Toàn Chức Pokemon

Chương 40: Thân phận của Natalie?




Chương 40: Thân phận của Natalie?

Hai mươi viên Comet Shard đó! Mồ hôi nước mắt, cảnh giới tu vi thăng cấp!

Lục Hoàng nghiêm túc cự tuyệt cũng không nằm ngoài dự kiến của người khác, cho nên rất nhiều người không muốn năn nỉ Lục Hoàng trong vô vọng, bởi vì bọn họ đều rõ ràng cửa hàng Người Mang Ánh Sáng này 100% xem trọng quy định.

Oscar rất hài lòng, hài lòng lần bỏ tiền này, hướng về phía Lục Hoàng vẫy vẫy tay chào tạm biệt, nhưng mà trước khi rời đi, cũng bị Natalie kéo qua một bên, thì thầm to nhỏ.



Sau đó Natalie vui vẻ đi trở về cửa hàng, dáng dấp hiên ngang vô cùng.

“Chủ tiệm mặt mâm, ta gọi một phần Cơm Cà Ri Nguyên Bản và một thố canh đầu cá!” Natalie vừa vào cửa, kiêu ngạo nhìn về phía Lục Hoàng gọi món.

Lục Hoàng nhíu mày, thản nhiên nói: “Ngươi có tiền rồi muốn gọi món?”

“Ta có tiền rồi! Nhanh cho ta nấu đi mà!” Natalie yểu điệu nói.

“Ngươi tu vi không đủ, cơm thì được, canh đầu cá thì không được.” Lục Hoàng đứng lên, nếu như cô bé có tiền, thì không có vấn đề, nhìn tình huống vừa rồi, cô bé hẳn là người quen của Oscar, tìm Oscar mượn không ít tiền.

“Ngươi gạt người! Đêm qua ta rõ rệt uống hết một chén canh to đùng!” Natalie lập tức bất mãn ồn ào, nàng cảm thấy Lục Hoàng cố ý làm khó làm dễ nàng.



Lục Hoàng vẫn cứ thế nói: “Thử món thì không hạn chế tu vi, chẳng lẽ lúc ngươi ăn không cảm thấy linh khí không biến hóa gì sao? Bởi vì toàn bộ linh khí bị ta đẩy ra ngoài, cho nên ngươi mới có thể ăn mà không bị gì.”

Kỳ thật Lục Hoàng mỗi khi luyện tập nấu ăn, linh khí bên trong nguyên liệu đều bị rút hết, bởi vì hệ thống không đơn giản cho Lục Hoàng ban tặng linh khí dễ dàng được, mà nguyên nhân sâu xa linh khí cao độ có thể làm tổn thương tu vi cảnh giới.

Cho nên Lục Hoàng chủ yếu chỉ cần cảm thụ hương vị món ăn và luyện tập tay nghề là đủ.

Cô bé nghẹn lời, hai khóe mắt hơi ướt át, bởi vì nàng xác thực phát hiện Oscar sau khi ăn, linh khí vờn quanh đả thông trên cơ thể Oscar, hic, vậy là thật sự có hạn chế.

“Vậy thì… cho ta tới một phần Cơm Cà Ri Nguyên Bản.” Lúc gọi lại lần nữa, Natalie cảm xúc sa sút nói.

“Ừm, chờ một lát.” Lục Hoàng thản nhiên nói, quay người đi vào nhà bếp.

Sau khi hắn đi vào nhà bếp, bên ngoài đi tới ba bóng người, chính là Tam hoàng tử Shepherd, khí chất nữ tài Naomi và da trắng như tuyết Reymon.

Ba người vừa mới vào cửa, thất thần nhìn thấy một cô bé chống cằm ngồi trên bàn, vẻ mặt buồn phiền.

“Natalie? Sao ngươi lại ở đây? Cha ngươi chạy khắp lãnh thổ Udura tìm ngươi sắp khùng tới nơi rồi kìa! Phía hoàng cung bị ngươi làm cho tức c·hết!” Naomi nhìn thấy cô bé, kh·iếp sợ hét.

Natalie lúc này mới phát hiện ba người, ngẩng đầu lên nhìn thấy Naomi, cô bé thật sự sợ hãi, cả người bất động, sắc mặt tái nhợt.

Natalie thấy mặt Naomi, không có do dự, nước chảy mây trôi quay người chạy thẳng lên lầu, tình huống bây giờ không ổn, trốn là thượng sách.



Nhưng mà Naomi là ai, đệ nhất tài nữ đế đô Udura, tu vi lục phẩm phẩm Chiến Linh, chỉ vừa nhấc chân, một làn gió mát lạnh thẳng tắp bay tới trước mặt Natalie, nắm lấy áo vải của cô bé.

“Hông được mà! Chị Naomi sao, dạo này khỏe không chị?” Natalie chớp chớp mắt to, phát hiện nàng khó lòng tránh khỏi kiếp nạn thứ 82, bắt đầu giở công phu làm nũng ngọt ngào tới Naomi.

Naomi vừa mắc cười vừa tức giận, nhéo má Natalie một cái: “Nhóc con này, vừa tròn mười tuổi đã bắt chước học thói trốn nhà đi bụi! Ngươi biết gia tộc Adelina bây giờ ra sao không? Nhờ ngươi mà sắp dời qua Udura sống luôn rồi đó”

Reymon và Shepherd chỉ lắc đầu cười khổ đi tới, Reymon nháy mắt ra hiệu với Natalie: “Ha ha ha, hiện tại toàn bộ đế đô vì một mình ngươi, mà ngoài biên giới q·uân đ·ội đế quốc Zeta đã dựng mấy cái lều rồi đó, ai mà dè ngươi lại ở trong cửa hàng ở góc kẹt của đế đô ăn uống mỹ thực, nếu như cha ngươi biết, có khi tức tới hộc máu cũng không chừng?”

