Tôi Thực Sự Không Muốn Cướp Nam Chính

Chương 45: Độ xứng đôi pheromone trăm phần trăm




Chương 45: Độ xứng đôi pheromone trăm phần trăm

Biên tập: Cá bơn vui vẻ

Chỉnh sửa: June | Đọc kiểm: Bí Đao

Mục Tinh Thần mệt đến mức ngón tay cũng không nhấc nổi, nhưng toàn thân trên dưới mỗi một tấc da thịt đều đang kêu gào đau đớn. Cậu ráng chống đỡ cầm bình xịt chữa thương được đặt ở bên cạnh phun khắp người mấy lần, thậm chí không thèm đi tắm rửa mà cứ thế ngậm tinh dịch của Hình Chu khó chịu ngã xuống giường ngủ thiếp đi.

Trong lúc đó, người bên Hình Chu tìm đến, có lẽ phát hiện omega nhỏ đáng thương còn đang nghỉ ngơi nên không gõ cửa quấy rầy, yên lặng xuống lầu coi chừng ở gần đó. Mãi đến trời tối, trong phòng phát ra tiếng động mới lần nữa lên lầu lễ phép gõ cánh cửa đóng chặt.

Mục Tinh Thần ngủ một giấc dậy thì không còn quá khó chịu nữa. Cậu cố mở đôi mắt khóc sưng lên, giẫm dép lê chậm rãi từ từ đi mở cửa.

Nhìn thấy một omega cực đẹp, người tới hơi kinh ngạc, nhưng cô giấu sự kinh ngạc rất kỹ, lễ phép gật nhẹ đầu.

Cả người Mục Tinh Thần đều là mùi của alpha đỉnh cấp, tuy nhiên lần này đến giao thiệp với cậu vẫn là nữ beta, căn bản không ngửi thấy bất kỳ mùi pheromone nào, thản nhiên biểu đạt áy náy: "Chào em, thật xin lỗi vì chuyện xảy ra ngày hôm nay, đây là chút đền bù cho em, mong em nhất định phải nhận lấy."

Mục Tinh Thần bị nhắc lại lập tức tức nhớ đến alpha thô lỗ bá đạo kia, vành mắt đỏ rực im lặng nhận lấy đồ vật và tiền mặt.

Số tiền này đủ cho cậu mua không ít thuốc ngăn cách và thuốc ức chế.

Người phụ nữ thấy Mục Tinh Thần nhận đồ, lý do giải thích được chuẩn bị tốt từ trước không có chỗ phát huy tác dụng, cô rất trìu mến đối với omega vô tội bị tiểu vương tử cưỡng hiếp lại không làm bộ làm tịch này, nhẹ nhàng nói: "Hai người đã đánh dấu tạm thời, mấy ngày tới sẽ tự nhiên có khát vọng với pheromone và cơ thể của đối phương, vì vậy tôi mang cho em một ít quần áo hắn hay mặc, mùi hương trên đó chắc là rất nồng."

Mục Tinh Thần nhìn áo thun màu trắng vừa nhìn đã biết chất liệu cực kỳ tốt trong tay đối phương, ngẩng gương mặt nhỏ hơi tái nhợt phủ đầy nước mắt lên, hỏi: "Tôi cũng phải đưa hả?"

"Đúng vậy, dưới sức ảnh hưởng của pheromone, alpha đánh dấu em sẽ có lòng ham muốn chiếm hữu cực mạnh với em. Mấy ngày tới nếu không ngửi thấy mùi của em, hắn có thể sẽ làm ra những hành động gây tổn thương cho mình và người khác."

Alpha vào lúc đấy nguy hiểm nhất, cho nên dù họ không muốn để omega ở khu ổ chuột này có quá nhiều tiếp xúc với tiểu vương tử thì cũng không thể không đến đây đòi đồ dính đầy pheromone của đối phương.

Mục Tinh Thần đành phải quay về phòng, tìm kiếm hồi lâu mới tìm ra được một cái áo thun coi như hơi hơi mới: "Cho cô."

Người phụ nữ nhét áo của Hình Chu vào ngực Mục Tinh Thần, lúc nhận quần áo không quên hỏi: "Cái áo này em có thường xuyên mặc không?"

