Tôi Coi Các Người Như Anh Em

Chương 105




Đuôi của giao nhân không phải ai muốn sờ là sờ, trừ khi quan hệ cực kỳ thân mật ví dụ như bạn lữ mới có thể chạm vào, đặc biệt là với người chơi mà nói thì dù gì cũng là hai chân biến thành, sờ đuôi thì có khác gì đang sờ chân đâu chứ, huống hồ gì còn có bộ phận sinh dục giấu trong đó.

Tuy rằng giao nhân sinh sản vô tính nhưng thứ mà nhân loại có bọn họ cũng có, chỉ là hình dạng không giống thôi, giấu ngay ở dưới vảy đuôi, còn về phần làm sao y biết được thì Đỗ Cửu khẽ ho một tiếng, cái chuyện đáng xấu hổ này không cần nói nhiều làm gì.

Cửu Thủy Tiên đờ đẫn nhìn đại thần đặt tay lên đuôi mình, lại nhìn biểu cảm hết sức bình thường của hắn cảm thấy có khi mình hiểu lầm rồi, đại thần không phải giao nhân nên hẳn là không biết mấy chuyện kiêng kỵ kia, hơn nữa nhìn đại thần cũng không giống người sẽ lên diễn đàn hóng hớt lắm.

Y lấy khăn lông ra từ ba lô vừa lau đuôi vừa tự nhiên phủi tay đại thần xuống.

"Lão đại, không, Trầm Chu, hầy, thôi tôi vẫn nên gọi anh là lão đại Trầm Chu đi." Chỉ gọi tên thật sự khiến y thấy kỳ cục.

Vẻ mặt đại thần nhàn nhạt: "Tùy cậu." Đầu ngón tay ở nơi khuất tầm mắt của Cửu Thủy Tiên nhẹ nhàng vuốt ve mấy cái.

"Lão đại Trầm Chu gọi tôi lên có gì sai bảo?" Giao tiếp cùng NPC trong Niệm Cổ lâu ngày nên cách nói chuyện của y cũng trở nên màu mè.

Đại thần đứng lên lấy một thứ ra đưa cho y: "Cho cậu cái này thêm vào buổi đấu giá."

Cái đuôi Cửu Thủy Tiên còn chưa khô hết bèn ngẩng đầu nhìn lên, trong phút chốc đã trợn to mắt: "Lệnh, lệnh bài dựng thành?!"

"Chính nó." Đại thần khẽ gật đầu, giải thích thêm, "Lệnh bài dựng thành cấp A."

Lúc này đừng nói là mắt mà ngay cả miệng của Cửu Thủy Tiên cũng há to, má ơi má ơi, lệnh bài dựng thành thì thôi đi, còn cấp A nữa chứ!

Niệm Cổ mở cửa gần một tháng thì lệnh bài dựng thành cũng hot rần rần, nhưng lệnh bài hiện giờ chỉ có 3 cái, cái đầu tiên đương nhiên là của Trầm Chu Trắc Bạn, hơn nữa còn bỏ xa hai cái sau.

Trong giới thiệu trò chơi tuy nói lệnh bài dựng thành của nhân tộc có gần trăm cái nhưng mà trước mắt rơi ra cực kỳ ít, có người cho dù đã lấy được lệnh bài nhưng cũng không thể nào hoàn thành xong được tất cả nhiệm vụ dựng thành trong thời gian ngắn.

Bản thân đại thần đã dựng thành thì thôi đi, vậy mà còn lấy được một cái lệnh bài dựng thành, hơn nữa còn là cấp A!

Cửu Thủy Tiên líu lưỡi.

Có lẽ vì để tiện bề thống nhất mà cấp bậc trong Niệm Cổ trừ khi thuộc trường hợp đặc biệt thì tất cả đều chia theo chữ cái, cao nhất là SSS, giảm dần xuống SS, S, A, B, C, D, E, F tổng cộng 9 cấp.



Bây giờ Cửu Thủy Tiên ngay cả trang bị cấp B còn chưa gom đủ, đại thần vậy mà ngay cả lệnh bài dựng thành cấp A cũng coi thường, chẳng lẽ đại thần dùng lệnh bài dựng thành cấp S à? Hay thậm chí là cấp SS?

Y có thể tượng tưởng được một khi tin tức về tấm lệnh bài này được tung ra sẽ ồn ào huyên náo tới chừng nào, sẽ dẫn bao nhiêu thế lực tới tham gia đấu giá!

"Cái, cái này cho tôi thật sao?"

