Tôi Thành Quả Phụ Khi Còn Trẻ

Chương 1: Tiểu A




“Hoa đán nổi tiếng giới giải trí Kỷ Khinh Khinh, cố ý đả thương người bị cảnh sát bắt, hôm nay không được nộp tiền bảo lãnh, có tin tức cho rằng một khi bị chính thức khởi tố, Kỷ Khinh Khinh có thể vào tù 5 năm!”

Kỷ Khinh Khinh nhìn tin tức trên màn hình di động, chớp chớp mắt, nhìn về người phụ nữ ngồi trước mặt mình, “Cô nói, Kỷ Khinh Khinh trong tin tức này, là tôi?”

Người phụ nữ mặc một bộ tây trang ra vẻ rất nghiêm túc, không nói không cười nhìn cô, “Hôm nay tôi tới tìm cô là muốn nói cho cô biết, Thẩm tiểu thư quyết định giải hòa ngoài tòa với cô, không khởi tố nữa, nhưng cô phải bồi thường cô ấy hai vạn đồng, trong một tháng phải thanh toán.”

Ngồi trước mặt cô đây là người đại diện của cô Mạnh Tầm, trong miệng nói ra Thẩm tiểu thư là Thẩm Vi Vi, cũng là nghệ sĩ dưới trướng của cô ta.

Một tuần trước Thẩm Vi Vi cùng Kỷ Khinh Khinh cùng đóng một bộ phim, hai người phát sinh tranh chấp, Thẩm Vi Vi bị Kỷ Khinh Khinh đẩy xuống núi, làm trên người bị nhiều chỗ gãy xương, trên mặt lại có một vết khắc sâu có lẽ sẽ thành sẹo, gần như bị hủy dung, đối với một minh tinh mà nói, không thể nghi ngờ đây là một đả kích cực đại.

Thẩm Vi Vi báo nguy, Kỷ Khinh Khinh ở cục cảnh sát bị ở cục cảnh sát mấy ngày, một khi Thẩm Vi Vi khởi tố, Kỷ Khinh Khinh sẽ bị 5 năm tù.

Nhưng Thẩm Vi Vi tỏ vẻ nguyện ý hòa giải ngoài tòa, bất quá Kỷ Khinh Khinh phải bồi thường cô ta hai ngàn vạn.

“Khinh Khinh, tôi đem cô theo nhiều năm như vậy, tôi cũng không muốn nói loanh quanh, chuyện này ở trên công ty thật không cao hứng, trong khoảng thời gian này, cô tự giải quyết chuyện của mình cho xong đi.”

“Hôm nay trước nói như vậy thôi, không có việc gì khác tôi đi trước.”

Kỷ Khinh Khinh nhìn theo Mạnh Tầm rời đi.

Sau khi Mạnh Tầm rời đi, trong đầu cô loát lại cốt truyện một lần.

Kỷ Khinh Khinh biết năm nay là bổn mạng của mình, đã phạm thái tuế, nhưng cũng không nghĩ tới sẽ phạm tới cỡ này, chỉ một giấc ngủ còn có thể xuyên đến một quyển tiểu thuyết, trở thành nữ phụ chỉ làm chuyện xấu.

Đây là một quyển sách ngọt sủng về giới giải trí.

Nữ chính tiểu thuyết là Thẩm Vi Vi sinh ra trong gia đình nghèo khó, nhưng trời sinh tính tình lạc quan luôn hướng về phía trước, làm điều tốt giúp mọi người, bởi vì thích diễn xuất lại lớn lên xinh đẹp, được Tinh Thăm chọn lựa vào giới giải trí, nhưng mà nữ chủ không có bối cảnh cũng không có hậu trường, trong giới giải trí như vậy thật khó khăn, nữ chủ vượt qua từng cái từng cái khảo nghiệm gian na, cuối cùng danh lợi song thu, đi lên đỉnh cao nghề nghiệp.

