Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Dân: Ma Thuật Của Ta Đều Trở Thành Cấm Chú

Chương 3: Cấm chú quét map!




Chương 3: Cấm chú quét map!

Quản Huyền xoay đầu nhìn lại, một cổ hương thơm nhẹ nhàng lập tức xông lên mũi, một thiếu nữ thanh thuần đã đứng sau lưng hắn.

“Dương Khiết?”

Vừa nhìn, Quản Huyền lập tức nhận ra cô gái này, hắn có chút bất ngờ.

Trong lòng khẽ thở dài một hơi.

Nếu nói kiếp này Quản Huyền có gì luyến tiếc nhất, đoé là Dương Khiết.

Hắn sống đã hai kiếp, tình cảm sớm chai sạn, riêng đối với Dương Khiết là có chút cảm tình, bất quá do gia cảnh cách biệt, hắn với Dương Khiết chưa có lần nào thật sự thổ lộ.

Nói cho đúng là tình trong như đã, mặt ngoài còn e.

Thế nhưng suy cho cùng, khi đã không có danh phận chính thức, sớm hay muộn cũng có ngày tàn.

Mà ngày này cuối cùng cũng đến, sau lễ tốt nghiệp hôm nay, mỗi người sẽ đi mỗi ngã.

Trường cấp 3 không phân bối cảnh sang hèn, không chia tầng lớp, bởi đây cũng chỉ là nơi dạy những kiến thức căn bản, không quá quan trọng.

Thế nhưng sau khi tốt nghiệp, các học viện là đích đến tiếp theo của các chức nghiệp giả, đây là thời điểm mà quyền lực và địa vị phân ra rõ rệt.

Học viện có yếu có mạnh, đặc biệt nổi trội nhất chính là những học viên ma pháp hoàng gia, nơi có những vị hiền triết quyền lực nhất toàn quốc tụ hợp, hoặc là các học viện c·hiến t·ranh cao cấp, nơi của những siêu chiến binh hùng mạnh nhất nhì toàn cõi đích thân chỉ đạo.

Để bước chân vào ngưỡng cửa của các học viện này, nếu không phải là con cháu của các gia đình quý tộc quyền lực thì cũng là dòng dõi của những gia tộc chiến binh lẫy lừng, kém cỏi nhất cũng là những thiên tài bậc nhất của các trường cấp 3 toàn quốc.

Quản Huyền là chức nghiệp Ảo Thuật Gia phế vật, gia cảnh lại nghèo nàn, gia phụ gia mẫu đã sớm không còn trên đời.

Muốn hắn có vé gia nhập vào các học viện Hoàng gia như vậy ư?

Quá xa vời.

Ngay cả những học viện ma pháp thông thường cũng không muốn nhận Quản Huyền vào, theo hắn nhớ, các học viện ma pháp chưa từng có khóa học nào dành cho chức nghiệp Ảo Thuật Gia.

Con đường mà hắn đi chưa từng xuất hiện cường giả, cho đến cuối cùng đều trở thành một ảo thuật gia biểu diễn trên đường phố kiếm cơm qua ngày.

Mà Dương Khiết, xuất thân là Dương gia, một trong những đại gia tộc của thành phố Kiến An, thuộc Nam Vực này.

Tại thành phố Kiến An, Dương gia là một con quái vật lớn, sản nghiệp sâu rộng, trong gia tộc cường giả như mây, Nhị chuyển đi đầy đất.

Nghe đồn gia chủ Dương Đỉnh Thiên cha của Dương Khiết càng là cự bá Ngũ chuyển, quyền thế khuynh thiên.

Dương gia dậm chân một cái, một nửa cái thành phố Kiến An này rung chuyển cũng không phải nói ngoa.

Nhìn tình huống như thế mà suy ra, Dương Khiết chắc suất sẽ tiến vào những học viện hoàng gia cao quý, bản thân cô cũng là một thiên tài ma pháp, kể từ ngày hôm nay, cô ấy phượng hót cửu tiêu, còn hắn thì trở thành kẻ phiêu bạt.

Địa vị so với lúc học trường cấp 3 ngày càng xa vời.

Chuyện của Quản Huyền và Dương Khiết bắt đầu cũng từ ba năm trước, ngày mà nhà trường tổ chức cắm trại trong rừng, hôm ấy Dương Khiết và hắn vô tình bị lạc khỏi đoàn đội, lại xui xẻo đụng phải một đầu Kaiju cấp thấp.



Bất quá bằng sự điềm tĩnh kinh người, Quản Huyền lợi dụng kiến thức trong đầu, lấy sức phàm nhân hạ gục được đầu Kaiju đó, mặc cho đối diện với c·ái c·hết vô số lần, hắn vẫn bình tĩnh thắng hiểm.

Có lẽ từ lúc đó mà Dương Khiết cái cô gái nhỏ có tính cách lạnh lùng này cảm nắng Quản Huyền, nàng chủ động tiếp xúc với hắn ngày càng thân mật hơn, và quãng thời sau chính là kỉ niệm.

