Tôi Phá CP Của Nhân Vật Chính Để Bảo Vệ Người Yêu

Chương 1: Xuyên thư và những món quà của hệ thống




Đồng hồ sinh học đúng giờ đánh thức Denis dậy. Anh lần mò tìm mắt kính trên bàn, ủa, đâu mất tiêu rồi!? Denis ngồi bật dậy, xoay người bước xuống giường và...

Rắc...

Cặp mắt kính đáng thương hiện đang nằm dưới lòng bàn chân của anh... Hình như gãy rồi thì phải...

"Yahh, trời ơi!"

Denis nhặt cặp kính lên, tiêu rồi, anh không có kính dự phòng đâu à nhen, bị gãy rồi làm sao ra đường, anh bị cận 5 độ lận đó!

A, hay gọi cho trợ lý Pawner vậy! Nhưng... điện thoại rõ ràng mình để cạnh mắt kính cho gần mà, sao giờ kính dưới đất, điện thoại mất tiêu rồi! Còn nữa... cho dù bị cận nặng anh vẫn dễ dàng nhận ra nơi đây không phòng anh! Nơi đây cũ kĩ tồi tàn, trên nóc còn thủng một lỗ kia kìa!

Hay... không lẽ... anh bị bắt cóc rồi!? Không, chắc anh chỉ đang mơ thôi, Denis tự an ủi bản thân cho đến khi...

Một giọng nói lạnh tanh sởn gai ốc vang lên trong đầu anh.

"Tải dữ liệu thành công, xin chào cộng sự, tôi là Spring, là hệ thống..."

Chưa để hệ thống giới thiệu xong, Denis đã cắt ngang.

"Hệ thống cái gì mà hệ thống! Đây là đâu, mau đưa tôi về nhà ngay!"

"Cộng sự bình tĩnh... tôi..."

"Bình tĩnh cái nỗi gì! Nói đi! Tại sao lại cho tôi xuyên vào lúc này vậy!? Tôi còn chưa làm xong việc ở công ty mà! Còn nữa, xuyên mà không hỏi ý kiến tôi là sao!?"

Hệ thống gần như im lặng... rõ ràng thông tin của cộng sự ghi rõ tính cách là một người dịu dàng, trầm ổn, lịch sự chưa bao giờ giận dữ hay cắt ngang lời ai bao giờ mà.

Sau hơn nửa tiếng tức tối, Denis cuối cùng cũng bình tĩnh lại, ngồi ngay ngắn trên giường.

"Cô nói tiếp được rồi đó."

"Sao cộng sự biết tôi là... nữ?"

"Kinh nghiệm trong quá trình trưởng thành, với lại đừng gọi cộng sự nữa, nghe mệt tai lắm, xưng tôi-anh được rồi."

"Được rồi..."

Bạn có tin được không, một người vài giây trước còn đang chửi rủa bạn, một giây sau đã ngồi ngay ngắn, nói năng lịch thiệp?

"Tôi xin giới thiệu lại, tôi là Spring, là hệ thống sẽ đồng hành cùng anh từ nay về sau, cho đến khi anh mất... Hiện anh đang ở trong một thế giới tên ABO..."

"Khoan, khoan, ABO? Đừng nói là... nó nha?"

"Phải, là cuốn sách mà anh vừa cho vào thùng rác hôm qua."

Denis cảm giác trời đất xung quanh lại một lần nữa sụp đổ. Xuyên thư thì thôi đi, đằng này còn xuyên vào cuốn sách dở hơi kia nữa, trời muốn anh sống sao đây?

"Thế... tôi là nhân vật nào trong truyện mà ở căn nhà tồi tàn này?"

"Người qua đường."

Spring trả lời.

"Thế... thì tốt quá!"

Denis còn đang nhớ lại cốt truyện xem nam phụ nào ở căn nhà tệ hại trong cuốn sách Mary Sue nổi danh toàn rich kid này. Nếu là người qua đường vậy sẽ không va chạm với các nhân vật từ chính tới phụ rồi, anh có thể an ổn sống rồi!

"Còn tên tôi thì sao? Nhân vật này làm nghề gì?"

"Người qua đường không có tên, các thông tin tôi đang chờ anh tự điền vào."

Nói xong, một màn hình ảo xuất hiện trước mặt Denis. Anh nheo mắt lại nhìn mãi mới đọc được dòng chữ đầu tiên.

"Chứng minh thư?"

"Anh điền vào xong, tôi sẽ đặt nó vào trong kho dữ liệu của Đế quốc, đế lúc đó anh mới thật sự dung nhập vào thế giới này."

"À..."

"Nhưng có thể cho tôi một cặp kính được không? Tôi không thấy đường."

Vừa dứt lời, anh đã có thể thấy rõ mọi thứ.

"Cho anh 15 phút để điền thông tin, sau 15 phút mắt anh sẽ mờ lại như cũ."