Còn nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết Kỷ Khinh Khinh, nhờ vào dung mạo điềm mỹ mà khi tiến vào giới giải trí, sau một lần diễn một vai nữ phụ trong một bộ phim truyền hình là nổi tiếng, được mời không ngừng, nếu Kỷ Khinh Khinh có thể nghiêm túc đi diễn, thái độ nghiêm túc, nói không chừng có thể ở lại được trong giới giải trí lâu dài.

Rốt cuộc giới giải trí như biển to đãi cát, tân nhân thay đổi liên tục hết đợt này tới đợt khác, có thể tồn tại được, từ trước đến nay đều nói tới những người có thật tài.

Nhưng mà trong tiểu thuyết Kỷ Khinh Khinh là loại người ngại bần yêu phú, tùy hứng làm bậy, mặt tuy rằng đẹp nhưng không được khoản tính tình.

Sau khi tiến vào giới giải trí lại không nghĩ tới mài giũa kỹ thuật diễn, ngược lại dựa vào lăng xê, marketing hấp dẫn, nam minh tinh trong giới giải trí đều bị cô dựa vào để lăng xê, đến nỗi hiện tại minh tinh thấy Kỷ Khinh Khinh đều muốn đi đường vòng, không ai muốn dính tới cô cả.

Sau đó Kỷ Khinh Khinh có quan hệ với một phú nhị đại, cô liền lấy danh bạn gái phú nhị đại trong giới giải trí hoành hành ngang ngược, đắc tội không ít người, lại không nghĩ phú nhị đại chỉ là chơi chơi với cô mà thôi, khi gặp nữ chủ đã bị ánh mắt thiện lương hấp dẫn, một lần thấy Kỷ Khinh Khinh làm khó dễ nữ chủ, hắn đã công bố Kỷ Khinh Khinh chỉ là người mình bao dưỡng mà thôi, từ đây chỉ đi theo nữ chủ, mà Kỷ Khinh Khinh bởi vì thế bị khoác lên cái tên bị bao dưỡng.

* Phú nhị đại: nhà giàu đời thứ hai

Còn nam chủ trong tiểu thuyết là do bạn trai do nữ chủ luôn nâng đỡ trưởng thành, càng có ý tứ chính làm, nam chủ là tiểu tử nghèo trước đây bị Kỷ Khinh Khinh đạp đi.

Tiểu tử nghèo đâu mà nghèo, đó chính là thiếu gia hào môn ăn mặc không lo, do rời nhà trốn đi để tự lực cánh sinh, bị Kỷ Khinh Khinh ngại bần ái phú đá một cái, sau dứt khoát tỉnh ngộ, từ đây tính tình đại biến, cho đến khi gặp nữ chủ thiện lương mỹ lệ.

Nữ chủ không chê nam chủ nghèo, vẫn luôn yên lặng ở bên người nam chủ làm bạn hắn, nữ chủ ở giới giải trí gặp nhiều chỗ bị khó dễ, đều là nam chủ trong tối ngoài sáng giúp cô thu phục, nam chủ cho rằng không nên dấu diếm thân phận với nữ chủ vì thế đã thẳng thắn với cô.

Biết thân phận nam chủ, nữ chủ rối rắm một phen, cuối cùng tha thứ.

Còn nữ phụ Kỷ Khinh Khinh sau biết được nói chuyện là người thừa kế sau của tập đoàn tài chính đã hối hận không kịp.

Lúc đó nữ phụ muốn trong giới giải trí xa lánh nữ chủ mà làm mọi việc nhằm vào cô, hãm hại cô, đem chuyện nam chủ năm đó theo đuổi mình rêu rao bốn phía, lại tiếp cận nam chủ, ý đồ tái hợp với nam chủ, đủ loại thủ đoạn bỉ ổi đều sử dụng, chọc đến nam chủ chán ghét, sau đó phong sát nữ phụ. Nữ phụ về sau chỉ còn chua xót cùng qua loa, đến tiền thuê nhà đều không có nổi, chỉ tồn tại lê lết một đời.

Sự tồn tại của nữ phụ Kỷ Khinh Khinh đại khái là để phụ trợ cho nữ chủ mỹ lệ cùng thiện lương thôi.

