Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Từng Yêu Đương Với Đỉnh Lưu

Chương 10: Vợ bỏ trốn của tổng tài bá đạo




Note:

Mình sẽ đổi lại xưng hô của bạn Trác với chị Lương là em - chị vì hai người đã làm việc với nhau lâu rồi, khá thân thiết.

Lúc trước mình để xưng hô của cmt trong phòng live bạn Ngộ với bạn ý là em - anh vì đa số là học sinh xem video, giờ bạn nổi hơn rồi thì mình sẽ đổi thành tui - cậu, cmt nào đặc biệt gọi "anh trai nhỏ" thì mình để em - anh.

Có một số lỗi dịch thuật nho nhỏ hoặc cách hành văn khiến mình không vừa ý nên mình sẽ sửa liên tục trong lúc đăng, nếu không ảnh hưởng cốt truyện thì mình sẽ không note lại, tuy nhiên mình nhắc ở đây để nếu các bạn đọc lại mà thấy khác thì là do mình sửa đó, xin lỗi vì sự bất tiện này. Cuối cùng, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.:3

Cuối cùng thì nền tảng Kình Ngư đã mua hot search để #Cố Như Trác khen bản cover "Khanh"# nhảy lên trang đầu.

Nhưng từ khóa này không dẫn thẳng đến phòng live stream của Trình Bất Ngộ, mà khi người xem bấm vào, một tài khoản chia sẻ chính thức tên là "Kình Ngư cũng đang xem" sẽ hiện ra. Tài khoản này đã cắt ghép tạo thành một video khác, chỉ để lại phần nhảy cover của Trình Bất Ngộ, thậm chí còn không nhắc đến tên tài khoản của cậu.

Nếu bấm vào tài khoản "Kình Ngư cũng đang xem" sẽ thấy hoạt động nổi nhất đang được ghim lên đầu: "Share mạnh tin vui đến các chủ kênh! Nền tảng Kình Ngư công bố phát động Kế hoạch Chương trình công phá giới giải trí thường niên!"

Chương trình này là kế hoạch do Kình Ngư hợp tác với một số công ty giải trí lớn đưa ra, lựa chọn những chủ kênh nổi nhất trong từng phân khu để đưa vào giới giải trí tham gia show truyền hình.

Chủ kênh nào trong nền tảng Kình Ngư đều đã nghe qua kế hoạch này, nhưng thật ra thứ này được xem là quá xa xôi đối với đa số mọi người — bởi vì chủ kênh đủ tư cách đăng ký tham gia phải từng có tác phẩm tiêu biểu trên 20 triệu lượt xem, số người theo dõi phải đạt hơn 100.000 người.

Yêu cầu sau có rất nhiều cách để hoàn thành, nhưng yêu cầu trước đòi hỏi một tác phẩm thật sự. Trong nền tảng Kình Ngư, những người có trên 10 triệu lượt xem về cơ bản đã được coi là người nổi tiếng.

Đã có kha khá chủ kênh đủ điều kiện đăng ký tham gia, mức độ cạnh tranh không hề nhỏ.

"Tiểu Trình, Tiểu Trình! Cậu mau nhìn xem, tài khoản chính thức cắt video của cậu rồi đăng lên nè!!"

Chu Tiểu Nguyên quay phim cả đêm qua, hôm nay mới trở lại phòng thuê của hai người, giờ mới phát hiện tế giới đã đảo lộn ngược xuôi, Trình Bất Ngộ còn đang edit video, Chu Tiểu Nguyên thì lướt lướt tường nhà của Trình Bất Ngộ, thỉnh thoảng lại hét lên.

"Cứu tui, cậu tăng tận 300.000 fan trong một đêm đó! Ba trăm ngàn!!!"

"Mà còn đang tăng nữa cơ! Tớ load lại một cái là nó tăng lên tận vài trăm!!"

"Tớ vào trang đầu mấy nền tảng khác đều thấy video nhảy của cậu này!"

Chu Tiểu Nguyên kích động đến run cả tay, cậu chàng lại tiếp tục gõ từ khóa trên thanh tìm kiếm, lát sau kêu lên: "Tớ lại mới thấy một cái nữa! Có người đăng video so sánh động tác của cậu với Cố Như Trác!"

Đó là video của một người bình luận video nổi danh - chủ kênh này rất có tiếng tăm trong khu vũ đạo, nhưng lại không nhảy.

