Tôi Bị Trường Phản Diện Tuyển Chọn

Tôi Bị Trường Phản Diện Tuyển Chọn - Chương 35: Hoa Hồng Núi Tuyết (12)




[Truyện edit ĐÃ có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup dưới mọi hình thức.]



Truyện chỉ đăng duy nhất tại truyenwikiz.com @nhatnguyettu và wordpress onhocuathanh (Thanh Ninh)



-



Editor: KimH



Beta: Maria



-



Ngoại trừ người xem kênh livestream của Lý Quân chứng kiến cả quá trình Lý Quân bị thiến thế nào ra thì trong phòng thuyền trưởng, Lâm Tinh Hà, anh Cửu và Phù Chu cũng chứng kiến toàn bộ quá trình này.



Chiếc camera mini được tháo ra trên tàu du lịch được buộc vào cổ Tiểu Tuyết Cơ, khó có thể phát hiện ra nó dưới cơ thể cao to và lớp bờm xuề xòa của bé.



"...Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong." Phù Chu cảm khái.



"...Tàn nhẫn." Người ít nói như anh Cửu cũng bật ra một câu đánh giá.



Lâm Tinh Hà nói: "Thật ra cũng không có bất ngờ gì mấy. Các cậu thử nghĩ theo cách khác xem, nếu có ai bắt nạt các cậu, sức mạnh hai bên lại chênh lệch rất lớn, các cậu không có cách nào chống lại được, nhưng cuối cùng cũng chờ được đến lúc có cơ hội rửa mối nhục xưa, chẳng lẽ các cậu không định tịch thu công cụ gây án của đối phương à? Cô ấy có dũng khí lấy dao phay tự sát, thì sẽ có dũng khí cầm dao gϊếŧ chết đối phương... Dù sao lúc đó cô ấy cũng tận mắt nhìn thấy gã ta dùng ma pháp hệ lôi, tự biết không có hy vọng nào để phản công, nên mới cầm dao chém chết bản thân..."



Cô nhìn về phía Phù Chu và anh Cửu, nói: "Các cậu biết không? Lựa chọn dùng dao phay tự sát phải cần dũng khí, rất nhiều người chọn cắt cổ tay, nhảy lầu hoặc là thắt cổ bởi vì đây chỉ là việc mở mắt với nhắm mắt thôi, nhưng lấy dao phay chém bản thân, lỡ như chém không đúng chỗ, còn phải chém thêm mấy lần nữa..."



Lâm Tinh Hà lại nói: "Các cậu xem, cô ấy vừa đâm vừa khóc. Thật ra cái khóc này rất phức tạp, vì bản thân, cũng vì kẻ thù bị mình gϊếŧ chết, không phải có tấm lòng thánh mẫu thương tiếc kẻ thù, mà là biết mình đã bước lên con đường này thì không thể quay lại được nữa. Tôi chọn cô ấy, không phải chọn bừa đâu, cô ấy chỉ là một nữ sinh viên tay trói gà không chặt, nhưng có thể sống sót qua hai đợt tàn sát của đám lệ quỷ và sinh vật không biết tên, chứng tỏ cô ấy có chỗ hơn người, là hạt giống tốt đáng để bồi dưỡng..."



Trong camera, Lăng Tịch Nhiễm đã hoàn thành nhiệm vụ, đang đến phòng thuyền trưởng với Tiểu Tuyết Cơ.



Lâm Tinh Hà không nói nhiều, khuôn mặt nghiêm túc, tiếp tục làm NPC không có tình cảm phát nhiệm vụ.



Anh Cửu cho Lăng Tịch Nhiễm đi vào.



Lâm Tinh Hà nói: "Cô gái, cô đã thông qua kiểm tra, mời nhận quà khen thưởng cho nhiệm vụ lần này. Nhiệm vụ tiếp theo của cô là gϊếŧ chết kẻ thù của mình thêm lần nữa, cắn nuốt linh hồn gã, biến nó thành thứ để cô dùng."



