(Tên chương do editor đặt)
Bởi vì Quý Mộ Ngôn đã giải quyết hết khó khăn mà tổ tiết mục tạo ra trên bản đồ, nên cả nhóm không tốn thời gian đi chơi những trò chơi khác để lấy gợi ý, lúc hoàn thành nhiệm vụ, thời gian vẫn còn rất sớm.
Tuy rằng quá trình khá thuận lợi nhưng sáu người gần như đã đi bộ cả một ngày, vô cùng mệt mỏi, đạo diễn khó được lúc săn sóc, không tiếp tục ra thêm nhiệm vụ, ăn cơm chiều xong đã tắt livestream, thả khách mời đi nghỉ ngơi sớm.
Tần Tư Dữ tìm bình dựng rồi cắm hoa hồng vào, nhìn chằm chằm nửa ngày. Quý Mộ Ngôn vừa khiêm tốn vừa lạnh lùng, lại chọn một bông hoa hồng đỏ rực rỡ, hơn nữa biểu tình ngay lúc đó của cậu khắc hẳn ngày thường, bông hồng này hẳn có liên quan tới ký ức nào đó, hơn nữa hoa ngữ của hoa hồng đỏ là anh yêu em, điều này khiến hắn suy nghĩ thật nhiều.
Cắm hoa vào cốc nước xong, Tần Tư Dữ chuẩn bị đi tâm sự với Quý Mộ Ngôn, nhỡ đâu Quý lão biết cậu có người trong lòng, tới hỏi hắn, hắn cũng biết đường trả lời.
Tần Tư Dữ tới gõ cửa phòng Quý Mộ Ngôn.
Cửa mở, Quý Mộ Ngôn hỏi hắn: "Có việc gì không?"
"Có việc." Hắn dừng lại đôi chút, nói: "Thân làm người giám hộ tạm thời của cậu, anh muốn hỏi cậu mấy câu."
Quý Mộ Ngôn nghe thấy "người giám hộ tạm thời" thì hơi nhíu mày, hơn nữa ông ngoại cũng chỉ bảo Tần Tư Dữ chăm sóc cậu đôi lúc, không đến mức trở thành người giám hộ.
"Có vấn đề gì không?" Tần Tư Dữ hỏi.
Quý Mộ Ngôn thấy Tần Tư Dữ bày ra tư thế "Cậu dám nói ra không, anh sẽ cùng cậu lý luận đến khi cậu phục thì thôi", quyết đoán ngậm miệng.
Tần Tư Dữ tiến vào, nói với Quý Mộ Ngôn ngồi sang sofa.
Quý Mộ Ngôn kệ hắn, ngồi trên giường.
Tần Tư Dữ nhướng mày.
Bạn nhỏ phản nghịch lắm.
Tần Tư Dữ dùng giọng điệu trưởng bối, hiền từ nói: "Bạn nhỏ Mộ Ngôn, tuy rằng cậu đã thành niên nhưng mà kinh nghiệm và trải nghiệm chưa nhiều, với vấn đề tình cảm, trưởng bối như anh có thể cho cậu vài lời khuyên được."
Quý Mộ Ngôn nghe vậy, hai mày nhíu lại: "Vấn đề tình cảm?"
Tần Tư Dữ nói: "Không cần ngại, đúng là vấn đề tình cảm đó."
"Tôi không có vấn đề tình cảm gì hết, tôi không thích ai cả." Quý Mộ Ngôn khô khan nói.
"Thật?"
"Thật!"
Tần Tư Dữ nhìn chằm chằm khuôn mặt Quý Mộ Ngôn, không buông tha bất kỳ biểu tình nào, xác định Quý Mộ Ngôn không nói dối, lúc sau mới nói: "Vậy sao cậu lại thích hoa hồng đỏ?"
"Thích là thích thôi" Quý Mộ Ngôn vẻ mặt trầm tĩnh.
Tần Tư Dữ từ khuôn mặt lạnh lùng ấy đọc được suy nghĩ thực của cậu là "Chả liên quan gì tới anh", nhưng vẫn bình tĩnh nói: "Hoa ngữ của hoa hồng đỏ là anh yêu em, hơn nữa cậu nhìn nó dịu dàng như thế, đằng sau bông hoa chắc chắn có một đoạn chuyện xưa, cái này chắc chắn là không cãi được."