Cửu Thủy Tiên nhìn lệnh bài trước mặt mà hai mắt đều hóa thành biểu tượng của đồng tiền, tiền đấy, đây đều là tiền cả, y tựa như đã thấy được một đống đồng vàng tỏa sáng rực rỡ đang vẫy tay với mình.

Đại thần bỗng lấy lệnh bài trong tay y lại: "Xem ra cậu không cần..."

"Đừng mà..." Cửu Thủy Tiên không nói câu nào nhào tới chộp lấy lệnh bài không khác gì sói đói vồ thịt, thậm chí còn không lo tới cái đuôi chưa khô của mình lập tức bổ nhào vào trên đùi đại thần cướp đồ, trùng hợp làm sao lại vừa hay đập vào giữa háng người ta.

Cửu Thủy Tiên:...

Đại thần:...

Hệ thống: Sợ nhất là không khí tự dưng im lìm thế này.

"Tích - Có muốn để đối phương tiến hành hành vi thân mật với mình không?"

Không biết xui xẻo thế nào mà âm thanh thông báo của trò chơi lại vang lên.

Mà cùng lúc đó cái đuôi Cửu Thủy Tiên cuối cùng cũng khô biến thành hai chân, vảy biến thành giao sa tự động rơi xuống eo giúp y che khuất nơi đó, nhưng mà làm được cái mẹ gì chứ, cái này có khác gì với vừa tắm xong chỉ quấn mỗi cái khăn đâu?

Cửu Thủy Tiên: Tôi chọn cái chết.

Y không nói tiếng nào xoay người làm cá chép nhảy biển, trong lúc ấy vô tình phơi ra cái mông trắng nõn.

Đại thần ngạc nhiên rồi nở nụ cười, không phải cái kiểu cười nhạt tiêu chuẩn trước giờ mà là một nụ cười thỏa thích, thoải mái thậm chí là cười ra tiếng.

Cửu Thủy Tiên lặn xuống trốn bên dưới thuyền nhỏ, nhớ lại cảnh tượng vừa nãy cả người đều muốn bốc khói, cái đuôi đong đưa lúc lắc phẩy mạnh dòng nước, đợi nghe thấy tiếng cười trên đỉnh đầu thì càng ước gì có thể tìm cái lỗ nào chui xuống.

"Khụ." Đại thần cười đủ rồi bèn ngồi xổm cúi xuống, nhẹ nhàng vỗ mặt nước, "Xin lỗi, vừa nãy là lỗi của tôi, là tôi không phải, cho tôi xin lỗi nhé."

Mặt nước nổi lên mấy cái bong bóng nhưng không nhìn thấy được bóng dáng giao nhân.

Đại thần lại khẽ cúi người xuống, trong giọng nói còn có mấy phần dỗ dành mà chính hắn cũng không nhận ra: "Được rồi, lên đây đi, tôi còn có chuyện khác muốn nói với cậu." Lại tựa như đang tự thì thầm, "Chẳng lẽ là định cầm lệnh bài dựng thành của tôi rồi trốn sao..."

"Không có không có!" Cửu Thủy Tiên nghe vậy lập tức trồi lên, đưa lệnh bài trong tay tới trước mặt đại thần, cho y lá gan lớn hơn y cũng không dám mơ tưởng tới đồ của Thái Tử!

Đợi tới khi đối diện với hai mắt cười tới cong cong của đại thần y mới biết mình bị trêu, đại thần chỉ nói đùa thôi y mới thở phào, dù gì thì chỉ cần đại thần không hiểu lầm là được rồi.

"Lão đại còn muốn dặn dò gì không? Chỉ cần anh nói thì tôi đảm bảo có băng lửa vượt sông cũng không chối từ!" Y vội nói sang chuyện khác.

Đại thần nhướng mày, nhìn thoáng qua lệnh bài dựng thành ý bảo y giữ lấy: "Tấm lệnh bài này cho cậu thêm vào lần đấu giá này, còn làm sao nữa thì tôi tin cậu tự biết đúng chứ."

"Tất nhiên." Nói tới chuyện nghiêm túc sự tự tin của Cửu Thủy Tiên lại trở về, tựa vào mép thuyền vỗ vỗ ngực, ngẩng đầu lên, "Lão đại cứ yên tâm, tôi đảm bảo sẽ lấy được lợi ích và hiệu quả lớn nhất của nó!"



Đại thần không ý kiến gì thêm mà tự lấy ghế tre ra đặt lên thuyền ngồi xuống, giương cằm chỉ chỉ phía đối diện ý bảo y cũng lên ngồi rồi nói.

Cửu Thủy Tiên chần chừ một lát bèn khẽ nhảy lên, động tác rơi xuống thuyền cực kỳ đẹp mắt.

