Dưới Tô Tín thống trị, Lục Phiến Môn căn cơ bất ổn nhưng không phải một Duẫn Tịch có thể lay động, vừa vặn thừa dịp Duẫn Tịch đến nơi này một lần, Tô Tín cũng thuận tiện cạy ra nhân tố bất ổn trong Lục Phiến Môn ra ngoài, tránh sau này bọn chúng gây phiền toái cho mình.
Mà lúc này Duẫn Tịch quay lại nơi ở của mình, Lý Phôi và Lưu Hạo vẫn theo sau hắn.
May mà hai người cũng lưu cho Duẫn Tịch một ít mặt mũi, không có têến vào trong nhà của hắn, bọn họ chỉ thủ bên ngoài mà thôi.
Tô Tín đang nói rõ với Duẫn Tịch, ngươi tốt nhất nên trung thực trong Giang Nam đạo một ít, nếu không nói không chừng lúc nào đó có " dư nghiệt Ngô quốc " sẽ xuất hiện làm ra chuyện không tốt gì đó.
Mặc dù như thế nhưng Duẫn Tịch vẫn không buông tha.
Lưu Phượng Vũ thân là một trong tứ đại thần bộ, đệ tử của hắn cũng không chỉ có một mình Duẫn Tịch, thậm chí có mấy người thực lực không kém hơn hắn.
Hắn hao tổn tâm cơ tự đề cử trước mặt Lưu Phượng Vũ, thủ đoạn ra hết mới cướp được vị trí tuần sát sứ, hắn nhất định phải có được thành tích.
Lưu Phượng Vũ đã đồng ý với hắn, sau khi hắn có vị trí tuần sát sứ, hắn có thể đoạt được bao nhiêu quyền lợi trong tay Tô Tín thì đó là quyền lợi của ngươi.
Nếu như ngươi có thể đá Tô Tín xuống đài, vậy ngươi chính là tổng bộ đầu Giang Nam đạo.
Vị trí hắn lúc trước tại Lục Phiến Môn là truy phong tuần bổ, địa vị cũng giống Tô Tín.
Người trong tổng bộ Lục Phiến Môn cũng biết, truy phong tuần bổ địa vị cao nhưng địa vị cao thì thế nào? Đương nhiên không có quyền lợi lớn như làm thổ hoàng đế một phương như tổng bộ đầu.
Tô Tín có thể dùng thực lực Thần Cung Cảnh liền đảm nhiệm tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, đó là trải qua nhiều trùng hợp tạo thành, Duẫn Tịch hắn muốn đi tới nơi khác làm tổng bộ đầu có phần khó khăn, tiếp qua vài năm chờ hắn đột phá Nguyên Thần Cảnh còn không sai biệt lắm.
Cho nên hiện tại có cơ hội tốt như thế, Duẫn Tịch cũng không muốn buông tha.
Hôm nay tổng bộ đầu châu phủ Lục Phiến Môn đều nhìn thấy kết cục của kẻ tỏ thái độ là thế nào, bọn họ cũng bị thủ đoạn của Tô Tín chấn nhiếp, làm cho tổng bộ đầu châu phủ không dám nói một câu oán hận, nội tâm Duẫn Tịch mắng bọn chúng là phế vật.
Cho dù hắn không thể lôi kéo tổng bộ đầu châu phủ đi chăng nữa, việc này không đại biểu Duẫn Tịch sẽ không có biện pháp khác.
Sáng sớm ngày thứ hai, Duẫn Tịch đi ra khỏi trạch viện, nhìn thấy Lý Phôi và Lưu Hạo còn đứng ở cửa ra vào thì hắn bực mình.
Lưu Hạo càng cười tủm tỉm chào hỏi Duẫn Tịch một tiếng:
“Duẫn đại nhân tối hôm qua ngủ ngon hay không?”
Duẫn Tịch cười lạnh và nói:
“Lưu Hạo, ta nghe nói ngươi trước kia là nhân vật số má, có thể đứng top năm trong các tổng bộ đầu châu phủ Giang Nam đạo, ngươi tội gì ở chỗ này làm tay sai cho Tô Tín?”
