Tôi Lỡ Yêu Ác Nữ Rồi!

Chương 137: Giao Dịch Thể Xác




Bạch Tử Kỳ lấm la lấm lét trước cửa công ty vệ sĩ của Kỳ An rồi chậc lưỡi buông ra câu chửi thề:

- Mẹ kiếp thằng Kỳ An!Hôm trước chỉ vừa mới đến đây xin xỏ được 2000 usd mà hiện giờ quay lại nó đã đóng cửa công ty luôn rồi sao?

Khi Bạch Tử Kỳ lẩm bẩm định quay gót rời đi thì ngay lúc này đã va vào người Triệu Nhiên đang bước đến:

- Ui da!Là ai đi đứng không cẩn thận vậy hả?

Triệu Nhiên lúc này cũng nhăn nhó mặt mày:

- Là ai mắt nhắm mắt mở va vào người tôi còn lớn tiếng như thế?

Sao một hồi trừng mắt nhìn nhau đầy ác cảm thì Bạch Tử Kỳ liền nhếch môi nói:

- Cô đến liên hệ công việc đúng không?Công ty vệ sĩ An Gia đã dọn đi nơi khác rồi không cần tốn thời gian tìm gặp nữa đâu!

Triệu Nhiên nhìn thấy cánh cửa đã khóa chặt im lìm thì vô cùng bất ngờ:

- Họ dọn đi đâu?Sao lại dọn đi đột ngột như thế?

Bạch Tử Kỳ nhếch mép đáp:

- Tôi cũng chả rõ!Đang vất vả tìm hắn ta để xin xỏ ít đồng ăn cơm mà không gặp được đây!

Triệu Nhiên nghe thế liền nghi vấn:

- Hắn ta là ai?Anh đang cần tìm gặp ai?

Bạch Tử Kỳ liền đáp:

- Là Kỳ An!Giám đốc công ty vệ sĩ An gia!Hắn ta là anh trai tôi!

Triệu Nhiên quan sát nhìn vẻ ngoài có phần nhếch nhát bẩn thỉu từ Bạch Tử Kỳ thì có vẻ nghi ngờ.Trông thấy thế Bạch Tử Kỳ liền gặn hỏi:

- Còn cô là ai?Cô tìm đến đây có việc gì?Chẳng nhẽ cũng là vì tìm gặp tên Kỳ An kia?

Triệu Nhiên liền lúng túng đáp:

- Tôi…Tôi là bạn gái hiện tại của Kỳ An!Vì không thể tìm gặp anh ấy tại nhà nên tôi phải đến công ty tìm anh ấy!

Bạch Tử Kỳ nhìn về cây hàng hiệu sang chảnh từ đầu đến chân Triệu Nhiên khoác trên người thì vội nắm lấy tay khẩn thiết:

- Chị dâu!Hóa ra cô là chị dâu tương lai của tôi!Chị dâu à tôi đang rất đói bụng!Cô có thể thương tình giúp giùm tôi một bữa ăn được không?

Triệu Nhiên liền lùi lại một bước tránh sự bần hàn từ cái nắm tay của Bạch Tử Kỳ rồi cau mày:

- Được!Đi theo tôi!



Tại nhà hàng Trung Hoa gần công ty vệ sĩ An Gia.

Bạch Tử Kỳ liên tiếp múa đũa bên chồng đĩa thức ăn đã chất lên cao như quả núi đồng thời ăn uống hàm hồ như loài hổ đói khiến cho Triệu Nhiên vô cùng ngán ngẩm.

Ả tự hỏi hắn ta sao có thể là anh em cùng cha khác mẹ với Kỳ An như lời hắn đã tự giới thiệu từ nãy đến giờ kia chứ?

Kỳ An trông anh tuấn khí chất bao nhiêu thì Bạch Tử Kỳ lại lỗ mãng nhếch nhát bấy nhiêu thật chẳng giống là anh em có chung huyết thống chút nào.

Bạch Tử Kỳ sau khi ăn uống no say thì đưa tăm xỉa răng vào mồm ngoáy liên tục rồi cười lên khà khà:

- Chị dâu vừa xinh đẹp,sang trọng lại chu đáo!Kỳ An quả là rất biết cách lựa chọn phụ nữ!Xem ra sau một thời gian mê muội vì con ả Châu Tuệ kia anh trai tôi đã sáng mắt rồi!

Triệu Nhiên nghe thế thì vờ hỏi:

- Anh quá khen!Châu Tuệ cũng xinh đẹp tài giỏi đâu kém gì tôi kia chứ!