Đến phần giới tính có 2 phần: Nam/Nữ và Alpha/Beta/Omega. Anh chọn xong phần thứ nhất nhưng vẫn bối rối ở phần thứ 2.

"Thân thể tôi là thuộc loại nào vậy?"

"Ừm... cái này tôi quên nói, anh có quyền lựa chọn mình là Alpha, Beta hay Omega, đó là quà gặp mặt của tôi."

Nếu có quyền lựa chọn thì tốt nhất đừng quyết định vội.

Câu nói của Hime bất ngờ vang vọng bên tai. Lúc trước anh và nàng lần đầu đọc thể loại ABO này, nàng đã nói nếu như mình xuyên đến thế giới đó và có quyền chọn lựa thân thể, nàng tuyệt nhiên sẽ không quyết định vội mà sẽ để dành, đóng giả thành Beta rồi chờ xem bạn đời tương lai của mình thuộc loại nào, nếu là Omega hay Beta thì nàng sẽ thành Alpha còn đối phương là Alpha, nàng sẽ chọn thành Omega.

Denis nói ra suy nghĩ của mình. Spring trầm ngâm một lát rồi đồng ý nên tạm thời thân thể anh sẽ là Beta, trên giấy tờ cũng vậy.

"Nhưng mà sau này có sửa lại thông tin được không?"

"Được chứ, tôi có thể bỏ thông tin anh vào thì cũng có thể lấy ra sửa lại, tuyệt nhiên không ai biết, trừ khi họ điều tra anh thôi."

"Ừm... tôi là người qua đường mà, chắc chẳng ai rảnh đi điều tra đâu."

"Cũng đúng."

Sau khi Spring đã lưu thông tin anh vào kho dữ liệu của Đế quốc, anh mới nhớ ra một điều.

"Spring này, nếu tôi đã xuyên đến đây, vậy gia đình của tôi ở thế giới kia có biết là tôi mất tích không?"

"Biết, thật ra anh đã chết rồi nên tôi mới đưa anh đến đây."

"Tại sao tôi lại chết? Rõ ràng..."

"Ly nước mà anh uống trước lúc chết có thuốc độc."

Denis im bặt, không thể tin được mở to 2 mắt. Nước anh uống còn có độc vậy... hai đứa cháu của anh sẽ ra sao?

"Đừng lo, 2 đứa nhóc đó vẫn an toàn, thậm chí còn sống rất lâu nữa là đằng khác."

"Thế thì... được."

Denis miễn cưỡng chấp nhận thực tế rằng mình đã chết, hiện đã có một thân phận mới, không, cũng không thể nói là mới được. Vẫn là bác sĩ, vẫn là cô nhi (anh nghĩ nếu mình ghi là có cha mẹ nhưng đã mất thì hơi kì, giống đang mong ông bà Taffine chết sớm vậy), lại còn cô đơn giữa một thế giới xa lạ (anh quên mất Spring).

"Này, còn về nơi tôi sẽ ở thì sao? Quần áo nữa?"

"Tôi quên, lần đầu gặp mặt tôi tặng anh 3 món quà, đây là 2 món còn lại."

Căn nhà xung quanh bắt đầu biến đổi... biến thành căn nhà mà anh đã sinh sống hai mươi năm qua! Giống đến từng chi tiết, nhưng về phần cái tủ sách ngay phòng khách... tại sao không có cuốn nào vậy? Tủ lạnh trong phòng bếp khi Hàm Hiểu và Alvin còn sống đáng lẽ phải đầy ắp nay lại trống rỗng... Anh đi dạo quanh căn nhà xem xét một chút rồi về phòng mình. Hay thật nha! Trên bàn có một cặp kính nguyên vẹn cùng điện thoại.

Denis cầm điện thoại mới lên. Nó có vẻ ngoài hệt như điện thoại thông minh ở thời đại của anh, khi mở lên, một màn hình ảo xuất hiện trước mắt anh. Trên đầu đề "ID: XXXXXX" tương tự như SĐT, phía dưới là vô số ứng dụng, hệt như ứng dụng trên điện thoại thông minh bình thường.

Ừm... bỏ qua cái điện thoại đi, anh vẫn chưa có quần áo để mặc đây này! Trừ cái áo thun và quần đùi trên người, cái gì cũng không có hết!

Mở tủ quần áo ra xem xét, may quá, hình như Spring gom hết quần áo anh chuyển đến luôn, không thiếu thứ gì!

"Spring này, chừng nào tôi bắt đầu đi làm vậy?"

"Ngày mai, tôi lỡ đăng kí cho anh là một thực tập sinh năm cuối rồi, chịu khó đi học lại nha."

"Cũng được... mà khoan... tôi bao nhiêu tuổi vậy?"

Lúc điền chứng minh thư không thấy chỗ ngày tháng năm sinh.