Kỷ Khinh Khinh chính là người phụ nữ trời sinh thích hưởng lạc, mua cho mình biết bao nhiêu hàng hiệu quần áo mỹ phẩm, toàn bộ đều là đồ tiêu hao, bán ra không đáng giá mấy tiền, duy nhất đáng giá chỉ có cái phòng ở trung tâm thành phố giá trị mấy trăm vạn.

Hai ngàn vạn bồi thường, cô căn bản không có.

Đây rõ ràng chính là muốn chỉnh chết cô nha!

Vì giải quyết việc này, nguyên chủ ở trong tiểu thuyết làm sao bây giờ?

A.

Bởi vì vừa mới bị bạn trai phú nhị đại vứt bỏ, hiện tại giới giải trí ai nấy đều chờ xem trò hay của Kỷ Khinh Khinh. Kỷ Khinh Khinh không có chỗ dựa, không thể diễu võ dương oai, phát ngôn bị đoạt, nhân vật bị đổi, ai nấy đều có thể dẫm lên một chân.

Cùng đường, một trung niên mập mạp đầy mỡ có thể thế cô giải quyết việc này.

Trong khi xuyên qua, Kỷ Khinh Khinh vốn chính là nghèo đến suýt bán mình, ba mẹ còn có ông nội, còn có người anh không nên thân, toàn bộ đều dựa vào một mình cô nuôi sống, vừa mở mắt xuyên qua có biệt thự xe sang còn chưa kịp mở party, đã bị đè trên lưng hai ngàn vạn nợ nần, còn nữa, có chịu hay không kết cục bị một trung niên mập mạp đầy mỡ bao dưỡng?

Kỷ Khinh Khinh muốn tức đến nổ con mắt.

Hai ngàn vạn! Cô lấy đâu ra nhiều tiền như vậy!

Cô giản lược tính ra tài sản nguyên chủ sở hữu, đem cả bất động sản bán, cộng với đủ thứ khác chỉ được hơn một ngàn vạn, còn lâu mới đủ.

Kỷ Khinh Khinh đứng ở trước gương, nhìn trong gương khuôn mặt mộc so với trên TV còn xinh đẹp hơn cả trăm lần, cô chính là đi tìm chết cũng tuyệt sẽ không đi bán!

“Có nhu cầu cấp bách dùng tiền sao?” Trên TV quảng cáo cho mượn tiền đang phát ra.

“Chỉ cần làm theo hướng dẫn, bạn liền có thể có được tiền đời này xài cũng không hết.”

“Đầu tiên download APP Táng gia bại sản, chỉ cần một bước, đưa vào số tiền bạn cần mượn, bạn sẽ có được ngay số tiền cả đời xài cũng không hết.”

Kỷ Khinh Khinh:……

Thế giới thần kỳ.

—— “Có nhu cầu cấp bách dùng tiền sao?”

—— “Lục Lệ Hành gia tài bạc triệu, đại nạn đổ xuống, cùng hắn ở bên nhau, bạn có thể có được di sản kếch xù của hắn.”

“……?” Quảng cáo này từ ngữ có vẻ không đúng.

Kỷ Khinh Khinh xoay người, màn hình TV đen thui.

—— “Lục Lệ Hành sắp chết, cô chỉ cần gả cho anh ta, là có thể được gia tài bạc triệu của anh ta.”

“Ai đó?” Trong căn phòng trống vắng vang lên tiếng Kỷ Khinh Khinh.

—— “Tự giới thiệu một chút, tôi là hệ thống của cô, chỉ dẫn cô như thế nào có thể đi ra khốn cảnh trước mắt, cô có thể kêu tôi là Tiểu A.”

“Tiểu A? Có ý gì?”

—— “Nói đúng ra, cô sở dĩ đi vào thế giới này, là tôi mang cô tới.”

Kỷ Khinh Khinh run rẩy, “Không cần ngươi chỉ điểm tôi đi ra khốn cảnh này như thế nào, chỉ cần đem tôi trở về là toàn bộ khốn cảnh đều được giải quyết dễ dàng.”

