Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 803




Bỗng nhiên người Địa phủ lại ra tay, đánh Thiên đình không kịp trở tay.

Đang chuẩn bị gấp rút tiếp viện võ sư, Cự Linh Thần còn chưa ra tay, Bạch vô thường bên kia đã đánh nhau với Độ Ách Tinh Quân.

Hắn chỉ sững sờ một lúc, nhưng một cảm giác nguy cơ lại bỗng nhiên truyền đến, hắn không nhịn được run rẩy vài lần.

Xem dáng vẻ Địa phủ như vậy, hiển nhiên đã sớm đã biết rõ kế hoạch của bọn họ, thậm chí bọn họ có bao nhiêu người ra tay, ngay cả cảnh giới gì cũng đã tính toán rõ ràng.

Cạnh mình là hai tên võ giả Dung Thần Cảnh và một người là Hóa Thần Cảnh, Địa phủ bên kia có khả năng giống như bọn họ sao?

Việc này chẳng phải nói còn có một người không ra tay?

Bỗng nhiên trong đầu hắn xuất hiện suy nghĩ này, chỉ thấy một bóng dáng như xé rách hư không bỗng nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu.

Một thân hoa phục màu đen, cầm phán quan bút trong tay, thân thể thẳng tắp từ trên trời giáng xuống, từng bước một lăng không rơi xuống.

Bộ pháp đạo vào hư không giống như đạp vào nội tâm Cự Linh Thần, trái tim của hắn đang chấn động rất mạnh, dường như trái tim sắp nổ nát!

- Không!

Cự Linh Thần nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể hắn bành trướng lớn hơn trước, trong nháy mắt khí huyết bốc lên, phụ trợ hắn giống như ma thần thượng cổ.

Cự Linh Thần đi lộ tuyến giống như Ngưu Đầu của Địa phủ, đều là võ giả chuyên tu thân thể.

Nhưng đáng tiếc lần này hắn đối mặt với Thôi Phán Quan, chênh lệch một đại cảnh giới căn bản không cách nào đền bù.

Trong tay Thôi Phán Quan cầm phán quan bút đen như mực đánh xuống, lúc này bên trong có vận luật kỳ dị đang lưu chuyển, khi Thôi Phán Quan điểm ra, cả thế giới giống như không ngừng biến ảo, vỡ vụn, gây dựng lại dưới ngòi bút của hắn.

Người ở bên ngoài nhìn thấy phạm vi vài dặm chung quanh Thôi Phán Quan lại bắt đầu vặn vẹo!

Hoảng sợ trong mắt Cự Linh Thần càng ngày càng đậm, ánh mắt hắn lộ ra một đạo huyết sắc, quanh thân có huyết diễm bay lên cao, hắn lại trực tiếp thiêu đốt tinh huyết toàn thân chính mình, muốn đánh cược một lần với Thôi Phán Quan!

Nhưng đáng tiếc vẫn vô dụng như trước.

U Minh tử sinh phán, Hoàng Tuyền lại tương kiến!

Phán quan bút của Thôi Phán Quan phác hoạ sinh tử, vừa mới giáng xuống, toàn thân Cự Linh Thần như bị rút sạch tất cả sinh cơ, thân thể cường tráng ầm ầm ngã xuống đất, trực tiếp vỡ vụn thành vô số khối tròn, quỷ dị là thậm chí không có một giọt máu tươi nào chảy ra.

Tô Tín đứng phía dưới quan sát cũng hít sâu một hơi, thì ra người kinh khủng nhất trong mấy người Địa phủ lại chính là Thôi Phán Quan có dáng vẻ hiền lành nhất.

Dưới sinh tử phán, cho dù Cự Linh Thần có thực lực Hóa Thần Cảnh đỉnh phong cũng bị miểu sát ngay lập tức, loại lực lượng này có thể nói đã rất khủng bố.

Sắc mặt Lưu Phượng Vũ bên người Tô Tín tái nhợt.

Hắn thân là một trong tứ đại thần bộ, tự nhiên biết tin tức về Thiên đình và Địa phủ.