Phù Chu còn để ý quà khen thưởng nhiệm vụ là gì hơn cả Lăng Tịch Nhiễm.



Cậu ta im lặng thò đầu ra, chỉ thấy Lâm Tinh Hà cầm di động, cô vào phần ghi chú, chữ ở trong đó vụt qua, Phù Chu không nhìn rõ một chữ nào hết.



Lâm Tinh Hà trịnh trọng nói với Lăng Tịch Nhiễm: "Đây là phần đầu tiên trong《Bí Tịch Tu Luyện Của Quỷ》, với tài năng của cô thì có thể nhanh chóng hiểu được nó thôi, sau khi hiểu xong thì đi thi triển quyền cước đi."



"Vâng ạ."



Lăng Tịch Nhiễm học thuộc lòng, tìm một căn phòng để bế quan.



Đợi Lăng Tịch Nhiễm đi, Phù Chu mới hỏi: "Cậu lấy "Bí Tịch Tu Luyện Của Quỷ" ở đâu ra vậy?"



Lâm Tinh Hà nói: "Không phải lúc trước tôi đã xem vị diện thương thành rất lâu à? Bên trong có Sổ tay Tu Luyện Cấp Tốc Cho Quỷ không có ai ngó ngàng đến, tôi tiêu mấy chục điểm để mua nó. Tôi đã xem một lần rồi, khá dễ hiểu, chẳng qua tôi không phải quỷ, nó không hợp với tôi. Có lẽ trong trường cũng không có ai đi mua thứ đồ này đâu..."



"Đúng vậy, sẽ không có ai lãng phí mấy chục điểm trên người NPC."



Lâm Tinh Hà nói: "Tôi coi số điểm đó như một khoản đầu tư ấy, nguy hiểm càng cao thì lãi suất càng nhiều, tương tự là cũng phải gánh vác nguy hiểm lỗ sạch vốn. Còn Lăng Tịch Nhiễm, cô ấy có được cơ duyên này, thì phải xem cô ấy có thể nắm chắc được hay không."

Sổ tay Tu Luyện Cấp Tốc Cho Quỷ, không phải tu luyện theo con đường chính đạo, mà tu theo đường ngang ngõ tắt.



Thứ này dựa vào việc cắn nuốt quỷ hồn để tăng cường thực lực của bản thân, càng là lệ quỷ có oán khí nặng thì hiệu quả cắn nuốt càng cao, trong một thời gian ngắn có thể làm một con quỷ hạng đồng biến thành vương giả siêu mạnh. Chẳng qua trên đời này không phải việc nào cũng tốt cả, có được tất có mất, một con quỷ muốn tu luyện cấp tốc chắc chắn phải chịu được những đau đớn mà những con quỷ bình thường không thể chịu được, mà dưới sự chi phối của đau đớn, dễ đánh mất lý trí, biến thành một con quỷ khát máu thành tính.



Sổ tay Tu Luyện Cấp Tốc Cho Quỷ khen chỗ tốt của nó lên tận tầng mây, Lâm Tinh Hà nhìn vài lần mới tìm ra bẫy rập giấu kín trong từng câu chữ của nó, ví dụ như chỗ có hại nhất sau khi tu luyện.

Lâm Tinh Hà đưa cho Lăng Tịch Nhiễm phần đầu của Sổ tay Tu Luyện Cấp Tốc Dành Cho Quỷ. Trong phần mở đầu, nó viết rất rõ chỗ lợi hại của mình.



Quyền lựa chọn nằm trong tay Lăng Tịch Nhiễm.



Chuyện đến nước này, Lăng Tịch Nhiễm không còn lựa chọn nào tốt hơn nữa rồi, cô ấy đâm Lý Quân thành như vậy, linh hồn Lý Quân không thể trở về được nữa. Chỉ có gã ta chết, hoặc cô ấy biến mất.



