Trong hai người, người nào yêu nhiều hơn thì người đó sẽ chịu thua trước. Giữa một đứa bé chưa chào đời mới chỉ là một phôi thai và một người mà mình đã yêu và gắn bó nhiều năm, hai phía ngay từ đầu đã mất cân bằng.
Diệp Uẩn Ninh đau lòng ôm chặt bạn thân: “Dù cậu có quyết định như thế nào thì mình vẫn ủng hộ cậu.”
Ngu Tịch Lam lau nước mắt nói: “Cảm ơn cậu, Uẩn Ninh. Nhưng trước hết mình vẫn muốn thử một chút nữa. Cậu biết đấy, Tử Minh luôn có một chút lãng mạn, trẻ con và chưa chín chắn lắm. Mình phải xác định rõ anh ấy nghĩ gì, có phải thật sự không có cách nào thương lượng, không phải đột nhiên xúc động mà không muốn có con, hơn nữa sau này cũng sẽ không hối hận không.”
Cô nghiêm túc nói: “Nếu anh ấy thực sự muốn theo lối sống ‘DINK’ thì trước tiên mình sẽ đánh anh ấy một trận tơi bời vì tội lừa gạt trước khi kết hôn, sau đó phá thai và cùng nhập hội ‘DINK’ với anh ấy.”
Cô nắm chặt tay và nói một cách hung dữ.
Đây là Ngu Tịch Lam, cô biết điều gì là quan trọng nhất đối với mình: Quan trọng là một người bạn đời cùng nhau làm bạn trong suốt quãng đời còn lại và nâng đỡ nhau đi hết cuộc đời.
Nếu có con thì đó là dệt hoa trên gấm, còn nếu không có con, dù có tiếc nuối nhưng cô sẽ không vì thế mà bỏ rơi bạn đời của mình.
Nhìn thấy Ngu Tịch Lam bình tĩnh suy nghĩ và đưa ra quyết định, Diệp Uẩn Ninh yên lặng ôm lấy cô.
Bất kể kết quả cuối cùng ra sao, Phương Tử Minh vẫn là kẻ chủ mưu gây ra vụ việc này và người chịu tổn thương chính là Ngu Tịch Lam.
Diệp Uẩn Ninh muốn dạy cho Phương Tử Minh một bài học, nhưng cô biết rằng Ngu Tịch Lam sẽ không muốn người ngoài can thiệp vào chuyện vợ chồng của họ, dù là ly hôn hay đánh cho Phương Tử Minh một trận, cô ấy đều sẽ tự mình giải quyết.
Diệp Uẩn Ninh yên lặng thở dài, sau đó nói: “Cậu muốn làm gì thì cứ làm đi, nhưng dù kết quả cuối cùng ra sao thì cậu cũng phải nhớ nói cho mình một tiếng.”
Cô không thể làm gì khác cho Ngu Tịch Lam, nhưng cô có thể giảm bớt phần nào tổn thương mà cô ấy có thể phải gánh chịu.
Ngu Tịch Lam gật đầu đồng ý: “Cậu yên tâm, cậu là bạn thân nhất của mình, mình nhất định sẽ nói kết quả cho cậu.”
Khi tâm trạng của Ngu Tịch Lam bình tĩnh trở lại, Diệp Uẩn Ninh tạm biệt rời đi, nhưng cảm xúc của cô hơi ủ dột. Chẳng lẽ trong nguyên tác chuyện này đã xảy ra với Ngu Tịch Lam sao? Sau đó cô ấy có được cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn không?
Ba ngày sau Diệp Uẩn Ninh lại nhận được cuộc gọi từ Ngu Tịch Lam, sau đó cô lại chạy đến nhà họ một lần nữa.
Phương Tử Minh vẫn không có ở đó, nhưng giữa mày Ngu Tịch Lam không còn vẻ u ám nữa mà có sự thoải mái sau khi đã đưa ra quyết định, sắc mặt lộ vẻ bình tĩnh thản nhiên.
