Chương 23: Bạch Kim Lông Vũ, Phía Trên Thần Cấp Tồn Tại.
Chu Dương chạy bán sống bán c·hết, trong đầu vẫn không ngừng âm thầm mắng lấy Boss ở phía sau.
Thăm dò thuật liền phát động chưa đến nửa đường, vì cái gì chỉ có như vậy mà cũng phải đuổi, hơn nữa lại còn đuổi dai như vậy.
Đã 2 giờ liên tục, Chu Dương một bên chạy, mà con Boss kia vẫn không có giấu hiệu buông tha.
Khó chịu ở chỗ đó là, nó vẫn cứ giữ một khoảng cách tối đa là 10m với Chu Dương, chỉ cần Chu Dương tăng tốc một chút, nó liền đồng dạng tăng theo tốc độ đi theo, mà cứ mỗi lần Chu Dương chậm lại thì nó liền tiến gần hơn.
Như là chơi đùa với con mồi của mình.
Cứ như vậy, Chu Dương đã phải giữ mãi một cái tốc độ chạy như thế này trong suốt quảng đường.
“Làm sao bây giờ, cứ thế này sớm muộn gì cũng phải c·hết”
“Những người khác vào đây là làm thế nào để vượt qua tình huống này ?”
Chu Dương không ngừng suy nghĩ, hi vọng có thể nghĩ ra cái biện pháp.
Thế nhưng là đáng tiếc, Ám Ma phó bản Boss cấp độ là lên tận 40, đứng trước sức mạnh tuyệt đối không có một loại biện pháp nào có thể cứu được Chu Dương lúc này.
Cạch, cạch, cạch,…
Tiếng bước chân của con Boss ngày càng tiến gần hơn, không phải bởi vì đột nhiên tăng tốc, mà là bởi vì Chu Dương lúc này đã bắt đầu xuống sức, tốc độ chậm dần đi.
Thích Khách chức nghiệp tốc độ vượt trội, nhưng thể chất so với các chức nghiệp khác lại mỏng hơn rất nhiều, hơn thế nữa lấy Chu Dương cấp độ 17 hiện tại, dù là đã mạnh hơn người thường rất nhiều, như cũ vẫn còn nằm trong phạm vi của một nhân loại, chưa phải thể loại thần thánh khác biệt gì cả.
Bảo trì một cái tốc độ liên tục, tinh thần luôn nằm trong trạng thái căng thẳng cực độ, đến bây giờ đã là cực hạn của cơ thể Chu Dương.
“Chẳng là đây là kết cục của ta sao ? C·hết một cách ngu ngốc thế này sao ?” Chu Dương cắn chặt hàm răng, cố gắng dồn lấy từng tia sức lực cuối cùng, khuôn mặt đầy vẻ không cam tâm.
Chuyển sinh, thiên tài bẩm sinh, hệ thống hộ tống.
Chu Dương có thể nói là gần như đã đạt được gần hết điều kiện của một “Nhân vật chính” trong tiểu thuyết.
Thế mà bây giờ hắn lại đang từng bước chạy về phía cổng Âm Phủ, chỉ bởi vì lý do thi triển “một nửa” cái thăm dò thuật, một cái kĩ năng không gây ra bất kì một thương tổn nào cho đối phương.
Tầm nhìn của Chu Dương càng ngày càng mờ đi, không rõ là do kiệt sức hay bởi vì bị ảnh hưởng bởi luồng khí tức u ám từ con Boss phía sau.
Ngay tại Chu Dương tưởng chừng đã sắp buông bỏ thời điểm, Chiến Tranh lại một lần nữa lên tiếng.
“Chủ nhân, phía trước có ánh sáng gì đó”
Bất cứ khi nào Chiến Tranh lên tiếng, đó đều là một thông tin quan trọng.
Chu Dương nghe thấy thanh âm Chiến Tranh, thần sắc như tỉnh táo trở lại.
Ngay lập tức Chu Dương cũng đã nhận ra trước mắt, lóe lên một tia sáng ánh bạch kim kì lạ.
Tại giữa cái rừng rú âm u này, một tia ánh sáng như thể là vô cùng rực rỡ.
Như nắm được một niềm hi vọng nhỏ nhoi, Chu Dương ngay lập tức dùng toàn bộ sức lực còn lại của mình hướng về phía tia sáng phát ra.
