Tôi Coi Các Người Như Anh Em

Chương 50




Không biết là do một khiếu bị thiếu dần dần được lấy về hay là do trước giờ vốn hiểu biết của mình hạn hẹp, từ khi Đỗ Cửu có ký ức tới giờ đây là lần đầu tiên y nếm được loại cảm xúc chán ghét như thế này.

Đi qua không biết bao nhiêu thế giới lần đầu y có xúc động muốn lật đổ vai chính, cuối cùng y cũng hiểu được tại sao mấy đồng nghiệp ở tổ phản kích lại nhiệt tình tới vậy, thành tích tại sao lại tốt tới cậy, đối với loại nhân vật chính thế này thì y cũng muốn phản kích đấy!

Y bắt đầu nghi ngờ lúc trước mình từ chối lời mời của tổ trưởng tổ 3 mà ở lại tổ bảo vệ này có phải là sai lầm không?

Hệ thống chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh: "Không không không, xin hãy kiên trì với lựa chọn của mình, tin vào lý tưởng của bản thân, không nên dễ dàng bị tác động từ bên ngoài như vậy!"

Đỗ Cửu: "Ta chỉ trách móc một chút thôi mà, thật muốn ngó thử người sáng tạo thế giới này, vị thần nào lại rảnh rỗi tới nỗi có thể lấy cái loại kịch bản này biến thành thế giới thật cho được."

Hiện giờ y còn cảm thấy may mắn vì bản thân là cậu hai Kiều mà không phải Diệp Ca hay mấy nhân vật phụ địa vị thấp hơn khác, càng thấy may vì cái kiểu tính tình ăn chơi phá của không sợ trời không sợ đất này của mình, hoàn toàn có thể không cần để ý mắng lại thẳng mặt.

Y cười khẩy một cái: "Thoạt nhìn thì không biết da mặt cậu lại dày tới vậy đó, vì cậu gì chứ, cậu là cái thá gì?! Tôi nói lại cho cậu rõ, hôm nay cậu đừng hòng lấy được nhân vật này, khỏi cần nghĩ nữa!"

"Cậu..." Bạch Nhất Thanh giận tới nói không ra tiếng, tràn ngập bất lực nhìn chủ tịch Kiều.

"Ù ôi." Đỗ Cửu đảo mắt qua lại giữa hai người một vòng, vẻ khinh thường lồ lộ không thèm che giấu, "Nếu đã luôn miệng nói chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới thì đừng hở một tí là làm ra vẻ vô cùng tội nghiệp xin hãy che chở em như vậy nữa, tưởng mình đang đóng teenfic à, giả vờ đáng thương thì sẽ có người tới giúp cậu? Hay là cậu biết rõ anh trai tôi có ý với cậu nên cố ý coi anh ấy thành lốp xe dự phòng? Được ghê, được quá luôn, cao tay lắm đấy."

Nói rồi lại quay sang Kiều Hòa: "Đừng bảo em không nói trước với anh, nể tình anh em em thành thật khuyên anh nên về nghĩ cho kỹ rồi chọn người khác đi, em nhớ trợ lý kia của anh cũng được đó, cần cù chăm chỉ săn sóc anh nhiều năm như vậy, anh cho rằng vì ham mấy đồng lương anh trả sao? Trông anh khôn khéo trong công việc lắm mà, sao tới chuyện tình cảm thì mắt mũi lại kém thế! Đến 1% của em còn không bằng."

Trợ lý y nhắc tới họ Chương, là nam phụ của Kiều Hòa, tốt nghiệp cùng trường đại học với anh, lúc đi học vì được Kiều Hòa giúp đỡ mà phải lòng anh, sau khi tốt nghiệp đại học lập tức xin vào Kiều thị, từng chút một bò lên được vị trí trợ lý riêng cho Kiều Hòa như hôm nay, không những cẩn thận hoàn thành tốt công việc mà ngay cả sinh hoạt cá nhân của Kiều Hòa đều giúp anh xử lý đâu ra đấy, nhưng vì một chút tự ti mà mãi không dám thổ lộ lòng mình.

Lúc trước Đỗ Cửu xem cốt truyện cảm thấy nếu không có Bạch Nhất Thanh xuất hiện thì nói không chừng Kiều Hòa sẽ thật sự thành đôi với trợ lý Chương.

Đáng tiếc Bạch Nhất Thanh mới là vai chính của thế giới này, cậu ta vừa xuất hiện thì trợ lý Chương bèn lặng lẽ lựa chọn rời đi, chỉ để lại tin từ chức về quê, cũng coi như vai phụ có được kết cục tốt nhất.

