Tôi Biến Thành Nam Thần

Chương 28




Nói như vậy, phim của Cố Manh Manh sau khi xác định dàn diễn viên mới công bố ra tin tức chính thức. Con người ông, nếu không muốn để người ta biết mà nói, thì mặc cho bên ngoài có lời đồn bay ngập trời ông cũng sẽ không làm sáng tỏ, nhưng một khi đã xác định được dàn diễn viên, thì sẽ công bố ra toàn bộ. Vì thế mỗi lần ông tổ chức casting bộ phim nào, đủ các loại tin tức đáng tin hay không đều sẽ thi nhau mọc ra, đại chiến fan vs antifan mấy nhà giống như Tu La tràng, lúc chưa có kết quả căn bản không biết ai đúng ai sai.

Mỗi một lần casting đối với fandom của mấy người phải nói là vừa yêu vừa hận. Nếu thần tượng nhà mình ăn được miếng bánh này, không cần phải nói khẳng định sẽ rất hưng phấn kích động, lập tức xuống lầu chạy mấy vòng tỏ chút lòng thành, nhưng nếu bị vả mặt thì cũng sẽ hận đến ngứa răng.

Lần này official weibo của《 Cô Đảo 》tiết lộ chín tạo hình nhân vật, cách làm vẫn giống như trước đây, tin vừa ra đã vả mặt phía chính phủ vừa chuẩn vừa tàn nhẫn. Antifan vẻ mặt mộng bức, fans cũng không tốt hơn, quần chúng ăn dưa sôi nổi tỏ vẻ thích thú nghe ngóng.

Nhưng điều này còn chưa kết thúc, mà nó còn bắt đầu một cuộc chiến mới, về phiên vị, về suất diễn.

Trên poster Cảnh Linh hóa trang không giống ngày thường, mới đầu mọi người còn không nhận ra anh, phóng to ảnh chụp nhìn thấy tên anh ở phía trên góc trái, mới ý thức được đây là anh.

Tên Cảnh Linh ở vị trí cuối cùng.

Tuy rằng ảnh chụp xếp thứ ba, nhưng lại không có trong nhân vật chính, khó tránh khỏi làm người ta suy nghĩ nhiều. Mà antifan khứu giác nhanh nhạy biết nơi này tất có ẩn giấu gì đó, mặc kệ tốt xấu cứ bắt lấy điểm này hắc trước đã.

Chủ đề: Tiểu võng hồng tuyến mười tám từ dưới đất bay lên trời, đến tột cùng là người nào trợ giúp? Người vô danh này có rất nhiều điểm đáng ngờ, thiên hạ đệ nhị này rốt cuộc là ai. Hoan nghênh mọi người đúng giờ đón xem [miếng bánh Cô Đảo lớn nhất thời đại]

No.0_Thạch thượng lưu âm: trọng điểm 1→ nhàm chán bạo cái liêu, good bye nam hai. Tỉnh lược một ngàn từ đi vào điểm 2→ Xảy ra đại sự, mau xem official weibo《Cô Đảo》, thật sự có vị thành niên! Xuất thân từ Web drama, xuất đạo mới ba tháng dùng vận tốc ánh sáng bay lên tới màn ảnh rộng, tay trái là đạo diễn tên tuổi tay phải là ảnh đế, là thực lực hay là? Hoan nghênh tự do ngôn luận.

No.2_ Cô cô thì thầm không phải: Gắp than bỏ tay người mau lưu danh lại!

No.3_Say hi: Ôm Manh Nhị đi, tiện nhân rác rưởi muốn chết!

No.4_Hoa nở không tàn: Ngươi mới dùng quy tắc ngầm cả nhà ngươi đều dùng quy tắc ngầm! Manh Nhị nhà tôi kỹ thuật diễn tốt là rõ như ban ngày, dựa vào bản lĩnh của mình được Cố Manh Manh coi trọng, cũng không biết chọc nhà ai tâm tư thâm độc, bịa đặt cậu ấy dùng quy tắc ngầm thượng vị, thì đầu cha ngươi mọc thảo nguyên!

