Đúng mười giờ, Nam Phong và Vũ Tuyết Nhi đã có mặt trước công ty Mặc Lưu ở Anh. Bước vào sảnh cả hai đã là tâm điểm của công ty, nhiều người tụm ba tụm năm bàn tán xôn xao.
_ Nhân viên A: Ê, hai người đó là ai thế hả? Nhìn quen thật! ( nói bằng tiếng Anh).
_ Nhân viên B: Là Nam Phong, chủ tịch Tập đoàn Nam thị ở thành phố S của Trung Quốc. Đến đây kí hợp đồng với chủ tịch đấy.
_ Nhân viên C: Vậy người bên cạnh là ai?
_ Nhân viên B: Người này thì không biết. Cũng không thấy qua bao giờ.
Lúc này một người đàn ông từ trong thang máy đi ra, bước đi hiên ngang về phía Nam Phong và Vũ Tuyết Nhi.
_ Chào Mặc tổng. - tất cả nhân viên có mặt tại sảnh đều cúi chào Mặc Trì.
_ Chào Nam tổng, rất vui khi ngài đến đây. - Mặc Trì đưa tay muốn bắt tay với Nam Phong.
_ Chào Mặc tổng, vinh hạnh được anh đón tiếp. - đưa tay đáp lại Mặc Trì, sau đó để ý người bên cạnh anh, quan sát một lúc thì lên tiếng hỏi:
_ Người này là?
_ Vợ tôi, Vũ Tuyết Nhi. Đây là Mặc Trì chủ tịch Tập đoàn Mặc Lưu. - trả lời Mặc Trì xong anh quay sang giới thiệu với Vũ Tuyết Nhi.
_ Chào anh, Mặc tổng. - cô chỉ cúi người chào chứ không bắt tay như lúc nãy.
_ Chào Nam phu nhân, rất vui được gặp cô. Xin mời hai người theo tôi đến phòng họp.
Cửa thang máy vừa đóng lại tiếng xì xào bàn tán lại vang lên.
...
Thang máy dừng lại ở tầng sáu mươi hai, đi đến cuối hành lang là phòng họp, căn phòng rộng lớn trang trí cửa kính sát đất, ở giữa là cái bàn rộng lớn và những cái ghế được xếp xung quanh.
_ Hợp đồng này anh cứ xem qua, nếu có gì thắc mắc thì chúng ta bàn lại.
Mặc Trì đẩy bản hợp đồng về phía anh, xem sơ lược một lúc thì anh nhìn Mặc Trì nói:
_ Tôi muốn bảo mật hợp đồng này.
_ Tại sao? - Mặc Trì khó hiểu nhìn anh hỏi lại.
_ Tôi muốn anh làm thêm một bản hợp đồng khác nhưng không được cùng lĩnh vực với hợp đồng này.
Vũ Tuyết Nhi đọc bản hợp đồng xong thì bất ngờ lên tiếng nói về phía Mặc Trì, cậu lại càng không hiểu hai vợ chồng họ muốn gì nhưng cũng dặn dò thư kí làm theo lời cô nói.
Kí hợp đồng rất nhanh đã hoàn tất, mỗi bên giữ một bản, bỏ qua chuyện công việc, cả ba cùng ngồi nói chuyện vui vẻ rất nhanh đã bắt được nhiều chuyện để nói.
Bên ngoài truyền đến tiếng bước đi hối hả của ai đó, người vào phòng là thư kí lúc nãy, cầm bản hợp đồng đi vào và cất tiếng nói:
_ Mặc tổng, Mạc thiếu và Đường tiểu thư muốn gặp.
_ Cho vào. Thì ra đây là lí do.
Nam Phong và Vũ Tuyết Nhi nghe được lời nói của thư kí thì nhìn nhau gật đầu, Mặc Trì nhìn hai người ăn ý đến như vậy không nhịn mà cười nhạt.
Mạc Tuấn Hiên và Đường Thu Thảo bước vào phòng với khuôn mặt vui vẻ, nhưng khi nhìn thấy Nam Phong và Vũ Tuyết Nhi ngồi ở phía đối diện thì nụ cười trên môi bỗng dưng khựng lại, Mạc Tuấn Hiên nhìn Mặc Trì hỏi:
_ Mặc tổng, hai người họ cũng đến kí hợp đồng sao?
