Tôi Dựa Vào Nụ Hôn Để Xóa Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 161: Chương 161






Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Chương 161

_________

Dáng người của nó rất tốt, và có vẻ cao hơn anh một chút.



Nó có bờ vai rộng và một đôi chân dài và mảnh mai nhưng điều kỳ lạ là ……… Tại sao toàn bộ cơ thể nó lại được dán băng dính?

Anh không khỏi cau mày.



Băng không chỉ quấn quanh một vài chỗ mà nó còn bao phủ toàn bộ cơ thể của con ma.



Từ đầu đến chân, thậm chí không thể nhìn thấy một sợi tóc,

Ban đầu nó được gói như thế này à? Nó có thể liên quan đến nguyên nhân cái chết của nó?

Và có vẻ như những cuộn băng này có thể được gỡ bỏ, vậy tại sao nó không tháo nó ra?

Thừa Chí Chu nắm lấy cổ tay lạnh lẽo của nó, bước tới trước mặt bóng ma.





Anh muốn hôn nó, nhưng anh sững người khi nhìn thấy khuôn mặt của nó.

Anh chợt hiểu tại sao con ma lại nói chuyện với anh bằng những lời lẽ suốt thời gian qua và chưa bao giờ gây ra tiếng động nào.

Đó là vì miệng của nó cũng bị băng kín.

Nhìn thấy khuôn mặt ma quái được quấn hoàn toàn bằng băng chỉ để lộ một đôi mắt đẹp, Thừa Chí Chu bối rối.


……… Nên hôn nó như thế nào đây?

[..........Đừng nhìn anh.]

Trong khi anh vẫn còn đang choáng váng, con ma nhẹ nhàng rút ra khỏi vòng tay anh và đưa cánh tay lên che mặt trong khi vai nó khẽ run lên.



Trên tường hiện lên những dòng chữ đẫm máu.

[Xin em đó.



Đừng nhìn tôi nữa.]

………

Vào lúc này, Bạch Cao Niên đang ở trong biệt thự đối diện với biệt thự ma ám chờ Thừa Chí Chu đi ra.

Khi họ ra khỏi biệt thự, bầu trời bên ngoài đã nhá nhem tối và đã quá thời gian quy định của chương trình từ lâu.



Những người hâm mộ đứng chờ bên ngoài đã rất khó chịu và vì họ đã mất liên lạc giữa nơi đây và phòng thu nên studio đã cử một nhân viên khác đến để kiểm tra tình hình.



Khi họ cố gắng vào trong, họ phát hiện ra rằng họ không thể mở cửa.



Họ cố gắng gọi nhân viên bên trong nhưng không có tín hiệu.



Mọi liên lạc với những người bên trong đều bị mất.

Nhìn thấy họ cuối cùng cũng xuất hiện, những người hâm mộ bên ngoài thở phào nhẹ nhõm.




Mặt khác, các nhân viên nhận thấy rằng một số người đã mất tích và ngay lập tức hỏi họ chuyện gì đã xảy ra.



Tuy nhiên Tiểu Lưu và những người khác đang ở trong biệt thự ma ám vẫn bị sốc và không thể trả lời câu hỏi của anh ta.

Cuối cùng, Bạch Cao Niên là người giải thích thay họ.



Anh ấy đã gọi điện cho đạo diễn tại phòng thu âm và may mắn là anh ấy có thể nguôi ngoai cơn tức giận.



Sau đó, đạo diễn đã ra lệnh cho các nhân viên quay lại để họ có thể hoàn thành phần còn lại của chương trình.

Kỳ Thần lo lắng cho Thừa Chí Chu và do dự về việc rời đi.



Chỉ sau khi Bạch Cao Niên trấn an rằng sẽ gọi cho y ngay khi Thừa Chí Chu đi ra, Kỳ Thần mới có thể miễn cưỡng rời đi cùng các nhân viên khác.

Bạch Cao Niên quay trở lại biệt thự khác và đi tới một cửa sổ trên tầng hai.



Anh nhìn căn biệt thự ma ám ở phía đối diện và nhìn đèn của nó bật sáng từng cái một.



Anh châm một điếu thuốc và hút một hơi trước khi từ từ phun ra làn khói trắng.

Đã nhiều năm rồi anh không nhìn thấy một người nào khác ngoài anh bước vào ngôi biệt thự đó.

Thi thể của Chu Lẫm Nhiên nằm trong sân cùng với hài cốt của những đứa trẻ bị y giết hại.



Căn biệt thự đó giống như một nghĩa trang và chỉ mình anh ta nắm giữ chìa khóa của nghĩa trang ẩn chứa những bí mật đẫm máu này.

Tuy nhiên, anh ấy cảm thấy rằng việc Thừa Chí Chu nhập vào đó là cần thiết ngay cả khi anh không nhớ gì cả và anh cũng không biết người anh họ của anh đã làm gì cho mình.

Vì vậy, khi biết Thừa Chí Chu sắp làm khán giả của một chương trình tạp kỹ, anh đã đồng ý cho mượn căn biệt thự trong ngày.





Anh ta còn cố ý đợi Thừa Chí Chu ở đây rồi dẫn cậu vào biệt thự.

Tuy nhiên, điều anh không ngờ là một hồn ma sẽ xuất hiện, và nó dường như có liên hệ mật thiết với Thừa Chí Chu.



Thừa Chí Chu không hề tỏ ra ngạc nhiên trước sự xuất hiện của những hồn ma và thậm chí anh dường như có đủ đồ cần để đối phó với chúng.

Điều này có thể liên quan đến anh họ của anh ta?

Bạch Cao Niên đôi mắt sâu thẳm.



Điếu thuốc đang cầm trên tay đột nhiên dập tắt và tro bụi rơi xuống đất.

Anh không thể không nghĩ lại những gì đã xảy ra ngày hôm đó.

Anh ta và anh họ của mình đã đánh Chu Lẫm Nhiên ra sao, trói y trong một căn phòng trên tầng hai và lần theo tiếng khóc nức nở để xác định vị trí của cậu bé bị bắt cóc.



Cậu bé đầy vết thương và khi nhìn thấy họ bước vào, cậu sợ hãi lùi lại và thậm chí ẩn mình vào bên trong góc gần nhất.

Anh họ cố gắng xoa dịu cậu bé hết lần này đến lần khác và muốn an ủi cậu bé, nhưng cậu bé vẫn tiếp tục từ chối những lời an ủi của anh..