No.5_cũ thành: Đầu năm nay mặc kệ là người hay quỷ đều dám thổi mình có kỹ thuật diễn, chẳng qua vị thành niên dựa theo bản sắc mà diễn* thôi, thật sự coi mình là thiên tài trăm năm có một chắc!

( Bản sắc diễn suất: diễn theo bản chất tính cách của diễn viên)

......

Manh Nhị là nick name fans gọi Cảnh Linh, dựa theo tên Weibo của anh. Mà vị thành niên là cách antifan và người qua đường gọi anh, căn cứ vào ảnh chụp thẻ căn cước lần đầu anh phát trên Weibo.

Bởi vì bộ phim anh diễn đầu tiên là《 Trường Nhạc Ca 》phát sóng ở Web Nam Châu, nơi này tự nhiên chính là nơi Cảnh Linh có mức nổi tiếng cao nhất, đồng thời cũng là nơi bị hắc nhiều nhất. Là người đại diện đương nhiên Thẩm Trạch đã sớm phát hiện ra điều này. Trong giới này nhà ai mà không có thuỷ quân, cho dù không hắc người khác, thì những lúc nhà mình bị hắc cũng có thể lấy ra chặn dư luận không phải sao. Thẩm Trạch lúc đầu cũng định làm theo quy củ trong vòng, nhưng trước đó có hỏi ý kiến Cảnh Linh.

"Không cần phải xen vào, thích hắc thì cho bọn họ hắc, tiền thuê người cũng tốn không ít, anh không thể trông cậy vào toàn thế giới đều thích tôi được. Con người tôi rất rộng lượng, đảm đương được bao nhiêu lời ca ngợi thì chịu được bấy nhiêu sự chửi bới, có tiền mời thuỷ quân không bằng cầm đi làm từ thiện hoặc là phát phúc lợi cho fans còn hơn, tuy rằng bọn họ vì yêu thích tự nguyện đứng ra bảo vệ tôi, nhưng nếu trả giá mà nhận được hồi báo thì ai không cao hứng cơ chứ."

Thẩm Trạch: Cậu nói rất có đạo lý, tôi không còn lời gì để nói.

Tiểu thiếu gia đã lên tiếng, hắn cũng chỉ có thể làm theo. Chẳng qua không mời thuỷ quân, thì hắn tự mình lên, bên ta nhiều một phần chiến lực, tương đương với đối phương yếu đi một phần mà.

Vì thế tay áo xắn lên, bàn phím dọn xong, cắt móng tay sạch sẽ, mười ngón ở trên bàn phím múa như bay.

......

No.568_ lông chim số 0: Nói Manh Nhị nhà tôi dùng quy tắc thượng vị mời lấy chứng cứ ra, bằng không tôi tố cáo các người tội phỉ báng!

No.569_oya: Mặc kệ vấn đề phiên vị, tôi cảm thấy vị thành niên hoá trang có điểm khả nghi nha, mọi người thoạt nhìn đều chật vật, nhưng cậu ta tựa hồ tốt hơn chút, kết hợp với tên nhân vật, tôi cảm thấy có chút thần bí.

No.570_nini: Ha ha ha ha ha lầu 568 tố cáo đi, mau bảo idol nhà mi tìm luật sư tố cáo ta đi, yêm sợ wá a!

No.571_tô tô tô tô: Quả nhiên vòng fan của vị thành niên đều là tiểu học gà, tố cáo tội phỉ báng mà cũng nói ra được, xem TV nhiều quá rồi đóa ha ha ha ha ha ha ha!

......

Thẩm Trạch tức giận, tức giận đến nỗi muốn đập bàn phím! Miệng những người này sao lại bẩn như vậy?! Quả nhiên trên đời này không có nghề nghiệp nào là dễ dàng, nhìn đám thuỷ quân có thể một hơi mắng không lặp lại mấy chục mấy trăm lâu*, hắn còn cho rằng việc này thực dễ, kết quả đến trên người hắn thì một chữ cũng gõ không ra.