Sở dĩ anh ta có thể nổi tiếng là vì khả năng tổn thương người khác siêu phàm của mình, nắm rõ vị trí, đánh giá sắc bén, cả khu vũ đạo chẳng có mấy người chưa từng bị anh ta tổn thương, sự tồn tại của anh ta khiến cả khu vũ đạo hả hê sung sướng.

Chủ kênh phát lại đồng thời vũ đạo của bản ca khúc gốc trong phòng thu và video cover của Trình Bất Ngộ, độ hot của video này đã lên tới top 1 trong khu vũ đạo.

Tên của video đơn giản trực tiếp: "Sợ rớt cả dưa, lần đầu thấy dancer có thể tái hiện 100% "Khanh", AI của loài người."

Trong video, chủ kênh nói với giọng điệu chán đời: "Hôm qua có fan bảo tôi nhất định phải xem đoạn quay màn hình trận PK này, tôi còn nghĩ tái hiện kiểu quái gì được, hôm nay tôi mới biết, cậu ấy chắc chắn là AI rồi, thôi không nói nhảm nữa, cứ xem video là trực quan nhất. Tôi sẽ bình luận sau."

"Đúng là con người có miệng thì mặt trời mọc đằng tây cũng dám nói nhỉ? Nhận tiền review à?"

Chủ kênh: "Tôi có miệng thì mấy người cũng có miệng đó thôi, tôi thì khác gì mấy người? Hôm nay tôi muốn tâng bốc người đẹp này đấy, rồi sao? Xem video chưa mà phán? Đêm qua tôi đã phải xin chỉ giáo từ một diễn viên hí khúc cả đêm đấy, lấy ví dụ killing part ở đoạn cuối đi, điểm quan trọng nhất của động tác này không phải là lực để đứng lên mang là phần eo phải thẳng và không được xẹp. Ưỡn người và dồn lực giữ thẳng eo từ đầu đến cuối là động tác "eo rắn", một trong những kỹ thuật cơ bản trong Kinh kịch, phải không xẹp xuống thì mới mang lại cảm giác nhẹ nhàng và linh hoạt, đòi hỏi độ dẻo dai rất cao, còn nếu eo cứ mềm mềm lụp xụp sẽ mất đi sự quyến rũ của động tác. Mấy người thử kêu người khác đến làm động tác này đi? Phải giữ thẳng eo nhảy cả bài, không được gãy một giây nào."

"..."

...

Nhờ hot search này và sự chú ý đông đảo của công chúng khắp nơi, độ nổi tiếng của Trình Bất Ngộ liên tục tăng cao, bằng mắt thường cũng có thể thấy được cậu sắp trở thành người của công chúng chính hiệu, không chỉ giới hạn trong cộng đồng streamer nữa.

Hơn nữa bởi vì hôm qua cậu đã trực tiếp trả lại một trăm ngàn tệ cho Cố Như Trác, fan của Cố Như Trác đều không còn quá chú ý đến chuyện hai năm trước, chỉ có vài người muốn lôi chuyện này lên nhưng không thành công.

"Tiểu tổ tông(*) của tớ ơi, tỉnh giùm tớ đi mà!" Chu Tiểu Nguyên nhảy cẫng lên, vỗ vỗ vào vai Trình Bất Ngộ: "Cậu hot rồi!"

(*) Xin lỗi mọi người vì mình không biết nên để "tiểu tổ tông" thành gì... Mong mọi người góp ý để mình sửa...

"Biết rồi." Trình Bất Ngộ đang trùm chăn thành một cục trên ghế, gõ gõ bàn phím, chỉ lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp lười biếng, thản nhiên như thể chẳng có chuyện gì xảy ra: "Mấy hôm nữa tớ đãi cậu một bữa."

"Chuyện quan trọng bây giờ là ăn cơm à!" Chu Tiểu Nguyên rống lên: "Cậu hot rồi đó!!! Aaaaa! Cậu làm sao vậy? Sao mà chẳng vui mừng gì hết?"



Có điều cậu chàng vừa nói xong đã nhớ đến chuyện quan trọng hơn: "Vậy giờ cậu là chủ kênh lớn rồi đó, nhân dịp này đổi hợp đồng mới đi, cậu xem thử có công ty nào muốn ký với cậu không?"

"Tớ đang xem."

Nhưng ngón tay thon dài trắng bệch của Trình Bất Ngộ di di con chuột trên bàn.

Nền tảng Kình Ngư đã gửi cho cậu một "Thông báo có thể thay đổi hợp đồng".

