Toàn Thế Giới Đều Làm Chúng Ta Tái Hôn

Chương 67-2




Cô thầm mắng Mạc Hạm là quá lươn lẹo, đồng thời lại không thể không thừa nhận, kỹ thuật hôn của người phụ nữ chết tiệt này ngày càng tốt, vừa rồi suýt nữa là cô không về nhà được rồi.

Căn bản là trong bộ phim tiếp theo cô không có cảnh hôn, lúc ấy đầu óc Quý Thiển Ngưng cũng còn đang ngơ ngác, thấy Mạc Hạm hỏi cô nghiêm túc đứng đắn như thế thì đột nhiên nổi lên ác thú, cố ý lừa đối phương là có bảy tám cảnh.

Không nghĩ tới Mạc Hạm không hề bị kích thích, trái lại còn nửa cưỡng ép bắt cô cùng nhau "Tham thảo" cảnh hôn hơn mười phút!!!

Cuối cùng cô cũng không vui khi chọc tức Mạc vênh váo này nữa, cảm giác hạnh phúc trong lòng đã mất rồi. (T.T)

Đã vậy về đến nhà thì Khương Ấu Na cũng lại muốn thảo luận cảnh hôn với cô nữa.

Người đại diện của Khương Ấu Na nhận cho cô ấy một bộ phim hiện đại, nghe nói còn phải đi nước ngoài quay ngoại cảnh, là nữ thứ, bên trong có mấy cảnh hôn.

Khương Ấu Na kéo cô, lo lắng sốt ruột mà nói: "Bây giờ mà nghĩ đến cảnh hôn là mình nghĩ ngay đến chuyện Bạch Hạo cưỡng hôn. Lỡ như lúc đó mình nhịn không được, phản xạ có điều kiện đá bạn diễn nam đóng với mình thì phải làm sao?"

Quý Thiển Ngưng sững sờ, nói: "Cậu có thể tưởng tượng anh ta là nam thần Triệu Càn của cậu mà."

"Ý kiến không tồi!" Khương Ấu Na xuân tâm nhộn nhạo, hai tay ôm mặt, nhắm mắt lại ảo tưởng nói: "Cùng anh Càn hôn môi, chậc chậc chậc, quá đẹp!"

"Nước miếng sắp chảy ra rồi kìa!" Quý Thiển Ngưng chế giễu cô ấy không chút thương tiếc.

Bỏ mặc hoa si Khương Ấu Na, Quý Thiển Ngưng về phòng thay quần áo.

Khi thoát nội y thì cô vô tình sờ vào nút khóa ở phía sau, phát hiện có một hàng bị cài nhầm, mặt cô nóng bừng lên.

Lúc ấy hai người các cô hôn nhau đắm đuối, lăn từ trên sofa xuống, tình huống bắt đầu mất khống chế, nếu không phải Quý Thiển Ngưng kéo lý trí về nói dừng lại thì......

Tóc tai hai người rối bời, quần áo cũng rối loạn.

Bàn tay hơi lạnh của Mạc Hạm làm cô giật mình, lập tức tỉnh táo lại.

Quý Thiển Ngưng không cho chị giúp đỡ, đẩy chị ra, hoảng hốt chạy về phía toilet.

Mơ màng hồ đồ, cuối cùng ngay cả áo ngực của mình cũng cài không xong.

Khi Mạc Hạm lại hẹn gặp nhau thì Quý Thiển Ngưng nghiêm khắc từ chối: "Không đi."

Mạc vênh váo: "Làm sao vậy?"

Mạc vênh váo: "Sợ chị ăn em hả?"

Quý Thiển Ngưng không muốn để chị biết là mình lúng túng, trả lời: "Không rảnh."

Mạc vênh váo: "Vậy chị đi tìm em nha? Bạn cùng phòng của em có ở nhà không?"

Quý Thiển Ngưng lập tức chụp cảnh Khương Ấu Na nằm dài trên sofa vừa đọc kịch bản vừa đắp mặt nạ rồi gửi qua cho chị.

Nửa phút sau.

Mạc vênh váo: "Vậy tuần sau gặp [?]"

Quý Thiển Ngưng: "Tuần sau cũng không rảnh!"

Mạc vênh váo: "Trùng hợp ghê luôn, tuần sau chị cũng không rảnh."

Cái này cũng tính là trùng hợp sao?

Một tuần trôi qua bình yên.

Khi chạm mặt Mạc Hạm và An Huệ ở phòng nghỉ khách VIP trong sân bay thì Quý Thiển Ngưng kinh ngạc hỏi: "Hai người muốn đi đâu?"