“Phương Tử Minh đâu, vẫn không xuất hiện à?” Diệp Uẩn Ninh không được vui cho lắm, lúc này mà Phương Tử Minh lại không ở bên cạnh vợ mình.
Khóe miệng Ngu Tịch Lam nhếch lên một nụ cười: “Lần này anh ấy thật sự không thể ở đây, anh bị bố chồng mình đánh đến mức phải nhập viện, bây giờ đang phải nằm viện một mình đấy!”
Trong lời nói của cô có một chút vui sướng khi người gặp họa, nhưng sau đó nụ cười của cô chợt tắt và cô chậm rãi thở dài.
“Mình đã nói chuyện nghiêm túc với Tử Minh. Trước giờ anh ấy chưa từng muốn làm cha, cũng không muốn có một đứa con xuất hiện trong cuộc sống của hai vợ chồng mình mà chỉ muốn hai người cùng nhau sống cả đời. Cậu cũng biết tính anh ấy cả thèm chóng chán, làm gì cũng bỏ dở giữa chừng, nhưng lần này lại khác hẳn.” Ngu Tịch Lam cười gượng nói, “Dù bị người lớn trong nhà mắng hay đánh, anh ấy vẫn nhất quyết chọn sống ‘DINK’ không thay đổi. Cho nên chúng mình đã thống nhất là không có con, mấy ngày nữa mình sẽ đi phá thai.”
Cô đã cố gắng thuyết phục rồi nhưng không được, coi như vợ chồng hai người không có duyên con cái vậy. Cứ như vậy ở bên nhau đến khi răng long đầu bạc có lẽ cũng là một loại hạnh phúc.
“Uẩn Ninh, cậu cùng mình đi phá thai nhé!” Ngu Tịch Lam nói.
Diệp Uẩn Ninh đã đoán được kết quả này trước khi đến đây.
Cô nắm lấy tay bạn mình: “Được rồi, nếu đây là quyết định của cậu. Nhưng phẫu thuật sẽ ảnh hưởng đến cơ thể cậu nhiều lắm, dùng biện pháp tránh thai cũng không an toàn 100%. Nếu Phương Tử Minh đã quyết định theo lối sống ‘DINK’ thì các cậu có bàn bạc với nhau về biện pháp phòng tránh sau này không? Anh ta định khi nào đi làm phẫu thuật thắt ống dẫn tinh, hay là tranh thủ thời gian nằm viện này dứt khoát làm luôn đi?”
“Thắt ống dẫn tinh?” Ngu Tịch Lam ngạc nhiên và ngập ngừng nói: “Để Phương Tử Minh làm phẫu thuật thắt ống dẫn tinh ư?”
Diệp Uẩn Ninh nhướng mày: “Phương Tử Minh nhất quyết không sinh con, chả lẽ anh ta lại không chịu trả giá gì à? Nếu đã quyết định không sinh con thì còn có cách nào hiệu quả hơn việc thắt ống dẫn tinh không?”
Các biện pháp tránh thai dành cho phụ nữ dù là uống thuốc hay đặt vòng đều có những tác dụng phụ đối với cơ thể và kéo theo đó là các bệnh phụ khoa khiến chị em phải khổ sở không nói thành lời.
Còn việc đeo bao thì không phải là biện pháp tránh thai 100%, nếu không cẩn thận thì vẫn có nguy cơ mang thai. Mang thai hay phá thai đều là phụ nữ, cuối cùng người sung sướng là đàn ông còn ốm đau thì nữ giới chịu cả.
Thắt ống dẫn tinh là một phương pháp tránh thai vĩnh viễn, hơn nữa lại ít tác dụng phụ và hồi phục nhanh, việc Phương Tử Minh thắt ống dẫn tinh không phải là chuyện đương nhiên ư?
