Editor: Giừa-Phòng huấn luyện chìm vào tĩnh lặng, không một ai lên tiếng.
Một lúc lâu sau, Giang Chu cuối cùng cũng không chịu nổi bầu không khí ngột ngạt này nữa, hỏi Chanh Tử: "Chanh Tử, cậu với Whale rốt cuộc là làm sao?"
"Chúng tôi...." Chanh Tử quay đầu đi, mãi không nói tiếp.
Giang Chu do dự một lát, quyết định nói ra chuyện tối hôm qua, "Thật ra tối qua tôi đã nghe thấy hai người cãi nhau ở cửa cầu thang."
Chanh Tử hoảng hốt, "Cậu nghe thấy rồi?"
Giang Chu thành thật nói, "Ừ, tuy là tôi cũng không biết cụ thể hai người cãi nhau chuyện gì, nhưng thấy hai người mâu thuẫn như vậy tôi cũng nóng ruột."
Chỉ Sơn khẽ thở dài, kéo ghế lại gần chỗ Chanh Tử ngồi, "Chanh Tử, vốn dĩ anh cảm thấy đây là chuyện riêng của các cậu nên không tiện hỏi nhiều, nhưng mà các cậu cứ như vậy, mọi người đều rất lo lắng."
Chanh Tử túm chặt vạt áo, cúi đầu không lên tiếng.
Giang Chu thấy cậu ta khó xử, bèn đi tới ngồi xuống trước mặt cậu ta, "Nếu cậu cảm thấy không tiện kể ra chuyện của mình thì cũng không sao, Nhưng nếu cần chúng tôi giúp đỡ thì cũng đừng ngại, cứ nói là được."
"Tôi... Tôi không biết nên nói như thế nào nữa, tôi không cố tình cãi nhau với A Diệu, anh ấy giấu tôi chuyện lớn như vậy, tôi chỉ cảm thấy rất khó chịu. Tôi cũng mong là chuyện không tệ như mình nghĩ, nhưng mà tôi không biết phải làm sao bây giờ." Chanh Tử nói năng hơi lộn xộn, có lẽ là vô cùng bất lực.
Chỉ Sơn trầm tư một hồi, sau đó nói ra suy đoán của mình: "Whale xảy ra chuyện gì sao?"
Chanh Tử nhìn Chỉ Sơn, cắn môi gật đầu.
Thấy Chanh Tử như vậy, Giang Chu hiểu rằng chuyện này chắc chắn là rất nghiệm trọng. Cậu còn muốn hỏi tiếp nữa, nhưng cửa phòng huấn luyện lại mở ra, Trì Diễn và Whale đã trở lại.
Chắc hẳn Whale đã nghe thấy câu hỏi vừa rồi của Chỉ Sơn, anh đi đến trước mặt mọi người, cúi đầu xin lỗi mọi người, "Xin lỗi, vì chuyện của tôi mà mọi người lo lắng rồi. Vốn là tôi muốn quan sát thêm mấy ngày rồi mới nói ra, nhưng vừa rồi tôi đã thương lượng xong với đội trưởng, chuyện này nên nói luôn cho mọi người biết, sau đó đi điều trị càng sớm càng tốt."
Nghe thấy hai từ "điều trị", mọi người đều sững sờ trong giây lát. Giang Chu nhìn thấy biểu cảm của Trì Diễn, trong lòng chợt có dự cảm không tốt.
Whale hít sâu một hơi, nói: "Có lẽ tay tôi đang gặp chút vấn đề."
"Tay? Bị thương ở tay sao?!" Giang Chu giật mình nhìn cổ tay của Whale, có chút hoài nghi.
Từ trước tới giờ chưa từng nghe tay của Whale có vấn đề.
Vẻ mặt Chỉ Sơn cũng trở nên nghiêm nghị, "Đây không phải chuyện nhỏ, triệu chứng thế nào, đã khám bác sĩ chưa?"
