Tôi Muốn Chinh Phục Em

Chương 7




Lớp học khoa nghệ thuật đang bàn tán rất sôi nổi về đề tài hot gần đây,cuộc bình chọn hoa khôi của toàn trường.Vấn đề họ bàn tán không chỉ dừng ở việc ai là người thắng cuộc,mà lí do hoa khôi khóa trước bất ngờ không tham gia tuyển chọn.Còn chủ nhân của cuộc bàn luận cũng không có tâm tư giải thích,gần đây mối quan hệ của cô và bạn trai ngày càng lạnh nhạt,ngược lại với nam nhân khác lại rất tốt đẹp.Mộ Tư Chân ngây người ở thư viện nữa ngày cũng không học vô được chút nào,Cố Danh Quân gần đây giống như trở thành một người khác.Mỗi ngày đều bám dính lấy cô không buông,chỉ cần cô không ở cùng người khác anh liền xuất hiện.Mà Tô Sâm Ngọc và Quách Hàn gần đây cũng thật sự bận rộn,không ai có thời gian ở cạnh cô. nhưng Cố Danh Quân cũng không làm gì quá đáng,anh chỉ đưa cô đi ăn mua sắm đi dạo hay đi chơi.Không lợi dụng ôm ấp,không sờ mó cũng không ép buộc cô thân mật,chỉ ở bên cạnh cô không rời.Đến khi rời đi anh luôn hỏi vô câu hỏi đó "anh và tên nhóc đó,em vẫn không nhận ra ai tốt hơn sao?". Nghe nhiều đến nổi hiện tại Mộ Tư Chân bắt đầu đem so sánh hai người với nhau.

Quách Hàn là con trai út của Quách Uân,hiện tại là tổng giám đốc của Quách Thị,kinh doanh địa ốc và bất động sản nhất nhì trong giới,tương lai chính là rộng mở không sợ nghèo đói.Còn Cố Danh Quân cô có chút mờ mịt,cô không biết anh là ai nhưng theo sự quan sát bằng mắt thì anh không chỉ giàu mà còn rất nguy hiểm.Bên người luôn đem theo súng hoặc dao găm,quần áo đắt tiền,thẻ đen còn có nhà hàng anh đưa cô đến và đồ vật anh mua cho cô giá trị đều rất cao.Chưa nói đến Cố Danh Quân thật sự đổi xe như đổi quần áo,mỗi lần gặp cô lại chạy một loại xe khác,nhưng điểm chung của tất cả chính là bản giới hạn.Lần trước trong buổi tiệc kia anh cũng xuất hiện,suy ra thân phận của anh hoàn toàn không tầm thường, có thể còn hơn Quách Hàn nhiều bậc.Luận về nhan sắc mặc dù Quách Hàn rất đẹp,khí chất cao ngạo làm người khác ngước nhìn,thân thể cùng chiều cao cũng rất ấn tượng. Nhưng khi nghĩ đến Cố Danh Quân tâm tình Mộ Tư Chân không khỏi chùn xuống,anh chính là xuất sắc hơn Quách Hàn.Nhan sắc của anh có thể khiến người khác thèm khát, nhưng khí chất trên người làm người sợ hãi không dám nhìn đến.Về phần thân thể Quách Hàn một chút cũng không có phần thắng,dù sao anh cũng mới 25 tuổi thân thể nam nhân không so được với đàn ông trưởng thành 30 tuổi hàng năm rèn luyện.Còn chiều cao Cố Danh Quân chính là ngang ngược cao đến 1m95 có được không,nhưng điều cô coi trọng không phải nhan sắc hay thân hình mà là trên người Cố Danh Quân có loại cảm giác an toàn khiến cô muốn dựa vào. Ở cạnh Quách Hàn cô chỉ muốn mạnh mẽ chống chọi với khó khăn,cùng anh trải qua một thời gian yên bình,không muốn tìm rắc rối cho anh,sợ làm phiền anh. Đổi lại hai người đều rất tốt với cô,chăm sóc và chiều chuộng cô rất nhiều, điểm này coi như hòa nhau. Điều cuối cùng Cố Danh Quân hoàn toàn thua là Quách Hàn hiện tại là bạn trai cô,hai người ở cạnh nhau cũng rất hòa hợp. Nhưng mỗi lần cô nghĩ đến Cố Danh Quân lại không nhịn được tim đập nhanh,cô thừa nhận bản thân có bạn trai lại cùng người khác không rõ ràng là sai.Nhưng người này dù cô giải thích hay đuổi thế nào cũng không đi,cô muốn dứt khoát cũng không trốn được tai mắt anh.Và cô cảm nhận được Mộ Tư Chân cô thật sự rung động với anh, cô biết bản thân dành tình cảm cho Quách Hàn không nhiều nhưng đều thật lòng,cô không muốn phản bội anh ấy.Cô như bị chia ra làm đôi bởi những suy nghĩ trong đầu,mãi vẫn không thoát ra được cũng không tìm ra cách để giải quyết vẫn đề rắc rối này.

