Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công

Chương 166: Chiêm Tinh




Editor: Aminta.



Chương 166: Chiêm tinh.



***



Mọi chuyện phải kể từ lúc bình nguyên Đoạn Hà mở ra, mâu thuẫn đã nhen nhóm từ lúc ấy.



Nance uống một ngụm nước ấm Ash bưng lên, ông thở một hơi khoan khoái, cảm giác tinh thần đã già yếu hơn trong những cuộc đối chọi gay gắt kéo dài mấy ngày nay cuối cùng đã khôi phục.



Ông lại chọn một miếng hoa quả từ trong cái đĩa nhỏ Ash đưa tới, cảm giác thể xác lẫn tinh thần đều thoải mái, ông mới chậm rãi nói: "Mọi người có còn nhớ ai đã thắng cuộc chiến đoạt tháp cuối cùng ở thành phố Cự Thạch không?"



Ash là người từng trải, cậu đáp: "Vương tọa Đinh Hương ạ."



Khi đó cậu và Elena ở cứ điểm của vương tọa Rực Rỡ ở thành phố Cự Thạch, chứng kiến khoảnh khắc phù thủy vương tọa Đinh Hương đoạt tháp thành công. Tháp phù thủy ở thành phố Cự Thạch hiện lên dấu hiệu hoa đinh hương màu tím, nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện những tia sét sắc bén trong đó.



Lúc đó Elena còn bổ sung kiến thức cho cậu, cô nói thế lực đoạt tháp phù thủy chia thành hai phe là phe ôn hòa và phe cực đoan, phe ôn hòa do vương tọa Rực Rỡ đứng đầu, phe cực đoan do vương tọa Đỏ Thẫm đứng đầu.



Sau khi phổ cập cả buổi, sau cùng cả hai lại phát hiện người chiến thắng cuộc chiến đoạt tháp chính là vuơng tọa Đinh Hương chẳng thuộc phe nào, trước giờ luôn đứng ngoài các cuộc tranh đấu giữa các phe phái.



Đến Ilov đã lâu như vậy, Ash cũng hiểu biết về vương tọa Đinh Hương hơn trước đây.



Từ thời đại của Dylan, hiệp hội phù thủy cũng chỉ có mười hai Vương Tọa.



Không tăng cũng không giảm.



Mãi đến một trăm năm trước, pháp thuật hệ sấm xuất hiện một vị thiên tài, người đó trở thành Vương Tọa thứ mười ba.



Nhưng vương tọa thứ mười ba không hợp với mười hai vương tọa khác.



Giống như nhà giàu mới nổi và danh gia vọng tộc truyền thừa nhiều đời, vinh quang kéo dài mấy ngàn năm vậy.



Mà nhà giàu mới nổi thì huy hoàng đời này, chẳng biết có người kế thừa đời sau hay không. Không chừng chờ Vương Tọa thiên tài này chết đi, vương tọa Đinh Hương sẽ không còn người kế thừa, sau đó bị hiệp hội xóa bỏ. Quay trở về cục diện mười hai Vương Tọa như trước đây.



Bởi vì nguyên nhân này, vương tọa Đinh Hương và mười hai vương tọa khác không giao thiệp nhiều, vô cùng độc lập tự túc.



Nance nói: "Sau khi vương tọa Đinh Hương chiếm được tháp ở thành phố Cự Thạch, họ nghiêm cấm buôn lậu và mua bán sinh vật ma pháp, quản lý trong thành phố vô cùng nghiêm ngặt, mệnh lệnh có khuynh hướng giống phe ôn hòa chúng ta. Vì lệnh cấm của thành phố Cự Thạch, thương nhân hay lính đánh thuê đều không dám trắng trợn làm gì đối với con người trên bình nguyên Đoạn Hà..." Ông cho Ash một cái nhìn an ủi: "Gần một năm qua, con người trên bình nguyên Đoạn Hà không còn chịu tổn thương nặng nề nữa."



"Nhưng mà tình hình bây giờ thì khác rồi." Nance nghiêm túc nói, "Con người trên bình nguyên Đoạn Hà biến đổi kỳ lạ, có các đặc điểm của sinh vật ma pháp. Thậm chí còn có đặc điểm của sinh vật ma pháp đã tuyệt chủng hiện nay."