Ngu Tịch Lam trầm tư, nhấp môi nói: “Trước giờ mình chưa từng nghĩ đến việc bắt anh ấy đi thắt ống dẫn tinh, hơn nữa phẫu thuật sẽ nguy hiểm, mình lo lắng…” Cô buồn bã thở dài.
“Bất cứ cuộc phẫu thuật nào cũng có rủi ro, cậu cũng thế mà!” Diệp Uẩn Ninh cảm thấy chua xót, thật là một cô nàng ngốc nghếch, cậu chỉ quan tâm đến sự an toàn của đối phương mà lại quên mất chính bản thân mình.
Ngu Tịch Lam cười ngượng ngùng. Trong mối quan hệ giữa hai vợ chồng, cô luôn là người mạnh mẽ hơn. Cô đã quen với việc chiều chuộng và bảo vệ Phương Tử Minh, chuyện gì cô cũng tự tìm cách giải quyết, cô không nỡ bắt Phương Tử Minh làm phẫu thuật.
Hơn nữa, gia đình Phương Tử Minh chưa chắc đã đồng ý cho anh thực hiện cuộc phẫu thuật này.
Diệp Uẩn Ninh trầm ngâm một lát, mím môi nói: “Tịch Lam, cậu có từng nghĩ nếu một ngày quan hệ của hai người thay đổi, hay là Phương Tử Minh đổi ý muốn có một đứa con, nhưng cậu không thể sinh được nữa, đến lúc đó cậu có hối hận không?”
Ưu điểm sinh lý của nam giới quyết định khi họ lớn tuổi mà muốn có con thì vẫn có thể có được, trong khi phụ nữ ít có cơ hội sinh con hơn rất nhiều, thậm chí có mang thai cũng sẽ trở thành những mẹ bầu lớn tuổi, phải chịu đựng thời gian thai kỳ đầy nguy hiểm.
Ngu Tịch Lam ngơ ngác dựa vào ghế sofa, cắn môi suy nghĩ hồi lâu rồi mới nói: “Mình là một người trưởng thành, tuy rằng có yếu tố tình cảm, nhưng khi đưa ra quyết định thì mình đã chuẩn bị tâm lý gánh vác những hậu quả mà mình phải chịu trong tương lai. Cái kết lý tưởng nhất là chúng mình yêu nhau đến hết cuộc đời và không bao giờ rời xa. Còn nếu chúng mình không thể đi đến cuối cùng, tình cảm phai nhạt dần và ly hôn, hoặc Phương Tử Minh thay đổi ý định và muốn có con mà mình không thể sinh được nữa, phải chia tay thì dù rất tiếc nuối nhưng mình sẽ mỉm cười nói lời tạm biệt và chia tay trong êm đẹp. “
Đôi mắt xinh đẹp của Ngu Tịch Lam ngân ngấn lệ: “Cuộc đời vốn không thể lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió mà. Chỉ cần anh ấy không phản bội hay lừa dối mình thì nếu hết tình cảm rồi vui vẻ chia tay, mình sẽ chấp nhận.”
Vì không thể đoán trước được tương lai nên tất cả những gì chúng ta có thể làm là nắm chắc hiện tại và trân trọng những cảm xúc ngay lúc ấy thay vì lo được lo mất cho tương lai chưa đến.
Đây là cái giá mà cô phải trả cho ‘tình yêu’ này, điều duy nhất cô cầu nguyện là sau này cô sẽ không quá thê thảm, có thể kết thúc cuộc đời một cách thể diện và viên mãn, để những nỗ lực của cô không trở nên vô ích.
Dám yêu, dám hận, cầm được và cũng buông được, đây là Ngu Tịch Lam.
“Mình biết rồi.” Diệp Uẩn Ninh suy nghĩ một chút, kéo cô ấy, “Đi thôi, đã lâu như vậy mà mình chưa gặp Phương Tử Minh, cùng mình đi gặp anh ta nào!”
“Uẩn Ninh?” Ngu Tịch Lam hơi khó hiểu, nhưng cô vẫn thu dọn đồ đạc, để Diệp Uẩn Ninh lái xe chở cô đến bệnh viện nơi Phương Tử Minh đang nằm.
