Edit: Cá Bơn Vui Vẻ | Beta: June
Trên đường theo Arlos về nhà, Mục Tinh Thần nhận được nhiệm vụ, điều này chứng tỏ nhân vật thụ chính vẫn sẽ xuất hiện tại bữa tiệc sinh nhật của ông nội Arlos như trong cốt truyện.
Mục Tinh Thần ghé lên vai Arlos hút từng ngụm máu nhỏ, hơi buồn bực.
Phải làm thế nào mới có thể khiến nhân vật thụ chính giúp đỡ đây? Nếu không cho cậu ta hút máu Arlos thì cậu ta có đồng ý giúp đỡ không?
Phát hiện ma cà rồng nhỏ trong ngực hút máu không nhanh, Arlos nhéo nhéo eo cậu, thấp giọng hỏi: "Không ăn à?"
Mục Tinh Thần lấy lại tinh thần, rút răng rồi dùng sức liếm liếm hai lỗ máu trên cổ Arlos. Bằng mắt thường có thể thấy hai lỗ máu bắt đầu khép lại, cậu liền ngẩng đầu ôm đầu người đàn ông, hôn lên sống mũi cao kia.
"Ăn no rồi ~."
"Em ăn thêm chút đi, gầy quá."
Mục Tinh Thần nhẹ nhàng hừ hừ hai tiếng, một lần nữa nằm xuống bờ vai Arlos, nghiêng đầu cắn một cái lên vành tai nóng trơn bóng: "Em sợ hút khô anh mất."
Arlos sửng sốt hai giây, lông mày hơi nhíu lại, bời vì anh bỗng nhận ra đây quả thật là một vấn đề lớn. Ma cà rồng nhỏ không muốn anh cho ma cà rồng khác hút máu, anh cũng không muốn nhìn thấy bảo bối của mình hút máu người khác.
Nhưng nếu thật sự không cho bảo bối ăn, chẳng lẽ để bé cưng bị đói ư?
Vì chuyện này mà cả đường đi Arlos đều lo lắng, dương vật cương cứng lúc bị hút máu cũng yên tĩnh lại.
Buổi tiệc sinh nhật lần này của ông nội Arlos là vì ông cảm thấy mình không còn nhiều thời gian, muốn nhân dịp sinh nhật mời tất cả người nhà và bạn bè đến tụ họp một lần, nên lúc bọn họ tới, trong khoảng sân rộng rãi đã bày đầy bàn và các loại đồ ăn bánh ngọt.
Harold tới trước bọn họ, vừa nhìn thấy hai người đã nhanh chân bước tới chào đón, cười hì hì chào hỏi: "Còn tưởng hai người sẽ lề mề rất lâu."
Arlos cười cười không đáp lời, anh quá rõ tên bạn tốt của mình đang chờ mong chuyện gì. Anh dẫn Mục Tinh Thần qua cổng lớn, vừa mới vào cửa đã thu hút một đống ánh mắt kinh ngạc chú ý.
"Arlos? Đây là?"
Đối mặt với ánh mắt tò mò kinh ngạc của người thân bạn bè, Arlos rất thản nhiên: "Bạn trai tôi, Mục Tinh Thần."
Được Arlos nghiêm túc giới thiệu như thế, trên mặt Mục Tinh Thần hiện ráng đỏ, ngón tay căng thẳng nắm nắm lòng bàn tay nam nhân, đỏ mặt chào hỏi: "Chào mọi người."
"Ôi! Trời ạ! Anh có bạn trai?!"
Đám người phản ứng cực lớn, thậm chí có người gào to vừa gọi ông nội vừa nói Arlos có bạn trai. Cảnh tượng người ngựa hoảng loạn khiến Mục Tinh Thần hồi hộp dịch về sau lưng Arlos, lại bị người đàn ông dịu dàng kéo đến bên cạnh hôn: "Bọn họ đều rất tốt, đừng sợ."
Mục Tinh Thần đỏ mặt gật đầu, bị Arlos kéo chạy vào trong phòng, bỗng nhìn thấy nhân vật thụ chính đang bưng ly rượu, nét mặt im lặng nhìn cậu trong đám người, vội vàng kéo ống tay áo người đàn ông.
"Bé cưng sao vậy?"
Mục Tinh Thần nhón chân, ghé vào tai anh nói nhỏ: "Em nhìn thấy ma cà rồng khác, em đi hỏi xem cậu ta có có đồng ý giúp đỡ không."