Lăng Tịch Nhiễm tình nguyện trả bất cứ giá nào.



Trong lúc Lăng Tịch Nhiễm tu luyện, Lâm Tinh Hà cũng không nghỉ ngơi, cô đã không chợp mắt suốt 24 tiếng đồng hồ, mà hầu hết các thí sinh ở đây cũng vậy. Bây giờ đã hơn 2 giờ đêm, có không ít người buồn ngủ, nhưng lại không dám ngủ.



Tuy phần lớn lệ quỷ đã khoanh tay chịu trói, nhưng vẫn còn mấy con trốn ở bên ngoài, bọn họ không dám thiếu cảnh giác, huống chi còn có đợt tàn sát quy mô lớn lần thứ hai vẫn chưa đến.

Mọi người lập tức nhận ra độ khó của trường thi này, ngày đầu tiên đã ra oai phủ đầu với bọn họ, bị đuổi gϊếŧ suốt năm tiếng đồng hồ, nếu Lâm Tinh Hà không nghĩ ra cách thì chắc lúc này vẫn đang bị đuổi gϊếŧ rồi.



Tuy bây giờ phần lớn lệ quỷ đều bị nhốt trên boong tàu, nhưng các thí sinh cũng không hề nhìn thấy ánh sáng của sự thắng lợi.



Dù sao đề thi không phải là vượt qua hai đợt tàn sát quy mô lớn, mà là đi tìm hoa hồng núi tuyết.



Bây giờ tất cả mọi người vẫn không có một chút manh mối nào cả.



"Rốt cuộc hoa hồng núi tuyết là cái gì thế? Tôi vừa thẩm vấn một con quỷ bên kia, cô ả bảo không biết."



"Thất bại nhất là, sau khi bạn học có dị năng đọc suy nghĩ ở bên cạnh thẩm vấn xong, tôi thấy cậu ấy quay lại với khuôn mặt mờ mịt luôn á. Cậu ấy bảo lệ quỷ thật sự không biết bất kỳ việc gì liên quan đến hoa hồng núi tuyết, ngay từ đầu tàu du lịch đã tên là Hoa Hồng Núi Tuyết rồi, đây chỉ đơn giản là tên tàu mà thôi, không có ý nghĩa đặc biệt gì."

"Đậu má, lúc trước đám lệ quỷ này bắt nạt ông đây, cánh tay ông suýt nữa thì gãy rồi, mẹ nó bây giờ còn không thể gϊếŧ bọn chúng, vì sợ manh mối ở trên người chúng, mẹ nó đúng là uất ức mà..."



"Tôi buồn ngủ quá, nhưng không dám ngủ, đám lệ quỷ này toàn có suy nghĩ xấu, lúc nào cũng có thể gϊếŧ ngược lại chúng ta."



"Tôi khá lo cho cơ thể tôi, mong là đồng bạn của tôi có thể bảo vệ tốt cơ thể tôi."



"Khi nào kỳ thi này mới kết thúc vậy..."



...



Ngay lúc này, Lâm Tinh Hà xuất hiện trên boong tàu.



Đây là lần đầu tiên đa số thí sinh nhìn thấy Lâm Tinh Hà.



Gương mặt cô hoạt bát xinh đẹp, làn da trắng nõn, khí chất dịu dàng thoải mái, giống như một cô gái trẻ ngoan ngoãn vô hại, nhất là đôi mắt hạnh lúc cười rộ lên, mi mắt cong cong càng làm người ta có thiện cảm hơn.

Nhưng lúc cô xuất hiện, tất cả mọi người ở đây đều im lặng.




Không phải là bị khí chất của Lâm Tinh Hà chấn động, mà do cô lên sân khấu rất có thể diện.



BOSS Rudolph của Khoa Kỳ Huyễn, Phù Chu của Khoa Tiên Hiệp và một con sư tử cao to mạnh mẽ đi phía sau cô.



