Tôi Nuôi Lớn Tỷ Phú Thế Giới

Chương 47: 47: Phương Pháp




Nhìn thấy dáng vẻ này của Claude, Trình Hào ngay lập tức hiểu rõ nguyên nhân cậu ta đánh người, trong lúc nhất thời vừa bực mình vừa buồn cười.

Anh biết Claude rất quý mắt kính của mình, nhưng chỉ vì một cặp mắt kính, đả thương mấy đứa trẻ, có chút quá đáng.

"Claude, cậu điên rồi sao? Chỉ vì một cặp mắt kính!" Lão George cũng tiến vào, hắn nghe được Claude nói, nổi điên lên, ngay lập tức mắng chửi.

Claude khóc lợi hại hơn, tay cậu ta nắm thật chặt khung kính không còn tròng.

Một tên đàn ông khóc như vậy, thật sự rất xấu...

Lão George cảm thấy đôi mắt bị cay, những cảnh sát kia cũng run run khóe miệng.

Sethcó đến quán bar lão George đánh quyền, từng gặp Claude được lão George mang tới quán bar, nhưng chưa từng thấy dáng vẻ như vậy của Claude, cạn lời cực kỳ.

Trình Hào dưới tay lão George thận trọng tin cậy, kết quả một tên khác lại là như vậy...

"Claude, cậu có biết cậu chọc ra phiền phức lớn thế nào cho tôi không hả?" Lão George tức giận gào.

"Bọn họ làm hư kính mắt của ta..." Claude khóc ròng nói.

Claude nói xong, mấy phụ huynh kia liền chen vào, một người phụ nữ da đen hét ầm lên: "Một cặp mắt kính! Chỉ vì một cặp mắt kính! Mày thiếu chút nữa đánh chết con trai của tao! Tên ác ma này!"

"Khốn nạn!" Một người đàn ông xông lên muốn đánh Claude.

Trình Hào ngăn cản hắn: "Này ngài, bình tĩnh một chút!"

Trình Hào cũng biết, lần này Claude làm sai, nhưng anh cũng có thể hiểu được tại sao Claude muốn làm như thế.

Tâm trí của Claude, chính là trẻ con.

Trẻ con tuổi không lớn lắm, bị người khác làm hư đồ chơi của mình, nhất định sẽ động thủ.

Nếu như cậu ta thật sự là hài tử, kỳ thực động thủ cũng không có gì, cậu ta sẽ không làm bị thương được người khác, nhưng mấu chốt là, Claude không phải là đứa trẻ bình thường, cậu ta là người trưởng thành, còn là người trưởng thành trời sinh liền có sức mạnh rất lớn.

"Cái thằng chó này làm bị thương con của tao, mày còn bảo tao bình tĩnh?" Người đàn ông trưởng thành kia vung một quyền đánh về phía Trình Hào, này còn chưa tính, một cái tay khác ủa hắn, còn chụp lấy mắt kính trên tay Claude.

"Mắt kính chết tiệt!" Hắn tóm lấy cái mắt kính đã bị rớt bể tròng, giật nó khỏi tay Claude t, sau đó trực tiếp ném xuống đất, còn muốn giẫm một cước lên.

Trình Hào có cảm giác toi rồi, anh ngay lập tức bắt được cánh tay của người này, không cho hắn giẫm lên cặp mắt kính kia.

Hắn quả thật cũng không đạp phải mắt kính.

Nhưng đã không còn kịp rồi.

Claude đột nhiên bạo phát, cậu ta nhảy dựng lên, vung một quyền về phía người này

Đây chỉ là người bình thường, hắn ta không chịu nổi nắm đấm của Claude!

Trình Hào vội vã động thủ ngăn cản Claude, trong căn phòng nhỏ hẹp, anh cùng Claude so rất nhiều chiêu.

Lão George thấy thế đã sớm trốn vào trong góc, những cảnh sát và những người phụ huynh kia muốn chen vào lại không biết tránh né, thậm chí còn có người muốn thừa dịp đánh hôi Trình Hào cùng Claude...