Phương Tử Minh đang mặt mũi bầm dập nằm trong bệnh viện, một chân bị đánh gãy, nhìn vô cùng thê thảm và đáng thương.
Khi nhìn thấy Ngu Tịch Lam đẩy cửa bước vào, đầu tiên anh ta ngạc nhiên vui sướng hô lên: “Bà xã, em đến thăm anh à.”
Sau đó anh ta lập tức rụt cổ lại vì nhìn thấy Diệp Uẩn Ninh ở phía sau theo vào.
“Uẩn Ninh, sao, sao cô lại đến đây?” Anh ta cười gượng gạo.
“Tôi tới thăm anh.” Diệp Uẩn Ninh đánh giá anh ta một chút từ trên xuống dưới.
Phương Tử Minh rất đẹp trai, mặc dù đã bị đánh cho bầm tím đến mức không thể nhận ra nhưng vẫn có thể nhìn ra nét dịu dàng ẩn giấu trên khuôn mặt anh ta, là kiểu mặt khiến phụ nữ cực thích.
Phương Tử Minh hơi chột dạ chớp mắt: “Thật ra cô không cần tới, tôi không có việc gì.”
Diệp Uẩn Ninh nói: “Tôi nghĩ là cần thiết, Phương Tử Minh, nếu anh không muốn có con thì anh định khi nào phẫu thuật?”
“Phẫu thuật, phẫu thuật gì?” Phương Tử Minh khó hiểu.
“Phẫu thuật thắt ống dẫn tinh?” Diệp Uẩn Ninh nói thẳng, “Đừng nói với tôi là anh chưa bao giờ nghĩ tới nhé.”
“Hả?” Phương Tử Minh vô cùng đáng thương quay đầu cầu cứu vợ mình: “Không phải là tôi không muốn mà là tôi sợ đau.”
Ngu Tịch Lam trợn mắt, cố ý không nhìn anh ta.
Phương Tử Minh được nuông chiều từ nhỏ, da thịt mỏng manh, không thể chịu đựng được một chút đau đớn nào, vì vậy việc anh ta chịu đựng sự đánh đập tàn nhẫn của người lớn trong nhà lần này cho thấy sự quyết tâm của anh ta.
Diệp Uẩn Ninh chậm rãi nói: “Đừng nói là anh sợ hối hận cho nên mới chừa cho mình một đường lui nhé?”
Trên mặt Phương Tử Minh lộ ra vẻ nhục nhã, anh ta hầm hừ nói: “Diệp Uẩn Ninh, cô đang sỉ nhục tôi đấy. Tôi thề cả đời này tôi sẽ không có con, tôi chỉ muốn cùng bà xã sống thế giới hai người mặn nồng, ân ái. Tôi sẽ không bao giờ hối hận!”
Giọng điệu của anh ta rất chân thành, tin tưởng rằng vào lúc này anh ta quả thực đang ôm ý định cả đời không có con.
Diệp Uẩn Ninh nói một cách nhẹ nhàng bâng quơ: “Không bao giờ hối hận thật chứ?”
“Tôi sẽ không bao giờ hối hận. Nếu tôi nói dối thì tôi sẽ là con heo, kiếp sau bị phạt thành trâu thành ngựa.”
“Được rồi, tôi tạm thời tin tưởng anh. Vậy anh uống cái này đi rồi không cần phẫu thuật nữa.” Diệp Uẩn Ninh móc ra một lọ thủy tinh trong suốt nhỏ từ trong túi, đặt ở trước mặt Phương Tử Minh.
“Đây là cái gì?” Phương Tử Minh tò mò hỏi.
Lọ thủy tinh chỉ dài bằng một ngón tay và chứa vài giọt nước chỉ vừa đủ một ngụm.
Ngu Tịch Lam cũng khó hiểu nhìn qua.
