Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon

Chương 70




Còn tôm xốt vải thiều, tôm được bóc vỏ và chiên đến khi vàng giòn. Vải bỏ hạt, chọn lấy vài quả ép lấy nước. Phần tôm và vải còn lại cho vào nước xốt đã chuẩn bị sẵn, xào đến khi nước xốt thấm đều vào tôm là được.

Cả hai món đều có vị chua chua ngọt ngọt nhưng lại có một chút khác biệt, gà xốt mè chua hơn một tí do vị chua của dứa mang lại, cùng với những viên gà giòn rụm, vị chua ngọt hòa quyện với mùi thơm của thịt, khi bắc ra rắc thêm chút mè trắng đã rang và vài lát ớt đỏ, quả là một món ngon hấp dẫn.

tôm xốt vải thiều ngọt hơn một chút. Mặc dù vải cô mua không ngọt như vài đường cũng không giống với cái tên “nụ cười của phi tử” nhưng bản thân quả vải đã đủ ngọt rồi. Màu sắc trong đĩa vải đã hòa quyện vào nhau khiến người khác không phân biệt được đâu là tôm đâu là vải.

Lại nói, món này hơi khác so với món tôm lồng đèn quý phi, tôm lồng đèn quý phi được làm bằng cách lấy thịt tôm nhồi vào ruột quả vải rồi chiên trong chảo dầu, cuối cùng rưới lên trên một ít nước xốt.

Tôm lồng đèn quý phi trông bắt mắt hơn nhưng cho quả vải vào chảo dầu, vị ngọt giảm đi ba phần. Mà tôm lột vỏ so với tôm tươi thì vị không bằng.

Tốt nhất nên để tôm và vải riêng ra, khi nước xốt hơi nguội thì xúc tôm và vải ra, khi đó tôm và vải sẽ có một lớp đường, đó là một món ngon khác.

Khi các món ăn đã sẵn sàng, Thời Nhiễm nhắn trên nhóm.

[ @Mọi người ơi, để cảm ơn mọi người, hôm nay ai đến quán sẽ được tặng một phần gà xốt mè hoặc tôm xốt vải thiều, hạn đến chín giờ tối nhé.]

Vừa mới thông báo, giống như đổ nước vào chảo dầu, thông báo nhảy liên tục khiến Thời Nhiễm hoa hết cả mắt.

[Đến Cầu Nhị Tiên: Tôi khóc đến chết mất, tự nhiên tôi được tặng quà.]

[Shinpachi Mạnh Mẽ Nam Tính: Chị đại oai thật! Nói tặng là tặng, quá ngầu!”

[Tuần Này Có Được Nghỉ Không: Bỏ bụng tôi, bỏ bụng tôi, bỏ bụng tôi đi (2).]

(2) 炫我嘴里: có nghĩa là đút cho tôi từng ngụm lớn, nhét vào miệng và bụng tôi.

(2) 炫我嘴里: có nghĩa là đút cho tôi từng ngụm lớn, nhét vào miệng và bụng tôi.

[Tóc Đừng Vểnh Lên Nữa Được Không: @Sếp ơi, hôm nay tôi tan làm sớm được không, hôm nay tôi tan làm sớm được không, hôm nay tôi tan làm sớm được không? (Chuyện quan trọng phải nói ba lần!!!)”

[Phát Tài: @Kiếm Đồng Tiền Lớn, cuộc họp chiều nay của tôi bị hủy rồi, em đừng tới Nông Gia Nhạc nữa. (3) ]

(3)

(3) 农家乐: Nông Gia Nhạc, du lịch nông thôn.

(3) 农家乐: Nông Gia Nhạc, du lịch nông thôn.

[ Mẫn Mẫn: Chỉ có tôi để ý đến tên hai món ăn thôi sao?! Toàn là món tôi chưa ăn bao giờ! ]

[CP Của Tôi Ở Bên Nhau Chưa: Quý Phi! Quả vải! Tôm! Toàn mấy nguyên liệu rất buff kết hợp với nhau sao? Chắc chắn rất bắt mắt và ngon miệng rồi! ]

[Tiểu Mễ Đại Mễ: Huhuhu, sao chưa đến giờ tan làm…]



Dứa, tôm và vải cô mua đã dùng gần hết, vì vậy cô chuyển sự chú ý đến bọn tôm hùm đất đang giương nanh múa vuốt kia.

Chà, không biết con mèo kia có ăn được tôm hùm đất không nhỉ…

Mặc kệ con mèo kia ăn hay không ăn, cô ăn.

Một lát sau, món tôm hùm đất thơm thơm cay cay ra lò. Cô xấu bụng muốn xem cái vị “Ốc đồng cô nương” ăn tôm như thế nào.

Rõ ràng đối phương rất tò mò về món ăn này cho nên Thời Nhiễm nhìn con tôm ở trên bàn một lúc rồi biến mất, cho dù không nhìn thấy nhưng cô vẫn tưởng tượng được cảnh người kia đang vò đầu bứt tai không biết ăn từ đâu.

Ha ha, Thời Nhiễm phá lệ cười vui vẻ.

Trại Linh thẹn quá hóa giận, anh giận dỗi muốn bỏ đi.

Mang cái thứ này đến, không phải làm đứa bé đã hơn trăm tuổi khó xử sao?

Ngay lúc anh đang tức giận, tự nhiên một chén tôm đã lột vỏ xuất hiện, nước canh đỏ tươi, tôm bên trên, mì bên dưới.

Thời Nhiễm ở bên cạnh cười nói: “Được rồi, tôi không trêu cậu nữa."

“Cậu kể một chút về cậu đi, tôi chỉ nghĩ cậu là một con mèo, lúc ăn tôm phải có người lột vỏ hộ…”

Trại Linh khịt khịt mũi, anh thật sự không chịu nổi mùi thơm của mì tôm hùm đất, bàn tay nhỏ của anh chìa ra.

Hơi cay cay, sợi mì được bao quanh bởi nước súp, thịt tôm cũng có thơm vãi đạn, Thời Nhiễm ăn tới trên trán đổ đầy mồ hôi lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Trại Linh trầm ngâm nhìn bóng lưng Thời Nhiễm.

Là Tam Hoa hay Ly Hoa…

Các quầy hàng vào ban đêm vẫn náo nhiệt như vậy, Thời Nhiễm vẫn có ba loại đồ ăn kèm với mì trong nồi như cũ, nhưng hôm nay còn có gà xốt mè và tôm xốt vải miễn phí.

Tiểu Mễ ăn đến chảy cả nước mắt, ăn ngon quá, tôm thì ngọt, vải thiều thì thơm!

Còn có gà xốt mè, sao viên gà lại giòn đến thế này cơ chứ!

“Này Thời Nhiễm, chị có phải là hậu duệ của đầu bếp nổi tiếng không vậy?” Tiểu Mễ hỏi lần thứ N.