Kiều Hoa quen được trợ lý Chương săn sóc nên thật lâu sau khi anh ta rời đi vẫn không thể quen được, bởi vì chuyện này còn cãi nhau một trận với Bạch Nhất Thanh, cuối cùng không thể không chịu thua, xóa đi hết thảy dấu vết của trợ lý Chương mới dỗ được cậu ta.

Đỗ Cửu nhớ lại cốt truyện cảm thấy không thể nào hiểu nổi tuyến tình cảm của thế giới này, mấy thế giới trước dù sao cũng hợp lý, cho dù là Hoắc Triều Hoa, Kiều Niên Niên hay Cố Bạch Thu thì đều có sức hút riêng, còn y nhìn Bạch Nhất Thanh thế nào cũng không hiểu nổi tại sao ba người đàn ông cực kỳ ưu tú lại đi yêu cậu ta.

Trước khi Bạch Nhất Thanh sống lại thì Bạch Nhất Thanh hàng thật đã ở sẵn trong Kiều thị nhưng không thấy chủ tịch Kiều động lòng, kết quả vừa mới đổi linh hồn lập tức lại không rời nổi mắt.

Ảnh đế Đàm còn kiên trì qua được 10 tập, tới tập 11 mới chịu đổ, lý do là bàn tay vàng cho cậu ta kỹ thuật diễn xuất hơn người.

Tình yêu của đạo diễn Bùi càng hoang đường hơn, bởi vì một cái ngoéo tay hứa hẹn lúc nhỏ lập tức một lòng không đổi với Bạch Nhất Thanh, nhưng trên thực tế người hứa hẹn cùng gã là Bạch Nhất Thanh hàng thật mà, cơ bản không phải người sống lại hiện giờ, cho nên thứ gã yêu chỉ là lời hứa kia à?

Hoặc là do Bạch Nhất Thanh lớn lên xinh đẹp? Nếu gã phát hiện bạn thời thơ ấu lớn lên thành một ông chú mét chín cao to đen hôi thì sao? Sẽ còn giữ lời hứa à?

Tóm lại là cạn mẹ nó lời.

Hệ thống thò ra giải thích: "Quên ta nói gì rồi à? Tất cả logic của thế giới nhỏ đều vì phục vụ cốt truyện, cốt truyện bảo bọn họ yêu Bạch Nhất Thanh thì sẽ phải yêu Bạch Nhất Thanh, cốt truyện bảo mấy vai phụ kia xui xẻo thì sẽ xui xẻo, trừ khi có ý thức tự chủ muốn thay đổi cốt truyện như ảnh đế Đàm, chỉ có nhân vật chính chủ động muốn thay đổi cốt truyện thì cốt truyện mới có thể chấp nhận bị thay đổi."

Đỗ Cửu không nói tiếp nữa, chuyện này thì y cũng hiểu chỉ là trên mặt tình cảm y không thể chấp nhận mà thôi.

Nghĩ vậy y mới chợt nhận ra mình đúng là thiếu một khiếu thật, nếu đổi thành trước đây thì y cơ bản lười quan tâm tới những chuyện này, ngay cả cảm xúc chán ghét đều sẽ không có, mà hiện giờ lại không giống vậy.

Kiều Hòa sửng sốt trước câu nói của Đỗ Cửu, trợ lý Chương thích anh? Nhớ lại đủ chuyện trong quá khứ vậy mà bỗng dưng có chút hoảng hốt.

Anh hoảng hốt mà Bạch Nhất Thanh lại bắt đầu luống cuống.

Trước khi sống lại cậu ta chỉ là một trạch nam bình thường tới không thể bình thường hơn, đâu ngờ sẽ gặp được chuyện như sống lại này, còn có một gương mặt xinh đẹp tới nỗi chính bản thân còn không nhịn nổi muốn yêu.

Bạch Nhất Thanh hàng thật chỉ là một cái bình hoa uổng phí gương mặt kia, đẹp thì đẹp nhưng không hề có linh hồn, chính cậu ta khiến gương mặt này trở nên sống động, chẳng những nhanh chóng giúp cậu ta có tiếng tăm mà còn hấp dẫn sự chú ý của chủ tịch Kiều Hòa.

