Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1822: Chí Cao Thần Tọa (1)




- Làm sao có loại cảm giác Đại Đạo không đúng, còn cao cấp hơn Đại Đạo.

Tần Quân nhíu mày suy nghĩ, lúc này, hắn mới phát hiện mình vẫn nhìn không thấu Thần Thoại Hệ Thống, cho dù thực lực của hắn viễn siêu Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ.

Thần Thoại Hệ Thống biến thành quang hoa cấp tốc đụng vào Hồng Mông Đại Đế, Hồn thể phảng phất như muốn tiêu tán, trong chốc lát, toàn bộ Hồng Mông Tử Hải nổi lên tia sáng chói mắt, ngay cả Tần Quân cũng cảm giác ấm áp.

Đề phòng Đấu Chiến Thắng Phật, Vũ Văn Thành Đô cùng Lục Ngô gặp bất trắc, Tần Quân thu bọn hắn vào vũ trụ độc lập trong mắt mình

- Loại cảm giác này thật thoải mái.

Tần Quân lẩm bẩm, vừa nghĩ, một bên nhắm mắt.

Kiến thức đến Hồng Mông khai ích, hệ thống phân giải, hắn luôn cảm giác có đồ vật gì sắp bị hắn bắt lấy, nhưng chỉ là không bắt được, loại cảm giác này cũng không có để hắn phát điên, ngược lại ổn định lại tâm thần, chậm rãi thể ngộ

Hệ thống phân giải nhập Hồng Mông Tử Hải, những điểm sáng như sao trời kia bắt đầu lớn mạnh

Thủy Nguyên khí phun trào, đang trong quá trình thay đổi thành Hồng Mông nguyên khí nổi lên quang mang bảy màu, hình ảnh vô cùng duy mỹ, hùng vĩ cực hạn.

Không biết đi qua bao lâu, có lẽ là mấy chục vạn năm, có lẽ là mấy chục tỷ năm, lại có lẽ càng lâu.

Thời gian chưa ra, luân hồi chưa hiện.

Vô số ánh sáng bắt đầu co vào, hóa thành từng đoá Liên Hoa màu tím, Liên Hoa nở rộ, hiển lộ ra từng sinh linh, cũng không phải Hồn thể, mà là sinh linh có máu có thịt, như là trẻ con co ro, an tường mà bình tĩnh

Thân ảnh của Hồng Mông Đại Đế cũng tiêu tán, hắn mở mắt nhìn về phía Tần Quân, trong ánh mắt có lưu luyến, có không bỏ.

- Phụ Thần, thật xin lỗi, về sau không thể lại làm bạn bên ngươi.

Hồng Mông Đại Đế nhẹ nhàng thở dài, trước kia luôn cảm thấy quá nhàm chán, Tần Quân lại thường thường tu luyện, không để ý bọn hắn, chuyện cho tới bây giờ, hắn lại cực kỳ hoài niệm

Lấy Thủy Nguyên khí sáng tạo Hồng Mông, trong lúc mơ hồ, hắn thấy được rất nhiều hình ảnh tương lai, giờ phút này trở nên do dự, không biết hành vi của mình là đúng hay sai, nhưng hắn đã không có lựa chọn nào khác.

- Lấy lực lượng sau cùng của ta, hóa thành Chí Cao Thần Tọa!

Hồng Mông Đại Đế bỗng nhiên mở miệng nói, khàn cả giọng, nhưng toàn bộ sinh linh đều ở trong trạng thái mê man, chỉ có Tần Quân có thể nghe thấy, nhưng đối với hắn mà nói, đã đủ.

Thoại âm rơi xuống, Hồn thể còn lại của Hồng Mông Đại Đế hóa thành vô số ánh sáng, cấp tốc ngưng tụ.

Tần Quân trợn mắt nhìn, lúc này huy động tay trái, cách không nắm một Hồn Tinh do Hồng Mông Đại Đế biến thành, thu vào trong mắt

- Trẫm sáng tạo ngươi, không có trẫm cho phép, ai cho phép ngươi chết?

Tần Quân lẩm bẩm, ngữ khí vô cùng bình tĩnh, phảng phất như đối với Hồng Mông Đại Đế vẫn lạc không có chút đau buồn nào.

Lúc này, các Hồn Tinh của Hồng Mông Đại Đế hóa thành một cái ghế vô cùng Thần Thánh, tựa như kim thạch xây thành, chỗ tựa lưng dựng thẳng bảy tòa thần tượng, đúng là Nguyên Sơ thất thần bọn họ, ở trong Hồng Mông tử hải cực kỳ loá mắt.

Chí Cao Thần Tọa!

Chính là bảo vật sau cùng mà Hồng Mông Đại Đế tặng Tần Quân, cũng là kiện pháp bảo thứ nhất của Hồng Mông sơ khai!

Chí Cao Thần Tọa cấp tốc bay về phía Tần Quân, Tần Quân mặt không biểu tình, ngồi vào Chí Cao Thần Tọa, sờ lấy lan can, suy nghĩ lâm vào nhớ lại.

Còn nhớ rõ lúc hắn sáng tạo Nguyên Sơ thất thần, bảy tiểu gia hỏa vây quanh hắn không ngừng chuyển, khi đó bọn hắn còn không biết nói chuyện, bây giờ đã lớn, Hồng Mông Đại Đế càng khai sáng Hồng Mông huy hoàng

- Trẫm lấy ngươi làm vinh quang.

Tần Quân nhẹ giọng nói, trên mặt lộ ra mỉm cười.

Hồng Mông Tử Hải mênh mông, hắn ngồi ở trên Chí Cao Thần Tọa, là cô độc như vậy, như lúc vừa tới Nguyên Sơ thế giới, như lúc hắn giáng lâm Hỗn Độn sơ khai vì chúng sinh giảng đạo, như hắn hóa thân thành Thánh Đình Chiến Thần độc chiến tiên thần khắp trời, như hắn mới từ Trái Đất xuyên việt đến Huyền Đương đại thế giới.

Xem qua đủ loại, hắn đột nhiên cảm giác trống rỗng như vậy