Cô như mặt trăng được các vì sao vây quanh, đứng ở vị trí center.



Cũng bởi vì vậy, cô chưa mở miệng, mọi người đã biết cô là Lâm Tinh Hà.



Cho dù cô đeo vòng tay màu xanh lá, nhưng qua trận chiến với lệ quỷ ngày hôm nay, Lâm Tinh Hà là người có công lớn nhất, không ai dám khinh thường cô.



Lâm Tinh Hà nhìn đám lệ quỷ nhưng lại hỏi các thí sinh: "Có ai biết lái tàu du lịch không?"



Lâm Tinh Hà vừa hỏi vậy, mọi người mới nhớ ra.



Tàu du lịch xuất phát hơn một tiếng, nhân viên công tác trên thuyền đều biến thành lệ quỷ, không có thuyền trưởng lái thuyền, tàu du lịch vẫn đứng im tại chỗ.

Lúc này, mặt biển bên ngoài tàu du lịch là một mảnh đen nhánh.



Không trung không có ánh sáng, toàn bộ tàu du lịch là nơi phát ra ánh sáng duy nhất, giống như ngăn cách với cuộc sống bình thường vậy.



Có người giơ tay: "Tôi biết."



Lâm Tinh Hà nói: "Tốt lắm, vậy cậu sẽ là người lái tàu." cô cười nói: "Cũng không cần lái đi đâu đâu, cứ lái trở về, chúng ta quay lại bến tàu."



Cô vừa nói xong, vẻ mặt quỷ thuyền trưởng đã thay đổi, nói to: "Không ai được chạm vào tàu của tôi! Đây là tàu của tôi!"



Lâm Tinh Hà nói: "Không phải tàu của ông nha. Nói đúng ra thì ông chỉ là thuyền trưởng được thuê mà thôi, con tàu tên Hoa Hồng Núi Tuyết này là của chủ nhân nó, không phải là của ông. Bây giờ tàu du lịch bị chúng tôi chiếm, thì sẽ do chúng tôi định đoạt."



Cô cười tủm tỉm, nói: "Nếu ông không phục thì đến đánh tôi đi."

Quỷ thuyền trưởng đột nhiên bay lên, nhằm về phía Lâm Tinh Hà.



Đám lệ quỷ cũng lập tức rối loạn lên, từng tên một dùng sức, ý đồ phá hỏng nhà giam các thí sinh tạo ra cho bọn chúng. Bọn chúng như là phát điên lên, giống như một con trâu đực, liên tục dùng cơ thể đâm vào nhà giam.



Thí sinh Khoa Kỳ Huyễn phải củng cố nhà giam thêm lần nữa.



Lúc này Lâm Tinh Hà lại cười nói: "Thật ra tôi cũng không chắc chắn lắm, nhưng bây giờ không cần làm thí nghiệm cũng có thể xác nhận rồi." Cô lại nhìn lướt qua đám lệ quỷ, nói: "Nói đi, ai có quyền quyết định trong số các người? Ai có quyền nói chuyện? Là ông à? Thuyền trưởng?"



Thuyền trưởng nói: "Đúng vậy."



Lâm Tinh Hà nói: "Chúng tôi có thể không lái tàu về, điều kiện là các ông đồng ý ký《 Hợp đồng Hoa Hồng Núi Tuyết 》với chúng tôi, tôi đọc qua cho các ông nghe vài thỏa thuận cụ thể trong hợp đồng. Một, không được làm hại tất cả người còn sống trên tàu du lịch; hai, thực hiện chức trách của các ông; ba, phối hợp điều tra với chúng tôi. Nếu đồng ý thì chúng tôi sẽ thả các ông, còn không thì sẽ nhốt các ông ở chỗ này."

Thuyền trưởng hỏi: "Chức trách của chúng tôi là gì?"