Sau khi áo thun tới tay, pheromone thuộc về alpha điên cuồng chui vào trong lỗ mũi, Mục Tinh Thần liều mạng chịu đựng mới nhịn được xúc động không dán mặt lên dùng sức cọ, cậu cắn môi dưới lắc đầu: "Mới mặc vài lần thôi, vẫn sạch sẽ."

"Vậy thì không được." Người phụ nữ lập tức trả áo lại cho Mục Tinh Thần, giải thích: "Phía trên có quá ít pheromone, không trấn an được alpha, nhất định phải là quần áo em thường xuyên mặc, tốt nhất là vừa thay ra chưa giặt."

Quần áo sáng nay cậu thay ra bỏ vào giỏ quần áo còn chưa giặt, nhưng bắt mình đưa quần áo bẩn cho người khác khiến Mục Tinh Thần vẫn rất ngại. Sự xấu hổ này khiến cậu quên đi chuyện bị đè lên tường chịch đến bị thương, còn bị cưỡng ép đánh dấu, do dự nói: "Nhưng mà rất bẩn, còn chưa giặt nữa."

"Không sao! Nhất định không được giặt!"

Cuối cùng Mục tinh Thần vẫn đổi thành cái áo thun đã thay ra trong giỏ quần áo để đưa cho người phụ nữ. Đối phương hỏi han ân cần hồi lâu, có lẽ chuẩn bị rời đi nên dịu dàng nói: "Trong khoảng thời gian này em có thể sẽ cực kỳ nhớ hắn, nhưng em phải biết đây chẳng qua chỉ là ảo giác do đánh dấu, chờ mấy ngày tới qua đi, cảm giác như vậy sẽ biến mất."

"Thật sự rất xin lỗi, hi vọng em có thể quên chuyện này đi."

Mục Tinh Thần yên lặng gật đầu, không hỏi gì thêm. Đợi người đi rồi, cậu cầm đồ đối phương đưa cho trở về phòng, bên trong có không ít bình xịt chữa thương, còn có một xấp tiền mặt dày.

Toàn bộ quá trình, đối phương chưa từng nói về tên và thân phận của Hình Chu, đền bù cũng là tiền mặt, muốn giết sạch mọi mầm mống từ trong trứng nước.

"Nhưng tôi còn phải làm nhiệm vụ mà."

Mục Tinh Thần nói thầm một câu, khuôn mặt nhỏ tái nhợt cọ cọ như mèo lên áo thun mềm mại tràn đầy mùi hương pheromone của Hình Chu hồi lâu, lâu đến mức Mục Cửu sắp tan làm về mới lưu luyến không thôi giấu áo thun xuống dưới gối đầu, cầm quần áo để thay đi tắm rửa.

Nhưng omega vừa bị đánh dấu cũng xem như đã phun thuốc ngăn cách rồi, cũng không cách nào ngăn cản pheromone lan ra. Ngay khi Mục Cửu đem theo bánh kem nhỏ, lòng tràn đầy vui vẻ chuẩn bị đi tìm em trai, còn chưa đi đến cửa phòng đã ngửi thấy pheromone nồng đậm thuộc về alpha.

Pheromone đó mạnh mẽ bá đạo, Mục Cửu cũng là alpha mà còn bị kích thích giật mình đứng tại chỗ khó chịu muốn nôn mửa, nhưng mùi đó truyền ra từ phòng em trai, anh bất chấp khó chịu dồn sức vọt tới gõ cửa: "Thần Thần mở cửa!"

Đợi không đến năm giây, cửa phòng liền mở ra, Mục Cửu nhìn em trai đôi mắt sưng đỏ đầy người mùi của alpha xa lạ, chợt đá một cước lên cánh cửa yếu ớt, sắc mặt âm trầm dọa người: "Ai bắt nạt em?!"

Mục Tinh Thần bị đánh dấu đang là lúc ỷ lại Hình Chu, ngửi thấy pheromone của alpha khác liền khó chịu không chịu nổi, cho dù là mùi trên người anh trai ruột cũng làm cậu khó mà chấp nhận được, cậu lùi về sau mấy bước, nắm quần áo rộng lớn mềm mại trên người, quyết định nói dối.