Arlos đột nhiên nắm chặt tay: "Bé cưng..."
"Em sẽ quay lại nhanh thôi."
Mục Tinh Thần tránh khỏi tay Arlos, bước nhanh chạy về phía nhân vật thụ chính đang bưng ly rượu. Dưới từng đôi mắt nhìn chăm chú kéo nhân vật thụ chính chạy ra khỏi khoảng sân náo nhiệt, không chờ cậu mở miệng, nhân vật thụ chính nét mặt đầy vẻ im lặng hỏi: "Cậu và con người sống cùng nhau?"
Mục Tinh Thần đỏ mặt gật gật đầu, nhỏ giọng nói: "Tôi thích anh ấy."
"Thích thì có thể sống cùng nhau sao? Tuổi thọ con người ngắn thế nào chẳng lẽ cậu không rõ?" Nhân vật thụ chính cực kỳ im lặng: "Hay là cậu định biến đổi anh ta thành ma cà rồng?"
Lời này vừa hỏi ra, nhân vật thụ chính liền biết không thể nào như thế được. Mục Tinh Thần không thể nào biến đổi con người kia thành ma cà rồng, cậu ta là quý tộc, mà trong cuộc đời quý tộc chỉ có thể biến đổi một con người, căn cứ theo hiểu biết của cậu ta thì tên quý tộc ngu xuẩn ngốc nghếch trước mắt này đã biến đổi một con người rồi.
Thế mà Mục Tinh Thần không biết những điều này, dù sao đây đều là thiết lập của ma cà rồng mà cậu đóng vai, cậu không biết, cũng không hề có ý muốn biến đổi Arlos thành ma cà rồng.
"Tôi không muốn biến đổi anh ấy ~" Mục Tinh Thần sờ bụng, nhỏ giọng nói: "Nếu anh ấy biến thành ma cà rồng, tôi sẽ phải đói bụng."
Nhân vật thụ chính nghĩ đến khứu giác kỳ lạ chỉ cảm thấy Arlos thơm của tên đồng tộc này, nhất thời không phản bác được.
"Tôi muốn cậu giúp một chút."
Nhân vật thụ chính vô thức cảm thấy Mục Tinh Thần muốn mình biến đổi Arlos thành ma cà rồng, suy nghĩ vừa lóe ra liền nhớ ra cậu vừa mới nói rằng sẽ không biến đổi người thành ma cà rồng, bèn hỏi: "Gấp cái gì?"
Mục Tinh Thần kể lại sự tình một lần, hơi căng thẳng quan sát phản ứng của nhân vật thụ chính, sợ cậu ta sẽ đưa ra yêu cầu muốn cắn Arlos.
"Giúp chuyện này cũng được, tuy nhiên cậu phải giúp tôi tìm người."
Mục Tinh Thần vội vàng đồng ý, sau khi hàn huyên vài câu với nhân vật thụ chính mới biết được cậu ta ngửi thấy mùi hương rất thơm ở đây nên mới tới, có điều sau khi đến thì mùi hương thơm kia bỗng nhiên biến mất. Nhân vật thụ chính chắc chắn con người khiến cậu ra cảm thấy máu rất thơm đang ở ngay chỗ này, muốn Mục Tinh Thần giúp đỡ tìm ra.
"Cảm ơn cậu!"
Nhân vật thụ chính khẽ hừ một tiếng, đi theo Mục Tinh Thần cùng trở về, lúc nhìn thấy Arlos đang chờ ở cửa. Cậu ta híp mắt hít hà mùi hương tràn ngập trong không khí, ngoài ý muốn phát hiện cậu ta không ngửi thấy mùi thơm phát ra từ con người này.
Là do anh ta đã bị đồng tộc của mình cắn rồi à?
Lần đầu tiên gặp tình huống này nhân vật thụ chính không khỏi nhìn hai người Arlos thêm mấy lần, nét mặt Arlos trầm xuống, bước nhân lên trước kéo Mục Tinh Thần đến bên người, giọng nói lạnh lẽo: "Bé cưng, em đồng ý với cậu ta cái gì rồi?"
"Giúp cậu ta tìm người."
Nét mặt Arlos khẽ buông lỏng, xác nhận lần nữa: "Chỉ giúp tìm người thôi?"
"Vâng!"
Thấy ma cà rồng nhỏ vui, chắc hẳn chỉ giúp đỡ tìm người, Arlos hoàn toàn yên tâm, nắm tay Mục Tinh Thần quay đầu nhìn nhân vật thụ chính đứng một bên, chân thành nói lời cảm ơn: "Cảm ơn."