Đại Chu có thể chấn nhiếp tông môn khác trên giang hồ, nhưng lại không thể chấn nhiếp nổi Địa phủ cùng Thiên đình là hai tổ chức thần bí nhưng có thực lực khủng bố.

Lúc này sau khi Thôi Phán Quan đánh chết Cự Linh Thần, vậy mà trực tiếp nhìn sang đám người Lưu Phượng Vũ, Lưu Phượng Vũ lúc này cau mày không hiểu.

Hắn lập tức quát to:

- Đại Chu không muốn quản ân oán giữa Địa phủ cùng Thiên đình các ngươi, nơi này chính là Bắc Nguyên đạo, các ngươi náo quá lớn, đến lúc đó cao thủ thành Thịnh Kinh ra hết, các ngươi cũng chạy không thoát!

Thôi Phán Quan làm như không nghe thấy Lưu Phượng Vũ nói chuyện, trên mặt lộ hiện ra vui vẻ đáng sợ, cho dù cách mặt nạ phán quan nhưng mọi người cũng có thể cảm nhận được ác ý sâu sắc của Thôi Phán Quan.

Phán quan bút điểm ra, trong nháy mắt thiên địa biến sắc, U Minh Hoàng Tuyền hàng lâm, tử khí tràn ngập, những võ giả cấp thấp của Kim Trướng Hãn Quốc và Lục Phiến Môn không thể ngăn cản nổi, trơ mắt nhìn sinh cơ trong người mình bị rút đi từng chút một.

Tô Tín hét lớn một tiếng nói:

- Chạy! Chạy mau!

Mọi người lúc này mới kịp phản ứng, vội vàng chạy thẳng về phương hướng thành Thịnh Kinh.

Sắc mặt Lưu Phượng Vũ biến hóa, nhưng lúc này đã không kịp nghĩ nhiều, trong tay hắn cầm một thanh Phượng linh đao đỏ thẫm, chém ra một đao, Phượng ngâm cửu thiên, ánh lửa vô tận tràn ngập, xé rách U Minh tử khí của Thôi Phán Quan.

Thân là một trong tứ đại thần bộ, Lưu Phượng Vũ thật sự có tài, tối thiểu dùng thực lực hắn bây giờ đứng trong bài danh trước sáu mươi Địa Bảng là không thành vấn đề.

Nhưng đáng tiếc hắn lại đối mặt với Thôi Phán Quan.

Phán quan bút va chạm với Phượng linh đao của hắn, hai tay Lưu Phượng Vũ tê rần, một đạo tử khí kinh khủng xuất hiện, không ngừng hút đi sinh cơ trong cơ thể hắn, thực lực yếu đi một ít, thậm chí có khả năng hút hắn thành thây khô.

Lưu Phượng Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, quanh thân bộc phát hỏa diễm khôn cùng, phụ trợ hắn như biến thành hỏa nhân.

Phượng Hoàng liệt diễm khu trục U Minh tử khí của Thôi Phán Quan, nhưng đáng tiếc hắn vẫn đánh không lại Thôi Phán Quan.

Cứ như vậy, Lưu Phượng Vũ vừa rút lui, Thôi Phán Quan vừa truy đuổi, nhưng hắn kinh ngạc là Thôi Phán Quan lại không có đuổi theo đám người Tô Tín đang bỏ chạy, việc này làm cho Lưu Phượng Vũ bị đè nén đến cực điểm.

Nếu ngươi muốn ra tay với người Kim Trướng Hãn Quốc, như vậy đừng có đuổi đánh ta, ngươi muốn đi, ta tuyệt đối không ngăn cản.

Mặc dù nói người Kim Trướng Hãn Quốc chết thì mình cũng phải gánh chịu trách nhiệm không nhỏ, nhưng so với mạng của mình, người Kim Trướng Hãn Quốc tính là cái rắm gì?

Nhưng đáng tiếc Thôi Phán Quan lại không bỏ qua cho hắn, thậm chí không cho hắn cơ hội chạy trốn.

Vào lúc này Tô Tín đã mang theo người Kim Trướng Hãn Quốc chạy rất xa, nhưng lờ mờ còn nghe được âm thanh giao chiến giữa Thôi Phán Quan cùng Lưu Phượng Vũ với nhau.