Mặc dù không biết đó là gì, nhưng giữa đêm đen lại phát ra thứ ánh sáng rực rỡ này, có thể nói được nửa thành là không phải phàm vật.
Không biết có thể cứu được bản thân hay không, nhưng Chu Dương thà rằng có một điểm hi vọng để bám vào còn hơn là vô vọng chờ c·hết.
Bản năng sinh tồn trỗi dậy, tại giây phút cuối cùng, Chu Dương bộc phát ra tốc độ vượt trội.
Nếu không tính đến khi thông qua cộng đồng kĩ năng buff lên, có thể nói đây là lần biểu hiện ra tốc độ nhanh nhất từ trước đến nay.
Tiếng bước chân phía sau Chu Dương lúc này, đã không còn tăng tốc độ đi theo, mà đã dần dần chậm lại, như thể sợ hãi trước thứ ánh sáng phía trước.
“Có hiệu nghiệm ?” Chu Dương rất nhanh nhận ra sự khác thường, nói rõ con Boss kia kiên kị thứ vật ở phía trước này.
Ngay khi tiến vào khu vực tỏa sáng, tiếng bước chân phía sau cũng đột nhiên biến mất, không còn ở phía sau nữa.
Tầm nhìn của Chu Dương cũng là đồng thời trở lại như cũ.
Huỵch !
Chu Dương không chút nào có tâm tình quan sát lấy xung quanh, ngay sau khi xác nhận con Boss đã từ bỏ đuổi theo, ngay lập tức ngồi ra đất hít lấy hít để.
Không biết qua bao lâu, Chu Dương mới bắt đầu lấy lại được chút tỉnh táo, tò mò nhìn lấy thứ đồ gì vừa cứu mạng mình.
“Lông vũ ? Cự hình lông vũ ?” Chu Dương nhìn lấy đồ vật trước mắt, không nhịn được kinh ngạc.
Cái đồ vật tỏa ra thứ ánh sáng đã cứu Chu Dương một mạng, lại là một cái lông vũ, mà còn là cực kì to lớn lông vũ.
Lấy Chu Dương chiều cao theo lấy cấp độ tiến bộ mà tăng trưởng, hiện nay đã 1m82, vậy mà lúc này cũng chỉ cao bằng một nửa cái lông vũ này.
Chu Dương càng tiến gần đến cái lông vũ này, không hiểu vì sao trong cơ thể như chảy qua một dòng nước ấm, vô cùng thoải mái.
Mệt mỏi lúc trước hiện giờ có thể nói là bị quét sạch.
“Thật là cường đại sinh mệnh lực” Chiến Tranh một bên xuất hiện nói.
Chu Dương nghe thấy Chiến Tranh nói như vậy, không khỏi hỏi,“Thứ này có thể tỏa ra sinh mệnh lực ?”
“Không phải thưa Chủ nhân, mà là vốn dĩ chiếc lông vũ này chủ nhân thực lực có lẽ là rất cường đại, sau khi bị tách rời ra như cũ vẫn chứa đựng nồng đâmh sinh mệnh lực của chủ nhân của nó”.
“Các sinh vật càng cường đại, sinh mệnh lực của nó sẽ càng nồng đậm, mà vật trên thân sinh vật đó rơi xuống, cũng đồng dạng sẽ mang theo một tia sinh mệnh lực nhỏ bé của sinh vật đó”.
Chu Dương nghe Chiến Tranh giải thích, trong mắt không khỏi lộ ra hơi chút trầm trồ.
Lại thêm một kiến thức mới mẻ được tiếp thu.
“Ngươi có đoán được thực lực của chủ nhân cái lông vũ này không ?” Chu Dương tiếp thu thông tin một lúc, sau đó lại hỏi.
“Thần không rõ, bất quá dựa trên khí tức mà nó tỏa ra, có thể khẳng định chủ nhân của nó là một sinh vật cực kì to lớn và mạnh mẽ”
“Không thể xác định được là đến cấp độ nào, nhưng có thể khẳng định so với Chuẩn Thần cấp các vị Đại Tướng kia mạnh hơn rất nhiều, thậm chí cách biệt hơn mấy cái đại cấp bậc đều có thể ?”
Chiến Tranh nói ra suy đoán của mình.
“Chuẩn Thần cấp phía trên ?” Chu Dương không nhịn được chấn kinh.