Bọn họ hiển nhiên là không lấy được chỗ tốt, Trình Hào cùng Claude không cẩn thận vung nắm đấm, làm tất cả bọn họ đều bị thương.

Sức của Claude lớn hơn Trình Hào đại, cũng may cậu ta chỉ là một đứa trẻ biết cầm dao, mặc dù có vũ khí hại người, nhưng không biết phải dùng thế nào, sau khi nắm đấm đánh ra bị hụt, thân thể thậm chí còn nhào về phía trước...

Trình Hào đá một cước lên đùi Claude, sau khi làm cho cậu ta nằm ngã sấp xuống, đè lên trên người cậu ta, chế phục cậu ta, mà vào lúc này, bên cạnh bọn họ đã có mấy người bị trận đánh nhau này ảnh hưởng, lúc này chỉ biết khóc rống kêu thảm thiết.

Claude bị đánh ngã, cũng cùng khóc lớn lên.

Đây tuyệt đối là loạn thành một đoàn.

Trình Hào suy nghĩ một chút, nhìn về phía cảnh sát đã móc súng ra: "Tôi nghĩ, chúng ta cần phải đàm luận."



Những cảnh sát kia hai mặt nhìn nhau, đáp ứng Trình Hào.

Những phụ huynh của mấy đứa trẻ kia bị đuổi ra bên ngoài, Trình Hào, lão George còn có Arabella cùng với những cảnh sát kia kia ở lại, bọn họ cần nói chuyện một chút.

"Hiện tại tình huống thế nào? Claude sẽ bị khởi tố sao?" Trình Hào hỏi.

Seth nói: "Chuyện này không phải do bọn tôi quyết định, nhưng bọn tôi chân thành đề nghị các người, đưa cậu ta vào ngục, cậu ta quá nguy hiểm."

Nghe Seth nói, Claude kêu: "Không muốn, van xin các người!"

"Đến cùng là xảy ra chuyện gì?" Trình Hào hỏi, anh cảm thấy trong lời nói của Seth mang thâm ý.

Seth nói: "Đây không phải là lần đầu tiên cậu ta bị cục cảnh sát bắt được."

Claude không phải là lần đầu tiên bị cục cảnh sát bắt được, trên thực tế, cậu ta có một chuỗi ghi chép xuất cảnh rất dài.

Từ năm cậu ta tám tuổi, liền bắt đầu phạm tội.

Tội cậu ta phạm phải, chủ yếu là đánh người.

Từ lúc cậu ta tám tuổi đến mười ba tuổi, cậu ta từng đả thương rất nhiều người, nhưng cậu ta là vị thành niên, cảnh sát cũng không thể làm gì cậu ta, cũng chỉ đưa cậu ta đến trường học đặc biệt, trung tâm tạm giữ thanh thiếu niên gì đó.

Về phần sau đó mấy năm, tại sao cậu ta an phận, thì là vì cậu ta bị đưa đến trung tâm cải tạo thanh thiếu niên phạm tội, còn ở nơi đó ở đến mấy năm, tiếp nhận trị liệu.

Cảnh sát không nói là trị liệu như thế nào,nhưng Trình Hào cảm thấy được, nhất định là rất đáng sợ.

Dù sao thì cũng nghiêm trọng hơn những trường cai nghiện Internet ở Trung Quốc trước đây.

Phải biết, tại nước Mỹ, một số ít tổ chức tương tự ngục giam đều là tư nhân, người có tiền có thế sống rất tốt ở bên trong, mà nếu như không có tiền lại không có lai lịch...

"Cậu ta đánh người, cơ bản đều không phải là vì có cừu oán cùng người khác, thậm chí rất nhiều lúc, cậu ta bị người ta lừa, bị người ta lừa gạt đi đánh người, mà lực công kích của cậu ta quá mạnh! Hiện tại cậu ta đã thành niên, cần phải bị đưa đến ngục giam trông chừng." Seth nói.

