Buổi tối trước cửa hàng mỹ phẩm Thiên Á.
Châu Tuệ cùng Kỳ An,trợ lý Thư Dung và một số nhân viên khác chuẩn bị di chuyển những thùng carton nguyên liệu từ xe bán tải vào bên trong kho chứa hàng.
Kỳ An đỡ lấy thùng carton trên tay Châu Tuệ rồi mỉm cười:
- Cô cứ để đấy cho tôi!Những việc nặng nhọc này thuộc về đàn ông!
Châu Tuệ tỏ ra ái ngại:
- Làm phiền anh rồi!Do chuyến xe hàng vận chuyển đến muộn nên những nhân viên nam ở kho đã về từ sớm!
Kỳ An vẫn giữ nụ cười tươi trên môi:
- Không vấn đề gì đâu!Vận động tiêu hao thể lực đến bữa ăn tối sẽ ngon miệng hơn!
Châu Tuệ nghe thế liền nảy ra ý kiến:
- Tối nay cũng đã muộn rồi chúng ta không cần về trang viên nấu ăn thay vào đó tôi sẽ khao anh đi ăn tối ngoài hàng quán!Anh muốn ăn gì?
Kỳ An bê một lúc ba thùng carton xuống xe tải rồi quay sang trả lời:
- Ăn gì cũng được!Đi ăn cùng cô bất kể món gì cũng thấy ngon!
Trong lúc Châu Tuệ cùng Kỳ An đang trò chuyện vui vẻ thì ngay lúc này những tiếng xôn xao của mọi người trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết khi âm thanh xé gió vang lên phành phạch từ chiếc trực thăng đang lướt trên bầu trời đêm từ từ tiến về phía trung tâm cửa hàng Thiên Á.
Hàng loạt tiếng vỗ tay reo hò inh ỏi:
- Ôi trời sự kiện gì đây!Lần đầu tiên tận mắt thấy trực thăng ở cự ly gần thế này!
- Đó là trực thăng tư nhân!Trông ngầu thật đấy!
- Vì sao chiếc trực thăng ấy lại xuất hiện tại cửa hàng Thiên Á của chúng ta?
Không để mọi người phải thắc mắc hay chờ đợi lâu hơn.
Chiếc trực thăng Eurocopter dần xuyên qua những tảng mây rồi dừng lại giữa không trung bên trên cửa hàng Thiên Á tạo ra những tiếng phành phạch trên cánh quạt cùng sức gió mạnh đến khủng khiếp.
Châu Tuệ cùng Kỳ An và tất cả mọi người có mặt đều ngỡ ngàng nhận ra trên thân chiếc trực thăng ấy đang nhấp nháy dòng chữ chạy bằng đèn led:"Châu Tuệ!Anh yêu em!"cùng âm thanh vang vọng giữa không trung lúc này:
- Châu Tuệ!Nghe rõ trả lời!A lo…A lo…
Châu Tuệ tiếp tục ngỡ ngàng khi cánh cửa chiếc trực thăng được đẩy ngang qua,Phong Lâm Vũ ngồi từ buồng lái trực thăng bên cạnh trợ lý Hạo Quân,trên người diện cây vest đen lịch lãm đang cầm lấy bộ đàm mà nhoẻn miệng cười nhìn cô đầy thích thú:
- Alo Alo!Châu Tuệ!Em có nghe rõ giọng anh đang nói không?
Châu Tuệ sửng sốt mất vài giây rồi cố hô hoán lên to nhất có thể:
- Phong Lâm Vũ!Anh đang định giở trò gì thế hả?
Từ trên cao Phong Lâm Vũ hớn hở truyền giọng nói vào bộ đàm vang xuống phía dưới:
- Anh đang tỏ tình với em!Châu Tuệ!Anh yêu em!
