Tôi Lại Say Đắm Cô Giáo Cấp 2 Của Tôi Rồi

Chương 45






*cạch*
"*hic* con xin lỗi mẹ *hic* " tôi cứ khóc ở đấy mà không biết cô An cô Kim bước vào khi nào cho tới khi cô An chạm vai tôi
Tôi không kiềm chế được mà lại khóc nhiều hơn, bên cạnh cô Kim cũng không kém tôi, cô ấy gục xuống giường nắm tay mẹ tôi mà khóc.
Cả 3 bình tĩnh lại, mắt ai nấy đều sưng húp lên khi vừa mới khóc xong.
" về thôi Kim, cũng trễ rồi t đưa m ra cổng " cô An chạm vai cô Kim đang ngồi thẫn thờ nhìn mẹ tôi
"...!"
" m nghe t đi, còn hai đứa con của m ở nhà nữa "
" An để cô ấy ở đây xíu cũng được, không sao hết "

" nhưng...!"
" em định về soạn đồ rồi quay lại, hai người ở đây chăm sóc mẹ em nhé " tôi xách cặp đứng lên rồi bước đi, bước được hai bước thì cô Kim nắm cổ tay tôi lại
" cô muốn ở đây chăm sóc cho mẹ em..có được không? "
" Kim m phải về lo việc nhà việc dạy nữa, không được đâu, t chỉ lo cho m thôi "
" vâng, cô muốn ở bao lâu cũng được, giờ người mẹ em thương là cô mà " tôi ráng nở nụ cười trên môi dù trong lòng đã bị nức vỡ thành ngàn mảnh vụng
" a để An về với Anh nhé...!" cô ấy đi theo tôi nhưng tôi lại ngăn cô ấy lại
" An ở đây với cô ấy đi, em về rồi qua liền nhé *chụt* " tôi xoa mặt cô ấy rồi hôn một cái lên trán cô ấy
" v-vâng, Anh về cẩn thận "
" em đi đây "
...
Ba tháng trôi qua.
" được rồi chúng ta bắt đầu công việc thôi " tôi ngồi trên sofa nhìn qua người hiện đang là trợ lý của mẹ tôi
" vâng...!" cô ấy lấy ra một xấp giấy tờ
Tôi nhìn thật ngán ngẫm nhưng lại không thể buông được, vì mẹ tôi đã ngủ rất sâu và bây giờ bên cty đang xảy ra vài rắc rối trong tương lai có khi sẽ nhiều hơn bây giờ, nên tôi sẽ tranh thủ học từ từ để có thể giúp mẹ quản lý cty.
Thời gian thảnh thơi của tôi ngày càng ít đi, công việc thì lại nhiều lên, sáng thì tôi đi học trong trường, chiều học thêm rồi qua bệnh viện, tối về lén cô An học quản lý kinh doanh.
Dạo này tôi hay đau đầu không lý do có lúc thì đau tới chịu không nổi mà ngất luôn tôi lại không hiểu sao nữa haiz, mà kệ đi chắc vì mệt quá.
Hiện giờ ba tôi và bà ta đang bị tạm giam tại nhà riêng của bà ta, nói tạm giam thật ra là nhốt luôn ở trong nhà không cho lò đầu ra cho tới khi mẹ tôi tỉnh dậy, nếu mẹ tôi không tỉnh thì bọn họ sẽ lãnh án vào tù, nếu mẹ tôi tỉnh dậy bọn họ sẽ được giảm bớt án, dù thế nào thì họ cũng vào tù vì họ xứng đáng!.

" hôm nay em làm việc tiếp có được không? " trợ lý của mẹ tôi hình như đã nhìn ra cái mệt trong người tôi rồi
Tôi không muốn nghỉ tôi chỉ muốn làm nhanh kết thúc sớm mà thôi, nhưng cái đầu nó đau thiệt chứ.
" vẫn được chúng ta bắt đầu tiếp thôi " tôi mở tài liệu ra mà khó khăn quá
" hay là hôm nay chúng ta nghỉ một ngày nhé, em mau nghỉ ngơi cho khoẻ lại đi "
" không, em vẫn muốn tiếp tục, nhanh lên bắt đầu đi...!"
" nhưng nhìn em như vậy chị không thể, chị đưa em về phòng nghỉ nhé, rồi chị điện cô An gì đó của em về được không? " cô ấy đi qua đỡ tôi, tôi hất tay cô ấy ra mà quát
" không!! Nhanh làm việc tiếp đi!!! Tôi..tôi vẫn cầm cự được mà *hic* nhanh lên *hic* nhanh lên trước khi mẹ tôi tỉnh dậy *hic* " tôi tức giận tới phát khóc, cầm tài liệu dùng lực làm nhăn một nửa
" a chị, chị xin lỗi, chị sẽ điện cô An cho em, chờ xíu "
Tôi cứ gục mặt xuống mặc nước mắt cứ rơi, mặc cho cơ thể phát nóng lên, mặc cho sức khỏe yếu dần, tôi chỉ muốn làm mẹ vui mà thôi sao lại khó đến thế?.
*cạch*
" Anh..An về rồi đây! " cô ấy vội vã chạy lại chỗ tôi
" a thưa cô tôi về đây, ngày mai tôi quay lại...!"
" ừm, cảm ơn cô..., Anh em nóng quá nhanh theo An vào phòng nghỉ ngơi nhé...!" cô ấy đỡ tôi đi vào phòng, tôi nghe theo chỉ không muốn làm cô ấy càng lo lắng và buồn thêm
Cô ấy chăm sóc tôi từng chút, tôi nằm ở đấy mà cảm thấy thật có lỗi, tôi tự hứa rằng sẽ chăm sóc bảo vệ cô ấy kia mà sao bây giờ cô ấy lại là người chăm sóc tôi cơ chứ, tôi muốn xoá bỏ quá khứ đau thương của cô ấy sao lại khó đến thế?.
9h sáng ngày hôm sau.
" ưm..


" tôi cố vươn vai kiếm cảm giác thoải mái
" a Anh thức rồi hả, còn mệt chỗ nào không? " cô ấy đang làm việc bên máy tính thấy tôi cử động liền đi lại xem xét
" mấy giờ rồi ạ? "
" 9h sáng, An đã xin nghỉ học cho Anh rồi, An cũng xin nghỉ dạy hôm nay luôn rồi "
" a sao An không dạy, em cũng đã đỡ hơn chút rồi *ắt xì* "
" như vậy mà đỡ hả, a vẫn còn ấm, để An lấy cháo ăn rồi uống thuốc nhé "
" trợ lý đâu rồi, em muốn học tiếp...!" tôi ôm đầu xoa bóp
" không được, em phải nghỉ ngơi, An ra lệnh cho Anh, Anh phải nghỉ ngơi! " cô ấy bĩu môi trong dthw hết sức
" dạ, em nghe lời An "
" để An lấy đồ nhé, Anh chợp mắt xíu đi "
" vâng, việc này xong em sẽ trả hết cho chị em hứa đấy...!"
" không cần trả đâu, An yêu Anh nhất mà "
" em cũng yêu An nhất ".