Ban đầu khi cậu mới đăng ký nền tảng này, cậu chỉ nhận được hợp đồng của người mới, tỷ lệ hoa hồng được chia và lương cơ bản đều rất thấp, bây giờ cậu đã nổi tiếng hơn nên có thể đổi sang hợp đồng mới có lợi hơn, nhưng con số cụ thể cần phải thương lượng thêm.

Thật ra lúc fan của Trình Bất Ngộ lên đến 50.000 là đã có thể đổi hợp đồng, nhưng cậu vẫn luôn từ chối nhận quà từ trẻ vị thành niên, từ chối phần thưởng có giá trị quá lớn, cho nên không được quản trị viên đồng ý.

Bây giờ cậu đã được xem là người của công chúng, lợi thế khi đàm phán sẽ tăng lên rất nhiều.

"À, thế chiều nay cậu muốn đến công ty họ đàm phán hợp đồng à?" Chu Tiểu Nguyên biết trụ sở chính của Kình Ngư Live ở ngay tại Kính Thành, thậm chí còn rất gần chỗ ở của bọn họ.

Trình Bất Ngộ đứng dậy, vươn vai duỗi người: "Ừm, với cả tớ mượn cậu ít tiền được không? Khoảng năm mươi ngàn gì đó, tháng sau tớ trả, nền tảng này chỉ có thể rút tiền mặt mỗi tháng một lần.

"?" Chu Tiểu Nguyên vừa mới nhận lương từ đoàn phim, quả thật có tiền cho cậu mượn, có điều cậu chàng tò mò hỏi: "Mượn năm mươi ngàn làm gì thế?"

"Tớ muốn làm nhanh mấy VLOG với video nhảy, cần tiền để thuê bối cảnh trang phục này kia."

Giọng điệu của Trình Bất Ngộ bình tĩnh dửng dưng, biểu cảm lạnh lùng như ngày thường, nhưng lúc này lộ ra một chút tập trung và sắc sảo.

"Tớ vốn định một năm sau mới làm lại chủ đề này để vào chương trình gia nhập giới giải trí của nền tảng, có điều bây giờ là cơ hội tốt nhất rồi."

Nghe cậu nói như vậy, Chu Tiểu Nguyên cũng hiểu ra: "Được, tớ chuyển cho cậu ngày, cậu còn cần giúp gì cứ nói tớ."

Kính Thành lại bắt đầu đổ mưa, thời tiết ẩm ướt lạnh lẽo.

Cao ốc của nền tảng Kình Ngữ sạch sẽ ngăn nắp, người đến người đi tấp nập, Trình Bất Ngộ đã xếp lịch hẹn trước, lặng lẽ ngồi chờ ở tầng dưới. Tầng một không có máy sưởi hay điều hòa, cái lạnh khiến ngón tay mọi người ở đây đều tái nhợt.

Thời gian chờ đợi lâu vô cùng, đã hơn một tiếng trôi qua mà vẫn chưa có người mới được gọi lên.

Bên cạnh Trình Bất Ngộ là một chủ kênh nhỏ, khoảng chừng mười bốn mười lăm tuổi, cậu nhóc này trông rất gầy, vừa chờ vừa khóc thút thít.

Trình Bất Ngộ đưa cho cậu nhóc một tờ khăn giấy.

Cậu không quá quan tâm đến chuyện của người khác, cũng không nói năng gì, cậu nhóc kia nhận lấy rồi nói cảm ơn, sau đó tiếng khóc nhỏ dần đi.

Một vài chủ kênh khác ở gần đó lại gần hỏi han, Trình Bất Ngộ nghe được đại khái câu chuyện: cậu nhóc này là streamer khu trò chơi, gia cảnh nghèo khó, cha mẹ đều là người tàn tật, bình thường cậu stream chơi game để phụ giúp gia đình, nhưng không hiểu sao từ đầu năm nay, Kình Ngư bỗng đóng băng phòng live stream của cậu nhóc, nhóc đã khiếu nại nhiều lần nhưng không có kết quả, vì thế đành một mình đến Kính Thành, hi vọng có thể mở lại tài khoản.

Hơn nữa bởi vì cậu nhóc là trẻ vị thành niên nên không có hợp đồng, chỉ có lương cơ bản từ nền tảng.

Kình Ngư Live độc quyền trên tất cả các nền tảng, chuyện như thế này diễn ra gần như mỗi ngày.

Cậu nhóc lấy hết can đảm đi hỏi số thứ tự xếp hàng.