—— “Xin lỗi, thỉnh cầu này vô pháp đạt tới, trong thế giới nguyên bản của cô, cô đã chết, trở về cũng chỉ là một cái xác thối, nhưng tôi có thể giúp cô giải quyết trước mắt hai ngàn vạn tiền bồi thường.”

Lui một bước rồi cầu cái tiếp theo, cũng được đi.

“Giải quyết như thế nào?”

—— “Chỉ cần cô cùng Lục Lệ Hành kết hôn, sau khi anh ta chết, di sản tất cả đều là của cô.”

Thế giới này lợi hại như vậy sao? Muốn cùng ai kết hôn liền kết hôn?

“Di sản anh ta nhiều hay ít?”

—— “Ước chừng, cũng cỡ một ngàn trăm triệu đi.” |Một trăm tỷ|

“……”

“…………”

“…… Kia cũng tạm đi.” Thế giới này còn rất cuồng.

Kỷ Khinh Khinh cố mà đáp ứng rồi.

Cả nước mười bốn trăm triệu người |một tỷ bốn trăm triệu|, mỗi người lấy của hắn một trăm triệu, còn lại 986 triệu, hắn vẫn là phú ông hàng tỷ, hai ngàn vạn nợ nần của kẻ hèn này thật không đáng nhắc tới.

“Tôi nên làm như thế nào?”

—— “Mở cửa.”

Ngoài cửa vang lên một trận tiếng đập cửa.

Kỷ Khinh Khinh từ mắt mèo ra nhìn bên ngoài, là một người đàn ông ăn mặc tây trang, cô mở cửa ra, lúc này mới phát hiện ngoài cửa thế nhưng đứng bốn năm người ăn mặc tây trang nam nhân.

Kỷ Khinh Khinh thoáng lui về phía sau một bước, xã hội đen?

Cầm đầu người hỏi: “Kỷ tiểu thư?”

Kỷ Khinh Khinh thấp thỏm, “Là tôi.”

“Lão tiên sinh nhà tôi tìm cô có chút việc, mời cô cùng đi với chúng tôi một chuyến, được không?”

Ngữ khí không phải thỉnh cầu.

Người đàn ông này mang kính râm, không thấy rõ chi tiết toàn mặt, xét theo phép công, Kỷ Khinh Khinh trong lòng thật là có chút e ngại.

—— “Cùng hắn đi, cùng hắn cưỡi xe, cùng hắn đi!”

“Chờ một lát.” Kỷ Khinh Khinh về phòng thay đổi quần áo, đi theo mấy người xuống lầu.

Đêm đen trong tiểu khu xa hoa, không có người nào.

Bốn chiếc siêu xe đen đến mù mắt ngừng phía dưới bãi đậu xe, người cầm đầu mở cửa xe ra, ý bảo cô lên xe.

Kỷ Khinh Khinh ngồi vào phía sau, nhìn có vẻ bình tĩnh, kỳ thật hoảng đến muốn run rẩy, hỏi người lái xe, “Chúng ta đi đâu?”

“Bệnh viện.”

“Lão tiên sinh nhà anh là?”

“Lục lão tiên sinh.”

Kỷ Khinh Khinh trầm mặc, trong đầu nhớ lại tư liệu thưa thớt về Lục Lệ Hành.

Lục Lệ Hành, 30 tuổi, 189cm, thạc sĩ nghiên cứu sinh, một tháng trước bị tai nạn xe cộ bị hôn mê, đến nay chưa thanh tỉnh, không gần nữ sắc, nhưng có đồn đãi nói rằng hắn thích tra tấn người, khống chế dục rất mạnh, tính cách thô bạo, âm tình bất định, hắn có một tầng hầm ngầm, người hầu trong nhà thường nghe được tiếng kêu thảm thiết truyền ra từ tầng hầm này.

Trong tiểu thuyết miêu tả rất ít Lục Lệ Hành, phần lớn là sơ lược, chỉ ở tuyệt cảnh là lúc lộ mặt một ít, càng là giấu đầu lòi đuôi, càng là thần bí.

