Tôi Thực Sự Không Muốn Cướp Nam Chính

Chương 57: Cũng đâu phải em phát tình




Biên tập: Cá Bơn Vui Vẻ

Chỉnh sửa: June

***

Đã tiến vào khu vực tinh cầu nghèo khó nhưng Alpha đỉnh cấp trên phi thuyền vẫn không xuống thuyền, bất kể là nguyên nhân gì cũng khiến cho các hành khách thảo luận kịch liệt. Đương nhiên là họ chỉ dám bán tán sau lưng, không ai muốn đi khiêu khích một Alpha đỉnh cấp, vì chỉ riêng pheromone của đối phương đã đủ áp chế bọn họ.

Hình Chu bị bàn tán ôm Mục Tinh Thần vào phòng tắm, vì ghét bỏ phòng tắm này dùng chung nên toàn bộ quá trình tắm rửa cho Omega hắn đều không thả người xuống.

Tắm xong, Hình Chu ôm Omega ngồi lên sofa nhỏ mình lấy từ trong không gian cơ giáp ra, chuẩn bị dùng thảm lông bọc Mục Tinh Thần lại, nhưng trước khi tiến hành động tác này, hắn cúi đầu hít hà mùi sữa tỏa ra từ tuyến thể của Omega, ngậm lấy liếm láp một chốc mới ngẩng đầu.

Hài lòng quét mắt nhìn người Omega phủ đầy dấu hôn, tâm trạng hắn rất tốt dùng thảm lông bọc kĩ người, thu tất cả đồ tắm rửa và sofa nhỏ vào trong không gian cơ giáp, ôm người chuẩn bị rời khỏi phòng tắm.

Những năm gần đây mặc dù dị thú ngày càng ít nhưng thỉnh thoảng vẫn xảy ra chiến tranh. Vật dụng hàng ngày và vật tư bên trong không gian cơ giáp này đều do lão quản gia chuẩn bị cho chiến tranh, phòng ngừa lúc thật sự phát sinh chuyện gì, tiểu vương tử còn nhỏ tuổi sẽ không chết đói vì không có vật tư!

Nhưng lúc chuẩn bị những thứ này, lão quản gia thật chưa từng nghĩ rằng cuối cùng lại để tiểu vương tử dùng tới lúc dẫn theo Omega trên đường bỏ trốn! Nếu biết sớm thì ông đã chuẩn bị nhiều đồ vật mà Omega có thể dùng hơn!

Lúc Hình Chu ôm Mục Tinh Thần đi tới cửa, bước chân hắn bỗng dừng lại, ý cười như có như không trên khuôn mặt tuấn tú nháy mắt bị lạnh lẽo thay thế.

Bên ngoài cánh cửa, mười tên Alpha võ trang đầy đủ toàn thân căng cứng nhìn chằm chằm cánh cửa đóng chặt trước mặt, trên trán mỗi người đều toát đầy mồ hôi, dù sao căn cứ vào tin tức có được, trong này có một Alpha đỉnh cấp! Nếu không xử lý tốt, dù bọn họ có nhiều người như vậy cũng không đủ cho đối phương chém.

Cửa chậm rãi phát ra âm thanh kẽo kẹt, tất cả Alpha nháy mắt đã lắp xong vũ khí, nhưng...

"Đánh lén ta à?"

Chỉ nghe thấy một câu như vậy, trước khi ý thức hoàn toàn biến mất, trong đầu tất cả mọi người chỉ còn lại vô tận sợ hãi.

Hình Chu mở cơ giáp, từ trên cao nhìn xuống Alpha ngã đầy đất, trước khi cảm xúc bạo ngược chiếm thượng phong, hắn bỗng cúi đầu hít một cái ở tuyến thể của Omega ngủ say trong ngực, mùi sữa nồng đậm dễ dàng xoa dịu nội tâm xao động.

"Tít tít."

"Má, con mẹ nó chúng mày dừng tay cho ông! Trả lời đi!!!"

