Dọn nhà ngày thứ nhất.
Ngôn Mặc chưa có về nhà. Quỳnh Nhân rất lý giải. Mất mặt mang đến khổ sở có thể nói sâu tận xương tủy, nhất thời nửa khắc khó có thể tiêu trừ.
Tuy rằng mất mặt chạy trốn, nhưng hàng xóm dù sao cũng là một người rất săn sóc, những vật nặng của Quỳnh Nhân đều dựa theo thói quen của cậu bày xong.
Ngay cả chạy trốn đều phải mang các việc nặng làm xong trước mới đi, Quỳnh Nhân hận không thể viết cho hắn bằng khen hàng xóm mười tốt.
Phòng ngủ hiện tại của cậu so với tiểu nhà trọ chật chội trước đây còn muốn lớn hơn, phòng ngủ chia làm hai gian, một gian để ngủ - một gian là thư phòng.
Tiểu thư phòng bên trong thiết trí điện thờ, bên trên đã để một bức tượng diêm vương, tượng thần thân mang cổn phục, mũ miện che mặt.
Quỳnh Nhân: "..."
Hàng xóm thật sự phi thường muốn được cung phụng, đã chủ động đem mình bày lên rồi. Trước khi rớt ngựa có khả năng sợ cậu nhận ra, nên mới chọn hình dáng đặc thù như vậy.
Thực sự là...
"Phốc." Quỳnh Nhân không nhịn được ôm bụng cười rộ lên.
Thực sự có chút đáng yêu.
Quỳnh Nhân đem vị diêm vương của mình cũng để lên, nếu đã rớt ngựa, đương nhiên có thể quang minh chính đại cung phụng nha.
Hai cái tượng thần đều bày ra hảo, Quỳnh Nhân đốt cây hương trầm, hai người bọn họ có quan hệ quỳ xuống cũng không thích hợp, liền đứng cúi đầu lậy ba cái.
Sau khi đứng dậy cảm thấy được không phải rất đúng, làm sao có loại cảm giác cáo biệt thân thể.
Bất quá cậu trong nháy mắt liền từ bỏ xoắn xuýt.
Thôi, không cần quá tính toán.
Chuyển nhà, tự nhiên cũng phải thông báo. Cậu đều nói cho bằng hữu âm dương hai giới một tiếng.
Mới phát xong, người đại diện đã gọi điện thoại tới rồi.
"Ngôn Mặc đâu? Làm cho hắn nhận điện thoại" người đại diện âm thanh rất cao, "cậu cùng tôi bảo đảm như thế nào, không phải nói là diễn kịch sao? Hắn đây là vừa có toà nhà lớn lại có đại trạch lớn là người chân không chạm đất, loại suất ca có tiền này cậu cũng dám muốn?"
Quỳnh Nhân: "anh ta tuy rằng không ở mặt đất, nhưng là anh ta ở địa phủ a."
Người đại diện trong nháy mắt cả kinh: "cái gì, địa phủ?"
Quỳnh Nhân: "Ân, Ngôn Mặc chính là diêm vương. Anh xem, Ngôn Mặc, diêm ma đại vương,Diêm Ma La Già, diêm vương, có phải là có loại đáp án dĩ nhiên liền tại trên tiêu đề, mà tôi dĩ nhiên không đoán được?"
Nếu diêm vương đã rớt ngựa, vẫn là nhanh chóng cùng người đại diện tỏ rõ một chút diêm vương chân thân, miễn cho phát sinh nữa hiểu lầm gì đó.
Người đại diện trầm mặc một phút, nghĩ đến mình còn trước mặt Ngôn Mặc nói diêm vương không ai cung phụng, hắn có chút không quá tốt.
Bất quá mặc dù như thế, người đại diện cũng không hề từ bỏ, hắn tận tình khuyên nhủ nói: " như vậy cậu phải chú ý hơn, vạn nhất nhân gia chiếm tiện nghi của cậu làm sao bây giờ? Phòng ở lớn như vậy, cậu chạy đều chạy không ra được. Coi như chạy được ra ngoài, cậu có thể chạy trốn được diêm vương sao?"
Diêm vương khẳng định đối Quỳnh Nhân mang trong lòng gây rối, không thì đang yên đang lành hắn dời đến cách vách nhà Quỳnh Nhân làm gì.
Quỳnh Nhân nghe rất kinh ngạc: "Tại sao không phải là tôi chiếm tiện nghi của anh ấy. Anh ấy đẹp trai như vậy, tại sao anh lại cho rằng tôi là nạn nhân."
Làm sao bây giờ, Quỳnh Nhân nói thật có đạo lý.