Nhân vật thụ chính khoát khoát tay không thèm để ý: "Đi thôi."
Ban đầu nhân vật thụ chính định hỗ trợ biến đổi ông nội Arlos thành ma cà rồng xong rồi tiếp tục tìm người, nhưng khi tiến vào căn phòng của ông nội Arlos, cậu ta chợt phát hiện hình như mình không cần tìm nữa, bời vì mùi thơm kia đang phát ra từ người của ông cụ trước mặt này.
Đệt, cho nên vừa mới tìm được người, còn chưa kịp nếm thử mùi vị đã phải biến đổi người thành đồng tộc cơ thể không có nhiệt độ hả?
Không thể giải thích được, nhân vật thụ chính hơi không vui nhưng vẫn không thể nào chịu đựng được dụ hoặc của hương thơm ngào ngạt kia, dưới ánh nhìn chăm chú hơi khẩn trương của Mục Tinh Thần và Arlos, buồn bực đi đến trước mặt ông cụ, nghĩ thầm, mẹ nó cậu ta không ăn được, đúng là thơm phí công.
Quá trình biến đổi cũng không phức tạp, không tốn nhiều thời gian, nhưng toàn bộ quá trình ông nội Arlos bị biến đổi thành ma cà rồng cũng rất thần kỳ mộng ảo.
Trơ mắt nhìn ông cụ tuổi già chậm rãi khôi phục lại dáng vẻ trẻ tuổi, Mục TinhThần kinh ngạc trợn tròn mắt, không nhịn được nắm tay Arlos nghiến nghiến răng.
Một phút sau, nhân vật thụ chính rút răng ra, rầu rĩ không vui nhìn nam nhân tuấn mỹ mặt mùi tràn đầy vẻ khiếp sợ trên giường: "Bây giờ ngươi xem như con trai ta, gọi bố đi."
Arlos: "..."
Bởi vì ông nội bị biến đổi thành ma cà rồng, hơn nữa còn biến trở về dáng vẻ trẻ tuổi, vốn người nhà và bạn bè muốn gặp nhưng đều bị ngăn ở ngoài cửa. Mặc dù nhân vật thụ chính bất mãn việc mình nếm một miệng máu của đứa con trai tiện nghi này, nhưng vẫn tận trách giảng giải cho hắn những điều cần chú ý sau khi trở thành ma cà rồng.
Lúc nhân vật thụ chính đang nói về những điều cần chú ý cho ông nội Arlos, Mục Tinh Thần liền hoàn thành nhiệm vụ của thế giới này, chuyện này chứng tỏ cốt truyện đã được đưa vào quỹ đạo, phần diễn thuộc về Arlos bị phân lên người người khác, nhưng ở đây cũng chỉ có bốn người bọn họ, cho nên...
Mục Tinh Thần nhìn nét mặt nhân vật thụ chính đầy vẻ mất kiên nhẫn, lại nhìn ông nội Arlos mặt mũi đầy vẻ khiếp sợ còn đang sờ mặt mình, xoắn xuýt liếm liếm tay Arlos.
Có nên nói với anh rằng sau này hẳn là ông nội anh sẽ đến với nhân vật thụ chính không?
Mục Tinh Thần cứ xoắn xuýt chuyện này cực kỳ lâu, lâu đến nỗi ông nội đã bị biến đổi thành ma cà rồng nắm tay nhân vật thụ chính đến trước mặt bọn họ, nói với bọn họ hai người đã kết hôn rồi, Arlos mới biết được việc này.
Ông nội ở cùng nhân vật thụ chính, Arlos chắc chắn sẽ khiếp sợ, nhưng nghĩ đến ông nội đã biến thành ma cà rồng về sau sẽ cùng vượt qua quãng đời dài dằng dặc còn lại với nhân vật thụ chính liền bình thường lại, nhưng vừa thoải mái trong lòng vừa có một chút lo lắng và không bỏ được.
Sớm muộn hắn sẽ phải bỏ lại bé cưng, một mình rời đi trước.
Việc xong xuôi, Arlos sắp xếp lại tâm tình, không thay quần áo đã đi vào phòng ngủ đã được cải tạo sao cho không cho ánh nắng chiếu vào, nhìn thấy chỗ phồng lên giữa chăn mền, nơi mềm mại nhất dưới đáy lòng bị chọc một cái.
