Đỗ Cửu ở lại thế giới này thêm 30 năm, so với thế giới trước thì cực kỳ ngắn ngủi thậm chí còn không tới một nửa, chỉ sống tới hơn 50 tuổi.
Không thể trách y được, trong lúc rong ruổi giữa vũ trụ tìm kiếm tinh cầu mới gặp phải phóng xạ, không chỉ là y mà hơn một nửa số người trên phi thuyền đều như vậy, tuổi càng cao thì bị ảnh hưởng càng nặng, như thế hệ của cha Phong mẹ Tần vừa mới ổn thỏa ở tinh cầu mới không bao lâu đã lần lượt qua đời.
Vì vậy tất cả trách nhiệm xây dựng lại quê hương đều rơi xuống đầu thế hệ của Đỗ Cửu vào đại thần, lúc tìm được tinh cầu mới họ cũng đã rong ruổi trong vũ trụ 15 năm, 15 năm kế tiếp hai người dường như dốc hết sức lực vì sự sống còn của nhân loại.
Ý thức trách nhiệm của đại thần rất lớn, cho dù bệnh nặng cũng không quên công việc trên người, nhưng người ra đi trước lại là Đỗ Cửu. Vì ban đầu trong giai đoạn dàn xếp y giúp hắn chặn bắn lén khiến cơ thể bị thương nặng, có thể gắng gượng 15 năm đã là hết sức rồi, để hắn không lo lắng y vẫn luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, cuối cùng sau khi đại thần ngã bệnh y cũng nằm liệt giường mà đi trước hắn một bước.
Hơn nữa bởi vì phóng xạ nên cho dù khoa học kỹ thuật đã tiến bộ hai người cũng không có con nối dõi, bèn nhận vài cô nhi cố gắng dạy dỗ, chuyện có thể làm họ đều đã làm cả, còn lại cứ giao cho mấy đứa nhỏ này vậy, y tin rằng bọn nó sẽ không khiến họ thất vọng.
Nhưng mà giờ đây Đỗ Cửu cũng không đau buồn, nhìn tình hình sức khỏe của đại thần e rằng hắn chằng đau lòng được bao lâu thì đã bước lên vết xe đổ của mình, cùng lắm thì gặp lại ở thế giới kế tiếp thôi.
Đỗ Cửu bừng tỉnh trên giường, lúc mở mắt đầu đau muốn nứt ra vì cảm giác choáng váng bởi say rượu thức đêm, đập vào mắt rõ ràng là lối bày trí của hiện đại, hai màu trắng đen đơn giản lại không mất đi vẻ kiểu cách, phong cảnh bên ngoài cửa sổ sát đất chứng tỏ đây là một căn biệt thự.
Đm!
Khó lắm mới thấy bớt đau đầu, còn chưa kịp nhận lấy cốt truyện đã bị tình hình trên sàn nhà hù sợ-
Cái đống chai rượu và tàn thuốc này thiệt sự quá đáng sợ!
Mùi trong phòng còn khiến y cảm thấy buồn nôn.
Tình hình này là như nào vậy?
Y xốc chăn lên chạy vào nhà vệ sinh, không phải cảm thấy mà là buồn nôn thật.
Đi tới trước cánh cửa y đoán là phòng tắm kia, còn chưa kịp đưa tay thì cửa đã tự động mở ra, đèn cũng theo đó mà bật lên.
Ồ? Dường như không quá giống với thế giới hiện đại mà y nghĩ mà càng tiên tiến hơn một chút.
Chuyện xảy ra kế tiếp xác nhận suy đoán của y, trong phòng tắm cho dù là bồn cầu hay bồn tắm, tuy rằng bề ngoài giống với hiện đại nhưng chức năng rõ ràng càng cao cấp hơn, y vừa nôn vào bồn cầu thì lập tức có nước tự xả trôi, thậm chí ngay cả mùi hôi cũng được khử sạch mà còn tỏa ra mùi tinh dầu thoang thoảng.
Bụng dạ Đỗ Cửu cuồn cuộn nôn tới không thấy trời đất, xém chút nữa trượt chân té xuống.
"Gửi cốt truyện cho ta..." Y thều thào gọi hệ thống, đây là lần đầu tiên y vừa tỉnh dậy gặp trúng tình hình như vậy.
"Ọe..." Nói xong lại quay đầu nôn tiếp vào bồn cầu.
Vì vậy Đỗ Cửu vừa nôn vừa nhận lấy cốt truyện.
Thế giới này tên <Thâm tàng bất lộ>.
Vẫn là một thế giới BL.
Nam chính thụ là Lục Tiểu Chu, em họ xa kiêm trợ lý sinh hoạt của ảnh đế Lục Hướng Cửu, đơn thuần thiện lương ngốc bạch ngọt.
