Tôi Là Bao Cao Su Ngoại Cỡ - Thảo Môi Vị Đích Tả Tả

Chương 11




68
Sau khi biết được bí mật lớn này, tôi lăn lộn vài vòng trên giường.
Tôi không hiểu vì sao Lâu Thư Mặc lại thích tôi?
Từ khi tôi quen anh ấy cho tới nay chưa từng nói chuyện nhiều, ngày leo núi là ngày chúng tôi đã nói nhiều nhất, anh có cảm giác với tôi từ khi nào?
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, lúc trước khi tôi hỏi vài thành viên câu lạc bộ nhà thuê ở phụ cận, thân là chủ tịch câu lạc bộ Lâu Thư Mặc không nói hai lời liền giới thiệu cho tôi căn hộ sinh viên này, mang theo tín nhiệm đối với chủ tịch, đương nhiên là tôi thuê lại, ngay sau đó tôi liền biến thành hàng xóm tầng trên của anh ấy, hiện tại hồi tưởng lại, ý đồ của anh ấy rất rõ ràng!
Lại hạ thủ đối với đàn em đơn thuần như vậy, quả thực táng tận lương tâm.
69
Thực ra, trước đây tôi cũng đã từng có kinh nghiệm được con gái tỏ tình, nếu gặp phải người không thích sẽ tự nhiên uyển chuyển từ chối.
Nhưng Lâu Thư Mặc không thổ lộ với tôi, tôi căn bản cũng không có cơ hội từ chối.
Muốn hỏi tôi có cảm giác gì với Lâu Thư Mặc không?
Thôi nào, đối với con trau mà nói, hoàn toàn không nằm trong phạm vi suy tính của tôi luôn đó!
70
May mà Lâu Thư Mặc không biết tôi là bao cao su, cho nên cũng sẽ không biết tôi đã nhìn thấu áo giáp của anh, càng sẽ không biết tôi phát hiện chuyện anh ấy thầm mến tôi.
Nhưng...
Tôi biết tất cả mọi thứ! Một mình tôi đã chịu đựng quá nhiều rồi!
Sau này tôi phải đối mặt với anh như thế nào đây?! Buổi tối khi biến thành bao cao su, làm sao đối mặt với đồ chơi kia của anh, thậm chí còn bị anh bắt nạt.
Quá thảm hại, tôi chắc chắn là nam sinh viên đại học tồi tệ nhất trong lịch sử!
71
Buổi chiều trong lớp học, đầu óc tôi đầy chuyện này, làm cho tinh thần uể oải, không gượng dậy nổi.
Chuyện duy nhất đáng mừng, Lâu Thư Mặc không phải là bạn học của tôi, nếu không thì sẽ chẳng dám lên lớp, thật sự là quá xấu hổ.
Sau giờ học vốn là muốn tới câu lạc bộ, nhưng hiện tại tôi không có tâm trạng, cũng không quay đầu lại chạy về căn hộ, trên đường còn sợ đụng phải Lâu Thư Mặc, né tránh các loại!
72
Nhưng tránh được nhất thời, không tránh được cả đời.
Trước khi bao cao su chưa dùng hết, tôi thủy chung vẫn phải đối mặt với Lâu Thư Mặc.
Nhưng tôi có thể chọn ngủ lúc Lâu Thư Mặc không sử dụng bao cao su.
Thời gian ngủ bình thường của tôi là khoảng 10 giờ tối, vào thời điểm này vẫn có nguy cơ gặp phải Lâu Thư Mặc tiến hành nghiên cứu bao cao su.
Vì vậy, kế hoạch của tôi là: thức khuya, nói là làm!
73
Trước mười giờ thật ra còn tốt, sau mười giờ, đồng hồ sinh học của tôi bắt đầu mệt mỏi, vì không muốn ngủ, tôi gọi mấy huynh đệ chơi PUBG, kịch chiến đến một hai giờ sáng, bọn họ nhao nhao đều tỏ vẻ buồn ngủ, hết cách, tôi cũng đành logout.
Sau khi logout, tôi vẫn lo lắng Lâu Thư Mặc giờ phút này còn chưa ngủ, để đảm bảo an toàn, tôi bắt đầu ở phòng khách gập người để vực dậy tinh thần.