Cơ giáp màu bạc trắng giơ chân lên, muốn giẫm nát máy truyền tin đang không ngừng phát ra âm thanh, bên trong lại truyền tới tiếng nói: "Má, mẹ nó chứ! Đằng sau có một nhánh quân đội đi theo. Đệt! Chắc chắn là do tên Alpha đỉnh cấp chết tiệt kia dẫn tới, rút lui!"

Trước khi Hình Chu giẫm nát máy truyền tin, phía bên kia đã chủ động dập máy, xem tình huống này hẳn là muốn chạy trốn.

Hình Chu không có tâm tư để ý đám người có vẻ là đạo tặc vũ trụ này. Hắn ôm chặt Mục Tinh Thần đi đến bên cửa sổ, cũng không nhìn thấy bóng dáng của quân đội liên bang, hắn đành phải điều khiển cơ giáp tiến về phòng điều khiển phi thuyền, vây chặt đám đạo tặc vũ trụ đang đinh rút lui ở cửa ra vào.

Đám đạo tặc vũ trụ nhìn cỗ máy chiến đấu trước mắt, bắt đầu run lẩy bẩy: "..."

"Quân đội ở đâu?"

"Xa, đi theo ở đằng xa."

"Chỉ cho ta xem."

Nhóm đạo tặc vũ trụ chuẩn bị chạy trốn run lẩy bẩy trở về phòng điều khiển. Trong đó, thuyền trưởng và mấy Alpha, beta bên trong bị trói go ném vào góc, nhìn thấy cơ giáp màu bạc trắng tiến vào, tất cả mọi người vô thức cho rằng người điều khiển cơ giáp này là cùng một bọn với đạo tặc vũ trụ, mặt tái nhợt vì sợ hãi.

Hình Chu được đưa tới trước màn hình, quả nhiên thấy trên đó có quân đội liên bang đi theo ở đằng xa, nháy mắt nhíu mày, chửi nhỏ: "Chó chết!" Thế mà lén lút đuổi theo.

Nhóm đạo tặc vũ trụ run lẩy bẩy thấy hắn thế mà bắt đầu mắng quân đội liên bang, sau kinh ngạc lại bắt đầu hưng phấn, người có thể mắng quân đội liên bang chắc chắn không khác gì bọn chúng đâu ha?!

"Bọn họ ở rất xa cũng rất bí mật, chỉ sợ là để bắt ngài! Nếu ngài không để ý, có thể lái phi thuyền của chúng tôi chạy thoát!" Đạo tặc vũ trụ bắt đầu chào hàng phi thuyền của mình: "Phi thuyền của chúng tôi dù hơi nhỏ nhưng động cơ mạnh, còn có năng lượng pháo có thể bắn nát thiên thạch, nếu có xông vào vành đai thiên thạch cũng có thể an toàn đi ra!"

Hình Chu vốn cực kỳ phiền, bên cạnh còn có người không ngừng rít rít, lửa giận từ từ bốc lên, năng lượng pháo nhỏ trên cánh tay cơ giáp bắt đầu khởi động: "Ngậm miệng, tự trói mình đi."

Nhóm đạo tặc vừa hưng phấn xong: "..."

Hình Chu bực bội ôm chặt Omega ngủ say trong ngực, mỗi khi cảm xúc bạo ngược tăng lên liền được pheromone mùi sữa an ủi, sau khi lặp đi lặp lại mấy lần, hắn nhanh chóng đi đến trước mặt thuyền trưởng, cởi trói cho thuyền trưởng: "Để bọn họ tới cứu mấy người."

Lời cảm ơn của thuyền trưởng kẹt ở cổ, vô thức nhìn nhóm đạo tặc vũ trụ bị trói chặt chẽ bên cạnh, trong lòng tự nhủ không phải chúng tôi được cứu rồi sao?

Ý nghĩ này vừa xuất hiện không bao lâu, một tiếng nổ to nháy mắt nổ tung bên tai, tất cả mọi người trừng to mắt trơ mắt nhìn cơ giáp màu bạc xinh đẹp phá vỡ một lỗ lớn chui ra ngoài.

