Thái Hành sơn trại làm cự khấu đệ nhất thiên hạ, thực lực của bọn hắn hoàn toàn có thể sánh vai cùng một chút thế lực đỉnh tiêm trên giang hồ. Lỗ vương Cơ Ngôn Xương muốn tìm viện binh ở trên giang hồ, thế lực thứ nhất mà hắn nghĩ tới chính là Thái Hành sơn trại gần Thịnh kinh thành nhất. Chỉ là đối mặt với lời mời chào lấy lòng của Cơ Ngôn Xương, những cự khấu kiệt ngạo của Thái Hành ba mươi sáu đao đường lại có những ý kiến khác biệt với nhau.
Người văn sĩ ăn mặc kiểu chính là “Âm La Đao” Hàn Công Cừu đao đường thứ mười hai. Hắn là người rất tán thành trợ giúp Cơ Ngôn Xương leo lên hoàng vị.
Mà người mở miệng phản bác trước đó chính là đao đường thứ ba “Đái Đao Diêm La” Bộ Thiên Long. Là người kiệt ngạo bất tuân, tính cách táo bạo, nhưng thực lực lại cường đại.
Trong Thái Hành ba mươi sáu đao đường, đường chủ đao đườn trong top 12 đều là võ giả Dung Thần cảnh. Trước mắt, người có tư cách phát biểu cũng chỉ có bọn hắn.
Chỉ là trước mắt, ý kiến của những người này lại hết sức không thống nhất, bên trong toàn bộ đại điện là một mảnh ầm ĩ.
Sắc mặt Kha Yển Nguyệt đang ngồi ở vị trí đầu hơi biến thành màu đen, hắn vỗ mạnh cái bàn một cái rồi quát lên:
- Đủ rồi! Tất cả im miệng cho ta!
Bên trong Thái Hành sơn trại, uy tín của Kha Yển Nguyệt không người nào có thể so sánh, có thể nói có Kha Yển Nguyệt thì Thái Hành sơn trại mới là thiên hạ đệ nhất cự khấu. Không có Kha Yển Nguyệt thì Thái Hành sơn trại chỉ có thể là một đám đạo phỉ mà thôi.
Cho nên mắt thấy Kha Yển Nguyệt nổi giận, tất cả đám người ở đây đều im lặng, không còn dám nói nhảm một câu.
Kha Yển Nguyệt sờ bộ râu quai nón bên trên cằm rồi nói:
- Chuyện này ta cũng đã cẩn thận nghĩ qua, những năm này Thái Hành sơn trại ta cũng làm không ít chuyện khác người, cho nên cũng nên tìm một chỗ dựa. Nói thật, vốn ta cũng không coi đám lừa trọc Thiếu Lâm Tự ra gì. Tất cả mọi người đều ở Hà Nam đạo thời gian dài như vậy, đám lừa trọc kia cũng không thể làm gì được chúng ta. Thế nhưng trận chiến ở Thịnh kinh thành kia ta mới biết được nội tình của Thiếu Lâm Tự. Chậc chậc, lão hòa thượng Huyền Khổ kia thì không cần phải nói. Ngay cả Huyền Chân của Giảng Kinh Đường cũng không phải dễ trêu. Trước mắt bởi vì có Tạo Hóa Đạo Môn cho nên Thiếu Lâm tự không dám vọng động. Thế nhưng vạn nhất có một ngày xảy ra điều gì đó ngoài ý muốn, Thiếu Lâm tự chuẩn bị động thủ với Thái Hành sơn trại ta. Khi đó, dùng lực lượng trước mắt của sơn trại, tuyệt đối sẽ không ngăn cản được nổi!
Bộ Thiên Long hừ lạnh một tiếng nói:
- Nếu đám lừa trọc Thiếu Lâm tự dám đến, như vậy bọn ta chắc chắn sẽ cùng nhau chịu chết với trại chủ. Coi như đánh đến cuối cùng mọi người đều chết sạch thì cũng phải đánh rơi mấy cái răng của Thiếu Lâm tự!
Kha Yển Nguyệt thở dài nói:
- Nam nhi của Thái Hành ta đều không sợ chết, điểm ấy ta biết. Thế nhưng nhiều huynh đệ đến đây tìm nơi nương tựa như vậy. Ta lại không thể không tìm cho các ngươi một con đường lui. Đi trợ giúp Cơ Ngôn Xương đoạt được hoàng vị. Quyết định như vậy đi, Cơ Phóng Ca và Bộ Thiên Long. Hai người các ngươi mang theo tinh anh Thái Hành sơn trại tiến về Thịnh kinh thành!