Suy nghĩ kỹ một chút, diêm vương quyền cao chức trọng đẹp trai có tiền còn là thần, đặt ra nhân vật thái quá như thế chỉ xuất hiện bên trong các tác phẩm hư cấu, nếu hai người thật sự ở cùng nhau, xác thực có chút cảm giác cải trắng nhà mình bị người diêm vương địa phủ củng đi.
Cho nên người đại càng phẫn nộ thêm: "cậu còn muốn chiếm tiện nghi của hắn?"
Quỳnh Nhân: "..."
Không nói được.
Người đại diện phẫn nộ xong, bỗng nhiên tỉnh táo lại.
Kỳ thực hắn biết, Quỳnh Nhân không phải người ngu ngốc dễ bị lừa, nhưng Ngôn Mặc và Quỳnh Nhân địa vị xã hội cách biệt quá lớn, hắn khó tránh khỏi lo lắng.
Hắn thở dài nói: "Chính cậu nghĩ rõ ràng là tốt rồi."
Nghĩ rõ ràng cái gì, có muốn hay không làm vườn, có muốn hay không cung phụng diêm vương, có muốn hay không định kỳ đưa diêm vương một chút quần áo sao?
Thế nào cảm giác hình thức ở chung này có chút kỳ quái...
Xem ra người đại diện đối Ngôn Mặc có hiểu lầm rất sâu đậm a, này cũng khó trách, liền ngay cả người địa phủ cũng mỗi ngày đem diêm vương lãnh khốc đoan chính treo ở ngoài miệng.
"Lão Dương, tôi biết anh và viện trưởng thương tôi, lo lắng cho tôi. Tôi không thành vấn đề, hai người yên tâm đi."
Người đại diện: "Mà bất kể nói như thế nào, chỉ cần có tôi và viện trưởng ở đây, coi như là diêm vương, chúng ta vậy... Tận lực cho cậu chỗ dựa."
Quỳnh Nhân cười gật đầu: "được."
Thật sự chỉ là cùng nhau trồng hoa mà thôi nha, là quan hệ nam nam thuần khiết nha, đều là diêm vương quá đàng hoàng trịnh trọng, diễn đưa phòng ở, cư nhiên liền thật sự đưa phòng ở, mới làm cho người hiểu lầm.
Người đại diện liền thở dài: "Kỳ thực cậu ở nơi ấy cũng tốt. Cậu lúc này mới vừa hồng, còn không là đỉnh lưu, yêu ma quỷ quái liền đều nhô ra."
Quỳnh Nhân: "Lại làm sao?"
Người đại diện có chút buồn bực: "Vương Dược Thanh lại dở thói yêu sách. Ta chính tại liên hệ blog doanh tiêu cùng quan hệ xã hội công ty, làm cho bọn họ giúp ngươi đem dư luận ép một chút."
Thỏ bông nhanh chóng túm ống quần Quỳnh Nhân.
Quỳnh Nhân sờ soạng đầu thỏ một cái: "Lão Dương, anh đã làm việc cật lực cả nửa năm nay, nghỉ ngơi thật tốt, việc trên internet tôi sẽ xử lý. Anh quên mất, thỏ bông nhà tôi nuôi còn mở một công ty truyền thông sao."
Người đại diện đầu bên kia điện thoại trầm mặc chốc lát, là một người bình thường, hắn dù cố gắng thế nào cũng không có cách nào quen được mấy sự tình yêu ma quỷ thần đó, không giống Quỳnh Nhân, cơ hồ lập tức tiếp thu lập tức dung nhập, tố chất tâm lý tốt làm cho hắn thán phục.
"Vậy... Chính cậu chú ý nhiều chút." Người đại diện có chút thương cảm, Quỳnh Nhân lớn lên quá nhanh, hắn có chút không theo kịp bước chân của Quỳnh Nhân.
Không thể như vậy liền chịu thua a!
Người đại diện nói với chính mình ở trong lòng, hắn cũng phải tăng nhanh bước chân, biến thành người đại diện càng tốt hơn.
Sau khi cúp điện thoại, Quỳnh Nhân nhìn thỏ bông tổng kết dư luận có độ hot. Từ sau khi Quỳnh Nhân từng bước gặp may, thỏ bông mỗi ngày đều giúp cậu giám sát tình hình dư luận trên mạng, tốc độ fan tăng, xã hội đánh giá.