Nam chính công là tên ngốc to con được Lục Hướng Cửu nhặt về, thực tế là thủ lĩnh quân đoàn thâm tàng bất lộ, cuối cùng trở thành đại nguyên soái một vùng.
Nam phụ quan trọng nhất dĩ nhiên là Lục Hướng Cửu, bên ngoài là ảnh đế dịu dàng nho nhã nhưng bên trong lại là kẻ tàn nhẫn độc ác không từ thủ đoạn.
Còn có rất nhiều đất diễn ở phần đầu cốt truyện.
Đầu tiên nhờ y mà nam chính công và nam chính thụ mới quen biết được nhau, y say rượu lái xe về nhà đụng trúng nam chính công đang bị thương đột nhiên lao ra đường, lo lắng chuyện mình say rượu lái xe bại lộ ảnh hưởng tới danh tiếng của bản thân nên bèn mang nam chính công về nhà, ai ngờ nam chính công hôm sau tỉnh lại lại mất trí nhớ, trừ thường thức cơ bản ra thì không nhớ được gì cả.
Lục Hướng Cửu vốn định bỏ mặc nam chính công lại bị Lục Tiểu Chu xin cho, mong y có thể chờ vết thương của hắn khỏi rồi mới đuổi đi, y vốn định từ chối nhưng sau khi nhìn thấy dáng người nam chính công mới ôm suy nghĩ khác mà giữ hắn lại, cho hắn làm trợ lý của mình.
Lục Hướng Cửu là gay từ trong bụng mẹ, hơn nữa còn là thụ 100%.
Trong giả thiết của thế giới này xu hướng tính dục đã không còn là vấn đề gì to tát, nhưng chuyện yêu đương với một ảnh đế có hình tượng giữ mình trong sạch như y cũng không dễ dàng gì.
Huống hồ gì Lục Hướng Cửu còn là bot răm đói khát, trong ngăn tủ được khóa bằng vân tay trên đầu giường nhà y có đủ loại đồ chơi rực rỡ muôn màu, Đỗ Cửu nhìn tới đoạn ký ức này cũng thấy quá đủ rồi.
Nếu tin nóng này lọt ra ngoài thì hình tượng chắc chắn sụp đổ không thể cứu nổi. truyện kiếm hiệp hay
Sự thật chứng minh đúng là như vậy.
Sở dĩ Lục Hướng Cửu giữ nam chính công lại là vì trong lòng muốn biến hắn trở thành công cụ tình dục, bản thân đã tốt bụng mang hắn về nhà, cho ăn cho ở thì chuyện lấy thân đền đáp, làm gậy mát xa thịt miễn phí cho y cũng hợp lý mà.
Vì vậy thời gian tiếp đó y luôn vô tình cố ý rù quến nam chính công, dạy cho hắn tam quan sai lệch nhằm thao túng hắn.
Nhưng mà điều này lại đụng trúng ranh giới đạo đức của nam chính thụ, với cậu mà nói thì nam chính công chỉ là một đứa trẻ ngây thơ trong sáng, anh họ làm ra chuyện như vậy với một đứa trẻ dưới cái nhìn của cậu thật sự quá điên rồ.
Nhưng mà Lục Hướng Cửu lại là ông chủ của cậu, cậu không dám phản đối công khai nên chỉ đành lén lút dạy bảo lại nam chính công nhằm để hắn cẩn thận.
Cứ vậy qua một tháng, ngay lúc Lục Hướng Cửu sắp thành công thì cuối cùng nam chính công bỗng khôi phục lại ký ức!
Đương nhiên bởi vì góc nhìn từ nam chính thụ nên cũng không kể rõ ràng, chỉ ám chỉ nam chính công nhớ lại được một chút, hơn nữa thân phận dường như không đơn giản.
Nam chính công cũng không nóng lòng trở về ngay, một mặt vì để che giấu tai mắt của kẻ thù, mặt khác là vì nam chính thụ, hắn vẫn còn giữ được ký ức trong một tháng này, cũng cảm nhận được sự dịu dàng chưa từng thấy từ nam chính thụ, vì vậy mới có cảm tình với cậu mà không muốn vội rời đi.
Nam chính công có lại được trí nhớ đương nhiên suy tính của Lục Hướng Cửu thất bại, bị nam chính công dạy cho một bài học nhớ đời, thẹn quá hóa giận quyết định đuổi hắn đi nhưng dĩ nhiên bị nam chính thụ cản lại, sau đó y bèn trách mắng nam chính thụ một trận. Mấy ngày kế tiếp càng dùng nhiều cách khác nhau bắt nạt cậu ta cuối cùng chọc giận nam chính công, hắn làm chỗ dựa cho nam chính thụ mà phơi bày gương mặt thật của y ra ngoài khiến y nhanh chóng thân bại danh liệt, kết quả không thể không rời khỏi giới giải trí mai danh ẩn tích.