(Lâu: mỗi bình luận là một lâu)

Được rồi không nhìn nữa, bằng không buổi tối sẽ ăn không ngon ngủ không yên!

——

Đại chiến tinh phong huyết vũ giữa các Fans vs antifan, Cảnh Linh rất ít chú ý, chỉ là những lúc nhàm chán sẽ cầm di động xoát xoát vài cái. Sau khi kỳ huấn luyện quân sự kết thúc, dưới sự thúc giục không ngừng của Thẩm Trạch, rốt cuộc anh cũng đổi cục gạch thành một chiếc di động đời mới trong nước, download mấy tựa game mobile hot về, mỗi ngày trầm mê trong trò chơi không thể tự kềm chế. Làm Thẩm Trạch tức điên mà không làm được gì, muốn quay về ngày ký hợp đồng đánh chết mình.

Sau khi xin nghỉ ở trường, anh cùng đoàn phim tới 12 quần đảo thuộc Giang thành quay phim. Mười hai quần đảo nối thành hình dáng giống như trăng non, cho nên quân đảo này còn có tên là trăng non. Mỗi đảo đều có tên riêng, đoàn phim muốn tới đảo nhỏ tên là đảo San Hô. Bất quá đây là tên trước kia, sau khi bộ phim được xác định quay ở đây thì liền đổi thành Cô Đảo. Trong quá trình tới đây, nhân viên công tác đoàn phim bát quái với Cảnh Linh, nói rằng chính phủ Giang thành cố ý đem nơi này tạo thành khu du lịch đặc biệt, mỗi đảo sẽ quay một bộ phim cùng tên. Đương nhiên, tiền đề là 《 Cô Đảo 》 phải thành công đã.

Ngoại trừ cảnh đầu trên du thuyền phải thuê diễn viên quần chúng, thì tới cảnh trên hoang đảo cũng chỉ còn lại tám người sống sót, cốt phim quay chung quanh tám người này cùng với Cảnh Linh đóng vai thứ chín. Khác với tám người sống sót bị trôi dạt tới Cô Đảo, thì nhân vật của Cảnh Linh đã ở trên đảo từ trước.

Theo cái chết của từng người sống sót, chân tướng đáng sợ nơi Cô Đảo cũng dần dần trồi lên mặt nước.

Tám người sống sót có nam có nữ, thân phận nghề nghiệp đều không giống nhau, luật sư, cảnh sát, hộ sĩ, tác gia, kiến trúc sư, người phục vụ, tội phạm lừa đảo, minh tinh. Nam chính là luật sư, trang phục trên người vĩnh viễn là tây trang chỉnh tề đại biểu cho nhân sĩ tinh anh, do ảnh đế Giả Phùng Chử liên hoan phim Kinh Hoa vào vai, nữ chính là cảnh sát, đang áp giải một tên tội phạm lừa đảo về nước, do nữ diễn viên đang nổi Từng Tình đảm nhận. Những người sắm vai mấy nhân vật còn lại cũng đều là diễn viên có độ nổi tiếng nhất định, đến cả nhân vật minh tinh ban đầu được định cho Cảnh Linh cũng đổi thành tiểu sinh tương đối hồng mấy năm nay Dư Nhạc Dương tới diễn.

Dư Nhạc Dương không thích Cảnh Linh, bởi vì ngày tiến tổ, hắn ngầm hỏi Cảnh Linh một vấn đề, "Nghe nói Thượng tổng của Hồng Quang nam nữ đều ăn, cậu biết không?"

Cảnh Linh bày ra vẻ tươi cười phúc hậu vô hại, "Anh đi thử chẳng phải sẽ biết sao."

Tan rã trong không vui.

Chẳng qua công phu mặt ngoài Dư Nhạc Dương làm được không tồi, lúc có người vĩnh viễn đều là bộ dáng hòa hòa khí khí. Ngược lại, Cảnh Linh trầm mê trong trò chơi, trừ phi trường hợp tất yếu nếu không trên cơ bản sẽ không nói lời nào.