Vâng, trại chủ.
Một tên nam tử có tướng mạo tuấn mỹ yêu dị, bên hông treo một thanh nhạn linh đao đứng dậy, hắn chính là đường chủ đao đường thứ hai trong Thái Hành sơn trại, “Yêu Đao” Cơ Phóng Ca gần với Kha Yển Nguyệt.
Mặc dù Bộ Thiên Long có chút không tình nguyện, thế nhưng Kha Yển Nguyệt đã mở miệng, vậy hắn cũng chỉ có thể dựa theo mệnh lệnh của Kha Yển Nguyệt để làm việc mà thôi.
Mà lúc này bên trong Thịnh kinh thành, Tô Tín án binh bất động, nhưng hắn cũng sai đám mật thám tập sự lúc nào cũng chú ý đến động tĩnh ở trên giang hồ.
Cùng lúc đó, đám hoàng tử trong Thịnh kinh thành đều đã động thủ. Trước đó Tô Tín đã sai người thông báo cho những bách tính và thương hộ trong nội thành cẩn thận một chút. Trong một tháng trở lại đây hạn chế ra ngoài, tránh khỏi bị ngộ thương.
Mà những hoàng tử kia, mặc dù là tranh đoạt hoàng vị, thế nhưng quả thực lần này cũng không phải bọn hắn sinh tử đấu.
Nếu âm thầm tranh đoạt thì có lẽ bọn hắn sẽ dùng bất cứ thủ đoạn nào khác, các loại thủ đoạn đều được dùng. Dùng một chút thân tình ít ỏi tới đáng thương của bọn hắn, xem như thân huynh đệ thì bọn hắn cũng sẽ giết không tha.
Cho nên lần này lực phá hoại mà những hoàng tử kia tạo thành lại nhỏ đi rất nhiều. Mọi người đều biết giới hạn, cũng không có đuổi tận giết tuyệt. Chỉ cần lấy lệnh bài trong tay đối phương là được rồi. Mếu không thủ đoạn ai cũng quá phận, bọn hắn cũng sợ chọc giận đám người Cơ Huyền Viễn, khiến cho mấy người này trực tiếp tước đoạt tư cách tham dự tranh đoạt hoàng vị của bọn hắn.
Ba ngày trôi qua, Tô Tín gọi Hoàng Bỉnh Thành tới rồi hỏi:
- Át chủ bài của đám hoàng tử kia đều lộ ra hết chưa? Ở trong đó, người mạnh nhất có những ai?
Hoàng Bỉnh Thành gật đầu nói:
- Hẳn là không sai biệt lắm, ở trong những hoàng tử này, người thực lực mạnh nhất có bốn vị. Ngô Vương Cơ Ngôn Đình, Dự vương Cơ Ngôn Thiện, Lỗ vương Cơ Ngôn Xương, Thục vương Cơ Ngôn Tú, Trần vương Cơ Ngôn Đức. Trong mấy người kia có Thục vương Cơ Ngôn Tú và Lỗ vương Cơ Ngôn Xương đều sử dụng thế lực mình bồi dưỡng. Chỉ là thực lực của Lỗ vương Cơ Ngôn Xương có chút không đủ, đang phái người tiếp xúc với Thái Hành sơn trại. Phía sau Ngô Vương Cơ Ngôn Đình là Tẩy Kiếm Các. Lần này Tẩy Kiếm Các phái ra năm tên tinh anh Dung Thần cảnh đến giúp Ngô Vương. Chính là vì muốn nhờ lực lượng của Đại Chu giúp Tẩy Kiếm Các bọn hắn đăng lâm một trong các vị trí của ngũ kiếm phái.
Tô Tín hiểu rõ khẽ gật đầu, Tẩy Kiếm Các này hắn biết, cũng là một thế lực có một vị cường giả Dương thần cảnh trấn giữ ở trên giang hồ.
Trước mắt, từ lúc Thanh Thành kiếm phái bị diệt đã lâu như vậy rồi, đương nhiên sẽ có không ít tông môn kiếm phái muốn ngồi lên vị trí ngũ kiếm phái này.
Thế lực của Tẩy Kiếm Các này trước đó kỳ thật cũng không yếu, xem như thế lực đỉnh tiêm ở trên giang hồ. Chỉ là nếu như muốn đăng lâm vị trí đứng đầu ngũ kiếm phái thì bọn hắn lại kém rất nhiều.