"Anh, em đến kỳ phát tình trước thời hạn, em không còn cách nào mới xin hắn giúp em, nếu không em cũng không biết nên làm gì."

Quả nhiên nghe được lời giải thích này, trong nháy mắt Mục Cửu đã dập tắt lửa giận, dù sao nếu em trai phát tình trước mặt mọi người mà không có alpha đánh dấu trấn an thì mùi hương pheromone sẽ lập tức khiến tất cả alpha ở gần xao động, đã từng có một omega phát tình dẫn đến rất nhiều alpha phát cuồng, kết quả đến mạng cũng không giữ được.

Vừa nãy Mục Cửu còn tức giận không biết tên nào dám đánh dấu em trai, giờ phút này trong lòng chỉ còn may mắn, anh biết hiện tại em trai không thể chịu đựng mùi của alpha, bèn đứng ở cửa lo lắng hỏi: "Sao đột nhiên kỳ phát tình lại đến sớm?"

"Không, không biết." Mục Tinh Thần liếc nhìn sắc mặt Mục Cửu, nhẹ nhàng thở phào: "Chỉ là đánh dấu tạm thời."

Mấy lần Mục Cửu muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài, đặt bánh kem nhỏ ở cửa, nói: "Anh đi chuẩn bị chút đồ ăn cho em."

"Anh, em muốn nghỉ ngơi."

Mục Cửu vẫn nấu rồi đứng xa xa nhìn chằm chằm em trai ăn mì xong mới lo lắng trở về nhà. Hiện tại em trai lớn rồi, mỗi tháng đều phải nghênh đón kỳ phát tình, anh và em trai không thích hợp ở chung một chỗ, nhưng nào có dư tiền để thuê phòng?

Hay là để em trai ở trường học?

Ban đêm Mục Tinh Thần ngủ không an ổn, mặc dù đã mặc áo của Hình Chu vào người nhưng chưa đủ, muốn được hôn, muốn được ôm, nhớ hắn, nhớ hắn nhớ hắn.

Bị nỗi nhớ không chỗ phát tiết hành hạ ròng rã một đêm, ngày hôm sau, Mục Tinh Thần không nhịn được cuốn áo Hình Chu bụm mặt, dùng sức hít lấy hít để pheromone lưu lại bên trên, nước mắt ào ào rơi xuống.

Rất nhớ hắn, sắp nhớ đến phát điên rồi.

Cùng lúc đó, Hình Chu bị bỏ thuốc choáng vừa tỉnh táo không bao lâu cũng không dễ chịu, nỗi nhớ omega khiến hắn gần như lần nữa phát cuồng, chỉ có cái áo tản ra mùi sữa thơm giữ lấy một tia thần trí của hắn.

Âm thanh "rầm rầm" vang lên, vô số đồ vật bị quét xuống đất vang lên, nhóm alpha chờ ở ngoài cửa kinh hồn táng đảm nhìn vào trong phòng. Pheromone của alpha đỉnh cấp tràn đầy ngang ngược điên cuồng đập phá xung quanh, tất cả mọi người đều biết là do omega bị tiểu vương tử đánh dấu không ở bên cạnh.

Nhưng thân thế đối phương thật sự quá kém, bất kể thế nào cũng không thể để cậu có tiếp xúc gì thêm với tiểu vương tử.

Giọng nói ôn hòa thuộc về lão quản gia không ngừng vang lên từ máy truyền tin trong phòng: "Điện hạ, lần đầu tiên ngài tiếp xúc thân mật với omega còn đánh dấu đối phương, hiện tại tất cả nhớ nhung và tình cảm đều chỉ là ỷ lại pheromone của omega kia thôi, chờ qua hai ngày nữa loại dựa dẫm này sẽ biết mất, ngài nhất định phải khắc chế chính mình."

"Ngài vừa tròn mười tám tuổi, còn rất nhiều omega ưu tú đang chờ ngài, ngài tuyệt đối đừng vì nhất thời..."