Tại buổi trưa hôm nay, lúc Ngôn Mặc và Quỳnh Nhân ăn cơm, Vương Dược Thanh đăng một bài viết mới.【 vương đạo đang nhìn ngươi: Tôi Vương Dược Thanh, hôm nay đăng bài viết này để xin lỗi Quỳnh Nhân vì mấy ngày trước có mấy lời nói không đúng. Tôi không có ý định chiếm dụng tài nguyên của công chúng, lời chỉ trích của tôi đối với Quỳnh Nhân quả thật có chỗ không đúng, nhưng cũng là xuất phát từ tấm lòng chân thành và quan tâm đến thế hệ trẻ, tôi hy vọng mọi người có thể hiểu được sự cống hiến của lão già làm truyền hình này chấp nhất đối với chất lượng tác phẩm. 】
Sự việc của hắn và Quỳnh Nhân không nằm trong tốp 50 hot search đầu, nhưng có không ít người ở phần bình luận tỏ ra đau lòng cho Vương Dược Thanh, cho rằng đạo diễn bị tư bản ép buộc phải xin lỗi một tiểu thịt tươi.
Cái câu người làm truyền hình cố chấp với chất lượng tác phẩm, có phải là nói Quỳnh Nhân muốn đi diễn phim truyền hình, bởi vì kỹ năng diễn xuất quá kém cho nên vương đạo mới không nhịn được phê bình một, hai?
Vòng giải trí muốn xong a!
Thỏ bông đánh chữ trong máy vi tính nói.
【 tôi đã điều tra, đều là thuỷ quân. Bị cuốn vào cũng không có nhiều người. Chủ nhân muốn xử lý như thế nào? 】
【 thỏ bông có thể để cho đồng sự cùng thuỷ quân của nó tham gia, đồng thời liền sử dụng ac maketting. 】
Quỳnh Nhân lắc đầu: "Không được. Ngươi không phát hiện sao? Fan hâm mộ của ta đều đặc biệt phật hệ."
Cậu mở ra bài đăng xin lỗi của Vương Dược Thanh trên weibo, phía dưới cũng không phải không có fan, chỉ là fan hâm mộ không có cùng thuỷ quân hoặc là Vương Dược Thanh kịch liệt cãi vã, làm khu bình luận mang một bầu không khí lười biếng.
【đã biết, quỳ an ổn đi. 】
【 nha. 】
【 đã duyệt. 】
Cậu xem như là minh bạch, fan hâm mộ của cậu liếm màn hình rất tích cực, nghe ca rất tích cực, xoát video vũ đạo rất tích cực, cãi nhau không có chút nào tích cực.
Coi như bị fan hâm mộ của người khác đánh tới cửa, cũng là lười biếng, có thể sử dụng "Lăn" hồi phục liền tuyệt không đánh chữ thứ hai, rất nhiều lúc cả một chữ cũng không muốn đánh.
Như một đám con lười.
Bất quá làm Yellow ngược lại là rất chịu khó.
Thời điểm sản xuất nó được gọi là quái vật xúc tu, nếu như không phải bởi vì vai chính là mình, Quỳnh Nhân đều muốn ở lại talk show, ở đó có nhiều ảnh đẹp.
Bình thường cậu chỉ nhìn phần đầu, đồng thời tận lực tránh nhìn những bộ phận khác.
Đám người kia lười biếng tới trình độ nào cơ chứ? Cho tới bây giờ, FC của Quỳnh Nhân vẫn không có tên.
Cho dù nó được gọi là quỳnh fan hoặc nhân fan hay là Quỳnh Nhân fan, nghe tới cũng không quá may mắn. Ở talk show đã từng tổ chức một cuộc bình chọn quy mô lớn, sau đó bởi vì bỏ phiếu quá mức phân tán, dẫn đến bỏ phiếu thất bại.
Quỳnh Nhân đến xem tên FC do fan đề cử với mong muốn có thể chọn được một cái tên hay, nói thế nào nhỉ, nó hơi khó diễn tả, cậu không nghĩ tới cậu đã đánh giá thấp mức độ khủng khiếp của những fan cuồng này.
Những gì cậu nhìn thấy, có vài loại như sau.
Bộ phận trái đất của thần sắc đẹp vũ trụ. Hoàn toàn không biết muốn biểu đạt cái gì, đúng là một cái tên FC thái quá không muốn ở, nhưng nó lại được 8,800 phiếu. Quỳnh Nhân thật sự thật muốn biết 8,800 người này đến cùng đang suy nghĩ gì.
Người nghèo fan. Cô đọng và rõ ràng, Quỳnh Nhân vừa nhìn liền muốn nhồi máu cơ tim. Bởi vì quá mức thiếu đạo đức, bất ngờ đạt được chừng 20.000 phiếu.
Trở nên giàu, tên Quỳnh Nhân vừa ý nhất, thế nhưng phiếu bầu cực thấp, chỉ được năm mươi phiếu.
Có hai cái tên FC số phiếu hơi cao, theo thứ tự là quỳnh mẹ, quỳnh ba.
Số phiếu theo sát phía sau chính là quỳnh phu cùng quỳnh thê.