Phương châm sống (hàng đầu) của Cửu Thủy Tiên - Dù cho ở bất cứ đâu thì đều phải giữ hình tượng!

Y đưa lưng về phía đại thần lau khô đuôi trong phút chốc, mặc quần áo đi tới ngồi xuống đối diện đại thần, lâu rồi không đi bộ nên bước đầu tiên y còn lảo đảo một chút, may là y lanh lợi vờ như ngồi xuống sửa vạt áo, vốn định cột dây giày nhưng quên rằng giày cổ trang không có dây.

Còn hên y phản ứng nhanh, Cửu Thủy Tiên thầm cho bản thân một cái like cực lớn.

Nhưng khi ngồi xuống y không nhìn thấy ý cười chợt lóe trong mắt đại thần.

Ngồi ngay ngắn xong, đại thần mới nói mục đích hắn đến đây: "Tôi phát hiện một bí cảnh giao nhân, muốn cậu đi một chuyến với tôi."

!!

Cửu Thủy Tiên kinh ngạc sau đó sáng rực hai mắt.

Bí cảnh thì y biết, trong video giới thiệu Niệm Cổ có miêu tả rồi, mỗi chủng tộc đều có bí cảnh tương ứng, không giống với phó bản cố định có thể tiến vào bất cứ lúc nào mà xuất hiện bất chợt, hơn nữa chỉ được vào một lần, cho dù là có chiến thắng hay không thì chỉ cần có người tiến vào xong sẽ biến mất ngay.

Hơn nữa bí cảnh cần có vật phẩm hay nhiệm vụ đặc biệt mới có thể mở ra được, trong video giới thiệu miêu tả cực kỳ nguy hiểm nhưng cũng cực kỳ hấp dẫn vì có phần thưởng phong phú, chỉ là cho tới nay còn chưa có ai mở ra được bí cảnh.

Không ngờ hiện giờ nó lại ở ngay trước mắt y, có người lại đi nói với y rằng mình phát hiện ra bí cảnh! Hơn nữa còn là bí cảnh của giao nhân!

Đỗ Cửu cũng rất ngạc nhiên, bởi vì dựa theo cốt truyện ghi lại thì bí cảnh đầu tiên được mở ra bởi nam chính thụ chứ không phải đại thần Trầm Chu, hơn nữa cái bí cảnh này còn là Bồng Lai của giao nhân! Vai chính thụ trải qua một ít nguy hiểm trong bí cảnh nhưng cuối cùng đánh bậy đánh bạ qua được cửa lấy được Bồng Lai, hơn nữa còn buộc chặt không thể tách rời khiến Cửu Thủy Tiên cuối cùng chỉ có thể nghiến răng tiếc nuối.

Đỗ Cửu đã chuẩn bị sẵn cho việc mất đi ngôi vị hoàng đế giao nhân, tuy rằng cuối cùng không thể thành hoàng nhưng tốt xấu gì y cũng nhận được sự tán thành của bốn vị thành chủ, vẫn đủ xài trong tộc giao nhân.

Như hiện giờ vậy, y đã vượt qua được thử thách của Bắc thành chủ Đại Dữ, thậm chí còn lấy được nhiệm vụ tiếp theo, đi biển nam bái kiến thành chủ Viên Kiệu, Cửu Thủy Tiên định sau khi hoàn thành nhiệm vụ chọn nghề sẽ đi nhưng không ngờ đại thần lại cho y một niềm vui bất ngờ như vậy.

"Muốn dẫn tôi đi thật sao?" Cửu Thủy Tiên có hơi không dám tin.

Đây chính là bí cảnh đó, tuy rằng không hạn chế số người như trong giới thiệu có viết rõ ràng người tiến vào càng ít thì phần thưởng càng nhiều, dựa vào năng lực của đại thần y không nghi ngờ tí nào rằng một mình hắn cũng có thể đánh thắng, mang theo y nói không chừng chỉ vướng chân thôi, chẳng lẽ là vì bí cảnh giao nhân nên có quy định cần dẫn theo một giao nhân mới có thể vào sao?

Đại thần giải thích: "Nếu đã nói là bí cảnh giao nhân thì chắc chắn có liên quan tới giao nhân, bí cảnh khó tìm nên đương nhiên muốn được thưởng tối đa rồi, nói không chừng có có niềm vui bất ngờ."

Ra vậy, đề cập tới lợi ích lý trí của Cửu Thủy Tiên nhanh chóng trèo lên, bí cảnh đặc biệt gắn thêm hai từ giao nhân chắc chắn là có ý đồ, đổi lại là y y cũng chọn tìm cách lấy được nhiều lợi ích nhất, nhưng mà..."