Không biết từ khi nào, nhân loại đã biết được phía trên cực hạn của nhân loại còn có một cái tầng thứ cao hơn, gọi là Thần cấp.
Thế nhưng biết là một chuyện, nhưng đạt đến thì lại là chuyện khác.
Từ xưa đến nay, hạn mức cao nhất của nhân loại chỉ có thể là Chuẩn Thần cấp mà thôi.
Theo như lịch sử ghi chép, cũng như theo lời của Đường Thiên Không nói qua, cha của Chu Dương Chu Thái Minh có lẽ là tồn tại duy nhất trong toàn thể lịch sử nhân loại tiếp cận đến một tia của Thần cấp.
Mà phía trên Thần cấp là thứ gì, không có một ai biết, cũng không có ai có tư cách để biết.
Vậy nhưng theo lời Chiến Tranh nói, chủ nhân của chiếc lông vũ này vậy mà còn có thể là mạnh hơn cả Thần cấp sinh vật !.
Về phần nghi ngờ lời nói của Chiến Tranh, Chu Dương là không nghĩ đến.
Chiến Tranh thế nhưng là từ hệ thống cái vũng nước đục này chui ra, cái hố này là không giải thích được, so với bất kì cái gì đều muốn sâu không thấy đáy.
Hơn nữa đã nói qua Chiến Tranh hiện tại kí ức đã mất đi rất nhiều, ai mà biết được mai này bản thân cường đại đi lên Chiến Tranh có thể hay không có lại kí ức, thậm chí sức mạnh và quyền năng còn so với bất kì thứ tồn tại khác còn muốn cao thì sao ?
Nghĩ một lúc, Chu Dương lắc đầu, vẫn câu chuyện cũ, bản thân yếu ớt, biết nhiều c·hết sớm, chẳng bằng đợi cường đại về sau lại tính.
Tranh thủ không biết món đồ này còn phát sáng trong bao lâu, Chu Dương ngay lập tức ngồi xuống tiến vào trạng thái minh tưởng, khôi phục lại bản thân.
Trải qua một trận vừa rồi, tinh thần lúc này là thật sự kiệt lực, nếu không phải bạch kim lông vũ trước mắt hồi phục cho một phần, Chu Dương sợ là lúc này đã nằm b·ất t·ỉnh chứ không phải tỉnh táo như lúc này.
Trải qua một khoảng thời gian, tại bình minh thời điểm.
Chu Dương lúc này mở mắt ra, sắc mặt tỏa ra nồng đậm sảng khoái chi khí.
Bạch kim lông vũ như cũ vẫn ở một bên đó, không ngừng toát ra dồi dào sinh mệnh lực, cộng với minh tưởng khôi phục tinh thần, Chu Dương giờ này trong cơ thể sôi sục tràn đầy lực lượng, hận không thể ngay lập tức đi tìm một đám quái vật xoát một đợt kinh nghiệm.
Quay đầu nhìn sang một bên vẫn đang ở đó phát sáng bạch kim lông vũ, Chu Dương nhịn không được toát ra một cái ý nghĩ
“Mang theo cái này có vấn đề gì không ?”
Chu Dương trạng thái toàn thịnh hiện tại, trước mắt cái này lông vũ tránh không ra quan hệ.
Hơn nữa ngày hôm qua Chu Dương nhưng là biết được, cái này lông vũ phát ra ánh sáng có thể làm cho Boss dị hợm kia kiêng kị.
Nếu như có thể cầm theo cái này lông vũ, phó bản bên trong Chu Dương sẽ không còn phải đêm đến đi nửa bước đều khó khăn như hiện tại.
Đấy là chưa nói đến ở các vùng tiểu lục địa của cấp 25, 30, 35, 40 đều là thuộc về đồng bằng loại hình, số lượng cây cối là ít hơn rất nhiều so với nơi này, về sau muốn trốn e là không dễ dàng như vậy.
Hơn nữa Chu Dương không dám chắc chắn rằng con Boss kia sẽ không ôm hận lấy mình, mấy cái đêm sau lại tìm tới thì lại hỏng bét.
Nghĩ một hồi, Chu Dương làm ra cái quyết định, khẽ động tinh thần lực lên nhẫn chữ vật, muốn mang cái này lông vũ tiến vào bên trong.