Lâm Tinh Hà nói: "Các ông không phải nhân viên công tác trên tàu à? Chúng tôi dùng tiền để mua vé tàu, lên tàu du lịch để hưởng thụ phục vụ, chẳng lẽ chúng tôi đập tiền lên tàu du lịch chỉ để ngắm biển thôi à?"



Thuyền trưởng nói: "Còn muốn chúng tôi hầu hạ mấy người ư?"



Lâm Tinh Hà nói: "Không phải hầu hạ, là phục vụ. Đương nhiên, các ông cũng có thể chọn không ký phần hợp đồng này, nhưng mong các ông có thể nghĩ kỹ hậu quả. Chúng tôi cho tàu du lịch quay lại bến tàu, lúc ấy các ông sẽ mất nhiều hơn là được so với bây giờ. Chẳng qua là mong các ông có thể hiểu rõ một việc, bây giờ không phải tôi đang đàm phán với các ông, các ông đang ở thế yếu, tôi đang cho các ông một cơ hội sống những ngày tháng khá thoải mái, nếu các ông không cảm kích, tôi cũng hết cách."


Thuyền trưởng nhìn đồng bọn xung quanh, cắn răng nói: "Được rồi, tôi ký."



Lâm Tinh Hà để anh Cửu dùng tóc đưa một bản hợp đồng bằng giấy đến trước mặt thuyền trưởng, rồi đưa cho ông ta một chiếc bút, ông ta điều khiển bút viết, ký tên lên hợp đồng.



Các thí sinh xung quanh còn chưa phản ứng lại đã xảy ra chuyện gì, có người hỏi: "Cho tàu du lịch quay lại bến tàu, lúc ấy bọn chúng sẽ mất nhiều hơn được so với bây giờ là sao?"



Còn có người hỏi: "Nếu thả bọn chúng, bọn chúng lại tấn công chúng ta thì phải làm sao?"



Lâm Tinh Hà nói: "Nếu đánh thắng giặc, bắt tù binh lại, cách tốt nhất là để họ làm việc cho ta. Tôi đã biết nhược điểm trí mạng nhất của bọn chúng, bọn chúng không đáng sợ nữa đâu. Tôi cũng tình nguyện chia sẻ những tin tức tôi biết cho mọi người. Không phải đến đêm bọn chúng mới biến thành lệ quỷ, mà là cách đất liền càng xa thì thực lực càng mạnh. Cho nên khi mà không nhìn thấy đất liền nữa, xung quanh toàn là biển, thực lực của bọn chúng mới có thể tăng mạnh trong nháy mắt, biến thành lệ quỷ."

Lúc trước thuyền trưởng mở miệng bảo muốn tự mình lái tàu, Lâm Tinh Hà đã nghi ngờ rồi.



Sau đó còn chưa đến tối, nhân viên công tác trên tàu du lịch đã biến thành lệ quỷ, điều này càng tăng thêm suy đoán của Lâm Tinh Hà.



Mãi đến lúc nãy, thuyền trưởng và những lệ quỷ khác phản ứng dữ dội lại càng xác nhận suy đoán của cô.



Lại có người hỏi: "Tại sao không về thẳng bến tàu?"



Không cần Lâm Tinh Hà nói, đã có người trả lời: "Nhỡ đâu đợt tàn sát thứ hai có manh mối về hoa hồng núi tuyết thì sao?"



Lâm Tinh Hà còn nói thêm: "Lúc bọn chúng là lệ quỷ thì đã không có cách nào ngăn cản chúng ta, bây giờ chúng ta còn biết nhược điểm của chúng, không lẽ còn sợ bọn chúng à? Dự tính xấu nhất cũng chỉ là đánh một trận mà thôi, sau đó lái tàu về. Còn sáu sáu ngày nữa là đến đợt tàn sát thứ hai, chẳng lẽ các cậu không muốn ngủ ngon trong sáu ngày này à? Coi như là một kỳ nghỉ đi? Rồi thoải mái dễ chịu nghênh đón đợt tàn sát tiếp theo?"