Quỳnh Nhân không chọn được cái tên FC nào, vì tất cả đều không đáng tin cả.
Bất quá Quỳnh Nhân cũng không trách bọn họ, ngược lại chính cậu cũng không nghĩ ra được nên gọi tên gì.
Mụ mụ, lúc trước người vì sao lại đặt cái tên này cho con chứ?
Thở dài.
Chính vì phong cách fan của cậu, nếu quả thật để công ty thỏ bông tham gia vào, điều đó không nhất thiết ảnh hưởng đến thiết lập hình tượng của Quỳnh Nhân, nhưng nó chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến nhận thức của những người qua đường đối với gan của cậu, cậu không thích như vậy.
Thần tượng cùng đạo diễn đánh nhau, không cần tai vạ tới fan tương đối tốt.
Tuy rằng thỏ bông nói trước mắt còn không có tạo thành ảnh hưởng trái chiều, nhưng cứ để như vậy, cũng không quá tốt.
Một người một thỏ trầm tư suy nghĩ, thỏ bông mọi thời khắc chú ý tình huống, nhìn thấy lượng tìm kiếm Quỳnh Nhân bỗng nhiên tăng vọt, vội vã đưa cho Quỳnh Nhân xem.
Quỳnh Nhân vừa nhìn, nhất thời trầm mặc.
Không khỏi cảm thán, Ngôn Mặc thật sự là hàng xóm tốt, lúc trước người đại diện coi hắn thành thần tài cúng bái, cũng thật là không bái sai.
Ngày đó Ngôn Mặc đã giúp cậu sửa dây chuyền hình cánh sen trong chương trình tạp kỹ, những người tinh mắt đều có thể thấy được hình dạng của cánh sen nhìn rất giống với Hồng Liên trong hình chụp cùng cậu.
Rất nhiều fan có đôi mắt là kính hiển vi thành tinh tìm lại đoạn video ngắn đó, sau đó xác định được một chuyện, cánh sen là dựa theo hình dáng của Hồng Liên đặt làm riêng, hoặc là Hồng Liên là dựa theo cánh sen để chế tạo ra.
Chiếc cánh sen kia như được hái ra từ trên hồng liên.
Người hâm mộ cho rằng, Hồng Liên trong hình rõ ràng đã được sử lý nghệ thuật, không hề giống với hồng liên thật ngoài đời, có loại màu sắc trầm và yêu diễm đến kỳ lạ, chỉ có cánh sen của Quỳnh Nhân mới có sắc thái giống như của Hồng Liên.
Cánh sen là Ngôn Mặc đưa, điểm này, bên trong phát sóng trực tiếp có quay được.
Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Hồng Liên liền đại biểu cho bản thân Ngôn Mặc, nếu không phải thì tại sao hắn lại tặng cho lão bà một vật trang trí đặc biệt hình cánh sen làm gì.
Tại sao bức ảnh Quỳnh Nhân hôn Hồng Liên dục vọng lại tràn đầy, bởi vì người ta trên thực tế, là đang hôn lão công a.
Ngay sau khi bản phân tích này được đăng lên, bao gồm video, ảnh và chi tiết có độ nét cao, hai nhóm cp đảng Mặc Nhân và đảng Liên Nhân đang điên cuồng vót cướp xếp hạng cùng với quần chúng ngồi ăn dưa đều kinh ngạc.
Họ dồn dập viết tiểu thuyết viết văn ca tụng ái tình tuyệt mỹ của cp, hô to hảo ngọt, nếu Hồng Liên cùng Ngôn Mặc là một người, kia há không phải là...
Khà khà khà.
Quỳnh Nhân lại một lần nữa từ talk show chạy trối chết, nhân loại thật sự rất đáng sợ.
Bất quá fan thật sự rất lợi hại, từ trình độ nào đó tới nói, bọn họ hoàn toàn là dùng suy luận sai lầm chiếm được kết quả chính xác.
Vương Dược Thanh sắp bị tức chết rồi, hắn bỏ tiền ra, mời thuỷ quân tốt nhất.
Những thuỷ quân này có weibo hoàn toàn bình thường, không có vết tích thuỷ quân, mỗi cái đều giống như là người bình thường qua đường chính nghĩa. Đăng bình luận trên weibo đều tính tiền, giá cả phi thường đắt.
Hắn vốn là dự định trước hết để cho thuỷ quân cùng Quỳnh Nhân fan cãi nhau, dù sao đại chúng rất chán ghét fan thần tượng não tàn, đặc biệt là lại công kích một đạo diễn luôn cẩn cẩn trọng trọng như hắn.