Quan trọng nhất chính là, Lục Lệ Hành là anh trai của bạn trai cũ trước đây bị Kỷ Khinh Khinh một chân đạp đi.

“Lục lão tiên sinh tìm tôi có chuyện gì sao?”

“Cái này tôi không rõ ràng lắm, sau khi Kỷ tiểu thư đến bệnh viện, cô tự nhiên sẽ biết.”

Kỷ Khinh Khinh dời ánh mắt về cảnh vật bay nhanh bên ngoài cửa sổ xe, cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại.



Thời gian trở lại hai giờ trước.

Hành lang phòng bệnh an tĩnh bị tiếng bước chân dồn dập phá vỡ.

“Lão tiên sinh, bệnh tình Lục tiên sinh không được lạc quan, các cơ quan bắt đầu suy kiệt, chúng ta chỉ có thể đem hết toàn lực cứu trợ, đây là thông báo bệnh tình nguy kịch, ngài vui lòng ký tên ở mặt trên.”

Ông lão tóc hoa râm tiếp nhận tờ thông báo trong tay bác sĩ, tay cầm cây bút nặng như ngàn cân, từng nét từng nét ký xuống tên mình.

“Làm phiền bác sĩ.”

Sinh tử có mệnh, lão nhân gia sống đến tuổi này đối với việc sinh tử phai nhạt rất nhiều, sinh lão bệnh tử là nhân chi thường tình, ông không thể nào can thiệp, nhưng hiện giờ phát sinh trên người đứa cháu chính mình khổ tâm tài bồi, người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, ông không tiếp nhận được.

Lão tiên sinh suy sụp ngồi ở ghế dựa ở hành lang, cái lưng cả đời đĩnh đến thẳng tắp hiện giờ còng xuống, già nua rất nhiều.

Lại một loạt tiếng bước chân dồn dập truyền đến, người đàn ông cúi xuống lỗ tai lão tiên sinh nói vài câu.

“Kỷ Khinh Khinh? Là nghe chính miệng đại sư nói?”

“Đúng vậy, nghe đại sư nói thiếu gia chỉ cần kết hôn với người tên Kỷ Khinh Khinh này là có thể chuyển nguy thành an, đây là tư liệu của Kỷ Khinh Khinh, mời ngài xem qua.”

Lão tiên sinh nhìn một lần, nói năng có khí phách lên hẳn, “Đi tìm!”

Người đàn ông nghi hoặc, “Lão tiên sinh, không biết nghe lời đại sư nói là thật là giả?”

Lão tiên sinh chớp mắt, trong tay chuyển động vòng Phật châu, ông không phải là người thờ phụng quỷ thần, nhưng càng đến tuổi già càng tưởng muốn cầu tâm an.

“Năm đó đúng là nghe vị đại sư này chỉ điểm, làm Lục Bắc Xuyên bị tai nạn xe cộ một năm cưới con gái Diệp gia Diệp Trăn, một tháng sau Lục Bắc Xuyên quả nhiên tỉnh lại, huyền diệu khó mà giải thích được, thà rằng tin có còn hơn.”

* Đây là truyện “Tôi mang thai đứa bé là nhân vật phản diện” của cùng tác giả.

Người đàn ông gật đầu, xoay người rời đi.

Phật châu trên tay Lục lão tiên sinh xoay không biết bao nhiêu vòng, trong hành lang tiếng bước chân rõ ràng vang lên, Phật châu trên tay lão tiên sinh dừng lại, ông mở hai mắt, nhìn cô gái đứng trước mặt mình.

“Cô chính là Kỷ Khinh Khinh?” Lão nhân gia hai mắt trải qua bao phong sương sáng như đuốc.

“Đúng vậy.”

Lục lão gia tử chỉ vào trong phòng chăm sóc đặc biệt, “Bên trong nằm chính là cháu nội của tôi, cậu ta tên Lục Lệ Hành, một tháng trước bị tai nạn xe cộ trọng thương, hôn mê hơn một tháng, tôi nghe đại sư nói chỉ cần cháu tôi kết hôn với cô, cậu ta có thể chuyển nguy thành an, Kỷ tiểu thư, tôi nói như vậy cô có rõ ràng không?”