"Ngậm miệng!"

Hình Chu tức giận đập nát máy truyền tin, sắc mặt khó coi nhìn vết trầy da trên mu bàn tay vẫn chưa thể hoàn toàn khép lại, trong đầu nháy mắt xuất hiện hình ảnh omega khóc sướt mướt xin hắn chuyển sang nơi khác làm, bực bội đá bay gối ôm bên chân, quay đầu ngã xuống giường, liều mạng đè nén nội tâm nóng nảy.

Hình ảnh đè ép omega gầy yếu điên cuồng va chạm còn rõ mồn một trước mắt, bên tai phảng phất còn có thể nghe được tiếng khóc lóc rên rỉ và cầu xin tha thứ, nghĩ đi nghĩ lại trong mắt Hình Chu hiện đầy tơ máu chịu đựng, hắn bỗng vươn tay đắp cái áo giấu trong ngực lên trên mặt.

Mũi sữa thơm nồng làm cảm xúc Hình Chu hơi hòa hoãn, nhưng vừa hòa hoãn chưa đến hai giây, phẫn nộ vì omega không có ở bên cạnh hoàn toàn chiếm cứ đầu óc hắn.

Một tiếng "rầm" thật lớn vang lên trong phòng, alpha canh giữ ở cửa bỗng xong vào phòng, chỉ kịp nhìn thấy cảnh tượng tiểu vương tử nhảy xuống từ cửa sổ sát đất bị đánh vỡ, kinh hãi mặt mũi trắng bệch.

Con mẹ nó đây là tầng bốn đó!

Độ cao này đối với alpha đỉnh cấp không tính là gì, nhưng sau khi Hình Chu nhảy xuống còn chưa kịp làm gì thì đã bị nhóm alpha canh giữ ở phía dưới đã chuẩn bị từ sớm vây quanh, chỉ vây quanh chứ không có ý định mang người về, ai cũng không dám tời gần alpha đỉnh cấp sắp mất khống chế.

"Điện hạ! Tỉnh táo lại đi, ngài..."

Hình Chu bị ngăn lại, một tia lý trí cuối cùng cũng hoàn toàn đứt đoạn, đầy trong đầu hắn là cơn phẫn nộ vì những tên đáng chết này muốn ngăn hắn đi tìm omega của hắn. Pheromone điên cuồng ngang ngược bỗng ép về phía alpha xung quanh, ở đây không ai có thể chịu được sự nghiền ép từ pheromone của alpha đỉnh cấp.

Khi thấy tiểu vương tử mắt đỏ hồng như con sói giận dữ xông tới, một đám alpha được huấn luyện nghiêm chỉnh sinh ra ảo giác mình là dê, nhưng sau khi bị tấn công, bọn họ mới phát hiện đó không phải ảo giác, đối mặt với tiểu vương tử hoàn toàn mất kiểm soát, bọn họ chính là cừu non tay trói gà không chặt.

Hình Chu mất khống chế ngoài ý muốn đã kinh động đến thân vương và vương phi ở xa tại hải dương tinh. Chuyện này không bình thường, xem như lần đánh dấu đầu tiên khắc sâu vào ký ức của alpha nhưng cũng không thể có phản ứng lớn như thế, huống chi bên cạnh còn có quần áo tràn đầy pheromone của omega trấn an.

Trừ phi độ xứng đôi pheromone của hai người cực cao, thân vương vừa xoắn xuýt con mình có khả năng có độ xứng đôi rất cao mới một omega sinh ra ở khu ổ chuột, vừa nhanh chóng phái người đi tra độ xứng đôi pheromone của con trai và omega bị hắn cưỡng ép đánh dấu kia.

Mục Tinh Thần từ nhỏ đã giả làm beta nhưng thân vương muốn điều tra cậu, mặc dù cậu không lưu lại pheromone của mình trong kho pheromone, thân vương cũng mau chóng lấy được kết quả kiếm tra độ xứng đôi pheromone của cậu và Hình Chu.

Thân vương nhìn thấy kết quả thì thất thố kinh ngạc thốt lên: "Độ xứng đôi pheromone là trăm phần trăm?!"