Người đang tranh cãi ầm ỹ rất dễ dàng bị kích động, chỉ cần fan Quỳnh Nhân bắt đầu công kích đạo diễn luôn cẩn trọng là hắn này, không quản nguyên bản ai đúng ai sai, người qua đường đều sẽ rất chán ghét fan Quỳnh Nhân, liền chán ghét luôn cả Quỳnh Nhân.
Mấy năm qua Vương Dược Thanh tỉ mỉ nghiên cứu các trang web lớn doanh tiêu hệ thống bài võ, đối với sự tình hắc fan đã sớm hiểu rõ trong lòng.
Nhưng mà...
Vương Dược Thanh sâu sắc khó hiểu, đến cùng tại sao, trên đời dĩ nhiên sẽ có fan lười biếng đến như thế, Quỳnh Nhân đều tự mình chịu bị hắn trách, bọn họ cư nhiên không vì thần tượng mắng hắn, cũng không cùng thuỷ quân tranh cãi.
Một bộ ngươi mắng mặc ngươi mắng, chính là bộ dáng ta đi ngang qua nhìn.
Thậm chí hắn nhìn weibo không @ Quỳnh Nhân, còn chủ động giúp hắn thêm @ ở phần bình luận.
Lẽ nào là fan không thấy được, hắn đang nói xéo cậu ta sao? Hắn xin lỗi bên trong tràn đầy lên án cùng trào phúng a.
Lần đầu tiên thuê thuỷ quân đắt giá nhất, tại thời điểm bôi đen Quỳnh Nhân còn có thể cấp chính mình bán thảm, hơn nữa hắn cũng làm xong đáp lời hứa với ứng quỷ hồn, đối Quỳnh Nhân nói xin lỗi.
Hắn kính xin lâm đại sư tọa trấn, nếu như quỷ hồn dám đến cửa gây phiền phức, lâm đại sư làm hai người tiểu quỷ bọn họ hồn phi phách tán.
Vốn nên là một buổi tối vui sướng khi nhìn thấy Quỳnh Nhân rơi vào vũng lầy.
Thế nhưng, tại sao...
Vì sao lại biến thành như vậy chứ?
Xong làm hắn đả kích hơn còn ở phía sau.
( Ngôn Mặc chính là Hồng Liên, bên trong có sự thật!)
Cái tên trên bài đăng trên weibo này không hề phô trương, nhưng nó lại khơi dậy được cảm xúc mãnh liệt của fan Quỳnh Nhân, bọn họ thảo luận, bọn họ vui cười, bọn họ đem bầu không khí dư luận thuỷ quân khổ cực tạo dựng đánh rơi liểng xiểng.
Trong lúc nhất thời, nếu như tìm kiếm tên Quỳnh Nhân, chỉ có thể nhìn thấy bốn chữ ( tôi bị đập chết).
Tại sao a, Vương Dược Thanh nắm lấy tóc tai, từ mỗi một cái lỗ chân lông bên trong đều chảy ra bối rối.
Bình thường một thần tượng bị người phát hiện chuyện yêu đương, chẳng phải nên hô to sụp phòng, sau đó thoát fan hồi giẫm một con rồng sao? Tại sao fan Quỳnh Nhân phản ứng quá khích một chút đều không có.
Bọn họ nhất định là còn chưa kịp phản ứng, Vương Dược Thanh lập tức an bài thuỷ quân công kích Quỳnh Nhân luyến ái thực chuy, thần tượng mất cách.
Những người ái mộ lúc này ngược lại là có điểm phản ứng, mà phản ứng nội dung nhưng là:
【 sụp cái gì nha, cũng không phải ngày hôm nay mới bị lộ. Lại nói cậu ấy hồng đầu tiên dựa vào chút báo mộng thứ hai dựa vào mặt, thứ ba dựa vào nghiệp vụ năng lực bên trong giới giải trí phong thần, ngoại trừ liếm màn hình nghe ca xem khiêu vũ tôi cái gì cũng không làm. 】
【 người qua đường chuyển phát weibo của cậu ấy so với tôi nỗ lực hơn, xấu hổ, tiến vào cái vòng này, liền thành phế vật nằm dài xem thần tượng nhanh chóng hồng lên. 】
【 tôi ngược lại thật ra muốn phản đối, mà nhìn lại mặt một chút, rồi lại nhìn số dư trong thẻ ngân hàng một chút. Chỉ có thể nhịn đau đem lão bà nhường cho Ngôn Mặc, là tôi không xứng, (T^T)】
Vương Dược Thanh hít một hơi thở hổn hển ba lần mới vào đến phổi.
Hảo, ván này, tính ngươi thắng.
Hắn cười lạnh vài tiếng, rồi gọi điện thoại cho đại sư mà hắn đã an bài: "xin chào, lâm đại sư, ngài đã tới chưa ạ?"