Lưu Hạo cười tủm tỉm nói:
“Những tông môn võ lâm kia thường xuyên mắng chửi chúng ta là tay sai triều đình, dù sao đều là làm chó, tối thiểu làm chó cho Tô đại nhân ta đạt được không ít thứ mình cần.”
Duẫn Tịch hừ lạnh một tiếng sau đó trực tiếp xoay người rời đi.
Vừa rồi hắn chẳng qua muốn châm ngòi một ít mà thôi, nhưng không nghĩ tới Lưu Hạo là kẻ có thù cũ với Tô Tín lại trung tâm với Tô Tín như vậy.
Duẫn Tịch quay người rời đi, hắn không có đi tổng bộ Lục Phiến Môn, mà là trực tiếp tiến ra bên ngoài Giang Nam phủ, chuẩn bị đi tìm những thế lực võ lâm bản địa ở Giang Nam đạo.
Đêm qua Duẫn Tịch suy nghĩ cả buổi, hắn nghĩ ra chủ ý chính là tìm thế lực khác hỗ trợ.
Hắn không tìm thấy minh hữu trong Lục Phiến Môn Giang Nam đạo nhưng võ lâm Giang Nam đạo lại không giống.
Tô Tín lúc trước huyết tẩy năm tông môn, trong võ lâm Giang Nam đạo có không ít tông môn có thù oán với Tô Tín.
Hợp tác với thế lực võ lâm cũng không làm Duẫn Tịch cảm thấy có áp lực tâm lý.
Đừng nhìn có đôi khi Lục Phiến Môn thủy hỏa bất dung với thế lực võ lâm, kỳ thật song phương hợp tác với nhau không ít.
Trong Lục Phiến Môn một đạo ít khi nhìn thấy, nhưng ở tổng bộ Lục Phiến Môn lại có rất nhiều môn phái giang hồ hợp tác với Lục Phiến Môn.
Về phần Lý Phôi còn có Lưu Hạo đi theo phía sau, Duẫn Tịch cũng không có để ý tới hai người.
Các ngươi muốn giám thị thì cứ giám thị đi, muốn báo cáo với Tô Tín thì cứ tùy ý.
Duẫn Tịch chỉ cần tranh thủ thế lực võ lâm trợ giúp, cho dù Tô Tín biết thì thế nào? Hắn còn có thể diệt tông môn võ lâm giống như giết tổng bộ đầu châu phủ sao?
Cho dù Tô Tín muốn báo cáo tổng bộ Lục Phiến Môn hành vi của hắn cũng không có cớ.
Mục đích của Lục Phiến Môn là giám sát tông môn võ lâm, quy củ Lục Phiến Môn cũng không có lệnh cấm hợp tác với tông môn võ lâm, nếu làm thế kẻ bị nghiêm trị chính là Tô Tín.
Dù sao trong kế hoạch đảo loạn Giang Nam đạo, Tô Tín liên hợp với Ôn gia đầu tiên.
Duẫn Tịch đi tới Minh Nguyệt kiếm phái đầu tiên bên ngoài Giang Nam phủ.
Minh Nguyệt kiếm phái là thế lực nhị lưu không tồi tại Giang Nam phủ, Duẫn Tịch đi tới Minh Nguyệt kiếm phái đầu tiên là vì Minh Nguyệt kiếm phái có giao hảo với Tốn Phong kiếm phái bị Tô Tín tiêu diệt.
Lúc trước Tốn Phong kiếm phái bị diệt, Minh Nguyệt kiếm phái là thế lực đầu tiên kêu oan vì Tốn Phong kiếm phái, lại nhờ Lạc Vũ sơn trang xuất hiện chủ trì công đạo.
Về sau Tô Tín trực tiếp dùng thủ đoạn lôi đình diệt Lãnh Nguyệt đường và ba thế lực khác, từ đó thể hiện ra lực lượng đáng sợ của Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, Minh Nguyệt kiếm phái cũng đã trung thực rất nhiều.