_ Tôi nói là suy nghĩ lại về Mạc thị mà, cũng chưa đồng ý với Nam tổng. Mời Mạc thiếu và Đường tiểu thư ngồi.
Nghe được câu trả lời vừa ý, Mạc Tuấn Hiên liền nhìn về phía đối diện nở nụ cười đắc thắng rồi ngồi xuống ghế.
_ Đây là hợp đồng, hai người xem kĩ đi, nếu thắc mắc gì thì cứ nói.
Mặc Trì đẩy bản hợp đồng về phía Mạc Tuấn Hiên rồi nhìn Nam Phong và Vũ Tuyết Nhi nhếch mép. Tuy anh không biết giữa bọn họ là có chuyện gì với nhau nhưng anh rất có cảm tình với vợ chồng Nam Phong và Vũ Tuyết Nhi.
Còn về Mạc Tuấn Hiên thì anh có nghe qua quá khứ của anh ta và cũng không tin tưởng lắm về Đường thị. Tuy Đường thị đã có lâu đời nhưng mấy năm gần đây không được tốt như trước nữa.
Xem xong bản hợp đồng, Mạc Tuấn Hiên nhìn Mặc Trì như muốn nói gì đó nhưng lại thôi, Mặc Trì ngồi ở giữa đã thu hết biểu cảm thay đổi kia nên lên tiếng nói trước.
_ Mạc thiếu có gì thắc mắc xin cứ nói.
_ Tôi... tôi...
_ Tôi muốn nâng phần trăm lợi nhuận lên. - Đường Thu Thảo cất ngang lời nói của Mạc Tuấn Hiên nhìn Mặc Trì nói thẳng.
_ Đường tiểu thư muốn bao nhiêu?
_ Tôi muốn ba mươi phần trăm lợi nhuận.
Nhìn biểu cảm thẳng thắn kia của Đường Thu Thảo lại khiến cho Vũ Tuyết Nhi càng hưng phấn hơn. Tuy cô chỉ nghe sơ qua về bản hợp đồng đó nhưng cô biết nếu càng muốn lợi nhuận cao thì càng khó có lời hơn bởi vì vốn bỏ ra nhiều không tưởng.
Mặc Trì trầm mặt giả vờ suy nghĩ gì đó, nhăn mặt một lúc lâu mới trả lời.
_ Nếu Đường tiểu thư đã muốn như vậy thì tôi chấp nhận.
Chuyện kí hợp đồng rất nhanh lại được qua đi, sau khi có được bản hợp đồng đó Mạc Tuấn Hiên và Đường Thu Thảo cũng rời đi ngay không nán lại thêm. Mắt thấy hai người đã đi xa, Mặc Trì mới quay lại nhìn hai người đang xem kịch hỏi:
_ Hai người quen họ sao?
_ Hai người họ gian díu cắm sừng tôi tận hai tháng nên tôi chỉ muốn trả thù thôi. Haizzzz, cũng nhờ vậy tôi với chồng tôi mới gặp được nhau. Mà anh có vợ chưa?
_ Tôi có rồi, cũng đã được cô công chúa dễ thương gần hai tuổi. Bản hợp đồng lúc nãy tôi cho hai người tùy ý sử dụng dưới quyền của tôi.
_ Tại sao chứ? - Vũ Tuyết Nhi nhìn Mặc Trì thắc mắc hỏi.
_ Vợ tôi cũng như cô.
_ Cảm ơn anh, tôi sẽ sử dụng nó thật tốt. - nghe được câu trả lời, anh lên tiếng nói với Mặc Trì nhưng lại nhìn cô vuốt tóc cưng chiều.
_ Hay là tối ngày mai anh đưa vợ và con gái của anh đến ăn tối nha?
Vũ Tuyết Nhi rất thích con gái nên đưa ra lời đề nghị ăn tối để nựng bé gái dễ thương kia.
_ Được, tôi sẽ đặt nhà hàng rồi gửi địa chỉ cho hai người.
_ Ok, thế tối mai gặp, chúng tôi đi trước.
Cả hai ra về thì cũng đã là một giờ chiều. Anh đưa cô đi ăn trưa xong lại đi mua sắm ở trung tâm thành phố. Đến năm giờ chiều, anh đưa cô đến phố ăn ven đường ở gần công viên, đến chín giờ tối mới về đến khách sạn. Mệt mỏi cả người nên tắm rửa xong cả hai lăn ra ngủ.