Nam trợ lý phụ trách đặt lịch hẹn rất thiếu kiên nhẫn: "Đã nói rồi, chủ kênh nhỏ nào có hợp đồng nếu có thể dời lên trước thì sẽ được dời lên trước, chúng tôi làm như vậy cũng chỉ tiết kiệm thời gian thôi mà? Khi nào đến lượt cậu sẽ kêu tên sau."

Trình Bất Ngộ nhìn số người trước mình, chỉ còn chưa tới mười người, nhưng số của cậu nhóc đã vượt quá ba mươi.


Cậu bèn nói: "Nhóc đổi số với anh đi."

Cậu nhóc kinh ngạc nhìn cậu một cái, chỉ thấy Trình Bất Ngộ đã cầm số của nhóc đi, đẩy tờ số có thứ tự trước vào tay nhóc.

Trình Bất Ngộ không có biểu cảm gì, trên mặt còn hơi lộ vẻ lười nhác, tuy sắc mặt đã tái nhợt đi vì lạnh nhưng vẫn không thể che giấu được ngũ quan trong trẻo nhưng lạnh lùng mỹ lệ của cậu.

Cậu nhóc ngây người nhìn cậu, đang định nói gì đó thì Trình Bất Ngộ đã cúi đầu đeo tai nghe vào, trông cực kỳ xa cách lạnh lùng, dáng vẻ người sống chớ lại gần.

Cậu nhóc cũng không dám hó hé gì nữa.

Con số hẹn trước vẫn không hề thay đổi, giữa đại sảnh là một màn hình LED quảng cáo, trên đó đang phát một video thông báo tuyển dụng của nền tảng, các giám đốc cấp cao đều xuất hiện trên khung hình.



Nhóm chủ kênh gần đó đều yên tĩnh trong chốc lát, sau đó bắt đầu chán chường xem video, nhỏ giọng chỉ trỏ: "Ồ! Thạch Đình đến Kình Ngư Live làm Giám đốc Điều hành kìa? Anh ta không phải là người của công ty nhà họ Trình sao?"

"Đúng vậy, tôi biết anh ta, anh ta cũng thuộc Lớp Vương tử nhà họ Trình, đàn em kế tiếp của Cố Như Trác, trước đây hát vai Nam Sinh, có điều mấy năm nay đã chuyển sang làm tài chính rồi."

"Lớp Vương tử của nhà họ Trình" chỉ năm đệ tử được đích thân Trình Phương Tuyết dạy dỗ, năm người trao đổi tài nguyên với nhau, quan hệ rất tốt, ở cùng nhau gần như là rung chuyển đất trời. Bọn họ được coi là đã bước nửa chân vào giới truyền thông, sự chú ý đặt lên người bọn họ đương nhiên không chỉ đơn giản dừng lại ở sự nổi tiếng.

Một người khác lại đoán: "Vậy có khi nào Cố Như Trác cũng đến hay không? Chẳng lẽ phe Cố - Trình sắp nhúng tay vào nền tảng này rồi sao?"

"Không biết... Không tra ra được tin tức nào cả." Một người khác thầm thì đáp.

Mưa càng lúc càng nặng hạt, kênh đặt trước hôm nay đã đóng cửa, xe cộ cũng bị ngừng cho ra vào khu làm việc này.

Một chiếc xe thương vụ tối màu bị ngăn lại, nhưng chỉ dừng lại bên ngoài khoảng nửa phút đã được bảo vệ từ bên trong phòng gác cổng ra nghênh đón, bảo vệ còn gọi đi mấy cuộc điện thoại.

Một nhóm người bước xuống khỏi xe, người dẫn đầu là một người đàn ông với khuôn mặt cương nghị, Âu phục giày da phẳng phiu, bung dù rồi gọi một tiếng: "Anh cả."

Cố Như Trác đeo kính râm và khẩu trang bước xuống xe, nâng tay ý bảo anh ta không cần bung dù giúp, cười xán lạn nói: "Được rồi, cậu là Giám đốc Điều hành của công ty người ta, không cần làm vậy."

"Được rồi." Thạch Đình thở dài một hơi: "Cuối cùng cũng liên lạc được với anh, anh im hơi lặng tiếng xuất ngoại tận hai năm, tụi em đều rất nhớ anh, đã đợi anh về tụ tập lâu lắm rồi, không ngờ đến khi anh về thì thầy lại bị bệnh..."

"Thôi nói sau đi." Cố Như Trác nhận dù trong tay vệ sĩ, ra hiệu cho bọn họ đi theo nhóm người phía sau, đợi ở bên dưới.

