Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công

Chương 170: Thế Giới Nền Tảng




Editor: Aminta.



Chương 170: Thế giới nền tảng.



***



"...Chia thành hai?"



Mon kinh ngạc lần nữa: "Sao lại thế được?"



Thế giới cũng đâu phải quả dưa hấu mà bị bổ thành hai nửa?



Mercator bình tĩnh nói tiếp: "Thế giới được hình thành như thế nào? Phôi thế giới lúc đầu bắt nguồn từ vô số quy tắc trộn lẫn nhau tạo thành, nó là thế giới ban đầu, là thế giới nền tảng, nó quyết định thế giới tương lai sẽ ra sao, sẽ có dáng vẻ như thế nào, sẽ sản sinh các sinh mệnh nào."



"Nếu như tạm gọi phôi thế giới lúc đầu là "Thế giới nền tảng", ta cũng không rõ "Thế giới nền tảng" tồn tại ở trạng thái nào. Nhưng chắc chắn rằng..." Ông nói: "Năm đó, sinh vật ma pháp tìm được cách tiếp xúc thế giới nền tảng. Cho nên họ nghĩ họ có thể khống chế toàn bộ thế giới."



Lan suy tư: "Cho nên lời tiên đoán "Thế giới nằm trong tay sinh vật ma pháp" ám chỉ việc họ nắm giữ "Thế giới nền tảng" sao?"



Mọi người á khẩu không trả lời được.



Nếu thật sự có thể nắm giữ "Thế giới nền tảng", phải chăng thế giới nằm trong tay họ?



Nếu như nhóm sinh vật ma pháp có thể điều khiển "Thế giới nền tảng", vậy chẳng phải họ sẽ tất thắng trong cuộc chiến với con người sao?



Thảo nào trong quyển bút ký thời cổ đại của sinh vật ma pháp mà Mon phát hiện lại ghi rằng "Chúng ta không hề thua".



Thế giới nền tảng đã nằm trong tay họ, đương nhiên họ cho rằng mình không thể thua.



"Nhưng họ vẫn thua rồi." Mon hít vào một hơi: "Kết quả họ cũng không thể khống chế thế giới nền tảng, phá hỏng tất cả mọi thứ đúng không?"



Trên khuôn mặt Mercator hiện lên vẻ lạnh lùng thấu xương: "Đúng, họ phạm phải cấm kỵ, khiến họ biến mất khỏi thế giới này." Làm liên lụy cả Dylan yêu dấu của ông.



Mọi người để ý đến cách nói "Thế giới này" của Mercator.



Nếu thế giới đã chia thành hai, chẳng lẽ còn có Ilov thứ hai?



Mercator khẽ gật đầu: "Đúng vậy, nhóm sinh vật ma pháp trên bình nguyên... và cả Dylan có lẽ đã đến một "Ilov" khác."



Ash bàng hoàng: "Cho nên mặt trăng đỏ đã biến mất rất có thể nằm ở "Ilov" khác?"



Mercator gật đầu, nhưng cũng không chắc chắn: "Thế giới khác trông ra sao, chúng ta không thể nào biết được. Nhưng nó thật sự tồn tại. Thế giới nền tảng bị vỡ, nó chia thành hai nửa và cũng khiến thế giới chia thành hai."



"Năm đó, ta đi vào một chiều không gian và chạm đến một bức tường ở một thế giới khác. Đáng tiếc sức mạnh của ta không đủ, không thể nào phá vỡ bức tường để qua thế giới đó mang Dylan về."



Cho nên ông mới chắc chắn có một thế giới khác tồn tại đến vậy.





"..."



Trong khoảng khắc, tất cả mọi người đều im lặng.



Chân tướng quá khó tin, vượt khỏi phạm vi hiểu biết của họ.



Mercator nói tiếp: "Lời tiên đoán Ilov sẽ gặp nguy hiểm của Dylan cũng bắt nguồn từ chuyện này."



"Từ lúc thức tỉnh, ta đã cảm nhận được môi trường pháp thuật cằn cỗi." Ông nói: "Một nửa thế giới là không hoàn chỉnh. Nó sẽ đi theo hướng suy tàn."



Từ ngày đi học đầu tiên ở học viện, Ash đã biết môi trường pháp thuật thời cổ đại và hiện tại khác nhau cỡ nào.