Mon tiếp lời: "Sức hút của họ là quá lớn đối với phù thủy."



Nance gật đầu: "Đúng vậy. Sức hút quá lớn. Mà vương tọa Đinh Hương đã không thể ngăn chặn nổi mưu cầu lợi ích của các thế lực khác nữa rồi."



Sigourney mất hứng nói: "Mấy ngày nay các người chỉ toàn cãi cọ chuyện này thôi hả?"



Nance đau khổ, chỉ nhớ lại một chút thôi mà ông đã đau đầu cực kỳ: "Đúng vậy."



Hơn nữa, trước đây trong hiệp hội chia thành ba phái, phái nguyên tố, phái bí ẩn và phái trung lập.



Phái nguyên tố trước giờ theo phe cực đoan, bao gồm sáu Vương Tọa: Xanh Đậm, Đỏ Thẫm, Đá Lửa, Ngọc Bích, Bạc, Xanh Biếc.



Phái bí ẩn có xu hướng ôn hòa, bao gồm: Vương Tọa Rực Rỡ, Vương Tọa Trắng Xám và Vương Tọa Vô Sắc chuyên hệ pháp thuật triệu hồi và biến hóa.




Phái trung lập đương nhiên là Vương Tọa Dylan chuyên thuốc phép, Vương Tọa Ánh Sáng chuyên hoa văn pháp thuật và Vương Tọa Đỏ Hồng chuyên luyện kim.



...Ừm, cả ba phái đều không chơi với Vương Tọa Đinh Hương.



Nhưng lúc này đây, các thế lực phe phái vốn có rối loạn lên hết, ai nấy cũng lục đục nội bộ.



Ủng hộ việc nghiên cứu "triệt để" con người trên bình nguyên Đoạn Hà có Vương Tọa Đỏ Thẫm, Đá Lửa, Bạc, Xanh Biếc và Vương Tọa Trắng Xám, Vương Tọa Vô Sắc.



Hai Vương Tọa Trắng Xám và Vô Sắc của phái bí ẩn lại về phe đối thủ.



Nghiên cứu "triệt để" tức là hoàn toàn gạt bỏ thân phận "con người" trên bình nguyên Đoạn Hà, chỉ để lại thân phận "nguyên liệu".



Từ đó họ có thể không hề cố kỵ tiến hành các nghiên cứu, thí nghiệm, sử dụng họ.



Biến đổi trên bình nguyên Đoạn Hà quá là thần bí ly kỳ, có lẽ Vương Tọa Trắng Xám và Vương Tọa Vô Sắc có thể biết được nguồn gốc cho sự biến đổi thông qua việc nghiên cứu, từ đó bước một bước dài trên bậc thang chân lý pháp thuật.



Họ nhìn thấy hi vọng đột phá trình độ Vương Tọa để trở thành phù thủy Huyền Thoại ở bình nguyên Đoạn Hà.



Cho nên họ không do dự gia nhập phe cực đoan.



Cũng may hai Vương Tọa Xanh Đậm và Vương Tọa Ngọc Bích của phái nguyên tố chủ động đứng về phe Vương Tọa Rực Rỡ.



Họ phản đối hành vi tàn nhẫn ấy.



Vương Tọa Đinh Hương cũng bày tỏ sự ủng hộ đối với Vương Tọa Rực Rỡ.




Không đến mức khiến Vương Tọa Rực Rỡ chiến đấu một mình.



"Sáu chọi bốn à?" Mon giơ ngón tay ra tính, anh ta hỏi: "Tình thế không tốt lắm, còn ba Vương Tọa khác thì sao? Chẳng lẽ ba Vương Tọa phái trung lập đến giờ vẫn giữ trung lập sao?"



"Sở dĩ tình hình hiện tại không nghiêng về một phía cũng là bởi vì ba Vương Tọa trung lập còn chưa tỏ rõ thái độ." Nance bất đắc dĩ ngẩng mặt nhìn đèn ma pháp sáng choang: "Nhưng hội nghị chỉ kéo dài bảy ngày. Đến lúc đó, nếu họ vẫn không quyết định, bên Vương Tọa Đỏ Thẫm sẽ thắng."



Dù sao hiện tại đã sáu chọi bốn.