Khi lời tỏ tình của Phong Lâm Vũ vừa dứt cũng là thời khắt hàng ngàn đóa hoa hồng trên chiếc trực thăng được rải khắp xung quanh và bao phủ lấy cửa hàng Thiên Á một màu đỏ thắm rực rỡ kèm theo tiếng vỗ tay reo hò của mọi người:
- Woa!Đó là hoa hồng Baccara!Loài hoa đắt đỏ bậc nhất trên thế giới!
- Thật là đẹp và lãng mạn quá đi!Đây là màn tỏ tình của các Tổng tài trong truyền thuyết sao?Hôm nay được tận mắt chứng kiến mới biết được ngôn tình không bao giờ lừa chúng ta!
- Chỉ tiếc chúng ta không phải là nữ chính!
- Cũng không vấn đề gì!Tôi chỉ cần hưởng ké chút hào quang của nữ chính để được chiêm ngưỡng khoảnh khắt ảo diệu này là được!
Cứ thế mọi người không ngừng hò reo cổ vũ nồng nhiệt và đưa tay hứng lấy những đóa hoa hồng Baccara không ngừng rơi xuống mỗi lúc một dày đặc hơn!
Châu Tuệ vừa ngỡ ngàng vừa cảm thấy ngại ngần trước sự phô trương quá sức tưởng tượng của Phong Lâm Vũ mà hô hoán vang vọng lên trên cao:
- Phong Lâm Vũ!Anh đang làm trò khùng điên gì vậy hả?
Từ trên trực thăng Phong Lâm Vũ vẫn cười ngạo nghễ dùng bộ đàm cất vang giọng nói:
- Hahaha!Thế nào hả Châu Tuệ!Em cảm động sắp phát khóc rồi đúng không?Anh muốn dành cho em sự bất ngờ tối nay!
Châu Tuệ vô cùng bực dọc mà hét to lên:
- Anh có thôi đi không?
Phong Lâm Vũ ngậm lấy cành hồng Baccara ngang miệng rồi tiếp tục cười vang đắc ý:
- Haha!Em không cần tỏ ra cảm động như vậy!Anh vẫn còn muốn dành cho em nhiều sự bất ngờ hơn thế nữa!
Cảm thấy đã hết cách ứng phó với Phong Lâm Vũ lúc này Châu Tuệ chỉ có thể thở dài ngao ngán mà đưa tay nhấn cuộc gọi đi:
- Đồn cảnh sát đúng không ạ?Tôi có việc muốn trình báo!Có một tên tâm thần đang xả rác xuống cửa hàng của tôi!
…
Tại đồn cảnh sát Bắc Thành.
Phong Lâm Vũ đưa tay đập mạnh xuống bàn làm việc của cảnh sát trưởng:
- Hà cớ gì các người lại áp giải bổn thiếu gia về đây hả?
Cảnh sát trưởng biết đã chọc giận đến Đại thiếu gia số một Bắc Kinh liền lựa lời xuống nước:
- Phong thiếu gia thông cảm cho!Tôi chỉ là làm đúng nguyên tắc theo lời người dân trình báo!
Phong Lâm Vũ tiếp tục đập mạnh tay xuống bàn:
- Bổn thiếu gia chỉ là đem trực thăng của mình đến cửa hàng Thiên Á đón vợ tan làm thôi!Việc này có liên quan gì đến cảnh sát các người hả?
Cảnh sát trưởng tiếp tục xuống nước:
- Phong thiếu gia bình tĩnh lại đã!Theo như lời Châu tiểu thư trình báo thì ngài đã có những hành vi quấy rối trật tự nơi công cộng làm ảnh hưởng đến việc kinh doanh của cô ấy ạ!
Phong Lâm Vũ tiếp tục gắt gỏng:
- Cảnh sát các người có biết phân biệt đâu là màn tỏ tình lãng mạn và đâu là hành vi quấy rối trật tự nơi công cộng không hả?Cứ nghe theo những lời vợ tôi trình báo rồi tự tiện áp giải tôi về đồn cảnh sát là sao?
Vị cảnh sát trưởng thật tình không biết nên cư xử thế nào cho phải trước Đại thiếu gia nhà tài phiệt lắm bạc nhiều tiền nhưng lại thích khoa trương tỏ tình quá mức như thế.