Thật ra phi thuyền cấp thấp không có lớp bảo vệ khoang thuyền khi bị xuyên thủng, nhưng trước khi Hình Chu đánh vỡ khoang thuyền đã ném ra một lần bảo vệ duy nhất, có thể bảo vệ phi thuyền trong thời gian ngắn.

Cuối cùng họ đã biết tại sao trước khi hắn đi lại bảo bọn họ cầu cứu rồi.

Thuyền viên phản ứng kịp hoảng sợ rống to: "Thuyền trưởng! Mau liên hệ quân đội liên bang!!!"

Hình Chu ôm Mục Tinh Thần rời khỏi phi thuyền, sau khi đi được một quãng thì thay đổi chủ ý, quay người cấp tốc bay về phía phi thuyền quân dụng.

"Kiểm tra thấy có cơ giáp không rõ đang đến gần, đồng thời mở hình thức phòng ngự và tấn công."

Pháo năng lượng trên phi thuyền vừa sáng lên liền bị tắt đi, cơ giáp màu bạc nháy mắt đến trước cửa kính buồng lái, lão quản gia sắp trọc đầu nhanh chóng thiết lập màn hình hiển thị đã được viết từ lâu, nhưng người điều khiển cơ giáp màu bạc bên ngoài căn bản không thấy, tự mình viết bốn chữ lên kính.

Đừng đi theo ta!

Trơ mắt nhìn tiểu vương tử lái cơ giáp quay người rời đi, lão quản gia thở dài, báo cáo với thân vương và vương phi vẫn luôn để ý tới bên này: "Kỳ mẫn cảm của điện hạ hẳn sắp kết thúc rồi, nhưng hình như ngài ấy cực kỳ để ý Omega kia."

Thân vương cau mày: "Để ý là bình thường, dù gì độ xứng đôi cũng quá cao, phái vài người lái cơ giáp đi theo, cách xa chút đừng để nó phát hiện, chờ kỳ mẫn cảm của nó kết thúc thì lập tức mang người về."

Quân đội đi cứu phi thuyền bị Hình Chu phá xuyên khoang tàu, một nhóm Alpha thì lái cơ giáp lần nữa đuổi theo tiểu vương tử dẫn Omega chạy trốn từ xa.

Mục Tinh Thần ngủ một giấc tỉnh lại, Hình Chu vừa vặn điều khiển cơ giáp hạ xuống tinh cầu A8 cách tuyến đường gần nhất, tinh cầu này nổi tiếng về hoa quả nhiệt đới, khí hậu tinh cầu hàng năm đều rất nóng bức.

"Tỉnh rồi à."

Mục Tinh Thần gật đầu, duỗi lưng một cái trong lòng Hình Chu, hơi nghi hoặc hỏi: "Em ngủ hai ngày rồi à?"

"Sao thế được." Hình Chu xoa bóp tay Mục Tinh Thần, cúi đầu hôn một cái lên cổ cậu: "Ngủ mấy tiếng thôi, bây giờ chúng ta đang ở tinh cầu A8, hoa quả ở đây ăn rất ngon, muốn nếm thử không?"

"Muốn."

"Ừ." Hình Chu ôm Mục Tinh Thần đứng dậy, đặt cậu lên ghế lái, cau mày nói: "Bên ngoài có rất nhiều muỗi, em ở đây chờ anh."

Mục Tinh Thần giữ chặt tay Hình Chu: "Em muốn đi chung với anh."

"Anh sẽ trở lại nhanh thôi." Hình Chu đứng yên, cúi đầu hôn một cái lên trán Mục Tinh Thần rồi trực tiếp rời khỏi buồng điều khiển. Vừa mới ra ngoài đã ngửi thấy mùi hương cực kỳ khó ngửi, hắn nhíu mày đứng tại chỗ mấy giây, vừa định bỏ qua mùi hương khó ngửi kia thì đã nhìn thấy một người lảo đảo nghiêng ngả chạy về phía mình.

Mục Tinh Thần ngồi trên ghế cũng chống hai tay lên vách ngăn nhìn người chạy tới.