Bạch Tử Kỳ tiếp tục nịnh bợ:

- Con nha đầu Châu Tuệ làm sao sánh được với chị dâu kia chứ?Với cả Châu gia là kẻ thù không đội trời chung với Bạch Ưng!Anh trai tôi không thể nào kết duyên với con gái của kẻ thù được!

Triệu Nhiên tỏ vẻ hóng hớt:

- Anh nói thế là có ý gì?

Bạch Tử Kỳ bèn nhỏ lại tông giọng:

- Chị dâu thử nghĩ xem nếu người yêu hiện tại của chị là con của kẻ thù đã hạ lệnh tàn sát cả gia đình chị thì chị còn muốn ở bên cạnh và yêu thương anh ta được không?

Triệu Nhiên há hốc mồm kinh ngạc:

- Anh nói thế là có ý gì?

Bạch Tử Kỳ tiếp tục thì thầm to nhỏ:

- Cha của tôi là Bạch Tử Sâm trong quá khứ vì tư thù cá nhân cách đây hơn mười năm về trước đã hạ lệnh cho thuộc hạ giết chết cha của Châu Tuệ trong đám sinh nhật của cô ta!Không những Châu Khiêm mất mạng mà hơn hai mươi nhân mạng của Châu gia đã chết rất thảm khốc!

Triệu Nhiên ngỡ ngàng khi nghe qua sự thật:

- Cha…Cha của Kỳ An đã hạ lệnh giết chết dượng Út của tôi sao?

Bạch Tử Kỳ liền thừa nhận:

- Đúng là như vậy đấy!Vì thế giữa Kỳ An và Châu Tuệ đã định sẵn là nghiệt duyên không thể đến được với nhau!Cũng may là giờ đây hắn đã hết chấp mê bất ngộ lựa chọn chị dâu rồi!

Triệu Nhiên liền nhếch môi người:

- Làm sao tôi có thể tin được những lời anh vừa nói?Anh có bằng chứng gì không?

Bạch Tử Kỳ liền gật gù:

- Dĩ nhiên là có!Mà chị hỏi nhiều thế để làm gì kia chứ?

Triệu Nhiên liền long lên ánh mắt đầy tà ý:

- Cung cấp tất cả bằng chứng cho tôi!Anh chỉ cần biết là tôi đang rất cần đến chúng!

Bạch Tử Kỳ liền nở nụ cười nửa miệng:

- Được thôi!Nhưng cái giá đổi lấy bằng chứng từ tôi không hề rẻ đâu nhé!

Triệu Nhiên vẫn long lên ánh mắt cương nghị:

- Bao nhiêu cũng được!Hãy chứng minh lời anh nói từ nãy đến giờ đều là sự thật!



Kỳ An tra chìa khóa định mở cửa bước vào căn hộ của mình,lúc này thì vòng tay ôm chặt từ phía sau đã khiến anh vô cùng thảng thốt.

Khi anh xoay người lại nhìn thì lại phát hiện ra Triệu Nhiên đang nhìn mình bằng ánh mắt khẩn thiết:

- Kỳ An!Sao hôm nay anh đi làm về muộn thế?

Kỳ An vội gạt vòng tay của Triệu Nhiên ra khỏi người mình:

- Cô đến đây làm gì?Tôi đã bảo là đừng bao giờ tìm đến tôi nữa và đừng làm phiền tôi kia mà!Cô hãy mau rời khỏi nơi đây ngay!

Khi Kỳ An định dợm chân quay người bước vào nhà thì Triệu Nhiên lại cất vang tiếng:

- Khoan đã!Anh không quan tâm đến em vậy có quan tâm đến người tên Bạch Tử Kỳ hay không?

Kỳ An nghe qua lời Triệu Nhiên vừa nói thì chợt sửng sốt:

- Sao cô lại biết đến tên Bạch Tử Kỳ?

Triệu Nhiên tỏ ra đắc ý ngoe nguẩy túi xách trên tay bước vào bên trong căn hộ:

- Cứ vào nhà trước đi đã!Từ từ em sẽ kể cho anh nghe vì sao em lại được biết hắn ta!

Sau khi đã yên vị ngồi trên ghế sofa thì Triệu Nhiên vẫn nhìn về phía Kỳ An đầy vẻ thích thú.

Kỳ An nhìn thấy điệu bộ của ả ta thì liền gằn giọng:

- Rốt cuộc là cô biết được những gì liên quan đến tên Bạch Tử Kỳ kia?