Quý Mộ Ngôn muốn đuổi Tần Tư Dữ ra ngoài, nhưng nghĩ lại hôm nay hắn vừa mới chữa bệnh cho mình, chỉ có thể cứng rắn giải thích: "Tôi thích màu đỏ, màu đỏ vui mừng."
Tần Tư Dữ suýt cười ra tiếng, những lời này không giống phong cách của Quý Mộ Ngôn.
Trên thực tế thì đây không phải lời Quý Mộ Ngôn nói thật, là lời của người tặng hoa nói.
"Tôi không thích ai cả, cũng không cần kinh nghiệm gì." Quý Mộ Ngôn đã bắt đầu đuổi khách.
Tần Tư Dữ đã nghe được đáp án mà mình muốn, hiền từ ôn hòa nói ngủ ngon, trước khi Quý Mộ Ngôn tức đến mức đá hắn ra ngoài, tự giác rời đi.
"Rầm" Cửa phòng đóng lại.
Tần Tư Dữ nhìn cửa phòng đóng chặt không nhịn được mà cười.
Người không lớn, nhưng oán khí thì không nhỏ.
Tần Tư Dữ về phòng nhìn bông hồng trên đầu giường, cười cười.
Khá tốt.
Không thích ai khá là tốt.
***
Tần Tư Dữ tắm rửa xong, trước khi đi ngủ có thói quen lướt weibo, hắn còn chưa kịp mở hotsearch đã thấy thông báo đẩy weibo tự hiện lên tin tức.
#Quý Mộ Ngôn 6 thứ tiếng#
Hắn nhướng mày, bấm vào xem.
[Tung quả dưa nè, Quý Mộ Ngôn thực ra không hề biết sáu thứ tiếng, hắn mua chuộc được tổ tiết mục, có sẵn bản đồ, trước mắt còn chưa có chứng cứ chính thức, nhưng chuyện Quý Mộ Ngôn mua chuộc thông tin nhiệm vụ là chắc chắn, nhưng Quý Mộ Ngôn cũng ngu ngốc, thiết lập hình tượng nào chẳng được, lại một hai thiết lập hình tượng học thần, còn chơi lớn biết 6 thứ tiếng, thật vất vả mới tham gia Trên cả mong đợi được, bây giờ lại bê đá đập chân mình]
Nhìn người đăng weibo, Tần Tư Dữ hừ lạnh.
Người quen đây mà!
Đây không phải là người hôm nay bảo hắn một đêm ngủ với mười cô, ngày mai bảo hắn hít ma túy, cơm tù cũng nói như lưu loát như thể hắn đã vào trong đó ngồi hồi hắn mới lấy cúp ảnh đế hay sao. Hắn nhớ account maketing này trước đó đã bị giang cư mận ấn xuống đất xoa xoa, bây giờ tro tàn lại cháy, bắt đầu bịa đặt tiếp rồi?
Tần Tư Dữ cười nhạo, account marketing này có bệnh, ai hot thì cắn người đó, ai giỏi thì ghen tị, thực ghê tởm.
Phía dưới còn có một đám thủy quân.
[Biết sáu thứ tiếng đã có thể tự xưng là thiên tài rồi, nếu là thật thì sao lại không khoe bằng cấp ra, sợ bị lộ à?]
[ha hả, nhìn qua thì lạnh lùng ai mà biết sau lưng lại làm ra chuyện ghê tởm đến thế?]
[Vòng fan dạo gần đây làm sao vậy? Ai ai cũng chỉ biết nhìn mặt thôi hả, lớn lên đẹp chắc gì nhân phẩm đã tốt? Gian lận trong tiết mục như vậy mà vẫn bênh được?]
[Đừng bảo Quý Mộ Ngôn là một minh tinh tốt, đến làm người còn chưa làm xong đâu]
[Mẹ nó tay tui đến bây giờ vẫn còn đang run rẩy đây, <> là show tui thích nhất, bây giờ bị Quý Mộ Ngôn phá hoại hết rồi]
[Tui zqsg làm fan Quý Mộ Ngôn, hiện tại cảm thấy mình vừa ăn một đống shjt, thật là ghê tởm]
[Ghê tởm, Quý Mộ Ngôn mau cút đi, tôi không muốn nhìn thấy hắn trên bất kỳ chương trình nào khác!]