Mạc Hạm gấp tạp chí lại, vẫy tay ý bảo cô tới đây ngồi, không đáp mà hỏi lại: "Bọn em đi đâu?"

"Quay show đó." Quý Thiển Ngưng nói.

《 Dương thành phong vân 》 dự kiến được ra mặt mùng một tháng 5. Tuần trước Quý Thiển Ngưng nhận được thông báo của đoàn phim đi thành phố H để quảng bá. Cô và Lưu Vũ Tình đã hẹn cùng nhau đi chung, không nghĩ lại tình cờ gặp được hai người Mạc Hạm.

Mạc Hạm dùng tay vuốt lại mái tóc hơi của cô, thản nhiên nói: "Bọn chị cũng đi quay show."

"Quay show???!!!" Cố Tâm Mỹ kích động không thôi, "Chị Hạm, chị cũng đến thành phố H quay 《Happy Star》sao?"

Mạc Hạm "Ừm" một tiếng.

Quý Thiển Ngưng nhìn chị đầy hoài nghi: "Không phải chị không bao giờ ghi hình chương trình giải trí sao sao?"

Để phối hợp quảng bá phim ảnh thì Mạc Hạm có thể đi cùng đoàn phim đến mọi miền tổ quốc, việc duy nhất mà chị từ chối đó chính là quay show. Kiếp trước Quý Thiển Ngưng từng hỏi chị là vì sao, Mạc Hạm nói: "Ồn ào, ở trên sân khấu làm trò hệt như đám khỉ, quá nhàm chán."

Mạc Hạm ghét lên chương trình giải trí, Quý Thiển Ngưng không hiểu sao chị lại muốn trở thành "Khỉ" nữa.

Mạc Hạm im lặng ngắm cô, đáy mắt thanh lãnh ẩn ý, hạ giọng: "Hiếm khi được đứng chung một sân khấu với em, sao có thể bỏ lỡ được chứ."

Cho nên, Mạc Hạm là vì cô nên mới phá lệ lên gameshow sao?

Quý Thiển Ngưng đột nhiên có có cảm giác được người ta quý trọng, lòng cô ấm áp, tim cô không khỏi đập nhanh hơn vài nhịp, đành cố ý phá hỏng bầu không khí, nói: "Lần đầu tiên lên gameshow, chị không khẩn trương sao?"

Mạc Hạm nhướng mày: "Vậy em dẫn theo chị nha?"

Quý Thiển Ngưng tổng cộng cũng mới lên chương trình giải trí hai lần, tất cả đều là để quảng bá cho bộ phim 《 Đình viện thâm sâu 》, một lần là ở trong nước, lần còn lại là ở Hồng Kông mới đi gần đây, cô làm gì có tư cách dẫn người theo chứ? Xấu hổ nói: "Em......"

"Thiển Ngưng!" Lưu Vũ Tình đẩy cửa phòng chờ, đầu tiên là nhìn Quý Thiển Ngưng, sau đó mới nhìn thấy Mạc Hạm, vui vẻ nói: "Em biết ngay là chị Hạm chắc chắn sẽ đi mà!"

Mạc Hạm nhìn cô ấy: "Chị chưa bao giờ quay gameshow, vì sao em lại chắc chắn là chị sẽ đi chứ?"

Lưu Vũ Tình nhìn thoáng qua cùng Quý Thiển Ngưng đang ngồi gần Mạc Hạm, làm mặt quỷ: "Bởi vì Thiển Ngưng sẽ đi đó."

Quý Thiển Ngưng: "......"

Mạc Hạm nhìn cô đầy thâm ý, nói: "Vũ Tình còn thông minh hơn em đó, vừa nãy em còn ngơ ngác hỏi chị là vì sao nữa kìa."

Quý Thiển Ngưng: "......"

Lưu Vũ Tình thấy hai người mắt đi mày lại, trong tay Mạc Hạm còn đang nắm một lọn tóc của Quý Thiển Ngưng, cô ấy ngửi được hơi thở của sự nhiều chuyện. Dù sao ở đây cũng không có người ngoài, nên cô ấy hỏi thẳng: "Hai người đang ở bên nhau?"

Quý Thiển Ngưng vội vã rút lọn tóc lại, ngồi thẳng lưng, nghiêm túc nói: "Không thể nào."

Mạc Hạm nhìn dáng vẻ nóng lòng phủi sạch quan hệ của cô thì vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, nói: "Còn đang cố gắng."

"Vậy chị cố lên nha." Lưu Vũ Tình nắm tay cổ vũ Mạc Hạm.

