Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon

Chương 94




Đến kỳ nghỉ mùng một tháng năm, tính từ đầu đến cuối kỳ nghỉ năm nay có tận năm ngày rảnh rỗi.

Một luồng không khí lạnh đi qua, trong vòng mấy ngày ngắn ngủi mà nhiệt độ không khí tăng cao tới gần ba mươi độ. Khiến người ta như đánh hơi được cái nóng oi bức vào thời tiết mùa hè.

Trời đẹp, dự báo thời tiết trong mấy ngày sắp tới đều là ngày nắng.

Thời Nhiễm đăng tin sẽ bắt đầu cung cấp bữa trưa từ sau lễ vào trong nhóm chat, nhận được một rừng tiếng hoan hô.

[Shinpachi Mạnh Mẽ Nam Tính: Tuyệt cú mèo, cuối cùng buổi trưa không cần phân vân xem nên ăn gì nữa rồi.]

[Tiểu Mễ Đại Mễ: Tuyệt quá, lần đầu tiên vô cùng chờ mong được đi làm lại sau lễ.]

[Đến Cầu Nhị Tiên: Ha ha, chó tăng ca không thèm sợ cái gì.]

[Tóc Đừng Vểnh Lên Nữa Được Không: Bà chủ có thể bán bữa trưa trong lễ 1/5 luôn được không? Dù sao 1/5 tôi cũng không ra ngoài chơi.]

[Thời Nhiễm: Không được đâu, bởi vì bà chủ cũng muốn nghỉ. Nhưng chắc là buổi tối sẽ lên mấy món ăn mới.]

Thời Nhiễm lên tiếng như gáo nước lạnh đổ vào chảo dầu đang sôi, lập tức khiến mọi người suy đoán.

Sắp lên món mới? Sẽ là món ăn mới nào chưa từng ăn qua đây?

Suy nghĩ của Thời Nhiễm thì lại rất đơn giản, với thời tiết này mà không ăn món tôm hùm đất thật thỏa thích thì đúng là quá thiệt thòi.

Tôm hùm đất mười ba vị, tôm hùm đất xốt tỏi băm, tôm hùm đất xào cay, mì trộn tôm nõn, bánh nướng kẹp tôm nõn...

Thời Nhiễm tìm một nhà cung cấp hàng hóa, mỗi ngày giao thẳng tôm hùm đất tươi mới đến cửa.

Trong mắt Thời Nhiễm thì tôm hùm đất là một loại món ngon mang hơi thở giang hồ. Lúc ăn thì dầu đỏ chảy ra mang theo vị cay khiến mặt người ta đỏ bừng, chẳng còn hình tượng nào. Uống một hơi hết nửa chai bia, thật sự mang lại cảm giác phóng khoáng.

Thời Nhiễm tìm vài người hàng xóm tới để hỗ trợ làm sạch tôm hùm đất, làm từ sáng đến chiều, bao cơm trưa và mỗi người sẽ được thù lao một trăm đồng. Buổi sáng rửa sạch tôm hùm đất trước, đến chiều lại rút chỉ tôm để lấy những thứ bẩn bên trong.

Tôm hùm đất ăn ngon, nhưng chuyện làm sạch vô cùng phiền phức. Thời Nhiễm còn từng thấy trên app có video ngắn dùng máy giặt để rửa tôm hùm đất...

Chắc chắn là không thể dùng máy giặt được rồi, bị máy giặt quay vòng vòng như thế, sao mà tôm hùm đất không thiếu cái chân gãy cái càng được. Hơn nữa máy giặt cũng khó làm sạch được tôm hùm đất.

Thời Nhiễm thuần thục lấy một con tôm hùm đất đã ngâm qua giấm trắng và muối ăn, phần đầu nó mở ra một phần ba, bỏ nội tạng đen, bỏ hai bên đầu, rút chỉ từ phần đuôi, sau đó dùng bàn chải chà từ trên xuống dưới vài lần rồi ném con tôm hùm đất đã xử lý xong vào thau lớn để rửa sạch lại.

Thời Nhiễm chuẩn bị bốn cái thau như thế, hai cái màu đỏ, hai cách màu xanh.

Trong thau lớn màu đỏ là tôm hùm đất đã được rút chỉ tôm, còn trong thau lớn màu xanh thì chứa tôm hùm đất chưa được rút chỉ.

Cũng không phải Thời Nhiễm lười mà vì vị của tôm hùm đất đã rút chỉ sẽ hơi giảm xuống, thịt tôm hơi bở, không chắc thịt như tôm hùm đất chưa rút chỉ tôm.

Thời Nhiễm rất tỉ mỉ với quán ăn, thế nên chuẩn bị luôn cả hai loại để xem khách hàng muốn ăn loại nào.

Trong số hàng xóm tới giúp có người họ Phùng, tuổi tác không lớn lắm, trên gương mặt mang theo vẻ hơi ưu sầu, chị ấy không hay nói chuyện nhưng Thời Nhiễm để ý thấy chị ấy là người tay chân nhanh nhẹn nhất trong nhóm người tới đây, cũng xử lý tôm hùm đất sạch sẽ.

Cô mời người tới xử lý tôm hùm đất là làm vào ban ngày, nhưng đến tối vẫn cần một người ở lại, dù sao nấu tôm hùm đất ngay tại chỗ, nấu hai nồi cùng một lúc nên nếu lỡ như có người muốn ăn tôm nõn thì phải có người lột ngay.

Thời Nhiễm kéo chị Phùng đến một góc, hơi ngượng ngùng nói ý định của mình ra.

"Nếu chị cảm thấy quá mệt thì buổi sáng có thể đến trễ một chút, thời gian làm buổi tối khá lâu, còn phải phụ trách rửa sạch, em tính chị một ngày hai trăm, chị thấy có được không?"

Chị Phùng đỏ mặt, vội vàng xua tay, lời nói cũng không trôi chảy lắm: "Không không không... Không cần!"

Nói xong mới nhận ra câu vừa rồi còn có nghĩ khác, ý chị ấy là không cần cho mình đi muộn vào buổi sáng, không phải là không cần thù lao. Nhưng lúc này chị ấy cảm thấy nếu nhắc lại tiền thì mất mặt quá, thế là cúi thấp đầu xuống.

"Kêu... Kêu chồng chị nói chuyện với em đi!"

Nói xong thì vội vàng muốn đi về tiếp tục chà tôm hùm đất.

Mãi cho đến buổi chiều, chị Phùng dành thời gian chạy một chuyến về nhà, lúc quay về thì cúi đầu nói lí nhí: "Chồng chị nói... Một ngày hai trăm, phải thanh toán trong ngày."

Thời Nhiễm cau mày nhưng thấy sắc mặt chị Phùng đỏ gay nên cô không nói thêm nữa, đồng ý luôn.