Tôi Là Đệ Tử Sát Thủ Bí Ẩn

Chương 9: Nhận Nuôi Cậu Bé




Ông ấy bay xung quanh khu vực không thấy gì cả, "Lúc này tiếng oa oa lại vang lên", Ông Lão nhận ra tiếng âm thanh phát ra từ bên phía hồ nước.

Khi ông ấy đi ra đến nơi thấy một chiếc bè gỗ đơn sơ với một cậu bé nằm trên đó.

Lúc này ông ấy nhảy qua bế đứa bé và nhảy về phía bờ bên kia.

Khi đưa cậu bé về vòng tay ông ấy cũng nhìn về phía hồ nước, ông ấy nhìn theo đường dẫn cậu bé đến nơi này. Lúc này ông ấy cũng khá kinh ngạc vì cậu bé có thể sống sót rời khỏi khu rừng và trôi theo dòng nước đến đây.

Khi ông đang suy nghĩ cậu bé nhỏ phát lên những tiếng oa oa, khiến ông ấy cũng chú ý về cậu bé này, khi ông ấy thấy cậu bé này thoi thóp vì đói ông ấy đã lập tức đưa cậu bé về nhà,và lấy một tý sữa cừu trong thùng cũ ra và múc ra một chút bón cho cậu bé.

Khi ông ấy cho cậu bé này ăn no cậu bé cũng trở nên một chút hồng hào không còn tím tái cơ thể khi đói nữa, Khi cậu bé đã ăn no cậu bé lập tức ngủ tiếp đi.

Lúc này ông ấy cũng bắt đầu suy nghĩ tại sao cậu bé lại có thể sống sót ra khỏi khu rừng này.

Khi cậu bé đang ngủ ông ấy đi vào khu rừng ông ấy tạo ra để xem thử có chuyện gì xảy ra, và tìm rõ nguyên nhân cậu bé này từ đâu xuất hiện, Lúc này ông ấy lập tức biến mất rồi xuất hiện trong khu rừng này, Khi ông ấy cảm nhận sức mạnh của khu rừng này và những việc sảy ra trước đó đều hiện ra trong đầu ông.

Khi cảm nhận được những chuyện sảy ra và ông ấy cũng trở về lại ngôi nhà của ông.

Sau khi ông lão trở về nhà, trong ngôi nhà lại có một đứa trẻ xuất hiện, khiến ông lão đã nhiều năm như vậy đã không còn mối quan hệ với gì thế giới bên ngoài, bây giờ lại có một cậu bé xuất hiện khiến ông ấy không biết phải chăm sóc cậu bé như thế nào, Nhưng tất cả đều dần trở nên vui vẻ khiến ông ấy ngày càng vui vẻ trong cuộc sống không còn cô đơn một mình ở khu vực xa lạ nữa và ông ấy đã đặt tên cho cậu là Saliuty.

Khi cậu bé được ông nuôi dạy lên 5 tuổi "ông ấy đã rời núi đưa cậu bé đi học, Lúc này ông cũng không còn ẩn nấp nữa và xuống núi sống một cuộc sống bình thường cùng cậu bé,khi xuống núi ông ấy đã thuê một nơi ở rất bình thường và có một người giúp việc tên là Ry-Min,cô ấy thường đưa đón cậu bé đi học cho đến 10 tuổi, khi lên 10 tuổi ông ấy đã dạy thêm cho cậu vài kỹ năng sơ cấp của sát thủ.

Cứ mỗi năm ông ấy càng nâng cao những kỹ năng, từ sơ cấp, trung cấp, cao cấp, rồi chiến binh, dần dần cứ phát huy lên đến 17 tuổi, khi sang tuổi 18 ông ấy dạy cho cậu kỹ năng cuối cùng được gọi là sát thủ đẳng cấp nhất trong các loại, có thể xưng bá khắp nơi.

Lúc này ông ấy đã dừng việc học của cậu lại và đưa cậu ấy về lại nơi lần đầu phát hiện ra cậu.

Lúc này ông ấy đã dạy cho cậu các kỹ năng ẩn thân, cảm nhận mọi thứ tồn tại, nhìn thấy những thứ cách xa, và kỹ năng đặc biệt đôi mắt thức tỉnh.

Khi cậu ấy thành thạo những kỹ năng này ông ấy đã đưa cho cậu một tờ giấy và biến mất, làm cho cậu ấy không thể cảm nhận được sự tồn tại của ông.

Khi cậu ấy đọc những chữ trên giấy, khi rời khỏi nơi này mới có thể đọc được bức bên trong.

Lúc này Saliuty rất muốn đọc những từ bên trong bức thư này, và lập tức độn thổ trong không về khu mà nơi nhà trọ thuê.

Khi cậu trở về nhà cô giúp việc Ry-Min ra cửa chào đón tôi trở về, lúc này Saliuty cũng gật đầu và mở bức thư trong tay ra.