Triệu Nhiên liền nhếch môi cười:

- Theo em được biết anh và Bạch Tử Kỳ là anh em cùng cha khác mẹ…

Triệu Nhiên ghé sát vào tai Kỳ An tiếp tục thì thầm:

- Và cha anh là Bạch Tử Sâm chính là kẻ đã hạ lệnh cho thuộc hạ tàn sát cả gia tộc Châu gia trong tiệc sinh nhật của Châu Tuệ cách đây hơn mười năm về trước!Sao hả?Những thông tin em được biết có đắt giá hay không?

Kỳ An vô cùng bàng hoàng khi nghe qua từng lời Triệu Nhiên vừa nói:

- Triệu Nhiên!Cô đừng đó ăn nói hàm hồ!Tôi không phải là con trai của Bạch Tử Sâm!

Lúc này thì Triệu Nhiên lấy ra từ trong túi xách tờ giấy xét nghiệm ADN do Bạch Tử Kỳ cung cấp rồi tiếp tục tông giọng đắc ý:

- Không phải là con trai nhưng xét nghiệm huyết thống lại cho ra kết quả 99,99%!Kỳ An!Anh còn định phủ nhận sự thật này cho đến bao giờ?

Kỳ An siết chặt bàn tay nhìn về Triệu Nhiên gằn giọng:

- Cô rốt cuộc là đang có ý gì?

Triệu Nhiên liền bước đến ôm lấy cổ Kỳ An:

- Anh yên tâm!Em sẽ giữ kín thân phận và bí mật này cho anh!Thế nhưng đổi lại em muốn được có anh!Chúng ta cùng nhau thương lượng cuộc giao dịch được không?

Kỳ An chợt thấy ngỡ ngàng:

- Triệu Nhiên!Cô định dùng sự thật về thân phận của tôi uy hiếp tôi sao?Sao cô có thể trơ trẽn đến như thế?

Triệu Nhiên nở nụ cười nửa miệng:

- Em trở nên trơ trẽn như hiện tại không phải là vì do anh luôn nhất mực từ chối em sao?Nếu em không có được trái tim của anh thì ít nhất phải có được thể xác của anh!Đời này kiếp này anh đừng hòng thoát khỏi em!

Triệu Nhiên vuốt ve lên khuôn ngực của Kỳ An rồi nhìn anh bằng ánh mắt gợi tình:

- Nói thẳng ra là nếu anh muốn đổi lấy sự im lặng từ em,muốn em không nói tất cả sự thật về thân phận của anh cho Châu Tuệ được biết thì anh phải đồng ý cùng em thực hiện giao dịch thể xác!

Kỳ An nhìn về Triệu Nhiên vô cùng kinh hãi:

- Cô điên rồi!Cô điên thật rồi!Tôi không chấp nhận lời yêu cầu đó!

Triệu Nhiên bèn với tay lấy chiếc điện thoại trên bàn:

- Như vậy thì dễ giải quyết hơn rồi!Em sẽ gọi cho Châu Tuệ ngay bây giờ và nói tất cả sự thật cho chị ta được biết bạn trai hiện tại của chị ta chính là con trai của kẻ thù đã giết chết cha mình!Anh nghĩ sau khi chị ta biết được thân phận thực sự của anh có còn nguyện ý ở bên anh hay không?

Kỳ An liền với lấy chiếc điện thoại từ trên tay Triệu Nhiên đập vỡ tan tành xuống mặt đất.

Triệu Nhiên thấy thế lại càng hả hê:

- Không sao!Em có thể đến gặp trực tiếp chị ta!Để củng cố thêm bằng chứng thì em sẽ gọi theo Bạch Tử Kỳ đến gặp chị ta cùng một lúc!

Nói đoạn Triệu Nhiên dợm bước định quay đi thì Kỳ An đã vội ngăn lại:

- Khoan đã!Tôi muốn có thêm thời gian suy nghĩ!

Triệu Nhiên nghe thế liền bước đến ôm lấy cổ Kỳ An ve vãn:

- Cuộc giao dịch giữa chúng ta phải tiến hành ngay bây giờ!Anh không có thời gian để suy nghĩ!

Nói dứt lời thì Triệu Nhiên không ngần ngại quấn chặt lấy đôi môi Kỳ An và cùng hòa quyện bên trong khoang miệng những nụ hôn cuồng nhiệt.

Ả không một chút do dự mà tự cởi phăng váy áo và phơi bày da thịt trần trụi trước mặt Kỳ An.