Tóm lại đây nam phụ độc ác điển hình.
Sau này còn có nữ phụ độc ác điển hình, sau khi nam chính công mang nam chính thụ về ỷ vào sự ủng hộ của mẹ nam chính công mà gây không ít phiền toái cho bọn họ.
Đương nhiên đoạn này đã không còn liên quan tới Lục Hướng Cửu nữa, y đã hoàn thành xong nhiệm vụ của mình mà lui thân.
Khỏi phải đoán, Đỗ Cửu đóng vai tên Lục Hướng Cửu này.
Đợi y nhận xong ký ức cốt truyện cũng đã nôn gần xong, lê hai chân hơi rã rời vào bồn tắm, cả người chìm trong nước ấm được dịu dàng mát xa, cuối cùng mới sống lại được một tí.
Hiện giờ đúng là lúc cốt truyện vừa mở ra không bao lâu, Lục Hướng Cửu nhặt được nam chính công còn chưa đến một tuần, hôm qua y đi xã giao, kết quả nhân vật đã bàn xong lại bị trai trẻ mới nổi giành mất, dưới sự phẫn nộ uất hận trở về nhà uống say mèm.
Nhưng mà Lục Hướng Cửu cũng không phải người thiện lành gì, trong đầu đã nghĩ ra cách trả đũa cậu trai trẻ kia.
Lục Hướng Cửu đã 36, tuổi cũng không còn trẻ nữa, cho dù thời gian trong nghề của nam diễn viên có dài hơn đôi chút, mà vẻ ngoài tuấn mỹ của y vẫn còn đó đi nữa thì vẫn không so nổi với mấy cậu trai vừa qua đôi mươi kia, hơn nữa từ khi lấy được cúp ảnh để vào bốn năm trước y không có được tác phẩm mới chất lượng nào, lần này khó lắm mới có cơ hội với một đạo diễn lớn kinh nghiệm lâu năm lại bị một diễn viên trẻ chỉ có mỗi gương mặt và độ hot giành mất, hỏi sao có thể chịu được.
Tính cách Lục Hướng Cửu có thù tất báo, ao nước đục trong lòng đã điên cuồng dậy sóng, y có thể từ một cô nhi không cha không mẹ bò lên được đến vị trí này đương nhiên không thể thiếu được mưu hoa, y từng hại người cũng từng bị người hại, trong cái vòng này người hiền lành sẽ bị khi dễ, cái loại ngốc bạch ngọt trừ khi may mắn nhưng lại không chiếm bao nhiêu, người có thể thành công đều không phải người đơn thuần.
Đây không phải lần đầu Đỗ Cửu đóng vai người lớn tuổi hơn mình, đương nhiên nếu cộng cả tuổi trong các thế giới nhỏ y đã là một lão yêu quái từ lâu.
Nhưng kiểu nhân vật cả bụng mưu mô, thậm chí giảo hoạt âm ngoan thế này lại là lần đầu tiên.
Tình hình thế này là sao để không OOC mà vẫn chộp được Tần Cửu Chiêu?
Bỗng dưng thấy đau hết cả đầu.
Ngâm mình xong y khoác thêm áo tắm ôm bụng ra ngoài, nôn một lúc khiến y thấy đói rồi.
Phòng Lục Hướng Cửu nằm trên lầu 2, y không thích người khác tiến vào chỗ của mình cho nên bây giờ mặc dù rất khó chịu cũng sẽ không gọi người khác bước lên.
Đỗ Cửu tiếp nhận xong ký ức, y cũng hiểu được phần nào thiết lập của thế giới này, tiên tiến hơn thế giới hiện đại mà y biết nhưng lại chưa bước sang thời đại tinh tế, khoa học kỹ thuật gần như đã đuổi kịp thế giới trước đó lúc chưa tận thế nhưng tiến trình lịch sử lại là sau khi tận thế.
Ngàn năm trước tận thế ập đến thế giới này, kiểu tận thế khá giống với tận thế mà y từng đi qua, thế giới xuất hiện yêu thú dị tộc, nhân loại đấu tranh hai trăm năm ròng mới đuổi được yêu thú ra hoang mạc, nhân loại chia thành 13 khu, khu 1 tương đương với thủ đô trước khi tận thế, tất cả quyền lực đều tập trung ở đây, cấp bậc giảm dần cho tới khu 13 dĩ nhiên là khu dân nghèo.