"Bé cưng."
Thật ra Mục TInh Thần tỉnh được một lúc rồi, cậu cố ý nằm trong chăn không nhúc nhích, chờ Arlos đến gần mới thình lình vén chăn lên nhào vào trong lòng người đàn ông: "Chồng ơiii ~."
Arlos vững vàng tiếp được người, cười hỏi: "Có đói không?"
"Không đói ạ!"
Mục Tinh Thần nhanh tay cấp tốc lục soát một vòng túi quần của Arlos, nét mặt đầy vẻ nghi hoặc: "Nhẫn anh mua cho em đâu?"
Arlos vừa định ôm ma cà rồng nhỏ vuốt ve an ủi một hồi bỗng cơ thể hơi cứng lại, bất động thanh sắc ôm người ngồi ở mép giường: "Nhẫn gì?"
"Chính là nhẫn cầu hôn đó!" Mục Tinh Thần sợ mình chưa sờ thấy, cố ý sờ soạng thêm một vòng, thậm chí ngay cả quần lót căng phồng của người đàn ông cũng không bỏ qua. Đừng nói là chiếc nhẫn, ngay cả hộp nhẫn đâu cũng không sờ thấy: "Ông nội nói nhìn thấy anh mua mà? Anh đưa cho ai rồi?!"
Mắt thấy Mục Tinh Thần sắp bị liên tưởng của bản thân làm cho tức khóc, Arlos dở khóc dở cười nhanh chóng giải thích: "Sao lại đưa cho người khác, anh để trên xe."
"Đi lấy đi!"
Arlos đành phải ra xe lấy nhẫn. Anh mua một cặp nhẫn, mua xong thấy hơi hối hận, ma cà rồng nhỏ còn có sinh mệnh dài đằng đẵng, anh không nên dùng chiếc nhẫn nho nhỏ này nhốt chặt cậu cho nên vẫn để nhẫn ở xe không có ý định mang về, không ngờ rằng...
Mục Tinh Thần đắc ý nâng ngón tay lên đánh giá chiếc nhẫn, không chú ý tới lo lắng cất giấu ở sâu thẳm đáy mắt Arlos ngồi bên cạnh, thật cao hứng nhào vào trong ngực nam nhân, tìm tới đôi môi mỏng mím chặt hung hăng hôn một cái: "Chồng à, em thích anh lắm luôn!"
Arlos bị nhào tới, thuận thế ngã xuống giường, bàn tay nhẹ nhàng khẽ vuốt vuốt eo và mông người trong ngực, cười hỏi: "Chỉ thích thôi à?"
Từ sau khi muốn mỗi ngày cung cấp cho bảo bối nhà mình no bụng, một ngày ba bữa Arlos đều lấy đồ ăn bổ máu làm chủ đạo, mà Mục Tinh Thần mỗi ngày có thể ăn no cuối cùng bị cho ăn ra mũm mĩm thịt, mặc dù không là thịt trên người nhiều như trên mông giống trong tưởng tượng của Arlos, nhưng ít ra hiện tại sờ tới sờ lui sẽ không sờ đến xương.
Sờ sờ vuốt vuốt, tay Arlos liền chui vào trong quần rộng rãi của Mục Tinh Thần, xoa nắn mông thịt đầy đặn mượt mà, ngậm lấy miệng nhỏ khẽ nhếch, thấp giọng thể hiện yêu thương: "Bé cưng, anh yêu em."
Mục Tinh Thần đỏ mặt, chủ động làm sâu nụ hôn này, hôn đến khi hô hấp bất ổn mới thở hổn hển kết thúc nụ hôn, con mắt xinh đẹp không hề chớp nhìn người đàn ông bị mình đặt dưới người: "Em yêu anh hơn ~."
Dừng một lát, đột nhiên hỏi: "Chồng ơi, bao giờ chúng ta kết hôn?"
Arlos ngẩn ngơ, vì không có được câu trả lời nên Mục Tinh Thần tủi thân nhìn chằm chằm: "Anh không muốn kết hôn với em sao?"
"Muốn."
Sao lại không nghĩ tới chứ, muốn đến điên rồi.
"Vậy ngày mai kết hôn!"
Arlos chật vật nuốt nước miếng: "Bé cưng." Nhìn bảo bối nháy mắt lại sắp tủi thân, anh im ắng thở dài, cuối cùng vứt những lo lắng linh ta linh tinh kia sang một bên: "Được, ngày mai kết hôn."