Ba Thục Kiếm Các thì không cần nói, địa vị đặc thù, dù là võ giả Dương thần cảnh của Ba Thục Kiếm Các không có thì nó cũng sẽ đứng trong vị trí ngũ kiếm phái.
Mà Danh Kiếm Sơn Trang đứng đầu ngũ kiếm phái, mặc dù Thanh Thành kiếm phái bình thường, thế nhưng trong tông môn cũng có mấy tên võ giả Dương thần cảnh. Người của Kiếm Thần Sơn mặc dù rất ít, thế nhưng chiến lực lại kinh người, bọn hắn cũng không dám đi khiêu chiến.
Môn phái duy nhất ở trong ngũ kiếm phái xuống dốc chính là Dịch Kiếm Môn.
Lúc trước Dịch Kiếm Môn bị tổn thương nặng, cho nên Tẩy Kiếm Các cũng từng động tâm qua, muốn thừa cơ thượng vị trở thành một trong ngũ kiếm phái.
Chỉ là Tẩy Kiếm Các vừa định có động tác thì Mạnh Kinh Tiên đã xuất thế. Một người một kiếm chống đỡ Dịch Kiếm Môn, uy thế vô song, khiến cho vô số hạng người giá áo túi cơm sợ hãi. Đương nhiên trong đó cũng bao gồm Tẩy Kiếm Các của bọn hắn.
Bây giờ thời gian chờ dài như vậy rồi, rốt cục Tẩy Kiếm Các đã chờ đến lúc Thanh Thành kiếm phái bị diệt. Cho nên lần này Tẩy Kiếm Các đã chuẩn bị toàn lực xuất động, mượn uy thế của Đại Chu một bước vào vị trí một trong ngũ kiếm phái.
Hoàng Bỉnh Thành tiếp tục nói:
- Phía sau Dự vương cơ Cơ Ngôn Thiện là Nhữ Nam Thượng Quan thị. Lần này Thượng Quan thị cũng không muốn chen chân vào nội đấu của Đại Chu. Chỉ là muốn giải trừ oán hận của triều đình đối với bọn hắn mà thôi.
Tình cảnh của Nhữ Nam Thượng Quan thị Tô Tín cũng biết, ngoại trừ không may ra thì Tô Tín cũng không biết nên nói như thế nào.
Lúc trước Thượng Quan Phi Vân của Thượng Quan thị chỉ muốn dùng âm mưu để lừa gạt người của Dược Vương Cốc. Từ đó làm tăng cường thế lực cho Thượng Quan thị bọn họ. Thế nhưng hắn ta tuyệt đối không nên ngăn cản Tô Tín để lấy cớ đi hoàn thành kế hoạch của hắn.
Tô Tín cũng không cảm thấy sao cả, Thượng Quan Phi Vân kia cũng coi như biết tiến thối. Sau khi thua tự mình rút lui, nhưng hắn làm ảnh hưởng tới đại kế trường sinh của Cơ Hạo Điển, cho nên khiến cho Cơ Hạo Điển phẫn nộ vô cùng. Trực tiếp sai người tới Nhữ Nam đạo nhằm vào Thượng Quan thị. Trong khoảng thời gian này đã tạo ra phiền toái không nhỏ cho bọn hắn.
Vấn đề nghiêm trọng nhất là hiện tại Cơ Hạo Điển đã chết, cho nên tổng bộ đầu và hành quân Đại tổng quản Nhữ Nam đạo không có nhận được mệnh lệnh dừng lại ở phía trên, cho nên vẫn nhằm vào Thượng Quan thị ở các mặt. Chuyện này cũng làm cho người Thượng Quan thị buồn bực không thôi.
Mà Thượng Quan thị lại không thể phản kích, một khi bọn hắn phản kích vào thời khắc triều đình mẫn cảm như vậy thì triều đình không thể đi trả thù Tạo Hóa Đạo Môn và Tiêu gia, thế nhưng chẳng lẽ còn không dám đi trả thù Thượng Quan thị nhà các ngươi hay sao?
Cho nên lần này Thượng Quan thị cũng đành phải lựa chọn đến tham gia tranh đoạt hoàng vị Đại Chu, tranh thủ đến đỡ một người leo lên hoàng vị. Giải trừ phong tỏa xung quanh Thượng Quan thị bọn hắn, thuận tiện còn có thể lấy được lợi ích lớn hơn nữa từ chỗ Thượng Quan thị liên thủ với Đại Chu.