Nance thở dài: "Nhưng trong vương tọa Rực Rỡ chúng ta vẫn chưa thống nhất ý kiến. May mà các phù thủy phản đối chiếm đa số."



Ash mím chặt môi, không nói gì.



Thời gian đã gất rút như thế rồi ư?



Trong vòng bảy ngày, định mệnh của bình nguyên Đoạn Hà sẽ bị quyết định sao?



Thậm chí thân phận con người mà cũng cần một hội nghị để quyết định tước đoạt hay vẫn giữ sao?



Thật quá đáng!



Quá hoang đường!



Quá nực cười!



Trái tim của cậu đập "thịch thịch thịch" nặng nề, máu trong người chảy xiết vì phẫn nộ.




Trước đó không lâu, cậu vừa mới biết được tình hình gần đây của mọi người ở thôn Dogo từ Sigourney, cậu mừng rỡ vì sự phát triển của mọi người trong thôn. Chẳng lẽ qua bảy ngày, sự yên bình miễn cưỡng này sẽ bị phá vỡ lần nữa ư?



Cậu đang tức giận, nhưng cậu tỉnh táo một cách lạ thường.



Tinh thần giống như thoát khỏi cơ thể, một nửa tỉnh táo nghe Nance thảo luận với Mon, một nửa đi đến một không gian cao hơn, suy nghĩ với một tốc độ khó tin, tìm cách thoát khỏi cảnh khó.



Nên làm gì đây?



Mình có thể làm những gì?



Khi tập trung tinh thần cao độ, cậu rơi vào một trạng thái giống như thiền.



Cậu lại tới thế giới tinh thần của mình, một không gian đen kịt tĩnh mịch với những chùm sáng xẹt qua.



Tinh tú dẫn dắt vận mệnh, vậy vào giờ phút này có thể nói cho cậu biết phải làm sao để bình nguyên Đoạn Hà mới không bị Ilov giẫm đạp không?



Đôi mắt xanh nhạt của cậu vừa tập trung vừa sâu thẳm, cậu nhìn chăm chú những ngôi sao vô tận, muốn biết rõ quy tắc và điều huyền bí ẩn chứa trong đó.



Thời gian dần trôi qua, màu lam nhạt trong mắt cậu bị tinh vân lấp lánh thay thế, dường như cả bầu trời sao đều hằn trong mắt cậu.



...



Bên ngoài, người đầu tiên nhận ra sự bất thường của Ash là Sigourney.



Gần như ngay khoảnh khắc Ash đắm chìm trong thế giới tinh thần của cậu là anh đã nhận ra.



Anh nhanh chóng nhìn sang Ash, chỉ thấy sắc mặt cậu tái nhợt, tròng mắt lại vô cùng sáng ngời, sáng đến chói mắt.



Theo hành động của anh, những người khác cũng đã nhận ra sự kỳ lạ của Ash.



"Ash?" Mon kinh ngạc nhìn về phía Sigourney, sao vậy?



Sigourney nhíu mày, không có ý định đánh thức cậu, anh chần chờ nói: "Hình như cậu ta..."



"Cậu ấy đang thiền." Nance kinh ngạc nói, "Thiền của nhà chiêm tinh." Ông nhỏ giọng nói: "Không nên quấy rầy cậu ấy."



Cùng thời khắc đó.



Bên ngoài thành phố Thần Sáng, trên bầu trời đêm đen như mực, những ngôi sao vốn có thể nhìn thấy rõ ràng đột nhiên tỏa ra ánh sáng chói rực, giống như một tấm màn làm từ ánh sáng bao vây thành phố lơ lửng giữa trời, trong phút chốc cả thành phố sáng như ban ngày.



Xảy ra chuyện gì vậy?



Tất cả mọi người trong thành phố đều nhìn về phía khu vực tháp phù thủy Rực Rỡ.



Ai bảo trong cả thành phố sáng rực, chỗ này là sáng nhất?



Hiển nhiên là đang nói cho người khác biết: Đúng vậy, chuyện này là do đằng này làm đấy!



Trong tháp phù thủy gây chuyện, Ash mở to mắt, ánh sáng trong mắt rút đi, đôi mắt cậu trở nên trong veo vô hại lần nữa.



Cậu khẽ thì thào: "Hi vọng vẫn còn đang ngủ say."