Từ sáng sớm, Thạch Đình đã chuẩn bị đón anh, vừa định nói chuyện, anh ta bỗng thấy Cố Như Trác dừng bước, nghiêng đầu nhìn về phía tòa nhà làm việc.

Ý cười trên mặt anh biến mất không còn lại chút gì.

Thạch Đình nhìn theo tầm mắt của anh —

Đó chỉ là một trong những tòa nhà văn phòng bình thường nhất của họ, bên trong dòng người đi lại như mắc cửi, nhưng hiện tại lại có một đám người vây quanh tại bàn hẹn trước, hình như đang xảy ra tranh cãi gì đó.

Bên trong cao ốc, tầng một.

Trình Bất Ngộ thản nhiên nói: "Đúng là số cậu ấy, tôi đã đổi số của mình cho cậu ấy."

Trợ lý càng cáu kỉnh thêm, lớn tiếng quát: "Không được tự tiện đổi số!"

Cậu nhóc bên cạnh sợ đến mức nước mắt sắp trào ra lần nữa, nhưng Trình Bất Ngộ vẫn bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn hướng dẫn đặt hẹn trước, lạnh lùng nối: "Trong quy định của mấy người không có điều khoản đó, thậm chí cho phép người đã bị qua số đến dự khuyết, khi hẹn trước cũng không cần danh tính của chính người gặp hẹn để đăng ký."

Trợ lý càng lúc càng hấp tấp nóng nảy: "Dù thế nào cũng không được đổi số!"

— Hắn biết tên nhóc này chỉ tổ đem đến phiền phức, cấp cao của nền tảng Kình Ngư đã trực tiếp ra lệnh không gặp những người hẹn trước này, nếu có thể hoãn lịch thì phải hoãn, có thể nói miệng thì cứ nói miệng. Bởi vì một khi chuyện nền tảng vô duyên vô cớ đóng băng tài khoản bị truy tố, sẽ phải trả rất nhiều tiền bồi thường vi phạm, mà tiêu chuẩn chặn tài khoản của nền tảng cũng có thể không theo quy tắc nào — ví dụ như cấm các chủ kênh đã ký hợp đồng với công ty của mình.

"Công ty lớn như vậy mà chỉ cần cậu nói không được là không được à?" Có người gần đó cũng tiếp lời, bắn nhanh như súng máy: "Lừa ai đấy?"

Một đám người này trùng hợp đều là chủ kênh, lúc đầu không ai dám lên tiếng, nhưng chỉ cần có một người nói thì mọi người khác đều hùa theo, còn một số chủ kênh cũng là streamer, cảm thấy thú vị nên bắt đầu lấy điện thoại ra: "Nói tiếp đi, fan của tôi cũng không nhiều lắm, chỉ có hai trăm ngàn người mà thôi. Để xem sau khi tôi quay được đoạn này, giá cổ phiếu Kình Ngư mấy người có rớt không?"

"Bảo vệ đâu?" Trợ lý đặt lịch hẹn cảm thấy tình hình đã vượt tầm kiểm soát, bắt đầu gọi người: "Bảo vệ mau đến đuổi mấy người này đi! Đám người này gây cản trở công việc công ty!"

Bảo vệ đang đứng ngay bên cạnh nhưng không hề nhúc nhích, tầng một tòa nhà làm việc dần im ắng xuống, ánh mắt mọi người đều tập trung ở cửa ra vào

Gió lạnh xốc vào từ ngoài cửa, mặt đất ẩm ướt trơn trượt, theo sau Cố Như Trác là nhóm giám đốc cấp cao của Kình Ngư Live đang cung kính đi theo — bao gồm cả Giám đốc Điều hành vừa được bổ nhiệm, Thạch Đình.

Hình tượng thường ngày của Cố Như Trác chính là mặt cười, xán lạn như nắng tỏa, rực rỡ như hoa nở, nhưng giờ phút này, tất cả mọi người đều nhận ra cảm giác lạnh lẽo toát ra từ người anh.

Anh không nói gì, Thạch Đình lên tiếng hỏi: "Chuyện gì ở đây?"

—-------Hết chương 10—-------

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu Trình trong mắt người bình thường: không nổi, chủ kênh nhỏ bị ép lưu lượng.

Thân thế thật của Tiểu Trình: vợ nhỏ bỏ trốn của tổng tài bá đạo, có năm ông anh lớn trong giới giải trí, cùng với N người thân tai to mặt lớn.