"Lúc trước thỉnh thoảng tôi cảm thấy hơi tê ở cổ tay, khi nhận ra có gì đó không ổn tôi đã đi gặp bác sĩ. Ban đầu tôi nghĩ không phải chuyện gì nghiêm trọng, nhưng lần trước lúc thi đấu tay tôi đột nhiên tê cứng không động đậy nổi, rồi cả mấy ngày nay huấn luyện cũng hơi bất thường, vậy nên tôi nghĩ vấn đề đã nghiêm trọng hơn rồi." Whale kể lại tình hình cho mọi người, "Ngày mai thi đấu xong tôi sẽ đi gặp bác sĩ."
Không khí trong phòng huấn luyện trở nên nặng nề, bàn tay quan trọng như thế nào thì ai cũng biết, chấn thương tay có thể gây ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp của một tuyển thủ chuyên nghiệp. Nếu chấn thương của Whale nghiêm trọng, có lẽ đây sẽ là dấu chấm hết cho con đường sự nghiệp của anh.
Đối với ST, chấn thương của thành viên chủ chốt chính là một đòn giáng mạnh.
Chưa nói tới giải mùa hè đang diễn ra, nhìn về lâu về dài, đổi tuyển vất vả lắm mới có thể phối hợp nhịp nhàng với nhau, các chiến thuật tốt nhất đều sẽ vì chấn thương này mà phải thay đổi, thậm chí còn phải đổi cả nhân sự.
Trì Diễn nói với mọi người bằng giọng bình tĩnh hết mức có thể: "Tạm thời buổi huấn luyện hôm nay sẽ dừng lại, tôi sẽ liên hệ với giám đốc và huấn luyện viên trước, chúng ta cần phải có tính toán trước cho chuyện này. Điều quan trọng nhất bây giờ là chúng ta cần phải biết tình trạng tay của Whale, dù thế nào đi nữa Whale cũng cần phải điều trị càng sớm càng tốt."
Whale không có ý kiến gì, tất cả mọi người đều tán thành.
An Thành và Kha Viễn vốn đang bận chuyện ở bên ngoài, nghe được tin này đều nhanh chóng trở về căn cứ.
Sau khi nghe Whale kể lại tình hình của mình, vẻ mặt của An Thành cực kỳ căng thẳng, việc đầu tiên mà hắn làm chính là giúp Whale liên lạc với bệnh viện.
Như Trì Diễn đã nói, Whale cần được kiểm tra kỹ lượng, dù thế nào đi nữa thì điều trị chấn thương tay vẫn là ưu tiên hàng đầu.
Người yêu của Thẩm Trầm là một bác sĩ, có một số mối quan hệ giúp được được chuyện này, vì vậy An Thành đã đặc biệt gọi cho Thẩm Trầm một cú điện thoại nhờ hắn giúp liên hệ với một đội ngũ y tế cho vận động viên chuyên nghiệp trong nước.
Trước đây, khi gặp phải tình huống này, các bệnh viện trong nước sẽ đề nghị tuyển thủ ra nước ngoài để khám và điều trị. Tuy nhiên hiện tại công nghệ y tế trong nước đã tiến bộ, các loại cơ sở vất chất dần được cải thiện, đã có đội ngũ y tế chuyên nghiệp được thành lập dành riêng cho các vận động viên và tuyển thủ esports.
Trùng hợp làm sao, lại đúng lúc có một chuyên gia trong lĩnh vực liên quan vừa mới trở về sau quá trình giao lưu học tập ở nước ngoài, nói rằng ngày mai anh ta rảnh, vậy nên An Thành đã giúp Whale hẹn kiểm tra vào sáng ngày mai.
"Ngày mai á? Nhưng trận đấu ngày mai..." Chanh Tử lo lắng nhìn tay của Whale, không biết tay anh có ổn không.
Whale nở nụ cười trấn an cậu: "Không sao đâu, trận ngày mai anh vẫn đánh được, tay của anh anh biết rõ, vẫn chưa đến mức không cử động nổi, anh vẫn muốn phá kỷ lục chuỗi thắng với mọi người."
Nếu thắng trận đấu ngày mai, ST sẽ đạt chuỗi 18 trận thắng liên tiếp, nếu thắng thêm một trận nữa là họ sẽ có thể vượt được kỷ lục mà Yolk nắm giữ.