"Thiếu chủ mọi việc đã thu xếp xong" Cố Dực cúi đầu hướng người ngồi sau bàn sách cung kính, người nọ thả rơi tập giấy trên tay xuống bàn ngẩng đầu nhìn anh vẻ mặt không biểu tình.

"tốt" giọng nói Cố Danh Quân đặc biệt trầm thấp lại có chút lạnh lẽo rất phù hợp ra lệnh người khác. Cố Dực như muốn nói gì đó nhưng lại không mở lời,chỉ cúi đầu quay người ra ngoài.Động tác nhỏ như vậy làm sao qua mặt được anh,chỉ là Cố Danh Quân không để ý,anh cũng biết rõ người kia sẽ nói gì. Điện thoại trên bàn rung liên tục cũng không ảnh hưởng đến anh,mãi khi người gọi sắp hết kiên nhẫn thì anh mới chậm rãi nghe.

"thằng oắt con,định để tao gọi đến bao giờ hả" vừa bắt máy đã nghe tiếng rống giận từ đầu dây bên kia,nhưng Cố Danh Quân một chút cũng không đổi sắc mặt đáp.

"có chuyện gì không? Cố Lão Đại." giọng anh vẫn lạnh lẽo như vậy không có chút độ ấm nào,làm người bên kia càng tức đến thở hồng hộc.



"ayda hai người thật là,Danh Quân hai tháng nữa là đến sinh nhật ông ngoại con.Cha và mẹ định sẽ trở về trước một tháng,có thể ở trong biệt thự của con không?" ngay lúc dầu sôi lửa cháy thì một giọng nữ nhẹ nhàng cắt đứt,cướp lấy điện thoại trên tay chồng mình để nói chuyện với con trai.

"không thể,không có chuyện gì nữa?" Cố Danh Quân vẫn không biểu tình trực tiếp cự tuyệt,cũng không đợi đối phương trả lời còn chuyện gì không đã trực tiếp ngắt máy.

Cố Danh Phong ở bên kia nghe anh nói không nhịn được vỗ mạnh lên bàn,vẻ mặt tức giận đến phát đỏ mà rống.

"khốn khiếp" Tôn Như Diệp thấy vậy cũng khinh thường liếc mắt nhìn chồng mình,khuôn mặt vẫn xuân sắc được bảo dưỡng tốt không lộ chút nếp nhăn nào.

"còn tức giận,không phải lúc trước anh cũng như vậy đối với Cố ba sao?" đôi tay nhẹ nhàng xoa bả vai để Cố Danh Phong bình tĩnh hơn một chút,nhưng bà cũng không quên châm chọc.

"làm sao giống,nó gọi cái gì? Cố lão đại? gọi hay thật?" ông bình tĩnh khôi phục dáng vẻ ngày thường nhưng vẫn bực bội nói một câu.Chính là trước đây ông cùng ba Cố cũng như mối quan hệ cha con bọn họ bây giờ,có khi còn tệ hơn. Dù sao ông đối với Cố Danh Quân vẫn có tình cha con ruột thịt bởi nó cũng là kết tinh tình yêu của ông cùng Diệp Diệp. Còn ông chính là đứa con mà ba Cố ghét bỏ nhất, cuộc sống này ông đã phải đánh đổi nhiều thứ mới có được. Nhưng nghĩ lại đứa con này thật sự còn giỏi hơn ông rất nhiều,ông cũng yên tâm phần nào.