Sau khi đoàn phim tới Cô Đảo, mọi người nghỉ ngơi chỉnh đốn một ngày, sáng sớm hôm sau liền bắt đầu công việc. Camera, ánh đèn, đạo cụ, trang phục, đồ hoá trang......chuẩn bị ổn thoả, mới chính thức bắt đầu quay.

Diễn cảnh đầu là nam chính ở trên bờ biển tỉnh lại.

Trời xanh mây trắng, mặt trời chói chang. Gió biển nhẹ nhàng thổi qua, hải điểu không biết tên kích động bay lượn trên mặt biển. Sóng biển đánh vào đá ngầm, biến thành một đống bọt biển màu trắng, trên bờ cát nơi xa mơ hồ có một bóng đen. Màn ảnh kéo gần lại, bóng đen kia dần dần hiện rõ, hóa ra là một người ngất trên bờ cát.

Tóc tai lộn xộn, một nửa khuôn mặt chôn vào cát, bởi vì thời gian dài phơi dưới nắng, nên thiếu nước môi hắn bắt đầu khô nứt. Áo sơ mi quần tây mặc trên người bị nước biển đánh vào nhăn đến dúm dó, một bên giày không biết bị trôi đi đâu.

Sóng biển đánh vào bờ qua lại mấy lần, nước biển tanh mặn vọt vào xoang mũi, hắn bị sặc tỉnh, dần dần khôi phục ý thức.

Cảnh Linh ở bên cạnh xem toàn bộ quá trình, trong lòng cảm thán, không hổ là ảnh đế, rõ ràng là đang diễn kịch, nhưng nếu bỏ qua các nhân viên công tác và đạo cụ quay bên cạnh, thì đây chính là một người sống sót sau tai nạn trên biển hàng thật giá thật, ngay cả biểu tình nhíu mày rất nhỏ này cũng làm được thập phần chân thật.

Một lần là qua, một khởi đầu tốt cho đoàn phim.

Quay phim điện ảnh không dựa theo trình tự cốt truyện, mà dựa theo bối cảnh để quay. Tình tiết phát sinh ở bờ biển cũng chỉ có mấy cảnh, ngoại trừ cảnh nam chính tỉnh lại, thì cảnh kế tiếp chính là nhân vật minh tinh, bởi vì cùng những người còn lại khắc khẩu nên đến bờ cát tản bộ, kết quả bị giết chết ở nơi này.

Hung thủ giết người chính là Cảnh Linh.

Đây là lần đầu tiên anh xuất hiện trong phim. Thời gian là đêm tối, địa điểm là trên bờ biển, cách hơn mấy chục mét chính là trú ẩn, ánh lửa lập lòe, đem cái bóng của mấy người ngồi vây quanh cạnh nhau kéo dài trên mặt đất. Hung thủ ở dưới mí mắt của bọn họ giết người, rồi nghênh ngang rời đi. Dưới ánh trăng, có thể thấy được dấu chân kéo dài trên bờ cát, rất nhanh bị sóng biển cuốn đi.

Phía trước từng nói qua, Dư Nhạc Dương không thích Cảnh Linh, không thiếu lần ngầm châm chọc mỉa mai anh. Tuy Cảnh Linh không để tâm, nhưng anh cũng không thích với Nhạc Dương.

Cảnh này với anh có thể nói là chờ mong đã lâu.

Bầu trời càng về đêm, mấy ngôi sao điểm xuyến trên bầu trời, ánh trăng tỏa ra ánh sáng lạnh, tiếng sóng biển vỗ vào bờ từng đợt từng đợt.

Diêu Thừa Vận hùng hùng hổ hổ đi về hướng bờ cát.

"Đi cái mẹ mày. Cái chủ ý quái quỷ gì, để tao phụ trách đi tìm đồ ăn, sao bọn mày không đi mà tìm! Quỷ mới biết trong rừng có thứ gì! A a a a ——" hắn mở hai tay ra, hét về phía biển rộng, phát tiết phẫn nộ trong lòng.

Dưới ánh trăng, một bóng người xuất hiện ở phía sau hắn không xa, từ từ tới gần.