[+1]
[+10086]
[.....]
Biểu cảm trên mặt Tần Tư Dữ càng ngày càng khó coi, đọc đến cuối, hắn tức đến mức phát cười, mở hotsearch quả nhiên nhìn thấy hastag #Quý Mộ Ngôn 6 loại ngôn ngữ#.
Mới lướt weibo một chút đã thấy bọn họ nhảy nhót như vậy, mở hotsearch ra không cần nghĩ cũng biết lời lẽ còn khó nghe hơn, Tần Tư Dữ cười lạnh, tầm mắt dừng lại ở cameras.
Cameras vốn dĩ đã đóng lại, nhưng Tần Tư Dữ đi tới mở cameras ra.
Hắn vui vẻ thoải mái ngồi trên ghế, dùng điện thoại mở livestream.
Số người xem live liên tục tăng lên.
[Sao vậy? là tui nằm mơ hả? Sao lại mở livestream rồi?]
[!!! Ngủ muộn quả nhiên có phúc lợi]
[A a a a Cảm ơn trời cao, tui có thể call video với chồng để đi ngủ]
[Ảnh đế Tần mặc đồ ngủ màu đen nhìn thực sự quá A!]
[Tui mới nghía rồi, các phòng livestream khác đều không mở, đây là thao tác mới của tổ tiết mục ư?]
Tần Tư Dữ nhìn thấy comment này, cười khẽ: "Không phải tổ tiết mục yêu cầu, là anh tự mở đấy."
Làn đại lại hỏi lí do tại sao.
Tần Tư Dữ giải thích: "Một mình anh quay video thì không tiện lắm nên mượn dùng phòng livestream của tổ tiết mục một chút."
Làn đạn lại tiếp tục trồi lên.
[Chẳng lẽ là phúc lợi fans?]
[Có thể livetream cả đêm hay không! Tui muốn nhìn anh ngủ]
[ha ha ha ha ha tui có cảm giác Tần Tư Dữ lại muốn làm thao tác gợi đòn!]
Tần Tư Dữ nhìn thấy comment này, cười cười đến hơi biến thái: "Gợi đòn thì cũng không tới mức đó, chỉ muốn làm sáng tỏ vài chuyện thôi, xong việc sẽ đóng live."
Làn đạn lại là một làn sóng chấm hỏi, Tần Tư Dữ không hề giải thích, đợi một chút, cửa phòng bị gõ vang.
Thấy người đã tới, Tần Tư Dữ buông di dộng, đi mở cửa.
Quý Mộ Ngôn không biết Tần Tư Dữ mở cameras, không hề phòng bị bước vào phạm vi bị quay, cậu mới tắm rửa xong, trên người mặc một chiếc sơ mi trắng, so với ban ngày càng mềm mại hơn, làn đạn đã điên lên rồi..
Quý Mộ Ngôn lại không biết điều ấy, cậu hỏi: "Anh gọi tôi đến đây làm gì?"
"Có mấy câu nói cần phiên dịch chút." Tần Tư Dữ cầm lấy điện thoại, giả vờ như đang bối rối: "Bây giờ anh có một cái kịch bản, bên trong có một nhân vật giỏi nhiều thứ tiếng, anh không hiểu lắm, cậu phiên dịch cho anh đi."
Quý Mộ Ngôn không có nghi ngờ hắn, nói: "Tiếng nước nào? Chưa chắc tôi chắc sẽ biết đâu."
"Cậu cứ phiên dịch ra tiếng Pháp, Đức, Ý với Tây Ban Nha là được." Tần Tư Dữ nói.
Quý Mộ Ngôn gật đầu, tỏ vẻ không thành vấn đề.
Tần Tư Dữ chọn một câu comment từ làn đạn, đọc thành tiếng: "Hơn nửa đêm rồi muốn làm sáng tỏ cái gì vậy?"
Quý Mộ Ngôn tạm dừng một giây, dùng bốn loại ngôn ngữ phiên dịch một lần.
Cuối cùng còn đệm thêm: "Đây là cách dịch truyền thống nhất thôi, nếu là kịch bản thì có cần sửa cho cao cấp hơn xíu không?"