...Muốn.



...Rất muốn.



Đây là tiếng lòng của mọi người.



Mà lúc này, Lâm Tinh Hà lại săn sóc đưa ra một đề xuất nhỏ: "Nếu là các cậu không yên tâm, thì cứ hai người một nhóm, một người gác đêm một người ngủ, hôm sau lại đổi lại. Nếu như bọn chúng bội ước, chúng ta sẽ xử lý bọn chúng ngay lập tức, manh mối chưa chắc đã ở trên người bọn chúng, nói không chừng là ở trên tàu du lịch đó, thăm dò kỹ tàu du lịch mới là chuyện cần làm nhất lúc này."



Mọi người bị thuyết phục.



Thuyền trưởng bị bắt ký vào hợp đồng không bình đẳng, nhưng lúc này ông ta cũng không còn cách nào khác.



Thí sinh Khoa Kỳ Huyễn mở nhà giam ra.



Thuyền trưởng là con quỷ đầu tiên bay ra.



Lâm Tinh Hà nói: "Các ông nên bắt đầu công việc của mình đi, sửa chữa thu dọn những đồ vật mà mấy người làm hỏng. Ngày mai, sau khi mở mắt ra, tôi muốn nhìn thấy một con tàu du lịch nguy nga lộng lẫy, mà không phải con tàu u linh bừa bãi sau một trận tai nạn..."

Lâm Tinh Hà yên tâm thoải mái giao việc cho thuyền trưởng cao lớn gấp ba mình: "Cho đầu bếp làm việc đi, chuẩn bị đồ ăn thức uống cho tốt, đừng nghĩ đến việc hạ độc trong đồ ăn, chắc các ông cũng thấy bản lĩnh của chúng tôi rồi, nếu các ông hạ độc thì chúng tôi cũng sẽ biết được thôi. Hậu quả sẽ nghiêm trọng hơn nhiều so với tưởng tượng của các ông..."



Giọng nói cô mềm mại ngọt ngào: "Tôi còn chưa thử qua cách tra tấn lệ quỷ khổng lồ như này đâu, tôi muốn thử lắm đấy, mong các ông đừng cho tôi cơ hội này."



Bầy quỷ không rét mà run, các thí sinh vừa cảm thấy Lâm Tinh Hà là người hiền lành thì đều cảm thấy mắt mình bị mù, người này có chỗ nào hiền lành cơ chứ, đây rõ là một vai ác biếи ŧɦái thông minh mà.



Kết quả là, dưới sự dẫn dắt của Lâm Tinh Hà, trường thi vốn nên tràn ngập máu tươi và bạo lực lại trở nên hài hòa ấm áp chỉ trong một đêm.

Vào buổi sáng, được phục vụ bữa sáng xa hoa.



Ăn xong bữa sáng, có người chọn đi thăm dò tàu du lịch, cũng có người chọn đi bơi, còn có người hưởng thụ lệ quỷ spa và lệ quỷ massage vai. Buổi chiều còn được xem lệ quỷ khổng lồ diễn hài, buổi tối thì lệ quỷ diễn cảnh nằm bò, nhảy nhót trên boong tàu với nhau!



【 ...U là trời! Lâm Tinh Hà luôn có bản lĩnh biến trường thi thành làng du lịch! 】



【 Hâm mộ-ing, tui cũng muốn chung trường thi với Lâm Tinh Hà, khoan nghĩ đến việc nằm thắng gì đó đã, tui chỉ muốn bỏ xuống việc học nặng nề rồi xin nghỉ thôi...】



【 Hic lệ quỷ mát xa vai và cổ trông có vẻ thoải mái ghê, tui cũng muốn thử. 】



【 Tui cũng muốn ở hiện trường xem lệ quỷ diễn hài! Con quỷ đàn dương cầm kia đỉnh thật đấy, điều khiển phím đàn trên không mà còn có thể đàn hay như vậy! 】