Lúc này cậu rốt cuộc biết nguyên nhân tạo nên sự khác biệt to lớn này.




Nhưng từ khi bình nguyên Đoạn Hà rộng mở, môi trường pháp thuật trên Ilov cũng đang không ngừng chuyển biến tốt đẹp. Hội nghị ở thành phố Thần Sáng lần này một mặt là để quyết định cách xử lý bình nguyên Đoạn Hà, một mặt là để nghiên cứu nguyên do tại sao nguyên tố pháp thuật tăng dần trong gần một năm qua trên Ilov.



Ash hoang mang nhắc đến chuyện này.



Hình như khuynh hướng suy tàn của Ilov đã dừng lại thì phải?



"Pháp thuật suy yếu cũng không phải lý do dẫn đến sự diệt vong của Ilov." Mercator lắc đầu: "Sự suy yếu ngừng lại và bắt đầu chuyển biến tốt đẹp mới là khởi đầu của sự diệt vong."



Ông hỏi lại: "Bình nguyên năm đó bị dòng sông nguyên tố vây kín. Các người nói môi trường pháp thuật trên Ilov bắt đầu chuyển biến tốt, vậy có phải con sông đó đã biến mất hay không?"



Ash kinh ngạc gật đầu.



Quả nhiên, dòng sông nguyên tố biến mất chính là nguồn gốc cho sự thay đổi của môi trường pháp thuật trên Ilov sao?



"Sông nguyên tố biến mất có nghĩa rằng thế giới bị chia thành hai nửa sắp hợp nhất." Mercator bình tĩnh nói, "Khi con người bị thương, vết thương sẽ tự lành. Thế giới cũng giống vậy. Hai thế giới khiếm khuyết có cùng nguồn gốc, chúng nó sẽ hấp dẫn nhau, khát vọng sự hoàn chỉnh, dần dần chúng sẽ chậm rãi hợp lại thành một thể."



Trong đôi mắt tối tăm của ông xuất hiện sự bất lực: "Nhưng cho dù khiếm khuyết, chúng đã là hai thế giới độc lập. Khi chúng chồng lên nhau, đó không phải là sự dung hợp của thế giới, mà là sự hủy diệt của thế giới."



Dòng sông nguyên tố biến mất, nguyên tố pháp thuật tăng lên, dấu vết quy tắc trở nên rõ ràng... Môi trường pháp thuật thay đổi theo hướng thời cổ đại, tất cả những điểu này đều nói rõ hai thế giới đã càng ngày càng gần, môi trường pháp thuật đang dần thay đổi theo xu hướng "thế giới hoàn chỉnh".



Mà khi môi trường pháp thuật hoàn toàn khôi phục như thời cổ đại, vậy đó cũng là lúc thế giới này hoàn toàn sụp đổ.



Sau một lúc lâu im lặng, Mon nói với giọng khàn khàn: "Nếu chuyện này là thật... Vậy phải làm thế nào bây giờ?" Cho dù là Mon, lúc này anh ta cũng không thể đùa vui nổi.



"Thế giới sẽ không bị hủy diệt." Lan ngồi trên đùi Mercator, giọng cô vừa ôn hòa vừa kiên định: "Vẫn còn hai người mà."



Ánh mắt của cô dừng trên người Sigourney và Ash.



Ash bất đắc dĩ: "Chúng tôi phải làm sao đây?"




Cậu và Sigourney yêu nhau là có thể ngăn cản hai thế giới dung hợp à?



"Quay về vùng đất thế giới ban sơ, hai người sẽ có cơ hội cứu vớt thế giới." Mercator nói: "Bản thân thế giới cũng không muốn bị hủy diệt như thế, nó đặt hi vọng lên hai người."



Vùng đất thế giới ban sơ?



"Bình nguyên Đoạn Hà?" Ash thì thào.



Cơn bão nguyên tố năm đó xảy ra trên bình nguyên, bởi vì sinh vật ma pháp chạm đến điều cấm kỵ "Thế giới nền tảng".



Suy ngược lại, thế giới nền tảng nằm ngay trên bình nguyên Đoạn Hà?



Cũng là nơi cậu và Sigourney gặp nhau lần đầu.



Hai người phải quay về thôn Dogo ư?