"Whale, hiện giờ quan trọng nhất vẫn là tay cậu." An Thành nghiêm túc nói với Whale: "Nếu lúc thi đấu ngày mai cảm thấy tay không ổn thì nhất định phải nói, với thành tích hiện tai của chúng ta thì chắc chắn sẽ vào được vòng loại trực tiếp không vấn đề gì, anh thà trận tới đội ta thua còn hơn là để tay cậu bị tàn phế vì chuyện này."
Whale hiểu được sự quan tâm của An Thành dành cho mình, anh gật đầu, tỏ vẻ đã nghe rõ.
Giang Chu nói: "Whale, tôi sẽ giúp đường dưới hết sức có thể, anh không cần tự đặt nặng áp lực lên bản thân."
Chỉ Sơn cũng nói: "Nếu có vấn đề gì thì tôi cũng sẽ teleport xuống hỗ trợ mọi người."
Trì Diễn suy nghĩ một lát rồi nói với Kha Viễn: "Huấn luyện viên, đối thủ ngày mai là YTO, bọn họ không có laner nào đặc biệt mạnh, đến lúc đó có thể để Giang Chu đánh tướng sát thủ phối hợp với em, dùng chiến thuật du hành để đẩy nhanh tốc độ trận đấu, áp lực ở đường dưới sẽ bớt đi một chút."
"Đây quả thật là phương pháp tốt." Kha Viễn suy nghĩ một chút rồi đồng ý với đề nghị này, "Anh sẽ bàn lại với ban huấn luyện vụ banpick ngày mai, cố gắng lấy tướng sát thủ Hound thuận tay."
Kể từ lúc kiểu đánh rừng sát thủ của Hound và chiến thuật Mid Jung trở nên nổi tiếng, Giang Chu sẽ luôn là mục tiêu bị nhắm vào ở giai đoạn banpick của mỗi trận đấu. Đối mặt với các đội mạnh, ST đã chuẩn bị các chiến thuật khác nhau để thay đổi, nhưng xếp hạng của đội YTO khá thấp ở Liên đoàn, hơn nữa bể tướng* của Jungler bên họ cũng khá nông, có lẽ họ sẽ không có biện pháp gì quá tốt để khắc chế Giang Chu, khả năng cao là ST sẽ lấy được tướng rừng sát thủ.
(bể tướng: số lượng tướng mà một người chơi có thể sử dụng thành thạo. Bể tướng nông/hẹp có nghĩa là người chơi đó không thông thạo nhiều tướng, bể tướng sâu/rộng có nghĩa ngược lại.)Whale rất cảm động trước sự quan tâm của mọi người, đồng thời trong lòng cũng ngập tràn cảm giác áy náy, bởi vì một mình anh đã gây ảnh hưởng tới cả đội, thậm chí còn khiến mọi người bận rộn hơn vì chuyện của mình, anh thấy rất khó chịu, "Cảm ơn mọi người, tôi thực sự xin lỗi vì chấn thương tay mà..."
Trì Diễn cắt ngang lời anh ta, "Anh không phải nói mấy lời này, chúng ta là một đội, chuyện của anh cũng là chuyện của cả đội. Nếu anh thấy áy náy thì nên điều trị cho tốt vào, những trận sau đội vẫn rất cần anh."
Whale nhìn Trì Diễn xong lại nhìn mọi người, gật đầu thật mạnh, "Được!"
—
Sau khi trở về ký túc xá, Giang Chu ngồi xuống giường, thở dài mấy lần liền.
"Đúng là đột ngột quá, không ngờ tay của Whale lại có vấn đề. Chanh Tử là người thân thiết nhất với Whale, chắc là hôm đó cậu ấy đã nhìn ra được gì đó không ổn rồi, cũng chẳng biết là tay của Whale bị thương có nghiêm trọng không nữa." Tâm trạng của Giang Chu rất nặng nề, không một ai ngờ được rằng chuyện như này sẽ xảy ra, "Nếu tay Whale bị tổn thương đến độ không thể thi đấu được thì anh ấy phải làm sao? Chanh Tử sẽ phải làm sao? Đường dưới sẽ ra sao?"