【 Cảnh tượng thật hoành tráng! Không ngờ tui lại bắt đầu hâm mộ Lăng Tịch Nhiễm, dù sao dưới sự hỗ trợ bật hack của giáo chủ, cô ấy chuẩn bị đi lên đỉnh cao cuộc đời rồi, sau này đám lệ quỷ kia chính là sức lao động miễn phí của cổ. 】



【 Làm lệ quỷ biểu diễn lưu động (làm việc ở các vùng khác nhau theo một tuyến nhất định), đảm bảo có thể kiếm được tiền. 】



...



Mà lúc này Lăng Tịch Nhiễm đang đánh nhau với Lý Quân.



Lý Quân bay ở bên ngoài một vòng mà không tìm được một con lệ quỷ nào, lúc trở về thì thấy cơ thể mình máu chảy đầm đìa cùng với chỗ nào đó thảm không nỡ nhìn, khóe mắt nhất thời muốn nứt ra.



Gã ta nhận ra linh hồn mình không quay về thể xác được.



Mà Lăng Tịch Nhiễm trốn ở trong góc tối, tùy thời hành động.



Trải qua một đêm chém gϊếŧ, cô ấy đã cắn nuốt được linh hồn của Lý Quân.


Trên người cô ấy có vết thương chồng chất, nhưng không hiểu sao lại cảm thấy linh hồn mình rất phấn chấn, cô ấy không hề thấy mệt mỏi một chút nào.



Thậm chí cô ấy còn ợ lên, sau đó đến phòng thuyền trưởng tìm Lâm Tinh Hà.



Không ngờ người mở cửa phòng thuyền trưởng lại không phải Lâm Tinh Hà, mà là phó thuyền trưởng của tàu du lịch. Trước đây Lăng Tịch Nhiễm cảm thấy tất cả lệ quỷ trên tàu du lịch rất đáng sợ, nhưng bây giờ lại cảm thấy phó thuyền trưởng khá là thơm, còn hơi ngọt, làm cô ấy thèm nhỏ dãi.



Cô ấy không nghĩ nhiều, há mồm cắn mất một cánh tay của phó thuyền trưởng, ăn được một bữa no nê.



Phó thuyền trưởng cảm nhận được một nỗi sợ xưa nay chưa từng có, nhất là sau khi nhìn thấy cô gái trước mắt ăn mất một cánh tay của ông ta, lại còn liếm môi, nhìn chằm chằm vào cánh tay khác của mình. Nghĩ đến việc cô ấy muốn tìm tên ma quỷ Lâm Tinh Hà kia, phó thuyền trưởng ép mình coi như không có việc gì xảy ra, nói: "Cô ấy ở phòng 8021."

Nói xong, vội đóng cửa lại.



Lăng Tịch Nhiễm cảm thấy hơi tiếc, nhưng cũng không dây dưa nhiều, chạy đến phòng 8021 giao nhiệm vụ.



Lâm Tinh Hà đang ngủ.



Tiểu Tuyết Cơ biến thành một con mèo, nằm cạnh gối cô.



Bỗng nhiên, hình như bé cảm nhận được điều gì đó, cảnh giác mở đôi mắt màu xanh ra.



Bé "meo" một tiếng.



Lâm Tinh Hà ngáp một cái, cũng mở mắt ra, vừa mở mắt đã nhìn thấy một thiếu nữ phấn khởi bay giữa không trung, hai tay chống cằm, gọi cô: "Sư phụ, bí tịch chị cho em rất có ích, em nuốt Lý Quân rồi! Em có cảm giác em mạnh hơn rồi!"



Lâm Tinh Hà vừa mới ngủ dậy, cả người hơi mông lung, hồn nhiên không phát hiện ra chuyện có người gọi mình là sư phụ, chỉ nói: "Em làm rất tốt."