"25 tuổi, trẻ lại 5 tuổi đấy, hạnh phúc không? Về phần ngày tháng năm sinh tôi đã giúp anh điền rồi."

"Ừm... vậy cô điền vào ngày mấy?"

"13/9/236 Lịch Tinh tế, ngày tháng y hệt thế giới trước của anh và hôm nay là ngày 13/9, chúc mừng sinh nhật nha!"

"..."

Tuy được chúc mừng nhưng nghe cái giọng lạnh tanh như vậy vui không nổi... Khoan, khoan đã, hôm nay không phải cũng là ngày nam nữ chính gặp nhau sao!? Việc này anh biết được qua phiên ngoại, viết tất cả những gì trong nhật kí của nữ chính.

Denis ngồi xuống giường cố gắng nhớ lại nội dung cuốn sách.

Nữ chính trong truyện là một nữ CEO tài giỏi ở thế kỷ XXIII tên Thạch Hiển, lúc đang đứng trên đỉnh cao nhân sinh thì bị tai nạn giao thông rồi xuyên, xuyên vào một cuốn sách đam mỹ NP mà cô ta đang đọc.

Cuốn sách đam mỹ đó kể về một bé thụ Omega tên Quang Triệt Anh, giả Beta gia nhập quân đội bị các anh công của mình phát hiện rồi che giấu, sủng lên tận trời các kiểu, còn được trả thù cho mẹ,... Nhưng khi nữ chính xuyên đến lại khác... Cô ta xuyên vào làm nữ phụ, bạn thân của thụ chính, cưới chồng sinh con,... cả cuộc đời đều trải qua yên bình. Nhưng Thạch Hiển không cam lòng với thân phận bình thường như vậy, bắt đầu cướp hào quang của thụ, khiến hắn rơi vào hố sâu không đáy, thù của mẹ không trả được còn bị ném vào quân kỹ, cả đời bị người ta coi là công cụ phát tiết.

Kết truyện, mẹ Quang Triệt Anh nghe tin con mình sa đọa như vậy mà hộc máu chết, Thạch Hiển cướp được hết 7 anh công, lần nữa đứng trên đỉnh cao nhân sinh...

Denis vốn không khinh bỉ thể loại NP như Hime nhưng cũng không yêu thích gì, dù sao chế độ một vợ một chồng để ăn sâu bén rễ vào đầu anh rồi nên anh né nó như né tà. Nhưng người đời có câu "Ghét của nào trời trao của ấy" anh chỉ vì một phút nóng vội mà mua nhầm cuốn sách NP này. Vì tiếc tiền nên anh cắn răng đọc hết cuốn sách này, đọc xong thì anh bỏ nó vào một góc, đến hôm qua dọn nhà thì vô tình tìm được, ném nó vào thùng rác.

Toàn bộ câu chuyện anh không hài lòng nhất chính là nữ chính, tự cho mình là đúng, thích áp đặt người khác, có đoạn miêu tả nữ chính một giây trước còn chính nghĩa phá đám, nói một cặp Beta nam không lựa thời gian ân ái, một giây sau đã nhào vào lòng các nam chính... Tiêu chuẩn kép rõ mồn một. Nhưng cuốn sách này lại rất HOT ở thế giới của anh. Thời đại này nữ chính càng tài giỏi, càng ngầu, càng ác và có "quá khứ của kẻ phản diện" thì càng được nhiều người thích mà... Họ tung hô cuồng nhiệt, bất chấp tam quan tệ hại của nữ chính.

Tác giả cuốn sách này cũng hãm y như những đứa con mình tạo ra (ở đây chỉ nữ chính và các nam chính), rõ ràng kì thị đồng tính nhưng lại lôi đồng tính vào kiếm fame. Nào là viết các chàng trai từ Omega, Beta đến Alpha đến tiếp cận các nam chính của cô ta. Thậm chí khi nam chính 5 đang quen biết với một chàng Alpha đẹp trai nào đó (chuyện này không xảy ra trong nguyên tác của nguyên tác vì lúc đó nam chính 5 đã gặp Quang Triệt Anh trước), thì nữ chính chen vào phô diễn tài năng vả mặt đàn áp về mọi mặt khiến chàng Alpha kia tự ti nhảy lầu tự tử, độc giả thế mà dám tung hô... Tác giả còn dám viết cảnh cô ta khuyên một anh công phụ Alpha bỏ người yêu Beta của mình để đến với cô bạn thân Omega của cô ta. Tam quan nát bét thế mà vẫn được chào đón.

May mắn là vì nội dung nó gây ấn tượng cho anh nên anh mới nhớ được đến giờ, chứ xuyên không mà không nhớ nội dung truyện thì chỉ có chết thôi.

Cảm giác bức bối trong người, Denis mở tủ đồ kiếm quần áo để ra ngoài, vừa giải tỏa bức xúc vừa tìm hiểu về nơi này.