Tôi Không Phải Là Người Thứ Ba

Chương 2: Drama giờ hành chính




Hoàng Anh với tay lấy điện thoại. Cô mới ngủ trưa có ba mươi phút mà có tận mấy chục cuộc gọi nhỡ.

Không biết là có chuyện gì mà Trà My lại gọi cho cô nhiều như vậy.

Cô lo lắng nhấn nút gọi lại. Đầu bên kia vang lên giọng oang oang của người bạn thân nhất.

“Mọi chuyện là thế nào đấy?”

“Chuyện gì cơ?”

“Chuyện trên Facebook ấy. Khắp nơi đều là tin tức về cậu!”

“Chờ tớ một chút.” Hoàng Anh nói rồi ngắt máy.

Không để phí mất giây nào, cô mở wifi kết nối mạng rồi truy cập Facebook. Vừa vào đã thấy ngay lý do vì sao bạn mình lại hỏi như vậy.

Khắp nơi đều chia sẻ một bài viết với tiêu đề [Drama cực căng: Chủ tịch chia tay bạn gái 10 năm. Nghi vấn có người thứ ba xen vào?]

Bài viết để ảnh Hải Đăng và Hạnh An, ở giữa họ là cái bóng màu đen của một cô gái không xác định, nhưng nhìn qua là Hoàng Anh đã biết, hình được làm đen này chính là mình. Đây vốn là ảnh avatar Facebook của cô.

Cô lướt xuống đọc tin.

[Nữ diễn viên Hạnh An tối qua được bắt gặp uống say tại quán bar trong ngày kỉ niệm 10 năm yêu nhau. Cô chỉ đi một mình, không có Hải Đăng bên cạnh như mọi khi. Một nguồn tin cho biết rằng cả hai đang có rạn nứt, nghi vấn có người thứ ba xen vào. Cả hai nhân vật chính từ chối lên tiếng về chuyện này.]

Tuy mẩu tin không hề đề cập đến tên Hoàng Anh, nhưng ở dưới bình luận đã có người tìm ra được bức ảnh gốc của cô và đem lên để so sánh với bức ảnh cái bóng đen kia. Kết quả là ai cũng nhìn ra được hai bức ảnh hoàn toàn trùng khớp. Thế là trong phần bình luận mọi người bắt đầu công kích cô dữ dội.

[Drama nổ giờ hành chính. Quá chất lượng!]

[Em này là em nào thế mọi người? Nhìn ngon phết. Bảo sao chủ tịch không chén vội!]

[Nghe nói là trợ lý của ca sĩ trong công ty.]

[Đúng là dòng thứ trà xanh hãm cành cạch. Nghe nói mới vào công ty được mấy tháng, thế mà đã bẫy được chủ tịch rồi. Tội nghiệp Hạnh An quá!]

[Nhìn mặt ngây thơ vô số tội thế mà không ngờ lại tâm cơ như vậy! Nhà hiền triết nào đó đã nói quả không sai, đúng là không có bông tuyết nào trong sạch cả.]

[Sao toàn trách trà xanh không vậy? Chủ tịch mà đứng đắn thì trà xanh nào bẫy cho nổi?]

[Không phải tại trà xanh thì tại sao mười năm nay vẫn yên ổn, em này mới vào công ty phát là có chuyện luôn. Phải ghê gớm thế nào mới làm người ta động lòng được chứ!]

[Các ông các bà thôi bàn tán về chuyện người khác đi. Người trong cuộc còn chưa lên tiếng mà các ông các bà đã sồn sồn lên rồi. Bao nhiêu trẻ em ngoài kia vẫn còn đói ăn kia kìa.]

[Phật online không hóng thì biến ra chỗ khác. Đã vào trang chuyên hóng hớt rồi lại bảo người ta ngừng hóng hớt là thế nào? Đa nhân cách à?]

[Lầu trên nói đúng rồi đấy. Ông bà bình tĩnh chờ tin chính chủ đi.]

[Trước thích Đăng vì chung thủy, yêu một người suốt mười năm không đổi lòng. Giờ thì… thất vọng quá.]

