Tôi Là Trai Thẳng

Chương 10




"Tôi ôm ngực, như đang cố giấu đi tiếng trái tim đập thình thịch không kiểm soát nổi."

Editor: Tường Vân

Sáng ngày 30 tôi mới thi xong môn cuối cùng. Lịch thi mấy môn tôi đăng ký bị xếp rải rác, không giống như lịch của nhiều người được gom lại trong vài ngày, thi xong phát là nghỉ khỏe luôn.

Chiều nay Cố Chiêu Hòa và Bạch Phàm phải thi một môn nữa. Còn Thẩm Thực Ngạn số hên thi xong từ mấy hôm trước, giờ đang thảnh thơi hưởng thụ cuộc sống.


ads

Tôi móc điện thoại ra gọi nó: "Ê mua cơm xong chưa? Tao đói quá!"

Canteen bên Thẩm Thực Ngạn ngồi hơi ồn, nó nói sang sảng: "Gọi thịt xiên nướng mày thích nhất rồi nè. Qua lẹ lên. Tao với Chiêu Hòa đang chờ hai đứa bây đó."

Tôi leo lên con xe đạp điện công cộng phóng qua canteen. Đến cửa thì gặp Bạch Phàm. Bọn tôi bước vào là thấy 2 đứa nó luôn.

Cố Chiêu Hòa thì khỏi cần phải nói, soái ca mà. Thẩm Thực Ngạn là dân thể thao, tuy không "hot" nhưng vẫn có khối người ưng nó.

Nói vầy cũng hơi ngại, nhưng mà phòng ký túc xá bọn tôi được đồn là F4 của trường á. Ngoài hai đứa đẹp trai ngon nghẻ mới nói trên kia, còn có Bạch Phàm baby dễ thương. Tôi thì không được như Cố Chiêu Hòa, nhưng cũng được khen là có nét á. Như trên confession trường đồn là đúng chuẩn "bạn nam cùng bàn dịu dàng".

Hồi đó nghe vậy tôi cũng không nghĩ nhiều, nhưng giờ lại hơi khó chịu. "Bạn nam cùng bàn dịu dàng" là thoạt nhìn thấy nhạt nhẽo, lâu dần mới thấy thu hút hả?

Bốn đứa tôi nói cười không ngớt, cơm cũng ăn xong luôn rồi.

Tôi không quen ngủ trưa nên nằm dài trên giường lướt điện thoại. Mãi đến khi Cố Chiêu Hòa từ giường trên bước xuống mới biết đã 1 giờ rưỡi chiều rồi.

"Chiều nay thi tốt nha! Đứng hạng nhất nha!" Tôi cười tươi nói ra lời chúc.

Thường thì buổi tối ngày thi môn cuối cùng phòng tôi sẽ kéo nhau đi ăn xả hơi. Cơ mà hôm nay Cố Chiêu Hòa thi nên lý do của tiệc tối nay biến thành ăn mừng cậu ta đứng hạng nhất.

Cố Chiêu Hòa cười cười, vẻ mặt còn hơi mỏi mệt do vừa tỉnh dậy: "Mong được như lời cậu chúc."

Nụ cười này không nghiêm chỉnh như hàng ngày cậu ta vẫn cười, khiến tôi chợt nhớ đến buổi sáng trong khách sạn đó...

Thôi chết. Dừng ngay! Không được nghĩ tiếp nữa!!!

Tôi ôm ngực, như đang cố giấu đi tiếng trái tim đập thình thịch không kiểm soát nổi.

Tiêu rồi, không lẽ tôi thích Cố Chiêu Hòa?

"Ngủ" với người ta một lần đã tội lỗi lắm rồi, giờ còn bảo thích người ta nữa.

Chắc bị đánh chết luôn quá.