"Cảm ơn sư phụ khích lệ! Nhiệm vụ tiếp theo của em là gì?"



Lâm Tinh Hà đưa phần thứ hai của Sổ tay Tu Luyện Cấp Tốc Dành Cho Quỷ cho Lăng Tịch Nhiễm, lại ngáp một cái, dặn dò cô ấy, nói: "Tụi chị đã ký hợp đồng với đám lệ quỷ trên tàu rồi, bây giờ bọn chúng đang phục vụ tụi chị..." Cô nhìn cô ấy rồi nói: "Tạm thời em đừng làm hại bọn chúng."

Lăng Tịch Nhiễm nhớ đến vị ngon của cánh tay mình vừa nuốt mất, chớp mắt, nói: "Nhưng em vừa đói bụng nên đã ăn luôn một cánh tay của phó thuyền trưởng rồi."



Lâm Tinh Hà nói: "Không sao, trước đấy là em không biết, ăn thì thôi, ăn có mỗi cánh tay thôi nên không sao đâu, lần sau chú ý chút là được."



Lăng Tịch Nhiễm gật đầu như gà con mổ thóc: "Vâng! Em nghe sư phụ!"



【... Xin lỗi, nhưng không hiểu sao lại có cảm giác Lâm Tinh Hà và Lăng Tịch Nhiễm là một đôi ghê á. 】



【 CP thầy trò này thật tuyệt vời, ship lẹ! Tui muốn nhảy khỏi thuyền CP Tuyết Nữ x Hỏa Nữ rồi! 】



【 Sư phụ bệnh kiều phúc hắc ngọt ngào xinh đẹp x đồ đệ ma mới thiên chân ngây thơ giá trị vũ lực max! Tui cũng ship! 】



【 Ôm giáo chủ đi ra chỗ khác, đừng tạo CP linh tinh cho giáo chủ! Giáo chủ của chúng tôi ở một mình là đẹp nhất! 】

Cố Đào Yêu thấy Lâm Tinh Hà có thể chất trăm hợp, dường như cô đứng cùng ai cũng đều tạo ra cảm giác CP, ngay cả anh Cửu và Phù Chu, cô ấy cũng thấy Lâm Tinh Hà hợp với bọn họ.



Thật ra Cố Đào Yêu cũng muốn ship CP này, nhưng có rất nhiều CP để chọn, cô ấy không biết nên ship CP nào.



Mà ngay lúc này, Cố Đào Yêu mới nhận ra hotboy Khoa Tiên Hiệp bắt đầu vung tiền như rác đánh thưởng cho Lâm Tinh Hà.



Tạ Vô An đánh thưởng cho streamer Lâm Tinh Hà một quả lựu đạn.



Tạ Vô An đánh thưởng cho Lâm Tinh Hà một quả bom chìm.



Tạ Vô An đánh thưởng cho Lâm Tinh Hà một quả pháo phản lực.



...



Spam suốt 10 phút, tất cả đều là Tạ Vô An đánh thưởng.



Cố Đào Yêu cũng không rảnh xem livestream của bạn cùng bàn nữa, cô ấy đi tính số điểm Tạ Vô An đánh thưởng, lại lần nữa cảm nhận được sự vô nhân tính.

...Một nghìn điểm!



...Tận một nghìn điểm!



...Một nghìn điểm là khái niệm gì, có thể thoát khỏi vòng tay màu xanh lá cấp D, thăng thành vòng tay màu lam cấp C, đây là nhảy cấp luôn đó!



Cố Đào Yêu chợt cảm thấy Tạ Vô An và Lâm Tinh Hà cũng có cảm giác CP, đập tiền tạo ra cảm giác CP!



-



KimH: Hehee, qua page Thanh Ninh 清 宁 để đọc đoạn trích siu đáng iu về Tạ vô An nàooo. Quà trong 3 tháng đào bộ này cho mọi người nhaa.