Kỷ Khinh Khinh gật đầu, ý Lục lão gia tử nói chính là xung hỉ ý tứ.

Người thế hệ trước cùng đường, đơn giản là cầu tâm an.

“Rõ ràng.”

“Tư liệu của cô tôi đều rõ ràng, hôm nay tìm cô tới là muốn hỏi, cô nguyện ý gả cho cháu nội tôi không?”

Kỷ Khinh Khinh nhíu mày.

—— “Đáp ứng ông ta! Mau trả lời đồng ý! Chậm một chút nữa Lục Lệ Hành liền trờ thành một người chết!!! Ngẫm lại cô nợ nần hai ngàn vạn, gả cho một người có một ngàn tỷ, cô còn lo lắng sao? Hơn nữa hắn sắp chết, cô lại không cần cùng hắn lên giường, một cái tên Lục phu nhân đem đến một ngàn tỷ! Gả cho hắn, về sau cô có thể giống như con cua, đi! ngang! đi! ngược! Chuyện tốt như vậy, còn mệt sao?”

“Nếu cô nguyện ý gả cho cháu tôi, tôi có thể thay cô giải quyết kiện tụng của cô.”

Lục lão tiên sinh cả đời gặp vô số người, đôi mắt không lừa được người khác, cái này Kỷ Khinh Khinh có ánh mắt sáng ngời trong suốt, thái độ khiêm tốn, không giống như lời đồn đại trên mạng.

Kỷ Khinh Khinh tim đập như sấm.

Cô vẫn luôn lo lắng hãi hùng chính là vì cái gì?

Là kiện tụng!

Cô không có hai ngàn vạn kia, phải ngồi tù, muốn có hai ngàn vạn, phải bị bao dưỡng.

Lời này của lão tiên sinh quá dụ hoặc, cô hiện tại thành “Kỷ Khinh Khinh”, lưng đeo nợ hai ngàn vạn, còn có đối nghịch với nam nữ chủ, muốn xoay người chỉ sợ là khó càng thêm khó.

Huống chi giới giải trí cái loại này, không bối cảnh không hậu trường, làm thế nào?

Nghĩ đến mình lúc sau cuộc sống thật bi thảm, Kỷ Khinh Khinh mắt muốn mù tâm muốn héo, nếu như vậy thì bây giờ có thể làm sao hơn, không thể gả cho tình yêu, vậy gả cho tiền tài, chắp vá vậy.

Huống chi như Tiểu A nói, một ngàn tỷ di sản cho mình thủ tiết tuổi già, chuyện tốt như vậy, không mệt!

“Tôi biết hôn nhân đại sự không phải trò đùa, cho nên, cô suy xét một chút đi.”

Hành lang im ắng, Kỷ Khinh Khinh tựa hồ có thể nghe được tiếng tim đập của mình, từng tiếng đều thúc giục cô hạ quyết định này.

—— “Đã từng có một lần hôn nhân có tiền để ở trước mặt ta, nhưng ta không có quý trọng, chờ đến mất đi ta mới hối hận không kịp, thế gian việc thống khổ nhất cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi. Nếu trời cao có thể cho ta một lần cơ hội, ta sẽ đối với một ngàn trăm triệu kia nói ba chữ……”

“Tôi đồng ý.”

Có người đưa bút cho cô, phía dưới văn kiện có cái chỗ ký tên.

Kỷ Khinh Khinh mạnh mẽ đè xuống mới làm hô hấp của mình không hỗn độn, tay mới không bị run như vậy.

“Ký tên xong, cô chính là cháu dâu của Lục Lệ Phong!”

Kỷ Khinh Khinh thở sâu, đề bút, ở chỗ ký tên, viết xuống đại danh của mình.

—— “Bingo! Nhiệm vụ hoàn thành, chúc sớm sinh quý tử nha!”