“Natalie, ngoan nào, mười tuổi rồi, nên đi về thức tỉnh Linh Thú Sư và nghề nghiệp đi, chuyện này cũng gọi là báo hiếu cho cha ngươi, cha ngươi cũng không nhỏ, không nên để người lo lắng nhiều.” Shepherd hôm nay mặc từ đầu tới cuối áo hoàng tộc màu trắng, khí độ nho nhã, dịu dàng khuyên Natalie.

Natalie xoa má, buồn rũ nói: “Ta không muốn quay về, cha và ông nội ngày nào cũng bắt ta tu công pháp Minh Ngọc Công, ý đồ bắt ta bắt lấy con Pokemon kia làm giao ước, các ngươi nhìn tay chân nhỏ nhắn đáng yêu của ta như thế này, lúc sau biến thân không phải xấu hổ đội quần à, huống hồ, thân thể ta xinh đẹp như vậy, nghề nghiệp phải giống chị Naomi, không thì cũng là Dancer như Reymon chứ.”

Naomi nghe lời này, lập tức cười lớn, nàng và Natalie từ lúc gặp nhau cho tới bây giờ, đều xem như chị chị em em, cho nên đối với tính nết của Natalie cũng rất hiểu rõ.

“Đế đô Udura là lá chắn, đế quốc Zeta là thanh gươm, cả gia tộc ngươi, rõ ràng nhất là ông nội ngươi đều là Cấp Thiên Vương, một Trainer (Huấn Luyện Gia) vô cùng có tiếng khắp cả nước, đã cùng bệ hạ chiến đấu với đế thành Mezalea nhiều năm.”

“Ông nội tướng quân của ngươi đối với việc tu hành chiến đấu coi trọng nhất, đương nhiên cũng hy vọng gia tộc đời sau tiếp nối tinh túy, ngươi biết vì ngươi mà đế quốc Zeta cử tới biên giới đế đô Udura bao nhiêu binh lính không? Vì ngươi mà chúng ta không biết trả lời gì với bên phía gia tộc ngươi đó.”



“Chỉ có ngươi, có phúc mà không biết hưởng, Minh Ngọc Công khó ai có được, chỉ thích hợp cho nữ tu luyện, biết bao nhiêu tài nữ muốn đầu nhập gia tộc ngươi có biết không?”

Natalie vẫn cảm thấy quá đau đớn, méo miệng, thở phì phò nghiêng đầu sang chỗ khác, kiêu ngạo trả lời: “Chính chị Naomi được cơ hội tiếp xúc Minh Ngọc Công rồi mà, đâu cần ta....”

Shepherd và Reymon lập tức cười lớn, con bé này vốn lúc nào cũng lạc quan yêu đời, ngây thơ không chuyện gì sợ hãi, lúc trước còn lo lắng nàng ra ngoài đế đô gặp phải nguy hiểm, hiện tại xem ra rất an toàn.

Tam hoàng tử Shepherd vỗ vỗ đầu Natalie nghiêm túc nói: “Natalie, từ khi đế quốc Zeta bên các ngươi tới đây giao lưu hằng năm, kiêm cả việc chúc mừng ngươi mười tuổi, đúng ra ngươi không nên chạy trốn, an ổn tiếp nhận lễ giao ước, thời điểm này không thể tỏ ra quá trẻ con, nếu như ngươi bị tổ chức nào đó xấu xa bắt được, đối với gia tộc ngươi nói riêng, hay cả giao tình hữu nghị của hai nước nói chung, đều sẽ tệ hơn.”

Đối với thái độ nhẹ nhàng của Tam hoàng tử Shepherd, cô bé tự giác rụt cổ sợ hãi, tự giác gật đầu.

Lúc này, Lục Hoàng đã hoàn thành Cơm Cà Ri Nguyên Bản, đã đem cơm đặt ở bệ cửa sổ, giọng nói phía sau cửa sổ vang lên: “Nhóc con, phần cơm của ngươi đây.”

“Yay! Tới rồi!”

Ngửi được mùi ca ri nồng nàn, dáng vẻ sợ hãi đau buồn biến mất cái một, hưng phấn nhảy lò cò tới bệ cửa sổ, nhanh chóng bưng dĩa thức ăn.

Dùng tay quạt quạt làn khói hương lên mũi hít hít, Natalie đã đói từ lâu, cũng lười để ý tới thái độ “đáng sợ” của Tam hoàng tử, trực tiếp vùi đầu ăn.

“Thiệt tình! Thế mà để nàng cho tìm được chỗ này.” Reymon cười nhìn tướng ăn của Natalie, trên mặt lại vô cùng dịu dàng mỉm cười.

“Chủ tiệm Luciel, cho ta đến phần Cơm Cà Ri Trứng Nồng.” Tam hoàng tử Shepherd nho nhã hướng phía phòng bếp gọi món.

“Muốn gọi món cứ nói với con bé.” Nhưng mà, Lục Hoàng cũng không có đi ra, chỉ nhàn nhạt trả lời một câu.

Shepherd, Reymon và Naomi lập tức ớn lạnh cả người.

PS: Cả nhà đoán xem thân phận của cô bé Natalie là ai nhé.