Sắc mặt Hoàng Bỉnh Thành do dự một chút rồi mới nói:
- Về phần Trần vương Cơ Ngôn Đức cuối cùng này, thực lực của bản thân hắn đã rất yếu, năng lực càng yếu đến mức đáng thương. Thế nhưng không biết Đường Hiển đứng ở bên hắn từ lúc nào, chuẩn bị đỡ Cơ Ngôn Đức leo lên hoàng vị. Lão thái giám kia hiện tại đang nắm giữ một nhóm cao thủ đại nội, thực lực cũng không yếu. Hơn nữa còn chiếm cứ lợi thế sân nhà, cho nên thế lực của Cơ Ngôn Đức này cũng không yếu.
Tô Tín nhíu mày, quả nhiên lão thái giám này cũng đã xuất thủ.
Trước kia có Cơ Hạo Điển, hắn không có tư cách cũng không dám đi tham dự đấu tranh giữa các vị hoàng tử.
Nhưng bây giờ Cơ Hạo Điển đã chết, hắn cũng phải một lần nữa đi tìm chỗ dựa.
Lão đại, bây giờ chúng ta xuất thủ thế nào đây?
Hoàng Bỉnh Thành hỏi.
Tô Tín dựa vào ghế, thản nhiên nói:
- Đừng có gấp, chờ có người bị bức ép đến mức nóng nảy thì chúng ta lại ra tay, nếu không chúng ta chạy tới hỗ trợ thì sẽ có một ít người sẽ không thèm để ý.
Hoàng Bỉnh Thành hiểu rõ cho nên khẽ gật đầu, trong lòng đại ca đã có dự định vậy thì không thành vấn đề.
Lúc này trong trạch viện của Thục vương Cơ Ngôn Tú ở Thịnh kinh thành. Cường giả của Thục vương phủ đều đã hội tụ lại, tính cả Ôn Dục, toàn bộ võ giả Dung Thần cảnh trong Thục vương phủ cũng có hơn năm người, tồn tại Hóa Thần cảnh cũng có hơn ba mươi người.
Trong mấy ngày này Thục vương phủ bọn hắn đã thử thăm dò động thủ với các hoàng tử khác. Mà bọn hắn cũng không nghĩ tới thực lực những hoàng tử kia yếu như thế, tuỳ tiện để cho bọn hắn đoạt được hai tấm lệnh bài.
Thủ hạ của hai tên hoàng tử kia căn bản không chịu nổi một kích, cuối cùng bọn hắn cũng đành phải chủ động dâng lệnh bài lên, đồng thời còn hi vọng Cơ Ngôn Tú nể mặt bọn hắn là huynh đệ, sau khi lên ngôi cho bọn hắn một đời phú quý, để bọn hắn làm một vương gia nhàn tản là được rồi.
Hai trận chiến này cũng làm cho thủ hạ của Cơ Ngôn Tú hưng phấn không thôi, sĩ khí đại chấn. Giống như bọn hắn đã nhìn thấy mình đi theo Cơ Ngôn Tú đăng cơ, sau này mỗi người đều có địa vị cao vậy.
Thế nhưng, lúc này Ôn Dục lại cau mày nói:
- Điện hạ, chúng ta cũng đừng quá đắc ý quên mình, phải biết rằng mấy vị hoàng tử khác cũng không yếu. Phía sau Ngô Vương Cơ Ngôn Đình có người Tẩy Kiếm Các. Phía sau Dự vương Cơ Ngôn Thiện cũng có người Thượng Quan thị. Ngay cả Trần vương Cơ Ngôn Đức kia gần đây cũng được đại nội tổng quản Đường Hiển ủng hộ. Trước mắt, so với những người này thì thực lực chúng ta vẫn còn quá yếu. Trước mắt bọn hắn đều giống như chúng ta, chọn quả hồng mềm để bóp. Qua mấy ngày này, những quả hồng mềm kia cũng đã bóp xong, kế tiếp sẽ tới phiên thế lực yếu nhất như chúng ta.
Cho nên điện hạ vẫn nên sớm chuẩn bị thì hơn, tốt nhất là mời Tô Tín Tô đại nhân đến. Như vậy chúng ta mới có nắm chắc có thể ngăn cản, đồng thời đánh bại mấy vị hoàng tử kia.