Trì Diễn bước tới ngồi xuống bên cạnh Giang Chu, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy cậu, "Anh biết em lo lắng, anh cũng lo mà, năm người chúng ta vất vả lắm mới phối hợp tốt được, nếu như Whale không thể đánh tiếp thì sẽ là chuyện rất tồi tệ đối với mọi người. Nhưng mà chuyện đã xảy ra rồi thì mình phải đối mặt với nó, hiện tại cứ chờ kết quả kiểm tra của Whale xong rồi tính tiếp, điều chúng ta có thể làm bây giờ đó là cố gắng giúp anh ấy giảm bớt áp lực."
Giang Chu siết chặt nắm đấm, "Em biết rồi, ngày mai em sẽ cố hết sức!"
Trì Diễn xoa xoa đầu Giang Chu, "Giờ em đừng nghĩ tới chuyện này nữa, hôm nay nghỉ sớm một chút, chuẩn bị tinh thần ngày mai thể hiện tay nghề."
Giang Chu biết rằng ở vị trí đội trưởng, áp lực của Trì Diễn chắc chắn lớn hơn cậu nhiều, cậu muốn chia sẻ một phần cùng anh, và cách tốt nhất đó là giành chiến thắng với kết quả đẹp nhất, "Đội trưởng, anh đừng lo, ngày mai em sẽ cho họ thấy tướng sát thủ là như thế nào!"
Đã nói ra lời này, Giang Chu phải cố gắng hết sức để thực hiện được.
Trận thi đấu ngày hôm sau, sau khi Kha Viễn đã lấy được tướng sát thủ Bạch Cốt cho cậu, cậu lập tức biến thành một vị thần giết chóc.
YTO đã từng đấu với ST ở vòng đầu tiên của giải mùa hè, thế nhưng lần đó tướng rừng mà Giang Chu sử dụng là Linh Miêu, mặc dù linh hoạt hơn nhưng lại kém khoản solo, vậy nên trong trận này, lần đầu hiện họ đối đầu với tướng rừng sát thủ của Giang Chu, và cuối cùng cũng hiểu tại sao rất nhiều đội lại e sợ cái kiểu đánh rừng này của Giang Chu đến vậy.
Ngay khi trận đấu vừa bắt đầu, Giang Chu đã bỏ luôn khu vực rừng của mình để sang cướp rừng YTO, Jungler của YTO không kịp trở tay bay mất một mạng, mất ngay đợt farm rừng đầu tiên trong trận.
Có lẽ YTO cảm thấy đây chỉ là một tổn thất nho nhỏ, nhưng trong buổi phân tích sau trận đấu, họ nhận ra rằng ngay từ thời điểm đó, họ đã không còn cách nào cầm chân được Bạch Cốt của Giang Chu nữa.
Ván đấu đầu tiên kéo dài tới phút thứ 22, Bạch Cốt của Giang Chu luôn luôn xuất hiện sau lưng thành viên của YTO ở thời khắc mấu chốt để lấy mạng họ, hệt như ma quỷ, YTO bị chiếm mất năng lượng trung tâm trong sự sợ hãi.
Mà cái sự kinh dị do Giang Chu tạo ra này không hề dừng lại ở ván đầu đầu tiên. Sang ván đấu thứ hai, mặc dù YTO đã ban Bạch Cốt của Giang Chu, nhưng Kha Viễn lại chọn được cho Giang Chu một tướng rừng sát thủ khác, Thợ Săn Ma.
Dưới sự phối hợp của Trì Diễn, Giang Chu nhanh chóng lấy được hai mạng người.
Hai cái mạng kia cũng trở thành cơn ác mộng của YTO, từ đó trở đi, cứ khi nào họ nghe thấy câu thoại
"Trăng máu, thời gian săn giết bắt đầu!" của nhân vật, họ đều cảm thấy sống lưng mình ớn lạnh không kiểm soát được.
-
Hết chương 57.