[Ban đầu mình cũng không để ý tới cậu này, nhưng thấy ngưỡng mộ tình yêu đẹp của cậu ấy, cuối cùng thành fan. Thực sự hy vọng tin này không phải là sự thật.]

[Ai khóc nỗi đau này cho Hạnh An đây huhu.]

[Tin chuẩn chưa anh em?]

Bài mới đăng chưa đầy ba mươi phút mà đã có hơn hai nghìn bình luận. Đã số đều là bình luận chửi Hoàng Anh, một số thì yếu ớt chửi Hải Đăng, nhưng đều bị fan của hắn cắn lại.

Cuối cùng, tất cả mọi mũi dùi hầu như đều chĩa vào cô.

Hải Đăng bước chân vào giới giải trí mười năm, thì cũng suốt mười năm người ta ngưỡng mộ tình yêu đẹp của hắn và người bạn gái Hạnh An của mình. Ai ai cũng biết rằng, người ở bên cạnh hắn suốt mười năm nay, nàng thơ trong những ca khúc của hắn, chính là Hạnh An.

Tuy trong các cuộc phỏng vấn hắn luôn nói xin mọi người đừng quan tâm tới đời tư của hắn mà chỉ cần quan tâm tới sản phẩm âm nhạc của hắn thôi, nhưng có rất nhiều người vì chuyện đời tư này của hắn mà trở thành fan. Fandom của hắn cũng luôn gọi Hạnh An hai tiếng “chị dâu” hoặc “phu nhân”, ngầm khẳng định vị thế vững chắc không thể nào thay thế được.

Trong giới giải trí hợp tan như cơm bữa, chuyện tình của họ là tín ngưỡng hiếm hoi còn sót lại trong lòng biết bao nhiêu người đang muốn tìm niềm tin vào tình yêu.

Mà cô, mỉa mai thay, lại là người đạp đổ đi tín ngưỡng đó.

Đối với bọn họ, cô là tội đồ không thể dung thứ được.

Điện thoại hiển thị cuộc gọi đến. Là từ Dương, trợ lý của Hải Đăng.

“Chị đã xem tin rồi chứ?”

“Xem rồi.” Hoàng Anh đáp.

“Chị đừng nói gì cả. Ngay lập tức khóa Facebook đi.”

Không biết bằng cách nào, có người đã mò được Facebook của Hoàng Anh. Trong tin nhắn chờ tràn ngập lời bới móc chửi rủa, xen lẫn là một vài tin nhắn từ phóng viên xin được phỏng vấn. Đúng là thời đại công nghệ thông tin, mọi thứ diễn ra với tốc độ ánh sáng.

Mình đang mang bầu, chỉ nên đọc các tin tích cực thôi. Cô nhẹ nhàng hít một hơi thật sâu, khóa Facebook rồi bỏ điện thoại sang một bên.

Lại có điện thoại gọi tới. Lần này là Trà My.

“Cái tin trên mạng có phải là thật không?”

Hoàng Anh im lặng, không biết phải trả lời người bạn thân nhất của mình thế nào. Cô vẫn giấu Trà My suốt cả thời gian qua. Cuối cùng, cô hít một hơi, khẳng định:

“Là thật. Nhưng tớ không phải là người thứ ba. Xin lỗi cậu, lúc nào gặp tớ sẽ kể sau.” Nói xong, cô ngắt máy, tắt nguồn điện thoại.

Cô mở cửa đi xuống lầu. Cô giúp việc hình như đã đi ra ngoài mua gì đó. Căn nhà rộng thênh thang không có bóng dáng một ai.

Theo thỏa thuận trong hợp đồng, để tiện cho việc chăm sóc thai nhi, cô phải tạm thời nghỉ việc và chuyển tới sống ở nhà của Hải Đăng. Đã một tuần chuyển tới đây nhưng cô vẫn chưa thể nào quen được với căn biệt thự rộng lớn này.

Hoàng Anh mở cửa tủ lạnh lấy nước uống. Đưa chai lên miệng mới chợt nhớ ra là mình đang có thai, vội đóng nắp chai rồi đóng tủ lại. Lúc này, cửa phòng khách bỗng mở.

Một dáng người cao lớn xuất hiện.

“Em lên thay đồ đi, lát qua nhà ăn cơm tối với mẹ anh.”