"Lão đại chắc chắn chọn tôi chứ?"

Y không tin trong nhóm của đại thần không ai thuộc tộc giao nhân, lợi ích lớn như vậy không thể nào vô cớ rơi lên người y được, chuyện bánh có nhân không tự dưng rơi từ trên trời xuống này ba tuổi y đã biết rồi.

Đại thần mỉm cười: "Cậu thấy sao?"

Đây là đang thử y à?

Cửu Thủy Tiên chỉnh lại vạt áo, bày ra tư thế mà y tự thấy là đẹp trai sau đó tung ra tuyệt chiêu chết người của mình, cười tà mị: "Bởi vì tôi Phong Hoa Tuyệt Đại."



Đại thần:...

Vẻ mặt của hắn thật sự quá rõ ràng khiến Cửu Thủy Tiên thấy hơi ấm ức, y thật sự cho là câu không tồi đại thần nói khi gặp y lần đầu, bao gồm cả hợp đồng sau đó không phải là vì vừa mắt gương mặt này của y sao?

Y cũng không hề cảm thấy chuyện này có gì đáng xấu hổ cả, ông trời một hai phải tạo ra y hoàn mỹ như vậy thì y biết làm sao, chẳng lẽ vì bận tâm tới cảm nhận của người khác mà đi phá nát mặt mình à?

Hơn nữa vẻ ngoài đẹp cũng là một loại tài năng, hiện giờ y có thể sống tốt tới vậy trong tộc giao nhân thì giá trị nhan sắc chiếm công tới hơn phân nửa.

Cười tà mị có sát thương quá cao, tuy bình tĩnh như đại thần cũng không nhịn nổi day day trán: "Đúng, cậu nói phải, chính là vì cậu Phong Hoa Tuyệt Đại." Tuy nói như vậy nhưng giọng điệu lại toát ra sự miễn cưỡng.

Cửu Thủy Tiên tự động bỏ qua giọng điệu hắn, tự nhiên như không gật đầu: "Tất nhiên rồi."

Đại thần cũng không muốn thảo luận chuyện này nữa, dứt khoát chấm dứt: "Bí cảnh ở đất liền nên cậu cần phải đi với tôi, cậu yên tâm đi, tôi sẽ đảm bảo an toàn của cậu."

Món lợi thật lớn treo trước mắt, Cửu Thủy Tiên cũng rất dứt khoát không hề chần chừ: "Tôi tin lão đại!" Cùng lắm thì chết một lần rớt cấp cày lại thôi, dù gì thì y cũng đâu phải class chiến đấu, lên cấp cũng chỉ vì chọn nghề nên chỉ cần thiện cảm của giao nhân vẫn còn là không thành vấn đề.

"Khi nào thì đi?" Dù gì thì y cũng phải chuẩn bị một chút, cũng không thể nào tay không đi mạo hiểm được, hơn nữa trong tay còn có một vài chuyện cần sắp xếp nữa, đặc biệt là tấm lệnh bài dựng thành đại thần vừa cho y.

Nói tới tấm lệnh bài này trong lòng Cửu Thủy Tiên vẫn có hơi thấp thỏm, chỉ là có một thứ to hơn là bí cảnh nện xuống khiến y khiếp sợ mà coi nhẹ chuyện lệnh bài dựng thành.

Y không rõ vì sao đại thần lại mang thứ quan trọng như vậy tới cho y xử lý, nếu bảo là đại thần coi trọng năng lực tính toán làm việc của y thì y không tài nào tin nổi, y còn chưa ngốc tới độ không nhìn ra dáng vẻ của một người có ý với một người là thế nào.

Đại thần làm việc chắc chắn là có ý đồ riêng, đoàn đội đại thần cũng có cửa hàng, mà cửa hàng Tần Phong của bọn họ cơ bản không cùng đẳng cấp, chẳng lẽ là không muốn quá phô trương sao?

Cửu Thủy Tiên không đoán được ý của đại thần nên chỉ có thể tạm gác qua một bên, định trở về bàn bạc với cha, y chỉ cần biết đại thần làm vậy có ích với hội đấu giá của mình là được.

"Đương nhiên là càng nhanh càng tốt rồi." Thấy y xông xáo như vậy ánh mắt của đại thần cũng toát ra sự tán thưởng.

Cửu Thủy Tiên ngẫm nghĩ: "Được, chờ tôi 10 phút, tôi sẽ quay lại ngay!"

Nói rồi nhảy tùm xuống biển, tư thế đương nhiên là phải ưu nhã.