Tôi Bị Tiểu Tam...

Chương 53: H. "Tư tổng lau nước miếng đi!"




"Tư tổng lau lau nước miếng ngay khóe miệng đi ạ!"

Người ở hàng phía trước nói chuyện với khoảng cách gần như vậy, linh hồn nhỏ bé của Biên Trình Trình suýt thì bị dọa bay. Đặc biệt là Tư Lý còn bò ở giữa hai chân, bú âm đế nàng, móc điểm G nàng... Mặt Biên Trình Trình nháy mắt cứng đờ, nàng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nghiêm túc ngồi an vị, thần sắc trấn định trả lời. "Tôi không có... Cậu thử hỏi trợ lý Phùng đi. Trên đường đi anh ấy có nói mình bị say xe nên luôn mang theo một hộp."

Tư Lý kinh ngạc trước một Biên Trình Trình gặp nguy mà không loạn. Để khen thưởng, cô ra sức bú âm đế nho nhỏ của Biên Trình Trình, bú mạnh đến nỗi hai bên má đều hõm sâu vào, ngón giữa cũng ấn mạnh vào điểm G sung huyết của Biên Trình Trình dây qua dây lại.

! ! ! Cái người này! !

Biên Trình Trình thầm mắng tên ác ma Tư Lý không biết thức thời. Trên mặt bình thản, trong miệng thì nghiến răng nghiến lợi, rõ ràng thân thể đột nhiên run rẩy, nhục huyệt trào ra dịch thể dâm đãng, nhưng nàng vẫn nỗ lực làm ra vẻ như mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát.

"À à vậy hả, cảm ơn nha." Cô gái hàng phía trước sau khi có được câu trả lời, theo bản năng quay đầu quét mắt chỗ Tư Lý ngồi nhưng không thấy người đâu, vì thế thuận miệng hỏi. "Tư tổng đâu rồi nhỉ?"

"! ! !" Biên Trình Trình căng thẳng, não điên cuồng chuyển động, biết tìm cớ gì nói Tư Lý vắng mặt đây. Sau đó bịa đại một lý do chân thật nhất. "Tôi cũng không biết nữa, tôi vừa mới ngủ dậy, có khi chị ấy ra trước ngồi rồi cũng nên."

Cô gái kia cũng không nghĩ nhiều, đứng dậy đi lên hàng phía trước xin thuốc say xe.

Biên Trình Trình tức giận, đưa tay kéo Tư Lý ở giữa hai chân mình lên, miệng thốt ra lời bối rối cáu kỉnh. "Nhanh, chị nhanh ra đây."

Tư Lý cũng không nghịch ngợm nữa, thuận theo đứng dậy trở về vị trí của mình.

Biên Trình Trình nhanh tay kéo quần mình lên, bởi vì quần lót bị Tư Lý xé rách nên âm mao đen nhánh ướt át đều lộ ra ngoài. Lúc Biên Trình Trình kéo khóa quần vì quá mức hoảng loạn mà kẹt lông mu vào khóa kéo đau đến nỗi chảy ra một giọt nước mắt.

"Ui da..."

"Ơ kìa, gấp gáp như vậy làm gì." Tư Lý thấy được toàn bộ quá trình, trong lòng xót xa. Cô áp sát vào tai Biên Trình Trình, nhẹ giọng trấn an. "Chị thấy chỗ lông này của em cũng phiền phức quá, chi bằng trở về cạo cho em cái đầu trọc chịu không?"

Lời này vào tới tai Biên Trình Trình không tính là trấn an...

"Chị, chị nói xàm cái gì vậy! Còn không phải tại chị! Vậy mà chị còn muốn cạo lông..." Biên Trình Trình chớp đôi mắt ủy khuất muốn chết, hốc mắt đều trở nên ướt nóng. Rõ ràng là Tư Lý xé rách quần lót của nàng, một hai đòi ở trên xe lếu lều nàng, cho nên nàng mới bị kẹt lông mu! Ấy thế mà người này còn muốn cạo sạch âm mao của nàng! Đúng là không có thiên lý!

"Thôi thôi... Cục cưng đừng khóc nha ~ Không cạo không cạo ~ Chị nói giỡn thôi mà!" Tư Lý vội vàng nắm chặt tay Biên Trình Trình, hoảng loạn an ủi.

Biên Trình Trình bị tiếng 【 cục cưng 】 này làm cho thẹn thùng, chốc lát nín khóc mỉm cười, nắm tay Tư Lý lau sạch nước mắt của mình. Lúc này nàng mới nhìn thấy chóp mũi và khóe môi Tư Lý đều dính vài vệt nước trong suốt, hiển nhiên là đến từ nhục huyệt lầy lội của mình...