"Hết ngày mai hãy đến bình nguyên ngay đi." Mercator tin tuyệt đối lời tiên đoán của Dylan: "Hai thế giới cuối cùng rồi sẽ dung hợp, tạo nên một khung cảnh khốc liệt giống như suối lạnh đổ vào dung nham vậy. Nhưng trong tay hai người có chìa khoá, chắc chắn có thể khiến hai thế giới hòa vào nhau như hai dòng sông róc rách, tạo thành biển cả."



Ông ôm Lan và đứng dậy: "Nói một lượt nhiều chuyện như vậy chắc cả ba người không thể tiêu hóa nổi đúng không? Ngày mai ta sẽ đi gặp các Vương Tọa thời đại này, nguy hiểm của thế giới đã ở ngay trước mắt, bình nguyên Đoạn Hà mà các người lo lắng chẳng là gì cả."



Sau đó ông rời khỏi phòng.



Đúng vậy, bình nguyên Đoạn Hà chẳng là gì cả, còn nguy hiểm của thế giới thì sao?



Một khi thế giới diệt vong, mọi người trên bình nguyên Đoạn Hà cũng không thể trốn thoát.



Ash cúi đầu nhìn đôi tay trống rỗng của mình, chìa khoá ư?




Dù có trái tim kiên cường đi chăng nữa, cậu cũng cảm thấy một áp lực nặng nề.



Ash không nhịn được nghiêng đầu nhìn Sigourney, sau đó cậu lập tức sững sờ.



Sigourney ngồi bên cạnh cậu, đôi mắt đỏ sậm cụp xuống, yên lặng như không hề tồn tại.



Tinh thần của anh hoàn toàn không ở trong căn phòng này, giống như đã bay đến một nơi rất xa.



Tựa như là một linh hồn lang thang hư ảo lúc ẩn lúc hiện, chỉ cần không chú ý một chút là sẽ biến mất.



Đúng, từ lúc Mercator bắt đầu kể chuyện, Sigourney vẫn chưa từng nói lời nào.



Anh đang suy nghĩ điều gì?



Đây là lần đầu tiên Ash không thể hiểu rõ suy nghĩ của Sigourney ngay tức khắc.




Ash vô thức nắm lấy tay áo của Sigourney.



"Sigourney?"



Hàng mi dài màu bạc của Sigourney khẽ rung động, đôi mắt đỏ sậm chuyển động, khi anh nhìn sang Ash, đôi mắt đã có cảm xúc: "Sao?"



"...Chúng ta đi nghỉ không?" Ash yên lặng nhìn anh.



Sigourney mím đôi môi mỏng tái nhợt, sau một lúc im lặng thật lâu, anh mới đứng dậy: "Đi theo tôi."



Mon trợn tròn mắt nhìn Sigourney và Ash rời đi, bàn tay giơ giữa chừng của anh ta cứng đờ.



Này! Đừng để anh ta ở đây một mình tiêu hóa bí mật động trời này được không!



Anh ta điều tra lịch sử nhiều năm như vậy, không phải để điều tra ra kết cục hủy diệt của thế giới!



Ở nơi khác, Sigourney dẫn Ash đi tới đỉnh tháp.



Anh có một bí mật.



Ngay cả Nance cũng không biết.



Có lẽ Ash đã phát hiện, nhưng bí mật này quá khó tin, thằng nhóc này vẫn không dám suy đoán chân tướng.



Nhưng đêm nay đã nghe Mercator kể chuyện, với khả năng quan sát đáng sợ của cậu, có lẽ chẳng bao lâu nữa cậu sẽ đoán ra chân tướng nhỉ?



Anh cũng không có ý định giấu diếm Ash.



Anh chỉ muốn làm rõ một vài chuyện trước rồi thẳng thắn với Ash sau.



Mà đêm nay, nhờ có Mercator mà cuối cùng anh đã suy nghĩ rõ ràng.



Bầu trời đêm phía trên vô cùng rộng lớn, vầng trăng bạc lơ lửng trên chân trời, có một số bí mật chôn giấu đã lâu dường như có thể nói ra ở đây rồi.



"Ash."



Ash ngồi bên cạnh Sigourney, cậu nghe thấy một giọng nói lạnh buốt du dương vang lên trong thế giới tinh thần.



"Tôi đã từng là một con người."



"Một con người sống ở thế giới khác."