Trước mặt nhiều người như vậy, Quý Thiển Ngưng không muốn thảo luận đề tài này cô lúng túng điều chỉnh dáng ngồi, ngắt lời: "Rõ ràng là cậu lên đường trước mình, sao lại đến muộn vậy?"

"Mình nói với cậu rồi mà, mình muốn đi làm móng tay." Lưu Vũ Tình duỗi tay đến trước mặt hai người, nở nụ cười tươi rói, "Đẹp không?"

"Đẹp." Quý Thiển Ngưng rất nể tình, nói: "Tay cậu cũng đẹp."

Con gái đều thích đẹp mà, Lưu Vũ Tình được cô khen đến mức trong lòng nở hoa, lập tức thao thao bất tuyệt: "Mình đặc biệt đi làm lại vì để lên gameshow đó, tiệm nail đó làm tốt lắm, lần sau mình dẫn cậu đi. Nhưng hình như xưa giờ mình không thấy cậu làm móng bao giờ, cậu không thích sao?"

"Mình......"

"Em ấy không hợp làm móng đâu." Quý Thiển Ngưng còn chưa nói dứt câu thì Mạc Hạm đã xen vào.

Lưu Vũ Tình phản đối: "Em thấy rất hợp mà, tay Thiển Ngưng rất xinh, móng tay cũng đẹp, hơn nữa da của cậu ấy cũng trắng...... Ồ, chị Hạm nè, hôm nay em mới phát hiện tay chị cũng đẹp lắm đó! Ngón tay dài ghê!"

Như là phát hiện chiếc túi phiên bản giới hạn của thương hiệu C, Lưu Vũ Tình nhanh chóng thả tay Quý Thiển Ngưng xuống, thay vào đó lại nắm lấy tay Mạc Hạm, xòe năm ngón tay ra, so sánh với tay mình, cô ấy líu lưỡi nói: "Chị 1m7 thì em cũng 1m68, chỉ cách nhau có 2 cm thôi, mà sao ngón tay chị dài hơn em nhiều quá vậy!!!"

Mạc Hạm không để ý lắm, nói: "Gen di truyền từ gia đình."

"Thiển Ngưng cậu nhìn đi nè, thật sự dài lắm đó!" Lưu Vũ Tình vô cùng hứng thú nói nói: "Hai nguời so tay thử xem."

Quý Thiển Ngưng đã sớm biết ngón tay của Mạc Hạm dài rồi...... Nhưng vẫn bị Lưu Vũ Tình mạnh mẽ lôi kéo so sánh với Mạc Hạm, nhìn ngón tay của Mạc Hạm dài hơi tay cô nửa đốt, cô cười gượng hai tiếng, nói: "Dài thật."

"Ngón tay dài như vậy, không đàn dương cầm thì thật lãng phí." Lưu Vũ Tình hâm mộ nhìn chằm chằm vào bàn tay xinh đẹp của Mạc Hạm.

Mạc Hạm không trả lời lại, chỉ nhìn thẳng Quý Thiển Ngưng.

"......" Quý Thiển Ngưng bị chị nhìn đến mức cả người thiếu tự nhiên, ánh mắt kia như tia X quang, có thể xuyên thấu qua cơ thể vậy.

Phát thanh thông báo hành khách lên máy bay.

Bọn họ lần lượt ra khỏi phòng chờ

Quý Thiển Ngưng đi chậm một bước, bị Mạc Hạm bắt lấy tay.

Cô tránh tránh, không tránh được.

Thời tiết đã ấm hơn rất nhiều, trên người Quý Thiển Ngưng chỉ mang một chiếc áo khoác dài dệt kim, lòng bàn tay của cô hơi ướt, bị Mạc Hạm chậm rãi bẻ từng ngón tay ra.

Sân bay tấp nập kẻ đến người đi, có bao nhiêu là ánh mắt, Quý Thiển Ngưng đang muốn nhắc chị là đừng có trắng trợn như vậy, nhưng chưa kịp mở miệng thì cả người cô cứng đờ.

Bàn tay lành lạnh kia nắm lấy ngón trỏ và ngón giữa của cô, chậm rãi ma sát lên xuống, giống ở đang bắt chước động tác ra vào nào đó......

Đều nói tay đứt ruột xót, Quý Thiển Ngưng run tim, bước chân dừng lại.

Trong lúc cô đã thẫn thờ thì Mạc Hạm kéo khẩu trang xuống, nói nhỏ vào tai cô: "Móng tay dài quá, nên cắt rồi."