tục lắc lư uốn éo, tựa như còn xà tinh quấn lấy da thịt non trẻ của nam nhân.
"Ưm ư ư, a a a, thật to... á, sướng quá..." Tương Cẩm ngửa đầu rên rỉ đầy nhục dục trong giọng nói, cử động dưới thân đưa đẩy đến biên độ nhanh hơn "Chết mất, a ưm, chết mất, chị sắp phát điên rồi..."
"Haaa." Nam nhân trẻ tuổi kia gầm nhẹ một tiếng. Quai hàm siết chặt, cơ bắp đều gồng lên, tinh hoa hung hăng phun thẳng vào bên trong *** ***** của Tương Cẩm.
Tương Cẩm hét lên một tiếng, tóc vàng rối tung xoã xuống mặt, kiệt sức nằm xụi lơ trên lồng ngực nam nhân.
Không gian tràn đầy dư vị tình dục.
Cố Tư Vũ không vội tắt máy quay, lặng lẽ đứng ở cửa.
"A Cẩm, nếu như tên đàn ông chu cấp tiền cho chị biết chuyện giữa chúng ta thì thế nào?" Nam nhân cuốn lọn tóc vàng của Tương Cẩm vào đầu ngón tay, giọng nói non trẻ đúng chuẩn một thanh niên, dựa vào khuôn mặt ưa nhìn có vài nốt tàn nhang lẫn với vóc dáng của cậu ta. Cô đoán nam nhân này còn chưa tới 20 tuổi.
"Thì sao chứ? Ông ta cũng đâu phải chồng chị?" Tương Cẩm thản nhiên đáp "Chẳng qua vì đứa con gái, ông ta mới chấp nhận chu cấp tiền. Nói thẳng ra ông ta đối với chị không có quan hệ gì."
"Liệu ông già đó có cắt tiền chu cấp của chị không?"
"Chị không lo, em lo cái gì?" Tương Cẩm ngón tay nhẹ vẽ loạn trên ngực nam nhân "Chị lấy tiền của ông ta ăn chơi trác táng, ông ta không mảy may nghi ngờ. Đường đường là chủ tịch của Cố thị, lại ngu xuẩn như vậy, quá là đáng thất vọng rồi."
Cố Tư Vũ đứng một bên quay video âm thầm nghiến răng, hận không thể nhào tới đánh cho bà ta một trận. Tương Cẩm này nhiều tuổi như vậy rồi, ăn chơi trác táng không nói bà ta làm gì, tới đứa con gái duy nhất nằm trong bệnh viện tâm thần cũng không thèm quan tâm, còn ở nhà thác loạn cùng nam nhân đáng tuổi con cháu mình, quả thật là một người đàn bà ghê tởm máu lạnh hơn cả loài cầm thú.
Không thể lưu lại quá lâu tránh bà ta phát giác, Cố Tư Vũ nhịn xuống trận nóng nảy đang thiêu đốt lòng mình, cất điện thoại vào lại trong túi xách. Xoay người rời khỏi biệt thự.
Tương Cẩm, hãy đợi đấy đi, kiếp trước chính bà ta và Cố Kiều là hai kẻ đáng hận phá hoại tan nát gia đình cô, làm cho Cố gia tộc duy trì qua nhiều thế hệ gang tấc sụp đổ. Kiếp này cô nhất định trả đủ cho bà ta không thiếu một phân, toàn tâm toàn ý bảo vệ gia đình mình.