Sau khi về đến nhà, tôi cầm lấy cuốn nhật ký của mình, xem đi xem lại nhiều lần.
Không những không bình tĩnh trở lại mà còn càng xem càng giận.
Tôi không nhịn được nhắn tin cho Cố Dã.
“Ngày mai anh qua nhà tôi.”
Chương 14
Cố Dã ăn mặc thoải mái bảnh bao đẹp trai có mặt ở nhà tôi.
Lúc anh ta thấy trong nhà tôi vừa bẩn vừa lộn xộn, suýt chút nữa đã bỏ đi.
Tôi vui lắm, trong nhật ký có nói anh ta mắc bệnh sạch sẽ.
Tôi cố ý giả vờ yếu đuối, nhào vào lòng anh ta không để anh ta đi.
“Em đến tháng nên cơ thể không thoải mái, trong nhà lộn xộn làm em càng nhìn càng khó chịu. Anh giúp em dọn dẹp lại một chút được không?”
Cơ thể của Cố Dã cứng đờ.
Một lúc sau, anh ta ôm tôi đặt lên giường.
“Ừm, em nghỉ ngơi đi, để anh dọn dẹp cho.”
Anh ta còn rót cho tôi một cốc nước ấm.
Lúc anh ta đang dọn, tôi lén xuống giường, dùng điện thoại quay lại cảnh anh ta đang dọn dẹp vệ sinh.
Sợ anh ta phát hiện, quay xong là tôi lập tức quay lại giường, rồi lại không để ý ngủ quên mất.
Đợi đến lúc tôi tỉnh dậy, cả căn phòng đã gọn gàng sạch sẽ như mới, còn sạch hơn tôi dọn dẹp rất nhiều.
Tôi kinh ngạc đi ra ngoài thì thấy Cố Dã ngồi trên sô pha đang xem cái gì đó, sau khi nhìn thấy tôi thì vội giấu đi.
Tôi lập tức đến xem.
Hóa ra anh ta đang chơi game liên minh với con gái!
Anh ta đang đi rừng, cô gái chơi vị trí hỗ trợ õng ẹo nói: “Anh Dã vương mau đến cứu người ta đi~”
Tôi nổi hết da gà.
Nhớ đến trong nhật ký nói anh ta thường chơi game với con gái, lại còn chê tôi chơi gà, không cho tôi chơi cùng.
Tôi tức giận, cố ý nói to: “Anh yêu à, sao anh lại để người khác gọi anh là anh trai, đó là của riêng em!”
Trong game bỗng chốc yên tĩnh.
Cố Dã ngước mắt nhìn tôi.
Không biết vì sao, tôi cảm thấy ánh mắt anh ta có chút kì quái.
Anh ta nói một câu không rõ giọng điệu: “Anh trai không phải của riêng em.”
Tim tôi nhói lên một cái.
Cố Dã giả vờ lâu như vậy, cuối cùng đã lười không muốn tiếp tục nữa rồi?
Không đợi tôi nói thêm gì, anh ta đột nhiên vươn tay ra kéo tôi vào lòng.
Giọng nói dễ nghe của anh ta vang lên bên tai tôi.
“Chồng mới là của riêng em.”.
Tôi ngây ngẩn cả người.
Cố Dã, sao anh ta có thể nói lời thả thính như vậy.
“Chà chà chà, anh Dã uy vũ, anh chiều chị dâu quá!”
“Thật không ngờ chỉ chơi game thôi mà tự dưng cũng bị bắt ăn cơm chó.”
Giọng nói õng ẹo kia cũng vang lên: “Chị dâu! Chị đừng hiểu lầm, em là em gái của Cố Dã, em gái ruột! Chị dâu, hôm nào chúng ta cùng nhau đi dạo uống trà sữa được không?”
Mặt tôi thoáng chốc đỏ bừng.
Đó là em gái ruột của Cố Dã?
Vừa rồi tôi đã làm cái gì thế!