Quản Huyền so với đồng trang lứa trững chạc hơn, hắn thu hút được toàn bộ sự chú ý của Dương Khiết.

Dương Khiết tuy bề ngoài lạnh nhạt, nhưng ẩn bên trong con người chỉ có một mình Quản Huyền biết.

Cô tinh tế, thông minh, có đôi lúc ngạo kiều, đôi lúc thì nhõng nhẽo, hơn thế nữa, cô gái này rất đen!

Đen ở đây là luôn g·ạ g·ẫm Quản Huyền, luôn luôn nuông chiều theo hắn, đợi đến lúc hắn triệt để xâm lấn thì lại cấm cản.

Bất quá, ba năm mập mờ đến đây là kết thúc.

Quản Huyền cũng phải tuổi thiếu niên cố chấp, đối với hắn, duyên đến sẽ thản nhiên đón nhận, còn khi duyên đi cũng sẽ không cố gắng níu giữ, không cưỡng cầu.

“Có chuyện gì?” Quản Huyền nghi vấn.

“Cha tôi muốn tôi học ở học viên ma pháp Hoàng gia Riverside.” Dương Khiết lạnh lùng nói.

“Chúc cô may mắn.” Hắn gật đầu.

“Cho anh.”

Dương Khiết nói, một tay đưa quyển sách dày cho Quản Huyền, cô căn dặn: “Thế giới này không đơn giản như anh nghĩ, sớm đã chia thành nhiều trận doanh khác nhau, c·hiến t·ranh không ngừng.”

Ngập ngừng một chút, Dương Khiết nhẹ nhàng nói tiếp.

“Có thể anh không gia nhập được học viện ma pháp nào, nhưng còn có nhiều trận doanh khác để anh tham gia, xem xét cho kỹ.”

“Cảm ơn.” Quân Thụy gật đầu.

Trong lòng của hắn có chút ấm áp, hắn nhìn tựa đề quyển sách.

«Aureland ngũ đại trận doanh»

“Anh theo dõi tôi chuyển chức được không?”

Lúc này, Dương Khiết ấp úng hỏi.

“Tôi xui xẻo như vậy, cô cần tự tin gì ở tôi?” Quản Huyền cười nhạt.

Bất quá đáp lại hắn là cái nhìn oai oán của Dương Khiết.

Đúng lúc này, giáo quan trên đài hô to.

“Dương Khiết, lớp 12A.”



Nghe vậy, Dương Khiết lạnh lùng xoay người đi lên bục.

Khi tay cô chạm vào khoả pha lê, một cổ ánh sáng chói chang lập tức phát ra, toàn trường lập tức yên lặng. Một khắc sau đó, ánh sáng nhạt dần, trên không trung hiện ra hàng chữ «Bích Hải Ma Đạo Sư»!

Nhìn thấy cái tên này, toàn trường triệt để sôi trào.

“Trời ơi, chức nghiệp ẩn sao? Lần đầu nghe qua, dường như rất lợi hại!” Học sinh kinh hô.

“Đúng là Dương Khiết nữ thần, thiên tài ma pháp chân chính!”

“Ma pháp sư cái chức nghiệp này sao mà khó ra, toàn trường đến giờ chỉ có ba người sở hữu, trừ bỏ tên Quản Huyền kia ra thì Dương Khiết chính là vị ma pháp sư thứ tư, còn là chức nghiệp ẩn!”

Trên khán đài, Dương Đỉnh Thiên cũng cười ngoác mồm, kích động bao nhiêu có thể thấy rõ.

“Hảo! Hảo! Hảo! Dương Khiết đúng là thiên tài của Dương gia ta, về nhà lập tức mở tiệc mừng một tuần!”

“Chúc mừng gia chủ hổ phụ sinh hổ tử! Bất quá gia chủ, thằng nhóc đó xử lý như thế nào?”

Gia nô bên cạnh liếc nhìn Quản Huyền phía ngoài sân trường ác nghiệt hỏi.

“Tuỳ tiện đi.” Dương Đỉnh Thiên chỉ đơn giản phất tay, lúc này hắn vẫn còn kinh hỉ Dương Khiết, chẳng thừa hơi sức nào để chú ý một thằng nhóc phế vật, căn bản không lật nổi sóng gió gì.

Mà lúc này Dương Khiết mang theo vô hạn kinh hỉ xoay lưng lại nhìn về phía Quản Huyền, bất quá, hắn đã không còn ở đó nữa rồi.

Dương Khiết nụ cười khựng lại trên môi, cuối cùng thở dài một hơi.

“Tên vô tâm, chúc anh đời này bình an.”

Lúc này Quản Huyền đang cuốc bộ về nhà, trước khi rời nhà luyện cấp, hắn muốn mang tin vui này trở về báo cho cha mẹ trên trời.

Về đến căn nhà nhỏ của mình Quản Huyền lập tức thắp nén nhang, hắn cũng không có nói gì nhiều. Nhìn di ảnh trên bàn thờ, Quản Huyền mặt không đổi sắc, xiết chặt nắm đấm.

“Con đi đây.” Quân Thụy thì thầm.