Lâm đại sư: "Ôi nhá, xin lỗi a, ta có việc đột xuất phải đi công tác. Ngươi bên kia trước tự mình chống đỡ một chút."
"Chống đỡ một chút..." Vương Dược Thanh nuốt nước miếng, cổ họng nghẹn ngào, nuốt nước bọt nhiều lần mới có thể nói cho ra lời nói, "Làm sao chống đỡ ~ "
Một chữ cuối cùng đã dẫn theo tiếng khóc.
Nếu không phải lâm đại sư đáp ứng bắt quỷ cho hắn, hắn cũng sẽ không định ra một loạt kế hoạch này, xin lỗi bán thảm giội nước bẩn, thuận tiện giải quyết luôn hai con quỷ kia, lâm đại sư là khâu mấu chốt nhất, ngài làm sao có thể đột nhiên đi công tác?
Lâm đại sư suy nghĩ một chút, cổ vũ hắn: "Châm dầu chống đỡ, ngươi yên tâm, nói như vậy, quỷ sẽ không tại đêm đầu tiên liền giết người."
Vương Dược Thanh càng sợ hơn: "Đêm nay đã là đêm thứ hai rồi..."
"Há, như vậy a." Lâm đại sư trầm ngâm chốc lát, nói, "đêm thứ hai tỉ lệ tử vong sẽ cao hơn đêm trước."
Vương Dược Thanh nghẹn ngào: "Cao bao nhiêu?"
Lâm đại sư: "Không nhiều, nói chung sẽ không tới trăm phần trăm."
Vương Dược Thanh không có được bất kỳ an ủi: "Ngài có thể hay không giới thiệu một vị đại sư lại đây, ta sợ ta gắng không nổi đi."
Lâm đại sư: "Cái này... Vương lão đệ, không nói gạt ngươi, gần nhất có chút việc, Long thành người có mặt mũi đều đi công tác, lưu ở trong nhà đều là tiểu bối không có bản lãnh gì, ta đem người đưa tới, nói không chừng hắn còn chết sớm hơn so với ngươi. Chính ngươi châm dầu, tắt máy."
Lâm đại sư đang vội đi công tác gấp, tắt máy rồi.
Nhìn ban đêm sắp đến, Vương Dược Thanh nhất thời lâm vào thật sâu trong khủng hoảng.
Vợ của hắn, đã cùng hắn ly hôn, nhi tử, cũng cùng hắn đoạn tuyệt quan hệ, tình nhân, cũng tìm được một đạo diễn danh tiếng hơn hắn, đem hắn đá.
Một đạo diễn tiếng tăm lừng lẫy, dĩ nhiên không thể tìm được một người có thể bồi mình vượt qua đêm dài.
Hắn sợ sệt, hắn sợ hãi, hắn quyết định đi ra ngoài ở khách sạn.
Nếu như quỷ không tìm được hắn, vậy hắn liền an toàn.
Vương Dược Thanh gói một chút hành lý, đi khách sạn 5 sao mình thích nhất.
Hắn ở phía trước quầy lễ tân giải quyết vào ở, mang theo đồ vật tiến vào thang máy, người phụ nữ trực ở thanh mấy cằm nhọn mắt to quẹt thẻ ấn tầng cho hắn.
"Cảm tạ."
Người phụ nữ trong thang máy quay đầu lại, mỉm cười với hắn, khóe miệng xẹt qua trong đầu nhìn thấy rất chân thành. Vương Dược Thanh sợ đến hồn vía lên mây, liền hét cũng không dám hét.
Leng keng ——
"tầng bảy đã đến."
Vương Dược Thanh cảnh giác mở mắt ra, trước mắt thang máy tiểu thư nụ cười ôn nhu, đối với hắn nói lần sau gặp lại.
Xem ra mới vừa chỉ là ảo giác.
Vương Dược Thanh lau mồ hôi lạnh trên trán một cái, sau khi ra cửa, hắn nhìn thấy một người phụ nữ mặt tròn mặc bộ quần áo giống người phụ nữ kia vội vội vàng vàng tiến vào thang máy, đứng ở trước bảng điều khiển thang máy.
Nàng quan cửa thang máy phát hiện Vương Dược Thanh vẫn nhìn bên này, liền hỏi: "Ngài muốn xuống lầu sao?"
Nguyên lai người phụ nữ đầu tiên trong thang máy thật sự là quỷ!
Vương Dược Thanh sợ hãi lắc đầu, quay người chạy gấp rút hướng gian phòng của mình.