Hệ thống vây xem một hồi thấy hai chú bé đần này chẳng có tí phản ứng nào, sâu kín lên tiếng nhắc nhở: "Ký chủ, Omega đó đang trong kỳ phát tình, nhân vật công chính là Alpha, hắn sẽ không nhịn được."

Mục Tinh Thần sững sờ hai giây, vô thức nhìn Hình Chu đứng tại chỗ không nhúc nhích, sắc mặt chợt tái nhợt.

Đối với Omega trong kỳ phát tình, Alpha căn bản không có sức chống cự!

Mục Tinh Thần bỗng đứng dậy, ánh mắt hoảng hốt quét qua những nút xung quanh: "Nút nào có thể cho tôi ra ngoài?"

"Nút màu đen phía trước bên trái."

Mục Tinh Thần nhanh chóng đè nút xuống theo chỉ dẫn của hệ thống, vội vàng chạy xuống cơ giáp, không đợi chân đạp đất thì đã bị Hình Chu xoay người ôm chặt, đỉnh đầu truyền đến giọng nói không vui của Alpha: "Không phải bảo em đợi anh trong cơ giáp sao, xuống đây làm gì."

Mục Tinh Thần được Hình Chu ôm trong ngực an tâm không ít, giãy dụa nhìn về phía Omega đang chạy tới bên này, hơi nóng nảy: "Omega kia đang phát tình."

Hình Chu nhíu mày: "Bảo sao mùi khó ngửi như vậy. Về trước đi."

Mục Tinh Thần bị Hình Chu ôm trở lại buồng điều khiển cơ giáp mê mang quay đầu nhìn Omega đang trong kỳ phát tình té ngã cách đó vài bước, cậu chưa nhìn được bao lâu liền bị Alpha bưng mặt nghiêng đầu sang chỗ khác: "Nhìn cậu ta làm gì?!"

Mục Tinh Thần vươn tay nắm tay Hình Chu, nhỏ giọng hỏi: "Anh không có cảm giác gì hả?"

"Cảm giác gì?"

"Omega kia đang phát tình đó."

"À." Hình Chu nhìn Mục Tinh Thần ngốc nghếch nhìn mình chằm chằm, muộn màng phát hiện nhận ra mới nãy cậu gấp gáp xuống dưới như vậy là lo hắn bị Omega phát tình ảnh hưởng.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Hình Chu nín cười vùi mặt vào cổ thơm mùi sữa của Omega, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua tuyến thể thơm ngọt, thấp giọng nói: "Cũng đâu phải em phát tình, sao anh có thể có cảm giác được."

Rõ ràng Alpha không có cố ý trêu trọc nhưng từng chữ trong câu nói này giống như có dòng điện, bá đạo chui tới từng nơi của cơ thể. Mục Tinh Thần mềm nhũn eo trong ngực Hình Chu, đôi mắt ướt át nghiêng đầu cọ lên khuôn mặt tuấn tú dán vào mình.

Lúc hai người thân mật trao đổi pheromone, Omega ngã trên đất bên ngoài đã mất tỉnh táo, không lâu lắm liền có một Alpha vội vàng chạy đến, vừa tới gần mắt bỗng đỏ lên đặt Omega ngã trên đất xuống dưới thân.

Thấy cảnh này, Alpha lập tức nhận ra Omega phát tình này lúc nãy cố ý chạy về phía hắn.

Hình Chu chán ghét điều khiển cơ giáp rời đi, đi khoảng hơn nửa tiếng thì dừng lại trước một con sông.

"Em muốn xuống đi dạo."

Hình Chu không muốn cho Omega mảnh mải tiếp xúc với thời tiết cực nóng, nhưng đối đầu với đôi mắt mong đợi kia, lời từ chối cũng thay đổi thành tiếng ừm qua quýt.

Rời khỏi nhiệt độ thích hợp trong buồng điều khiển cơ giáp, gió nóng liền đập vào mặt, Mục Tinh Thần đưa tay che một mắt, nhìn về phía con sông gần trong gang tấc: "Chồng..."

"Ừ, được."