Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1804: Thời Không tuyến (1)




Tin tức Ma Cảnh Thương trở về cấp tốc truyền ra, cho dù Tần Quân hạ lệnh không được truyền, đáng tiếc tin tức vẫn để lộ, gây ra vô số phong vân.

Từ khi Cổ Thánh Đế Đạo bị phát hiện, hiện ra một nhóm lại một nhóm nhân vật phong vân, trong đó có Ma Cảnh Thương, Ma Cảnh Thương cuồng ngạo hạng gì, ở trước khi Cực Đế trở về, liền quét ngang Cổ Thánh Đế Đạo, về sau mới đi chỗ càng sâu, không còn tin tức.

Ma Cảnh Thương trở về để Cổ Thánh Đế Đạo chấn động, làm cho các sinh linh khiếp sợ nhất là, Ma Cảnh Thương lại là đồ đệ của Thiên Đế!

- Cái này còn có ai dám trêu chọc Đại Tần thiên đình?

- Ma Cảnh Thương so sánh với Cửu Cung Vô Thượng, ai mạnh hơn?

- Cổ Thánh Đế Đạo phải đổi thiên, nhiều nhân vật trong truyền thuyết trở về như vậy, điềm không may a!

- Xem ra chỉ dựa vào Cửu Cung Vô Thượng, là không thể khu trục Đại Tần thiên đình.

- Không bằng, chúng ta cùng một chỗ nương tựa Đại Tần thiên đình?

Trong vô số vũ trụ đều bị tin tức Ma Cảnh Thương trở về chấn động, nhấc lên sóng to gió lớn.

Một ngày này, Tần Quân ngồi một mình ở trong Thiên Đế Thạch Điện, nhìn qua đại điện trống rỗng, hắn có chút hoảng hốt.

Sau đó, hắn chuẩn bị thử xuyên việt.

- Hệ thống, nếu trẫm xuyên việt, nhất định có thể trở lại thời gian điểm này sao?

Tần Quân hỏi, lần này, hắn muốn thử xuyên việt đến thời không càng xa xưa, trong lòng khó tránh khỏi không nắm chắc.

- Không cách nào cam đoan.

Hệ thống trả lời, nghe mà Tần Quân hít sâu một hơi.

Nếu như không xuyên việt, hắn làm sao đối mặt cường giả đến từ Hồng Mông?

Đợi trẫm xuyên việt về, đánh các ngươi kêu ba ba!

Ánh mắt Tần Quân kiên định, sau đó dung hợp Thời Gian đại đạo cùng Không Gian đại đạo, hóa thành Thời Không Đại Đạo, cấp tốc hút nhục thân hắn vào thời không độc lập.

Cái gọi là thời không độc lập, chính là Tần Quân mệnh danh cho Thời Không Đại Đạo chế tạo ra thời không.

Ở trong thời không độc lập, hắn có thể nhìn thấy tất cả thời không, bao quát Thời Không song song, vô cùng hùng vĩ.

Đây là thế giới thuộc về Thời Không Đại Đạo, cũng chỉ hắn có thể đi vào.

Tần Quân lơ lửng giữa không trung, như trong vũ trụ đen nhánh, nhưng trong vũ trụ tràn ngập vô số ảnh thu nhỏ thời không, rất giống vòng xoáy, lít nha lít nhít, cực kỳ tráng quan.

- Mỹ lệ đến để cho người ta trầm mê.

Tần Quân nhìn hết thảy trước mắt, híp mắt, thì thào.

Sau đó, hắn bắt đầu thôi động Vận Mệnh Chi Luân, hắn có thể cảm giác được phương hướng thời gian trôi qua, những thời không này lấy một sợi dây sinh ra, Tần Quân xưng là Thời Không tuyến.

Mỗi một điểm Thời Không tuyến sẽ sinh ra vô số Thời Không song song, mà địa phương hắn muốn đi, chính là cuối cùng của Thời Không tuyến.

Vận Mệnh Chi Luân bắt đầu thôi động, toàn thân Tần Quân lập loè lên kim quang, đồng thời hắn bay về phía cuối cùng của Thời Không tuyến.

- Lần này, trẫm muốn đi về điểm xuất phát của hết thảy!

- Trẫm muốn trở thành tồn tại mạnh nhất!

Ánh mắt của Tần Quân kiên định, hóa thành một vệt sáng, lái về phía cuối cùng của Thời Không tuyến.

Vừa bay ra ngoài một hồi, Tần Quân cảm giác có chút choáng váng.

Hắn chưởng khống lấy Thời Gian đại đạo, biết mình đã ở vào một trăm triệu năm trước, đây đã là khoảng cách thời không các sinh linh theo không kịp, Vô Cực Đại Chúa Tể nhiều nhất siêu việt vạn năm sẽ bị Vận Mệnh lực xóa đi.

- Hiện tại hệ thống bắt đầu dung nhập hạt châu mà Tô Đế giao cho ngươi vào trong Vận Mệnh Chi Luân!

Thanh âm hệ thống vang lên, ngay sau đó Tần Quân cảm giác choáng váng liền biến mất.

Hắn cắn răng, tiếp tục cao tốc bay đi.

Trên đường đi, hắn dùng ánh mắt còn lại liếc về thời không dọc đường, trong vòng xoáy thời không sẽ là một số ảnh thu nhỏ, những ảnh thu nhỏ này đều có quan hệ tới hắn, chí ít hắn nhận ra người trong ảnh thu nhỏ

Hắn nhìn thấy Lưu Trầm Hương Nộ Phách Hoa Sơn, nhìn thấy Na Tra gọt xương trả cha, nhìn thấy Tôn Ngộ Không ở dưới Hoa Quả sơn cầu khẩn Quan Âm, hắn nhìn thấy Dương Tiễn ở trước Đào Sơn thút thít, hắn còn chứng kiến rất nhiều.

- Đó là…

Tần Quân trừng to mắt, hắn thấy được Trái Đất.

Ở trong Thời Không song song nào đó, hắn nhìn thấy cha mẹ của mình, một đôi trung niên nhân phổ thông, trong phòng ôm nhau thút thít, trong tay còn cầm một tấm hình, chính là ảnh chụp của hắn thời trẻ con.