Nhịp tim của hắn đập nhanh và rối loạn, luống cuống tay chân xoát thẻ mở cửa phòng, sau khi vọt vào gian phòng trực tiếp đem mình chui vào trong chăn, rất nhanh lại cảm thấy không có ánh sáng cũng rất đáng sợ, liền vén chăn lên đi ra bật đèn.
Gian phòng mới vừa sáng, Vương Dược Thanh người đã quen ở trong khách sạn liền cảm thấy không đúng. Bình thường mà nói, sau khi vào cửa bật điện, gian phòng trong khách sạn nhất định sáng lên, nếu không rất dễ xảy ra sự cố về an toàn.
Hắn muốn nhìn trong phòng đến cùng tình huống thế nào, lại không dám thật sự đến xem, chỉ có thể nhắm mắt lại, yên lặng tự nói với mình, chịu đựng được là tốt rồi, nếu đến hừng đông ngày mai, đợi đến khi lâm đại sư về Long thành là tốt rồi.
Nhưng mà đôi mắt mới vừa nhắm lại không lâu, trong phòng của hắn liền truyền tới một âm thanh nam nhân xướng khúc, giống như hiệu ứng âm thanh vòm 3D, bay tới bay lui trong hai lỗ tai của hắn.
Vương Dược Thanh sợ đến mở mắt, âm thanh lập tức tiêu thất.
Hắn bận bịu cả ngày, vừa buồn ngủ vừa mệt vừa sợ, mí mắt đang đánh nhau, nhưng chỉ cần nhắm mắt lại, không phải vang lên thanh âm kỳ quái, chính là ở trong đầu liền hiện ra hình ảnh người phụ nữ trong ảnh kia nhìn hắn cười làm nụ cười chia đôi cả cái đầu.
Vương Dược Thanh sợ đến gần chết, dù cho rất buồn ngủ mệt mỏi nữa, cũng không dám nhắm mắt.
Hắn liền như vậy mạnh mẽ trừng hai mắt, trừng đến sáng ngày thứ hai, cả người vừa đứng lên liền lung lay hai lần, thiếu chút nữa tại chỗ hôn mê.
Hắn đi phòng vệ sinh rửa mặt, lấy hành lý chậm rãi đi tới thang máy.
Thời điểm ấn nút xuống, hắn bỗng nhiên do dự. Nếu gặp lại con quỷ kia thì phải làm gì? Bằng không đi cầu thang? Có thể cầu thang cũng rất khủng bố, hắn nghĩ đi nghĩ lại, thang máy ít nhất tương đối nhanh, quyết tâm, đem nút ấn sáng lên.
Thang máy nhanh chóng tới tầng bảy, Vương Dược Thanh một lòng hạ xuống, bước nhanh vào cửa, nhìn thấy nhân viên trong thang máy là cô gái mặt tròn gặp phải ở lầu bảy hôm qua, nhất thời thở thật dài nhẹ nhỏm một cái, cười nói: "cô làm cả ca đêm a, thật cực khổ."
Nhân viên thang máy đối với hắn mỉm cười: "Hoàn hảo, ngược lại ta cũng sẽ không mệt."
Nàng cười càng ngày càng chân thành.
Vương Dược Thanh nụ cười đọng lại.
Sẽ không mệt... Là ý hắn nghĩ đó sao?
Hắn lập tức quay đầu, cứng đờ nhìn chằm chằm khe cửa.
Chỉ chớp mắt, thang máy đến tầng một, hắn điên cuồng chạy ra bên ngoài, mãi đến tận khi nhìn thấy trong đại sảnh người ta lui tới, mới cảm thấy được chính mình an toàn một chút.
Người khác đều đang kỳ quái mà nhìn hắn, nhưng hắn cũng bất chấp.
Thời điểm hắn trả thẻ mở cửa phòng không nhịn được hỏi: "nhân viên trong thang máy của các cô trông như thế nào?"
Hắn muốn biết, đến cùng cái nào là quỷ.
Nhân viên ở quầy lễ tân nghi hoặc ngẩng đầu: "khách sạn chúng tôi không có nhân viên trực thang máy a."
Phòng tuyến tâm lý của Vương Dược Thanh triệt để hỏng mất, hắn đem thẻ mở cửa phòng vứt xuống, tiền đặt cọc cũng không cần, co cẳng bỏ chạy.
Địa phủ, điện thứ ba.
Tống Đế Vương dùng pháp thuật nhìn vẻn vẹn một đêm liền già đi mười tuổi của Vương Dược Thanh, thở dài nói: "Cái phương pháp dằn vặt người này thật sự rất tiện dụng, ngươi là thế nào nghĩ đến?"
Thư ký Kim thần sắc nhàn nhạt: "Diêm vương mất ngủ đều thống khổ như vậy, Vương Dược Thanh chỉ là một nam nhân trung niên thông thường, thiếu ngủ mấy tiếng, buổi sáng đều phải nhiều rơi vài cọng tóc, làm sao chịu được một buổi tối không ngủ."