Diệp Uẩn Ninh mỉm cười: “Đây là ‘nước vô sinh’, anh chỉ cần uống vào thì sẽ có tác dụng vô sinh cả đời, không cần phẫu thuật, không có tác dụng phụ, sau này cũng không cần áp dụng biện pháp tránh thai. Anh có muốn uống không?”
Quan trọng nhất là nó sẽ không ảnh hưởng đến Ngu Tịch Lam, bởi vì ‘nước vô sinh’ chỉ có tác dụng với nam giới.
“Cô đang lừa tôi đấy à? Trên đời này làm gì có loại nước thần kỳ như vậy.” Phương Tử Minh liếc mắt và cầm lấy lọ nước đùa nghịch.
Ngu Tịch Lam cũng nửa tin nửa ngờ.
Diệp Uẩn Ninh cầm cái lọ, nói với thái độ nghiêm túc: “Không, tôi nói thật, không hề lừa anh. ‘Nước vô sinh’ quả thực có thể khiến nam giới không thể có con, cho nên anh phải suy nghĩ kỹ trước khi quyết định có nên uống hay không, nhỡ đâu anh hối hận,…”
Diệp Uẩn Ninh còn chưa nói xong, Phương Tử Minh đã mở nắp lọ, ngẩng đầu uống cạn.
Anh ta mím môi, đắc ý nói: “Tôi đã uống rồi. Tôi nhắc lại lần nữa, tôi hoàn toàn không hối hận, được rồi chứ!”
Phương Tử Minh không tin là thật, anh ta còn tưởng rằng Diệp Uẩn Ninh đã cố tình cầm một cái lọ đến dọa anh ta để giúp bạn thân trút giận, anh ta uống thì đã sao nào?
Ngu Tịch Lam định bước tới nhưng không ngăn cản anh ta, cô tin tưởng đồ Diệp Uẩn Ninh đưa sẽ không gây hại cho cơ thể.
Diệp Uẩn Ninh yên lặng thở dài, thôi được rồi.
Những gì cô vừa nói là nửa thật nửa giả. ‘Nước vô sinh’ đương nhiên là thật, nhưng vô sinh cả đời đương nhiên là giả. Trong trường hợp bọn họ hối hận muốn sinh con thì dược tính của ‘nước vô sinh’ có thể được vô hiệu hóa, nhưng tạm thời cô sẽ không nói cho Phương Tử Minh chuyện này.
Chuyện này đến đây là kết thúc, dù sao đây cũng là lựa chọn của Ngu Tịch Lam. Diệp Uẩn Ninh chân thành hy vọng bọn họ có thể nắm tay nhau đến khi già đi.
Vì sợ Ngu Tịch Lam cũng cho rằng ‘nước vô sinh’ là giả rồi ngẫu nhiên uống mấy viên thuốc tránh thai, Diệp Uẩn Ninh đành phải nhắc đi nhắc lại rằng đó là sự thật, bọn họ sẽ không cần phải lo lắng về vấn đề tránh thai trong tương lai.
Đương nhiên, cô cũng nói việc có thuốc giải cho Ngu Tịch Lam.
Ngu Tịch Lam kinh ngạc, nhưng thấy Diệp Uẩn Ninh dường như không có nói đùa, cũng biết bạn mình không phải là người nói dối bừa bãi, cho nên cô bán tín bán nghi mà tin tưởng.
Người duy nhất không tin chính là Phương Tử Minh. Sau này, anh ta thấy mình không hề áp dụng biện pháp tránh thai nào nhưng vợ vẫn không có thai nên cho rằng đó là vận may của họ.
Anh ta tưởng mình có thể sinh con nhưng thực sự không thể.
Tác giả có lời muốn nói:
Phương Tử Minh đúng là một tên cặn bã, nhưng đây là chuyện sau này sẽ. Ngày mai sẽ giải quyết Lâm Thanh Hải, sở dĩ đẩy về sau là bởi vì tui mắc kẹt trong cốt truyện.