Thoáng thấy sự hững hờ nơi đáy mắt của Kỳ An lúc này Triệu Nhiên liền nhoẻn miệng cười thách thức:

- Sao rồi?Anh hối hận rồi sao?

Kỳ An không trả lời mà tiến đến bàn sofa với lấy chai rượu Hennessy uống cạn đến lưng chai khi đã tìm được cảm giác lâng lâng vì men say thì Kỳ An tìm đến phòng ngủ và từng bước tiến vào.

Triệu Nhiên ngầm hiểu đó là sự đồng tình của Kỳ An liền rảo bước sau bóng lưng anh cùng vào trong phòng,trên gương mặt ả lộ rõ vẻ hả hê thích thú.

Kỳ An cởi bỏ hết lớp quần áo để lộ ra thân hình săn chắt dưới ánh đèn vàng nhạt nơi phòng ngủ.

Anh nằm xuống giường rồi đưa mắt nhìn về phía Triệu Nhiên buông lời lạnh nhạt:

- Cô còn chờ gì nữa?Đây không phải là điều cô muốn hay sao?

Triệu Nhiên nghe thế liền bước lên giường rồi trườn lên người Kỳ An thầm thì:

- Dĩ nhiên là em rất muốn có anh!

Triệu Nhiên chủ động ngồi trên người Kỳ An rồi đưa chiếc hang sâu áp lên hạ vật của anh mà nhấp nhô từng nhịp cuồng loạn.

Kỳ An chỉ nhàn nhã châm lấy điếu thuốc Marlboro rồi rít lấy những hơi thuốc thật dài thả ra những làn khói trắng bay lơ đễnh khắp gian phòng.

Anh vừa rít từng hơi thuốc vừa nhìn về biểu cảm đang oằn người trong cơn khoái lạc và những tiếng rên rĩ không ngừng từ Triệu Nhiên:

- Ưm…Kỳ An…Em yêu anh…Ưm…

Kỳ An vẫn tỏ ra lãnh đạm chỉ chăm chú nhìn về những làn khói thuốc bay lơ đễnh trên trần nhà.

Một lúc sau đó thì anh vùng dậy kéo người của Triệu Nhiên nằm dưới thân mình và đổi sang tư thế khác.

Triệu Nhiên vòng tay ôm thật chặt tấm lưng tráng kiện của Kỳ An đồng thời đưa hai chân quấn chặt lấy thắt lưng của anh mà nhắm nghiền mắt tận hưởng sự cọ xát da thịt giữa hai bộ phận tư mật nam nữ lúc này.

Kỳ An đưa hai tay nắn bóp thô bạo đến đỏ ửng đôi nhũ hoa của Triệu Nhiên,hạ vật bên dưới không ngừng thúc đẩy vào tận sâu bên trong ả những đợt tấn công liên hoàn khiến cho Triệu Nhiên không ngừng rên la than khóc,dịch thủy của cuộc ân ái đã ướt sũng một khoảng rộng trên tấm drap giường lúc này.

Bất chợt tiếng chuông điện thoại của Kỳ An ở đầu giường vang lên.

Triệu Nhiên đưa tay với lấy chiếc điện thoại thì phát hiện Châu Tuệ đang gọi đến.

Triệu Nhiên khẽ nhếch môi cười nhìn Kỳ An:

- Anh không định nghe điện thoại của chị ta sao?

Trong thâm tâm Kỳ An ngầm hiểu câu hỏi của Triệu Nhiên cũng chính là lời đe dọa.

Anh vứt chiếc điện thoại đang đổ chuông qua một góc giường rồi tiếp tục thúc sâu hạ vật vào huyệt thịt của Triệu Nhiên buông lời khinh nhạo:

- Cô không những bỉ ổi mà còn rất dâm đãng!

Triệu Nhiên bấu chặt những ngón tay cắm sâu vào tấm lưng Kỳ An kéo dài thành những vệt đỏ rướm máu vì không thể chịu nổi những cú thúc ngày càng sâu và mạnh bạo của anh vào huyệt thịt bên trong ả lúc này.

Cuộc mây mưa chỉ kết thúc sau hàng giờ đồng hồ khi tiếng gầm được Kỳ An cất vang khỏi vòm họng và buông tha thân thể đã bị vắt hết tất cả sức lực của Triệu Nhiên.

Triệu Nhiên mỉm cười nhìn Kỳ An tỏ vẻ hài lòng vì cuối cùng ả đã nắm trong tay bí mật chủ chốt để có thể giữ chặt anh bên mình mãi mãi.