"Những con ma trong thang máy cũng có chút ý tứ, " Tống Đế Vương cảm thán, "Không phải chúng ta an bài, mà phương pháp hù người cùng ngươi không sai biệt lắm."
Hắn nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của thư ký Kim giết tới, lập tức bù: "nhưng mà, nhưng mà, các nàng cười nứt đôi không hảo nhìn bằng ngươi."
Thư ký Kim: "..."
Nam nhân quả nhiên đều là ngu xuẩn, chính hắn cùng Quỳnh Nhân là ngoại trừ.
______________
Ngôn Mặc ngày thứ hai cũng không trở về nữa.
Tống Đế Vương nói cho Quỳnh Nhân, diêm vương từ khi trở về Diêm la điện, liền đem mình nhốt vào quan tài đồng.
Quỳnh Nhân cảm thấy ngặc nhiên: "anh ta quan tâm đến công tác như vậy, làm sao lại đem mình nhốt lại? Lẽ nào anh ấy ở trong quan tài làm việc?"
Tống Đế Vương: "Nghe thư ký Nam nói, hắn nửa đêm đi làm, người khác đi làm hắn liền nằm xuống lại. Công tác ngược lại là không làm lỡ, chính là nam thư ký rất lo lắng trạng thái tinh thần của hắn."
Quỳnh Nhân: "..."
Diêm vương quả thực là người công tác cuồng bố trí vĩnh viễn không ngã, trốn tránh hiện thực cũng không quên đem công việc làm xong. Địa phủ biết bao may mắn, có thể có một người đại vương tốt như vậy.
"Quỳnh Nhân" Tống Đế Vương nghĩ đến Quỳnh Nhân đăng trên vòng bằng hữu, "Ngươi thật sự muốn cùng Diêm Ma La Già ở cùng nhau sao?"
Quỳnh Nhân: "Ừm."
Tống Đế Vương không nói thêm cái gì: "Hắn là người tốt, đem ngươi giao cho hắn, ta yên tâm."
Cái ngữ khí gả nhi tử đi này là thế nào, đều nói chỉ là ở cùng một chỗ với hàng xóm, bọn họ đều nghĩ đến thật là phức tạp.
"Thư ký Kim cũng rất là mừng cho ngươi" Tống Đế Vương nói, "Ta sẽ giúp ngươi xem Diêm Ma La Già, yên tâm đi."
Hai người liền nói vài câu, bé ngoan Quỳnh Nhân liền đối với Tống Đế Vương bên trong video call nói bye bye.
Cậu sẽ tham gia bổi tổng duyệt của chương trình đêm sao hội tụ hôm nay, có khả năng sẽ rất muộn mới về tới nhà.
Quỳnh Nhân đi tới phía trước tiểu điện thờ, đốt lên cây hương trầm, tử khói lượn lờ tăng lên.
Hai tay cậu chắp tay trước ngực cầu khẩn nói: "ngày hôm nay tôi làm việc có thể về rất muộn, nếu như anh về nhà, trong tủ lạnh có thịt kho tàu, có thể ăn mì trộn. Tôi cũng để lại cho anh ít cải xanh nóng!"
Cầu khẩn xong xuôi!
Quỳnh Nhân sau khi ra cửa, Ngôn Mặc lập tức xuất hiện ở nhà bếp, hắn mở tủ lạnh, mới vừa đem thịt kho tàu bưng ra, liền nghe thấy phía sau tiếng ho khan.
"Yêu thích thịt kho tàu?"
Quỳnh Nhân liền đứng ở cửa, nỗ lực nín cười nói. Cư nhiên thật sự dùng phương pháp này đem diêm vương câu đi ra, không trách fan đều nói hắn là câu hệ mỹ nhân, nguyên lai hắn thật sự rất biết câu.
Ngôn Mặc chậm rãi xoay người, gật gật đầu: "cậu làm đều yêu thích."
Quỳnh Nhân đem một tấm phiếu đặt lên bàn: "Đây là vé đêm sao hội tụ, anh muốn đi không?"
Ngôn Mặc lập tức đem phiếu thu: "Ừm. Đi."
"À, còn có, có thể hay không giúp tôi một việc?" Quỳnh Nhân nói.
Ngôn Mặc: "là việc gì?"
Quỳnh Nhân đem ngón tay chỉ về hướng ao sen: "Đem chính mình trồng xuống."
Hoá thân Hồng Liên của hàng xóm rất lớn, cậu không có cách nào trồng nha, chỉ có thể thỉnh hàng xóm tự đem mình trồng vào ao sen thôi.