Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 789




Tô Tín lúc này đã lập uy thành công, tối thiểu những môn khách do các hoàng tử mời chào đều an phận rất nhiều, không dám lại công nhiên ra tay trên đường phố thành Thịnh Kinh.

Hơn nữa ngày hôm sau, mấy chục công hầu Đại Chu vương triều phái người hoặc tự mình tới dâng hạ lễ, chúc mừng Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh thành lập, đám người Tương vương Cơ Ngôn Dự cũng tự mình tới chúc mừng.

Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh thành lập vài ngày, hiện tại bọn họ mới đến chúc mừng, hiển nhiên đã triệt để thừa nhận lực ảnh hưởng của Tô Tín tại thành Thịnh Kinh.

Tô Tín triệt để đứng vững gót chân tại thành Thịnh Kinh, dùng quyền lợi sáu phiếu của thành Thịnh Kinh, Tô Tín có thể nói là đệ nhất nhân dưới tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn.

Huống chi Tô Tín còn không giao vị trí tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, bởi như vậy quyền lợi trong tay Tô Tín rất lớn.

Đối với những công hầu Đại Chu mà nói, bọn họ giao hảo Tô Tín không có chỗ xấu, về sau con cái gia tộc bọn họ có phạm tội, bọn họ cũng có thể ăn nói với Tô Tín.

Những hoàng tử khác hoặc tự mình đến đây, hoặc cũng phái người đến đây chúc mừng, cũng lộ ra ý kết giao Tô Tín.

Dù sao Tô Tín dùng chiêu này ảnh hưởng lớn tới thế lực của các hoàng tử.

Thì ra Sở vương Cơ Ngôn Hạo còn chuẩn bị đi mời chào Tô Tín, việc này qua đi, Cơ Ngôn Hạo lại buông tha suy nghĩ này, hiện tại Tô Tín đã không phải ai trong bọn họ có thể mời chào.

Phần đông công hầu Đại Chu đến đây chúc mừng, dâng hạ lễ, bởi vì cái gọi là thò tay không đánh mặt người cười, Tô Tín cũng an bài người ở cửa ra vào, cũng khách khí mời bọn họ vào trong Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh hàn huyên, hơn nữa còn an bài tiệc chiêu đãi bọn họ.

Thời điểm này Tô Tín cảm giác nếu mình dẫn theo Hoàng Bỉnh Thành tới là tốt rồi.

Hoàng Bỉnh Thành am hiểu xử lý những việc lẫn lộn này, dưới trướng Tô Tín hiện tại đều là tập sự mật thám và truy phong tuần bổ có kinh nghiệm động thủ, nhưng bọn họ không có chút kinh nghiệm xử lý những việc này.

Thiết Thạch làm người rất cứng nhắc, không thích hợp đi xử lý những chuyện này, cuối cùng vẫn do Đường Cửu ra mặt an bài giúp đỡ tất cả.

Tô Tín kinh ngạc nhìn Đường Cửu, hắn là nghĩa tử Đường Hiển, xem ra hắn quen thuộc các tràng diện lớn, lại an bài tất cả ngay ngắn rõ ràng.

Tô Tín còn tưởng rằng hắn có tính cách của Thiết Thạch, hiện tại xem ra lại hoàn toàn không đúng.

Qua một hồi, bỗng nhiên Thiết Thạch đi tới nói:

- Đại nhân, Cao Việt con trai trưởng Trịnh quốc công dâng hạ lễ.

Tô Tín sững sờ, đương nhiên hắn biết Trịnh quốc công là ai, đây chính là núi dựa lớn nhất sau lưng Cơ Ngôn Thành, hiện tại mình đã không chết không thôi với Cơ Ngôn Thành, hắn còn tới làm gì vậy?

- Đi, đi ra xem.

Người ta tới tặng lễ, đương nhiên Tô Tín không có thể cự tuyệt người ta ngoài cửa.