Cảnh sát trưởng đưa trước mặt Phong Lâm Vũ một tờ văn bản rồi tiếp tục hạ giọng:
- Đây là biên bản tường trình mà vừa nãy trợ lý của Phong thiếu gia đã viết xong!Phong thiếu chỉ cần ký tên vào biên bản và nộp phạt cho tội quấy rối trật tự nơi công cộng thì có thể ra về!
Nghe qua lời của cảnh sát trưởng thì Phong Lâm Vũ liền phùng mang trợn má:
- Còn dám bắt bổn thiếu gia ký tên vào biên bản nộp phạt sao?
Thấy tình hình mỗi lúc một căng thẳng trợ lý Hạo Quân liền bước đến thay Phong Lâm Vũ ký tên rồi đưa về phía cảnh sát trưởng xấp tiền mệnh giá cao:
- Xin gửi ngài tiền nộp phạt!Bây giờ chúng tôi có thể về được rồi chứ?
Cảnh sát trưởng liền cười xòa:
- Các ngài có thể về được rồi!Đáng nhẽ ra tội quấy rối trật tự nơi công cộng sẽ bị bắt nhốt tại đồn cảnh sát một đêm để cảnh cáo!Nhưng là vì nể mặt Phong thiếu gia chúng tôi không sử dụng đến những biện pháp mạnh ấy!
Phong Lâm Vũ lập tức vỗ mạnh lên bàn:
- Ông thử bắt nhốt tôi xem!Ông có tin chỉ một cuộc gọi điện thoại của tôi đến thị trưởng thành phố thì ông sẽ bay mất chiếc ghế cảnh sát trưởng xuống làm dân quân tự vệ không hả?
Hạo Quân trong thấy Phong Lâm Vũ đang ngùn ngụt lửa giận thì vội hòa giải:
- Phong tổng nguôi giận!Chúng ta rời khỏi đây thôi!
Dẫu đã bước ra khỏi đồn cảnh sát cùng trợ lý Hạo Quân thế nhưng Phong Lâm Vũ vẫn tỏ ra không cam tâm mà đưa hai tay đứng chống nạnh đồng thời đưa chân hất văng hòn đá bên vệ đường:
- Thật là tức chết đi được!Sao Châu Tuệ có thể tuyệt tình đến vậy chứ?Bổn thiếu gia đã tốn không ít tâm huyết chuẩn bị màn tỏ tình làm quà tặng bất ngờ cho cô ấy thế mà cô ấy lại trình báo với cảnh sát áp giải bổn thiếu gia về đồn về tội quấy rối trật tự nơi công cộng!
Hạo Quân lựa lời khuyên nhủ:
- Phong tổng bớt giận!Chắc là do Phong phu nhân nhất thời chưa hiểu ra tâm ý của ngài!
Phong Lâm Vũ tiếp tục cau có:
- Hạo Quân!Chẳng phải lúc tôi thảo luận với cậu về kế hoạch tỏ tình cùng Châu Tuệ cậu luôn mạnh miệng quả quyết cứ làm theo phương án đó sẽ thành công 100% hay sao?Cái gì mà chỉ cần lãng mạn và chân thành sẽ làm phụ nữ xiêu lòng cơ chứ?Không chỉ đem lại kết quả thất bại thảm hại mà còn tự rước nhục vào người khi trong mắt bọn cảnh sát tôi chẳng khác gì một tên tâm thần làm loạn cả!Tiền thưởng của cậu tháng này sẽ bị cắt hết!
Vừa nói dứt lời thì Phong Lâm Vũ vùng vằng bỏ đi chỉ còn Hạo Quân đứng đó với gương mặt mếu máo như sắp phát khóc đến nơi khi đã mất hết tiền thưởng trong tháng:
- Hic…Phong tổng của tôi ơi!Tôi làm sao có thể lường trước phu nhân của ngài lại là người phụ nữ có lòng kiên định sắt đá như thế kia chứ?