74
Nhưng tôi đã tính sai.
Động tác này vận động tới lui, tôi không thể chịu đựng được một giây đã ngủ.
Ngay sau đó, tôi đến ngăn kéo chiếc bàn cạnh giường ngủ trong phòng ngủ của Lâu Thư Mặc.
Dùng góc nhìn thần kỳ của bao cao su nhìn chung quanh, phát hiện Lâu Thư Mặc đã nằm trên giường ngủ, trong nháy mắt tôi liền thở phào nhẹ nhõm. Sau đó đếm số lượng bao cao su, thế mà vẫn còn tám cái, mẹ kiếp, Lâu Thư Mặc tên này, không có tôi ở đây thì không nghiên cứu sao?
75
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, tối nay vẫn thoát khỏi một kiếp nạn.
Chẳng qua, đã biết được sự thật Lâu Thư Mặc thích tôi, khiến cho bầu không khí khi chúng tôi ở chung một phòng có vẻ có chút vi diệu, lẳng lặng nghe tiếng hít thở của anh mà tôi cảm thấy bối rối, chết tiệt, đây là làm sao vậy?
76
Cứ như vậy một đêm không xảy ra chuyện gì chờ đến hừng đông.
Bởi vì sáng nay có lớp, tôi điều chỉnh đồng hồ báo thức lúc 7:00, chẳng mấy chốc, tôi đã quay trở lại cơ thể của mình ngay khi vừa đến giờ.
Chỉ là sau khi từ dưới đất ngồi dậy, tôi cảm thấy thực sự khó chịu, chóng mặt và buồn nôn.
Có lẽ là do hôm qua ngủ quá trễ cộng thêm nằm trên sàn nhà cả đêm nên bị cảm lạnh.
77
Tôi khó khăn đứng dậy từ sàn nhà, ngã hai lần trên đường đi, cuối cùng bò trở lại giường, tôi nghĩ hẳn không đi học được rồi, vì vậy tôi gọi cho lớp trưởng xin nghỉ phép.
Bởi vì thật sự không có khẩu vị ăn uống, sau khi uống chút thuốc, thì đắp chăn nằm trên giường nghỉ ngơi, trong lúc đó bởi vì thật sự nhịn không được chạy tới nhà vệ sinh nôn hai lần, trở về nằm thế nào ngủ cũng không ngủ được, chỉ cảm thấy mơ mơ màng màng rất khó chịu, toàn thân đều không thoải mái.
Đến khoảng 9 giờ, chuông điện thoại di động của tôi vang lên, vốn không muốn để ý tới, nhưng nó vẫn gọi tới, hết cách, tôi đành phải cầm điện thoại lên nhìn.
Người gọi: Lâu Thư Mặc.
......
Tôi càng không thể bắt máy, giả vờ không nghe thấy.
78
Tôi biết loại hành vi rõ ràng nhìn thấy nhưng không trả lời điện thoại này vô cùng kém cỏi, nhưng giai đoạn trước mắt này, tôi thật sự không biết nên đối mặt với anh như thế nào.
Tha cho tôi đi, chủ tịch đại nhân!
79
Khoảng mười giờ, tôi thấy đỡ hơn nên bụng bắt đầu réo, nghĩ sáng nay chưa ăn nên mở phần mềm mua giao đi gọi một suất cháo thịt nạc nhẹ.
Không ngờ, khoảng mười phút sau, chuông cửa vang lên, thật kỳ lạ, trước đây gọi đồ ăn của cửa hàng này, thường phải hơn nửa tiếng mới được giao đến, hôm nay sao lại nhanh như vậy.
80
Tôi đi qua mở cửa ra, không thấy anh trai giao hàng, chỉ thấy được chủ tịch Lâu của chúng tôi.
"Tiểu Vũ, cậu sao vậy? Sao cậu không trả lời điện thoại của tôi. "Trong giọng nói Lâu Thư Mặc mang theo lo lắng rất rõ ràng.
Lúc này tôi mới hoảng hốt, Lâu Thư Mặc anh ấy, anh ấy, anh ấy sao đột nhiên xuất hiện, anh sẽ không thay đổi sách lược thầm mến, muốn dùng vũ lực với tôi chứ?!