Claude còn tại khóc, Trình Hào tâm tình phức tạp cực kỳ.

Tình huống của Claude rất đặc biệt thì thôi đi, cậu ta còn sinh ra ở xã khu nghèo hỗn loạn.

Nếu từ nhỏ cậu ta sống ở một gia đình tràn ngập yêu thương, xung quanh đều là người thân mật, cho dù sức cậu ta mạnh cũng không có gì, nhưng cậu ta sống ở trong một vòng vây toàn là trộm cướp ác ôn.

Không nói những cái khác, những anh chị em kia của cậu ta, cũng không phải người tốt lành gì.

Ở cái xã khu nghèo này, chỉ vì màu da, Lâm Vũ Tầm hướng nội sẽ bị bắt nạt, cậu ta ngốc như vậy, đương nhiên không có kết quả tốt.

Trình Hào kéo Claude dậy: "Claude, cậu và những đứa trẻ kia, đến cùng là xảy ra chuyện gì?Không phải cậu nói cậu chơi với bọn nó rất tốt à?"

"Tôi cũng không biết..." Claude khóc lên.

Một người cảnh sát nói: "Bên trong những đứa trẻ kia có người bị sợ hãi, nên cái gì cũng nói... Tôi đã tán gẫu qua với bọn nó, thật ra bọn nó luôn đùa giỡn Claude. Bọn nó để Claude đi ra ngoài chơi với bọn nó, lừa gạt tiền trên người Claude, dụ cậu ta đi làm một ít chuyện ngu xuẩn, cũng dùng thứ này để tìm niềm vui. Lần này, có người muốn mắt kính của cậu ta, cậu ta không cho, bọn nó liền phá hư mắt kính của cậu ta."

Trong lòng Trình Hào trầm xuống.

Cảnh sát này nói rất rõ ràng, nói tóm lại, chính là những gì mà Claude nói với bọn họ trước đó, cậu ta và tiểu đồng bọn chơi rất vui vẻ, kỳ thực đều là giả, trên thực tế những đứa trẻ kia luôn luôn tại đùa giỡn Claude.

Nhưng mà Claude cũng không biết.

Cậu ta đem tiền tiêu vặt của mình đưa cho bọn nó, đem đồ ăn mà Arabella làm cho cậu ta ra ngoài chia cho bạn bè, kết quả bọn nó vẫn đùa giỡn cậu ta.

Nói thí dụ như bọn nó chơi cưỡi ngựa, đó chính là xem Claude là ngựa mà cưỡi.

Cảnh sát nói: "Bọn tôi rất đồng tình với cậu ta, nhưng các người biết đấy, hiện tại bị thương, là những đứa trẻ kia."

"Chết tiệt!" Lão George mắng lên, Arabella cũng rất phẫn nộ.

Trình Hào biết, tuy rằng lão George coi trọng mình, nhưng hắn cũng không hề từ bỏ Claude, thậm chí hi vọng anh đi thi đấu hạng cân nhẹ, để Claude đi thi đấu hạng cân nặng, để hai người bọn họ, đồng thời đạt được huy hoàng trên sàn thi đấu.

Ngoài ra, bởi vì lão George cùng Arabella không có con, nên đối xử với Claude cũng rất tốt.



Bọn họ cảm thấy anh hiểu chuyện, cảm thấy Claude phiền phức, cần người bận tâm, nhưng bởi vậy nên càng thả nhiều tâm lực lên người Claude, nuôi lâu, cũng có tình cảm với Claude.

Mà tình huống bây giờ của Claude... Đây quả thật là rất phiền phức.

"George, ông định làm như thế nào?" Trình Hào hỏi. Anh có chút lo lắng lão George sẽ chọn từ bỏ Claude.

Lão George cùng Claude chẳng liên quan đến nhau, ngay cả hợp đồng thuê mướn đều không có, hắn cũng có thể từ bỏ Claude bất cứ lúc nào, mà không có bất cứ phiền phức gì.