Tình cảm của cậu ta với Kiều Hòa tương đối phức tạp, cậu ta không thích mẫu người mạnh bạo bá đạo như vậy, huống chi cho dù là cậu ta hay Bạch Nhất Thanh trước đây thì đều thích ảnh đế Đàm, lúc biết Bạch Nhất Thanh ở trong giới giải trí cậu ta còn cực kỳ kích động, cậu ta có thể tiếp xúc gần hơn với nam thần rồi! Hơn nữa lấy dáng vẻ hiện giờ của mình thì chưa chắc không có cơ hội theo đuổi được nam thần.

Mà muốn được chạm tới nam thần thì trước hết phải cố gắng bò lên trên, bò tới độ cao có thể nhìn thấy nam thần, nên lúc biết tin nam thần tự mình tới chọn vai cho phim mới cậu ta không từ chối sự giúp đỡ của Kiều Hòa.

Cậu ta vì có thể gặp được nam thần mà hồi hộp hưng phấn, nhưng lại không nghĩ tới sẽ phải chịu đựng đả kích như vậy.

Cậu ta không thể hiểu nổi loại người thô lỗ bất lịch sự như Kiều Cửu vì sao lại được nam thần ưu ái chứ? Còn chưa nói tới tình sử phong lưu trước đó nữa, người như vậy đúng thật là – nếu ngay cả Kiều Cửu cũng có thể thì vì sao cậu ta lại không thể được! Ít nhất cậu ta là người sạch sẽ.

Cậu ta cắn môi, ấm ức cùng với không cam lòng sôi trào như nước, có cậu hai Kiều ở đây thì làm sao nam thần còn chịu nhìn tới cậu ta, hơn nữa y đã giành lấy nam thần rồi vẫn còn muốn chia rẽ cậu ta và Kiều Hòa.

Cậu ta cắn mạnh môi dưới, nhanh chóng quyết định ngước mắt lên bày ra dáng vẻ mà Kiều Hòa thích nhất, cắt ngang suy nghĩ của anh: "Thôi bỏ đi, chủ tịch, nếu cậu hai đã nói vậy thì em đành từ bỏ nhân vậy này, không cần vì chuyện nhỏ này mà phá hỏng tình cảm của anh cùng cậu hai."

Kiều Hòa giờ này mới từ trong hoang mang hoàn hồn lại, nhìn thấy Bạch Nhất Thanh lại tiếp tục rơi vào hoang mang, an ủi cậu ta: "Em không cần lo lắng, chuyện này cứ để anh."

Đỗ Cửu đang kề tai thì thầm với ảnh đế Đàm, nói tới chuyện đống bình luận trên mạng xã hội, đọc được bình luận chúc phúc hai người sẽ ấn like, hơn nữa còn là cùng nhau like một lượt, khiến quần chúng vây xem bị nhét cho một họng cơm chó, nhao nhao bảo không chịu nổi nữa muốn unfollow.

Kiều Hòa trấn an Bạch Nhất Thanh xong cắt ngang hai người: "Ảnh đế Đàm, có thể nói chuyện một chút không."

"Không được!" Đỗ Cửu thẳng thừng dứt khoát mở miệng từ chối, cậu hai Kiều cái khác không nói nhưng rất thù dai, người y nhìn không vừa mắt thì đừng mong có thể sống tốt!

"Nhân vật này em quyết định rồi, bên em đã có 8 người chờ thử vai." Y đưa điện thoại ra cho Kiều Hòa xem, y vừa đăng tin lên vòng bạn bè đã lập tức có mấy tên nhảy ra giành vé cho tình nhân nhà mình, "Cậu ta muốn diễn thì cũng được thôi, xếp hàng đi!"

Kiều Hòa hơi khó chịu: "Anh không nói với em, không cần em xen mồm vào, chuyện này không liên quan gì tới em cũng không phải chuyện em có thể quản."

"Sao em không thể quản chứ? Làm sao không liên quan gì tới em? Anh không cần hỏi anh Đàm đâu, chuyện này anh ấy đã trao cho em toàn quyền quyết định rồi, không tin anh hỏi anh ấy xem!" Đỗ Cửu quát lại, trong lòng có hơi phấn khích, đây là lần đầu tiên y chủ động thay đổi cốt truyện, hơn nữa còn hoàn toàn phù hợp với thiết lập nhân vật, y rất tò mò nếu thành công ngăn cản Bạch Nhất Thanh thì sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhân vật này thật sự rất quan trọng với Bạch Nhất Thanh, bởi vì vai diễn này mà cậu ta mới có thể hot lên trong một đêm, từ minh tinh nhỏ hạng 3 trở thành thịt tươi mới nổi.