Mà Lục Hướng Cửu bước ra từ chính khu dân nghèo, từ một cô nhi khu ổ chuột bước tới địa vị như hôm nay thì những gì mà y trải qua đã có thể dựng thành một bộ phim cổ vũ lòng người, tuy rằng trong đó có chút thủ đoạn không tiện phơi ra.
Sau khi nổi tiếng những họ hàng trước đây xua đuổi y còn không kịp đột nhiên nhảy ra rào rạc đòi y giúp đỡ, thậm chí còn dính vào truyền thông, Lục Hướng Cửu đương nhiên cực kỳ tức giận, nhưng khi đó y đã không phải bé thỏ trắng nên lập tức nhận ra đây là một cơ hội tốt, bèn bắt tay với người đại diện cố ý quậy cho đục nước lên, còn nhân dịp này tỏ ra khổ sở một trận đạt được không ít cảm tình của người qua đường, chuyện đó lúc ấy cực kỳ rùm beng, thậm chí tới cả vài tờ báo pháp luật cũng đưa tin.
Những họ hàng kia bị người người mắng mỏ tới mức không dám ra khỏi cửa, thậm chí còn có vài fans biết tin gửi đồ tới hăm dọa.
Lúc này Lục Hướng Cửu mới đứng ra vờ như bản thân rộng lượng cho đám họ hàng kia ít tiền, lại nhận Lục Tiểu Chu khi ấy nhỏ tuổi nhất bên cạnh, ra vẻ tình nguyện giúp đỡ cậu ở lại khu 1 đi học, làm người tốt đủ rồi thì chẳng những hút được vô số fans mà còn lấy được không ít cảm tình của người qua đường.
Sau đó số phận của đám họ hàng càng ngày càng thảm mà sự nghiệp ngôi sao của y lại càng ngày càng vươn xa.
Mãi tới 2 năm gần đây tựa như toàn bộ may mắn đều đã biến mất, ăn hết tất cả vốn ban đầu.
Có lẽ vì chuyện y làm khi xưa quá mức tuyệt tình hay do quả báo, năm đó y dùng Lục Tiểu Chu bào ra tiếng tăm thì cuối cùng cũng vì Lục Tiểu Chu mà ngã khỏi thần đàn.
Đỗ Cửu vừa sắp xếp lại suy nghĩ vừa đi xuống lầu, ngôi biệt thự này theo cách gọi hiện giờ chính là được xây kiểu hiện đại cổ, khó trách lần đầu mở mắt ra y lại cho rằng đây là hiện đại.
Bởi vì theo phong cách hiện đại cổ nên cầu thang vẫn là hình thức bậc thang theo lối "cổ phong".
Do đó Đỗ Cửu vừa tới cầu thang đã lập tức nhìn thấy được hai người trong phòng khách.
Thanh niên có gương mặt ngây thơ đơn thuần thanh tú đương nhiên là em họ hờ của y Lục Tiểu Chu, còn người đàn ông cao lớn vai rộng eo thon chân dài kèm theo tám múi cơ bụng tất nhiên là nam chính công, tức là Tần Cửu Chiêu ở thế giới này không lệch đi đâu.
Đừng hỏi tại sao Đỗ Cửu lại miêu tả hắn như vậy, bởi vì lúc này hắn chỉ mặc mỗi cái quần lót, còn Lục Tiểu Chu đang cầm quần áo kiên nhẫn dỗ hắn mặc vào.
"Sao vậy?" Y nhíu mày hỏi.
"Anh họ dậy rồi sao." Lục Tiểu Chu lúng ta lúng túng đáp, "Nhị Ngốc anh ấy không chịu mặc quần áo... Em lo lỡ đâu bị người khác nhìn thấy lại hiểu lầm..."
Đúng vậy, không lầm đâu, không cần nghi ngờ, tên hiện tại của Tần Cửu Chiêu là Nhị Ngốc, cái tên này là do Lục Hướng Cửu đặt, Nhị Ngốc vui vẻ nhận lấy, tuy rằng đợi sau khi hắn khôi phục trí nhớ ghi thù y một khoảng.
Nhị Ngốc nhìn thấy Đỗ Cửu thì hai mắt sáng lên nhoẻn miệng cười với y khoe ra hàm răng trắng sáng, sau đó nhanh tay lẹ chân bay qua bàn trà chạy băng lên cầu thang tới trước mặt y, không thèm nói tiếng nào xốc y lên sau đó gặm một phát thật kêu lên mặt y.
- --
Editor:
Khổ lắm, đứa edit già cả chậm chạp còn phải còng lưng đi làm nuôi 5 đứa con nhỏ, mấy tháng ra chương là bình thường, khi nào drop chắc chắn sẽ thông báo đàng hoàng, nên các bạn đừng có so kè tốc độ edit của mình với người khác rồi hỏi drop rồi à nữa, mình tủi thân, vậy ha!