Hắn sửa soạn một chút lương thực và bản đồ dã ngoại bỏ vào ba lô, rời khỏi nhà sau đó, chân không ngừng vó đi đến cổng truyền tống.

Xung quanh thành phố Kiến An có rất nhiều bản đồ tân thủ, quái vật lưu động từ level 1 tới 20, rất thích hợp cho tân thủ luyện cấp.

Mục đích của Quản Huyền chính là thử nghiệm Cấm Chú và luyện cấp, cho nên đi đến bản đồ càng ít người càng tốt.

Nhìn vào bản đồ dã ngoại trong tay, Quản Huyền rất nhanh liền quyết định.

Thạch Trư Sâm Lâm, bản đồ tân thủ level 10.

Lúc này cổng truyền tống đông nghịt người, đại đa số là những học sinh sau khi chuyển chức đều hướng ra dã ngoại thăng cấp.

Một tuần sau chính là đại hội tuyển sinh của các học viện ma pháp, tranh thủ lúc này bộc lộ tài năng là thời điểm thích hợp nhất, đến lúc đó cấp độ cũng là một lợi thế trúng tuyển.

Quản Huyền bước chân vào truyền tống trận, đóng góp 100 kim tệ.

Bá!



Tầm nhìn của hắn lập tức xoay chuyển, cảm tưởng như đang lơ lửng ở không trung. Một giây sau đó, Quản Huyền xuất hiện ở Thạch Trư Sâm Lâm, lúc này Thạch Trư Sâm Lâm chỉ có lát đát vài người.

Thạch Trư Sâm Lâm địa đồ rất rộng lớn, quái vật chủ yếu là Thạch Trư, số lượng rất nhiều, có đại lượng cá thể tinh anh và boss tinh anh.

«Thạch Trư»

Level: 10

Sinh lực: 5.000, năng lượng: 400.

Kỹ năng: Đột kích, Xung phong, Cường hóa nanh nhọn.

Khi Quản Huyền nhìn vào con heo trước mặt, một số thông tin cơ bản của nó tự động hiện lên.

“Thử một chút ảo giác của ta đi heo con.”

«Cấm Chú: Tsukuyomi Nguyệt Độc»!

Quân Thụy lập tức niệm chú Tsukuyomi, hơn nữa, hắn phóng hết giới hạn tối đa 5.000m!

Tầm nhìn của Quân Thụy đột nhiên vươn xa ra ngoài, nhanh hơn tốc độ ánh sáng, chớp mắt liền đang phủ toàn bộ Thạch Trư Sâm Lâm. Không chỉ như thế, còn kéo dài vào tận thành phố Kiến An!

Thạch Trư đang gặm nhấm đột nhiên ngẩng đầu, nó trông thấy trước mặt là một thanh dao phay khổng lồ chém xuống, nó lập tức hoảng loạn chạy vội, nó chạy mãi, chạy mãi, thanh dao phay vẫn bám chặt lấy nó, như mèo vờn chuột. Mặc cho nó chạy nhanh thế nào, thanh dao phay vẫn đều đặn xẻo lấy thịt nó, khiến cho nó đau đớn vô cùng, nó hóa điên đảo hướng chạy, nào ngờ vừa mới chuyển mình liền phát hiện tứ chi bị bẫy rập kẹp chặt, nó bất lực la hét, cuối cùng thanh dao rơi xuống chém nó thành 2 mảnh.

Đối với Thạch Trư, nó đã đào thoát suốt mấy ngày, nhưng đối với Quản Huyền, hắn vừa mới sử dụng Tsukuyomi vừa xong, đầu Thạch Trư trước mắt liền lăn đùng ra c·hết.

“Bạn vượt 10 cấp kích sát Thạch Trư, nhận được 620 exp.”

Không những vậy, toàn bộ Thạch Trư tại Thạch Trư Sâm Lâm cũng đồng loạt ngã xuống, chỉ trừ những người chơi gần đó được Quản Huyền tránh tầm ảnh hưởng của ảo thuật ra là còn bình thường.

“Bạn vượt 10 cấp kích sát Thạch Trư, nhận được 612 exp.”

“Chúc mừng bạn thăng cấp 2, được 10 điểm thuộc tính tự do phân phối.”

“Bạn vượt 9 cấp kích sát Thạch Trư, nhận được 620 exp.”

...

“Chúc mừng bạn thăng cấp 20, được 10 điểm thuộc tính tự do phân phối.”

“Bạn đạt đến điều kiện Nhị chuyển, mời nhận nhiệm vụ chuyển chức để trở nên cường đại hơn!”

“Nhị chuyển?” Quản Huyền mở to mắt.

Một cái cấm chú vừa quét map, hắn liền lên tới cấp 20?

Quản Huyền hoàn toàn không ngờ tới, chỉ biết một chuỗi thông báo dài đằng đẵng qua đi, hắn liền đủ điều kiện để tiến giai Nhị chuyển!

Mà đổi thành người khác, mấy tháng thời gian mới có đủ!

Không chỉQuản Huyền kinh hãi, lúc này đây, toàn bộ Kiến An thành phố cũng triệt để kinh hãi!