Lão George nói: "Tôi có thể trả tiền chữa bệnh cho hai đứa bé kia, thế nhưng Claude..."

Trình Hào buông lỏng: "Này là đủ rồi, lão George! Ông cứu Claude!"

"Tại sao?" Lão George có chút không rõ.

Trình Hào nhìn về phía Seth: "Seth, cậu có thể nói cho những gia trưởng kia biết, Claude không có người nhà, nếu như bọn họ lựa chọn khởi tố Claude, vậy bọn họ cũng không chiếm được cái gì, nếu như bọn họ không khởi tố Claude, như vậy chúng ta có thể cho bọn họ tiền chữa bệnh."

"Vậy sau này thì sao?" Seth hỏi: "Cậu ta cũng không chỉ đánh lần này!"

"Tôi sẽ trông cậu ta, cậu ta nghe lời của tôi, tôi có thể trông chừng cậu ta." Trình Hào nói.

Trình Hào không biết trong lịch sử, lúc này Claude gặp chuyện gì, nhưng anh luôn có cảm giác mình đoạt sự chú ý của lão George đối với Claude.

Anh cảm thấy hổ thẹn với Claude.

Hơn nữa, bản tính Claude không xấu, anh không tính từ bỏ cậu ta.

Nếu như tùy ý để cậu ta tiến vào ngục giam, trời mới biết cậu ta sẽ gặp phải chuyện gì ở bên trong!

Đương nhiên, thái độ đối xử với Claude của anh sau này, cũng cần thay đổi...

Bọn họ thương lượng rất lâu.

Lão George cùng Arabella đều có tiền, bọn họ không có con, sinh hoạt cũng không xa xỉ, có một cái quán rượu cùng với một ít đầu tư những thứ khác, cũng không thiếu tiền.

Cho nên bọn họ nguyện ý trả tiền chữa bệnh cho hai đứa bé kia, mà việc giáo dục Claude sau này, liền giao cho Trình Hào.

Quả thật cậu ta cũng chỉ nghe lời Trình Hào.

Chờ thương lượng xong, bọn họ tìm gia trưởng của những đứa trẻ kia.

Những gia trưởng kia còn đang quậy, la hét muốn cho Claude ngồi tù, muốn lão George bồi thường cho bọn họ một số tiền lớn...

Cảnh sát nói: "Các người có thể đi khởi tố, nhưng không có bồi thường, Claude với bọn họ không phải thân thích, ngay cả hợp đồng thuê mướn cũng không có." Bọn họ quyết định đem tình huống bết bát nhất nói cho những gia trưởng này, sau đó sẽ thương lượng chuyện kế tiếp.

Những gia trưởng kia đều bối rối.

"Tình hình của Claude như thế nào, các người hẳn phải biết." Cảnh sát lại nói.

Đều ở trong một xã khu, gia trưởng của những đứa trẻ này, quả thật có không ít người biết tình huống của Claude.

Claude là một kẻ ngốc, mà cha mẹ cậu ta cũng đã qua đời!

Ban đầu bọn họ cảm thấy có thể kiếm chác được từ phía lão George, là vì bọn hắn biết lão George đối xử với Claude rất tốt, mua quần áo cho cậu ta, cho cậu ta ở trong nhà, thậm chí cho cậu ta tiền.

Nhưng bây giờ, lão George dự định mặc kệ?

"Ông dự định vứt bỏ nó? Nó không hầu hạ tốt ông hả? Không hầu hạ tốt con đàn bà mập kia sao?" Một gia trưởng trong sớ đó hỏi George.

Lời nói của hắn ta cực kỳ thô lỗ, đây là đem Claude thành tình nhân của lão George cùng Arabella.

Sắc mặt của lão George cùng Arabella thay đổi, Trình Hào cũng sửng sốt.

Ngay cả Seth, khóe miệng cũng giật giật. Mọi người ở đây không tin rằng trên thế giới không có gì tốt mà không có lý do, mà hắn biết rõ, Claude cũng không phải tình nhân của lão George.