Nhìn thấy Tô Tín đi ra, Cao Việt vừa chắp tay vừa nói với Tô Tín:

- Tô đại nhân, chuyện Thái vương điện hạ đã là quá khứ, hi vọng Tô đại nhân ngươi chớ để trong lòng.

Tô Tín cũng cười nói:

- Tô Tín ta từ trước đến nay đều là người không phạm ta, ta không phạm người, ta cho tới bây giờ không chủ động trêu chọc Thái vương điện hạ.

Cao Việt gật đầu nói:

- Xin Tô đại nhân yên tâm, từ nay về sau Thái vương điện hạ tuyệt đối sẽ không chủ động trêu chọc Tô đại nhân ngươi.

Nói xong, Cao Việt trực tiếp chắp tay và quay người rời đi.

Hắn tới nơi này cũng không phải chịu thua với Tô Tín, chỉ không muốn Tô Tín lại nhằm vào Cơ Ngôn Thành mà thôi.

Lúc này Cơ Ngôn Thành đã bị giáo huấn quá nhiều, lại tiếp tục đấu với Tô Tín là chuyện căn bản cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.

Hắn ngược lại nghĩ nhiều, Tô Tín cũng không có ý tứ tiếp tục phân cao thấp với Cơ Ngôn Thành, hoàng tử đã phế, lại phân cao thấp với hắn đã không có bất kỳ ý nghĩa nào.

Nên đến chúc mừng cũng đã chúc mừng hoàn tất, một trận chiến của Tô Tín đã thành công, tối thiểu những công hầu Đại Chu vương triều đều nói với đệ tử nhà mình cẩn thận một chút, đừng để bị Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh bắt lấy tay cầm, tránh khỏi chúng ta còn phải thiếu nhân tình của người ta.

Cho nên những bộ khoái Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh hiện tại đi lại trên đường cái, coi như là những đệ tử công hầu là những người có tính tình hung hăng càn quấy nhìn thấy bọn họ cũng có chút sợ hãi trong nội tâm, không dám làm càn giống như trước kia.

Cứ như vậy an ổn sau nửa tháng, bỗng nhiên Thiết Chiến phái người đến nói với Tô Tín, bảo hắn cùng vào triều với mình.

Tô Tín nghe tin tức như thế liền sững sờ, bởi vì nhân hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển đã thật lâu không có lên triều.

Đại Chu vương triều cho các đạo quyền lợi rất lớn, tổng bộ đầu Lục Phiến Môn các đạo và hành quân đại tổng quản hoàn toàn có thể ứng phó phần lớn công việc.

Cho nên Đại Chu cũng mỗi mười ngày thượng triều một lần, chuyện khác không cần phải thương lượng, những quan văn lục bộ Đại Chu tự mình xử lý là tốt rồi.

Về sau thân thể Cơ Hạo Điển càng ngày càng kém, ngay cả mười ngày lên triều cũng miễn, ai có đại sự gì cứ trực tiếp bẩm báo hắn là được, trừ khi sự kiện trọng đại, nếu không sẽ không cần triệu tập mọi người triều nghị.

Mang theo tâm tư nghi hoặc, Tô Tín trực tiếp đi vào Lục Phiến Môn, phát hiện tứ đại thần bộ cũng đã tề tựu, chuẩn bị cùng lên triều.

Kỳ thật cả Lục Phiến Môn có tư cách tham gia triều nghị chỉ có tứ đại thần bộ cùng Thiết Ngạo, chỉ có điều Tô Tín thân là tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, vị trí này đặc thù cho nên mới được cho phép tham gia triều nghị.

Trên đường đi bốn người đều không nói gì, Tô Tín cũng im lặng đi theo mọi người đi tới đại điện hoàng cung, trên đường còn gặp được không ít công hầu và người quân đội Đại Chu, tất cả mọi người đứng thật chỉnh tề chờ Cơ Hạo Điển đến.