Không có gì ngoài ý muốn, bạch kim lông vũ trong không gian biến mất, mà bên trong nhẫn chữ vật của Chu Dương lại tăng thêm một cái mới đồ vật…
Chu Dương kiểm tra bên trong nhẫn chữ vật, mặt không nhịn được mỉm cười.
Có được bạch kim lông vũ, không biết còn có công dụng nào khác không, nhưng ít nhất trong phó bản lúc này Chu Dương là không cần phải lo lắng về con Boss dở dở ương ương kia thêm nữa, bên cạnh đó sinh mệnh lực còn sót lại bên trong bạch kim lông vũ đối với Chu Dương ở thời điểm hiện tại là cực kì nhiều, đủ để đảm bảo Chu Dương sẽ không xảy ra tình huống b·ị t·hương đến mức nghiêm trọng đến tính mạng.
Nếu đấy là bỏ qua tình huống bị vô cùng cường đại địch nhân một bàn tay chụp c·hết.
Chu Dương sau đó làm chút chuẩn bị, lại tiếp tục tiến vào rừng sâu tìm kiếm quái, lại một lần nữa soát kinh nghiệm.
Vốn dĩ ban đầu đã có dự định bỏ qua khu vực cấp 20, một đường đánh thẳng vào Boss ở khu vực này sau đó lại tiến qua khu vực cấp 25 để cày cấp.
Thế nhưng là sau ngày hôm qua, Chu Dương mới nhận ra rằng số lượng quái ở nơi này là cực kì đông đảo.
Tuy rằng chất lượng kinh nghiệm có hơi kém chút, thế nhưng lấy số lượng bù vào cũng không phải không thể.
Quan trọng hơn nữa là, săn quái ở khu vực này dễ dàng hơn rất nhiều, đều là một kích miểu sát.
Cộng thêm thiên phú vốn có, lượng kinh nghiệm ở nơi này mà Chu Dương có thể khai thác là vô cùng dồi dào, tội tình gì mà lại bỏ qua.
Kế hoạch thay đổi, Chu Dương dự định đợi đến cấp 20, sau đó lại sang khu vực tiếp theo cũng không muộn, có lẽ miểu sát đến nghiện, vì thế Chu Dương muốn bản thân luôn luôn có thể một đòn diệt nhanh gọn quái vật trước mặt.
Vẫn giữ quan điểm của mình, giữa việc vượt cấp liều mạng chiến đấu và dùng thực lực nghiền ép bắt nạt đối thủ, Chu Dương sẽ không ngần ngại chọn lựa chọn thứ hai.
Triệu hoán Chiến Tranh, cùng đẩy nhanh tiến độ xoát quái.
-Tên: Chiến Tranh ( Kỵ Sĩ Khải Huyền)-
-Cấp bậc: 17-
-Lực lượng: 6200-
-Tinh thần: 3500-
-Tốc độ: 4500-
-Thể chất: 7000-
-Kỹ năng chủ động: Trảm Thiên Nhất Kiếm, Thu Thập Chiến Khí-
-Kỹ năng bị động: Cuồng Chiến-
Tại Chu Dương thăng cấp, Chiến Tranh cũng đồng dạng theo đó tăng theo.
Chu Dương đã cảm thấy bản thân tứ duy thuộc tính cộng vào mỗi lần thăng cấp có phần nhiều quá mức, mà Chiến Tranh so với Chu Dương điểm thuộc tính tăng lên còn muốn khoa chương.
Mỗi một cái cấp độ đều cộng hẳn 500 điểm, riêng về thể chất cộng gấp đôi 1000.
Thêm vào đó là kĩ năng nội tại, cho thêm lực lượng 10% điểm từ thể chất, khiến cho Chiến Tranh càng lúc càng giống với một cái hình người xe tăng thiết giáp.
Thậm chí mai này theo lấy Chu Dương ngày càng mạnh hơn, Chiến Tranh bản thân sợ rằng có thể biến thành một cái di động đầu đạn h·ạt n·hân cũng không phải không thể.
Chiến Tranh to cỡ nào đều không cần đánh, ném Chiến Tranh vào thẳng giữa đội hình địch theo đúng nghĩa đen, liền giải quyết xong chuyện.
P/s : chủ nhân của bạch kim lông vũ có thể được đoán thông qua bút danh của Tiểu Ngư.