Mặt Biên Trình Trình đỏ bừng vừa định mở miệng nhắc nhở, lúc này cô gái hàng phía trước đã xin được thuốc say xe trở lại. Biên Trình Trình vội buông tay Tư Lý ra không chút lưu tình, không dám hé răng. Cô gái kia nhìn thấy Tư Lý ở ngay trước mặt mình, hoang mang ngoảnh đầu nhìn lại hướng mình vừa đi qua. "Tư tổng đã về rồi ạ? Vừa rồi em không thấy chị đâu cả?"

"À, vừa rồi tôi ra hàng cuối ngủ." Tư Lý gật đầu mỉm cười, trả lời thản nhiên.

"Tư tổng... Khóe miệng..." Cô gái nhìn vệt nước trong suốt nơi khóe miệng Tư Lý muốn nói lại thôi, làm sao bây giờ! Nữ thần Tư Lý trong lòng nàng thế mà lại ngủ chảy nước miếng! Tuy rằng nàng ngủ cũng chảy nước miếng, nhưng nàng chỉ là cô gái bình thường! Còn Tư Lý là nữ thần cơ mà, không thể chảy nước miếng được. Cô gái ngượng ngùng dời mắt, miệng nói. "Chị lau lau một chút đi..."

Lạ quá, kỳ lạ ghê, vì sao chóp mũi Tư tổng cũng dính chút chất nhầy trong suốt thế nhỉ?!

Xấu hổ chết đi được!!

Biên Trình Trình ngồi bên cạnh thiếu chút nữa xấu hổ muốn bốc hơi. Nhưng Tư Lý thì lại không mấy phản ứng, lấy khăn giấy trong túi ra lau miệng cẩn thận, còn nở nụ cười xinh đẹp rạng ngời cám ơn cô gái kia. "Cảm ơn em đã nhắc ~"

Quãng đường sau đó, Biên Trình Trình thấp thỏm không yên nhưng không biết tự khi nào đã ngủ thiếp đi. Đến khi tỉnh dậy đã trở lại dưới lầu công ty.

Đợt Team Building lần này đến đây xem như kết thúc.

...

Ngày hôm sau là một ngày nghỉ, Biên Trình Trình nhận lời mời ở lại nhà Tư Lý. Nhà Tư Lý ở vùng ngoại ô là một biệt thự sân vườn đơn lập, đêm đó hai người cùng nhau tắm bồn, xem phim hài đi vào giấc ngủ.

Sau một ngày mưa to, ánh nắng rạng ngời, bầu trời xanh thẳm trong veo như vừa được gột rửa.

Lúc Biên Trình Trình rời giường đã là 9 giờ sáng, nhưng Tư Lý đã không còn ở trên giường, nàng lê đôi dép trong nhà xuống lầu, nhìn thấy trên bàn bày bánh mì nướng thơm phức, bơ, trứng chiên và sữa bò nóng, tâm tình Biên Trình Trình chợt thoải mái.

Bàn ăn hướng ra sân nhỏ, được ngăn cách bằng cửa kính lùa trong suốt, có thể phóng tầm mắt quan sát toàn cảnh cây cỏ hoa lá trong sân.

"Tư Lý?" Biên Trình Trình nhìn chung quanh không thấy ai, cũng không nghĩ nhiều, nàng cầm lấy một lát bánh mì nướng chuẩn bị ăn thì chợt nhìn thấy trong sân, Tư Lý xách cái xô nhỏ trong tay, đi tới cạnh cửa kính.

Biên Trình Trình đành gặm lát bánh mì trong miệng để rảnh tay chào hỏi Tư Lý.

Tư Lý vứt cho Biên Trình Trình cái mị nhãn, cởi áo khoác và quần dài ra, trên người chỉ còn mặc cái áo hai dây màu trắng và quần sịp tam giác màu trắng. Cô đứng trước cửa kính tận tình ưỡn người ra, phô diễn đường cong xinh đẹp gợi cảm.

"Quào..." Biên Trình Trình nhìn tới ngây người, làm rớt cả lát bánh mì trong miệng xuống bàn cơm.

Lúc này, Tư Lý nâng xô lên xối nước từ trên đầu xối xuống, 【 ào ào 】 một tiếng, lớp vải mỏng dính liền hóa thành xuyên thấu, phô ra hết đường cong mỹ lệ, hai hột đậu đỏ trước ngực cũng dựng đứng lên, côn thịt dưới thân bị lạnh run rẩy hai cái.

"U là trời...!" Biên Trình Trình càng ngây ngốc, nàng trơ mắt nhìn Tư Lý dùng chính hai bầu vú căng tràn sức sống làm khăn lông chà lau mặt kính.

===

Biểu diễn hay đấy, thiết nghĩ hai chị nên tạo tài khoản Ónlỳfans 😌😌😌.