Nếu không có nhân vật này cậu ta sẽ ra sao? Cốt truyện có thể bù lại cho cậu ta cái khác không?

Kiều Hòa nhíu mày nhìn ảnh đế Đàm: "Thật sự không thể nể mặt tôi sao?"

Ảnh đế Đàm mỉm cười: "Ngại quá, anh cũng thấy rồi đó, hiện giờ tôi là người đã có gia đình, cho nên đều phải nghe lời... nói, tôi không giống anh, khó khăn lắm mới yêu đương được một lần, nhìn vào tình nghĩa mấy năm nay của chúng ta thì anh cũng muốn tôi sống tốt mà đúng không, huống hồ gì Tiểu Cửu còn là em trai anh."

Hắn đã nói tới vậy thì Kiều Hòa cũng không biết phải nói tiếp kiểu gì.

Đỗ Cửu: Cái "..." kia là cái quỷ gì thế?

"Anh Đàm." Trợ lý gõ cửa bước vào, "Bên đạo diễn Uông đang chờ."

Ảnh đế Đàm nhanh chóng kéo Đỗ Cửu đứng dậy: "Xin lỗi, tôi còn có việc, hai người cứ tiếp tục." Khi đi ngang Kiều Hòa chợt dừng lại, vỗ vai anh một cái, "Tuy rằng vừa rồi thái độ của Tiểu Cửu hơi quá nhưng tôi thấy lời em ấy nói không hẳn là không có lý, tự anh nghĩ lại đi, còn chuyện đi cửa sau tôi không thể giúp được, nhưng cũng không ngăn cậu ấy cạnh tranh công bằng."

Ra cửa, Đỗ Cửu mới bất mãn nói: "Dựa vào cái gì cho cậu ta cơ hội chứ, cho dù là cạnh tranh công bằng cũng không được chọn cậu ta! Gì thì gì em cũng nhìn không lọt mắt nổi!"

Chưa nói tới cái dáng vẻ ẻo lả yếu đuối kia, dám mơ tưởng tới người của y đã không được rồi!

Ảnh đế Đàm thấy y ghen tuông trong lòng lại phơi phới, đáp: "Kiều Hòa dù sao cũng là anh trai anh, dù không nể mặt anh ta là chủ tịch Kiều thị thì cũng nên nể mặt em, em thấy đúng không?"

Hình như là vậy, Đỗ Cửu ngẩn người.

"Hơn nữa suy cho cùng thì em cũng là người của Kiều thị, nếu không có gì ngoài ý muốn thì Kiều Hòa hẳn sẽ tiếp tục quản lý Kiều thị, dù em và anh ta không gần gũi thì cũng không nên gây thù với nhau, anh biết em có lòng tốt muốn nhắc nhở anh ta nhưng tính tình Kiều Hòa anh còn hiểu rõ hơn cả em, anh ta sẽ không nghe lời khuyên kiểu này của em đâu, con đường này anh ta đi quá thuận lợi nên chỉ có tự mình vấp ngã một chút mới có thể tỉnh táo lại, em thấy anh nói đúng không?"

Đúng là vậy, Đỗ Cửu gật đầu, từ nhỏ tới lớn thật sự Kiều Hòa sống quá suôn sẻ, tuy rằng mẹ đẻ mất sớm như chủ tịch Kiều vì nghĩ cho anh mà đợi mãi tới khi anh hiểu chuyện mới tìm tới mẹ Kiều Cửu, trong học tập thì nhảy thẳng lớp, 14 tuổi đã vào cấp 3 sau đó trực tiếp ra nước ngoài, sau khi tốt nghiệp trở về thuận lợi tiếp quản Kiều thị, gần như không chịu một chút tổn thương nào, rõ ràng lớn hơn ảnh đế Đàm mấy tuổi nhưng EQ lại thấp tới đáng thương, bằng không sao có thể bị Bạch Nhất Thanh bắt lấy được.

"Anh nói đúng!" Vẻ mặt y sung sướng khi thấy người khác gặp họa, Kiều Hòa xúi quẩy sao y lại thấy vui trong lòng thế kia, hóa ra đứa con trai tốt mà cha coi trọng nhất cũng chỉ có vậy, y đợi xem anh ta ăn hành!

Trong lòng lại càng vui vẻ hơn, lần này không có ảnh đế Đàm ở giữa điều hòa thì với tính cách của Kiều Hòa và Bùi Tùng Minh không biết sẽ quậy tới mức nào nữa.

Y đã chuẩn bị ghế cùng hạt dưa ngồi xem kịch vui rồi.