Tần Tư Dữ cười cười: "Không cần, như vậy đã tốt lắm rồi."
Hắn lại chọn ra một comment khác đọc lên: "Có vài người ghen tị đến mức như thể sinh ra từ lu giấm."
Quý Mộ Ngôn sửng sốt, trực giác nói cho cậu biết những lời này không giống lời thoại của kịch bản, chẳng qua trước nay cậu không hay nhiều chuyện, cũng không hỏi nhiều nên trực tiếp dịch ra luôn.
Lần này Tần Tư Dữ không nhìn comment nữa, hắn khẽ cười, nhìn cameras dùng giọng điệu lười biếng lại ngạo mạn nói: "The scaremonger, are you raised in the barn?"
Quý Mộ Ngôn sửng sốt, hỏi: "Câu này cũng cần phiên dịch?"
Tần Tư Dữ cười: "Đúng vậy, cần phiên dịch, cậu nói lớn tiếng lên, phiên dịch ra cho anh nghe."
Tần Tư Dữ thay đổi vị trí, Quý Mộ Ngôn không rõ nguyên do cũng theo quán tính xoay người, đối diện với cameras phiên dịch lại câu nói này bằng bốn thứ tiếng khác nhau.
Tần Tư Dữ liếc cameras, ánh mặt lạnh lùng tràn ngập ý tứ cảnh cảnh cáo, hắn đang mắng những người ăn không nói có, bịa đặt sau lưng người khác.
Quý Mộ Ngôn không rõ tình huống ra sao, hỏi: "Còn câu nào phải dịch ra nữa không?"
"Còn có một câu cuối cùng." Tần Tư Dữ cười, quay đầu nhìn Quý Mộ Ngôn chăm chú, thanh âm trầm thấp từ tính: "Ngủ ngon nhé bạn nhỏ."
Quý Mộ Ngôn hơi ngạc nhiên, ánh mắt vừa rồi của Tần Tư Dữ cho cậu cảm giác những lời này hắn nói cho cậu nghe, hơi dừng lại chút, đem ý tưởng điên rồ này đuổi ra khỏi tâm trí, sau đó mới dịch câu nói này.
Ý cười trong mắt Tần Tư Dữ càng sâu, đứng lên tiễn Quý Mộ Ngôn rời khỏi phòng.
Sau khi Quý Mộ Ngôn rời khỏi, Tần Tư Dữ đóng cửa phòng lại, cho dù không nhìn hắn cũng biết hiện tại màn đạn đã điên lên rồi.
Hắn khoanh tay đứng tựa người vào khung cửa, cách không nói với những kẻ bịa đặt tin đồn kia: "Bây giờ tin chưa, anh đây cũng không hiểu tại sao có một số người không thể chấp nhận sự ưu tú của người khác?"
"Nghe không hiểu câu tiếng Anh kia thì đi tra đi." Hắn hừ lạnh, khí chất lạnh lùng tràn đầy tính xâm lược trong cốt tủy bộc lộ hết ra ngoài: "Anh đây đang mắng chúng mày đó, còn có lần sau thì đừng trách anh không khách khí!"
Tần Tư Dữ đi tới phía trước muốn tắt cameras, cuối cùng đột nhiên nhớ ra một câu còn chưa nói: "Để phòng ngừa ai đó bịa đặt anh đây bị Quý Mộ Ngôn mua chuộc, cho nên anh nhắc nhở thêm một câu."
Tần Tư Dữ vuốt tóc, cười bất cần đời, khí chất cao ngạo trên người như muốn tràn ra khỏi màn hình: "Anh đây không sống nổi trong giới thì sẽ về kế thừa gia sản chục tỷ, ai có thể mua chuộc nổi?"
__________
Tác giả có lời muốn nói:
Hộ thê (?) cuồng ma.
Editor có lời muốn nói:
Bà tác giả có một bug ở chỗ này nè, mấy chương trước kêu là ra nước ngoài quay nên lệch múi giờ, hôm nay thì lại cùng múi giờ với nhau rồi. Chắc là tập trung viết quá nên nhầm lẫn chi tiết này. Câu tiếng anh kia cả nhà tự tra để thấy sự bực tức của ông Tần nha.