Toàn Chức Pháp Sư

Chương 233




Người dịch: Hoangforever

Chỉnh sửa: Le Hoang

“Bầu trời sao lại biến thành màn đêm rồi?”

“Hiện tại vốn là ban đêm mà!”

“Không đúng! Không đúng! Tại sao không có một chút ánh sáng nào …..”

“Hình như là vậy. Kỳ lạ thật! Tại sao hạt sao của ta đột nhiên trở nên bất ổn. Không nghe theo sự khống chế của ta nữa vậy!”

Bên trong Ty Dạ Thống Trị, một đám học viên hỗn loạn rốt cuộc cũng ý thức được bọn họ đang rơi vào một khu vực vô cùng quỉ dị.

Đây là lãnh địa bóng tối. Ở trong này căn bản không nhìn thấy một chút ánh sáng nào cả. Muốn nhìn thấy được mục tiêu căn bản phải tới một phạm vi nhất định mới có thể nhìn thấy được.

Giống như có một bức tường màu đen vô hình ngăn chặn trước mặt bọn họ vậy. Nhốt bọn họ lại trong một cái mật thất nho nhỏ. Ở trong mật thất này người có thể thấy rõ ràng. Nhưng ở bên ngoài lại không nhìn thấy bất cứ thứ gì cả.

Rất nhanh, chiến trường hỗn loạn kinh khủng kia liền bị Ty Dạ Thống Trị chia cắt ra. Lúc này đám người vẫn đang còn điên cuồng đánh nhau vì thù hận kia rốt cuộc ý thức được chuyện gì. Ở nơi tối tăm giống như mê cung này. Con Hắc Ám Yêu Thú kia có bị người khác mang đi. Căn bản không một ai phát giác ra được!!

“Mọi người đừng hoảng sợ. Cái này là do nhà trường đã sớm bố trí đại trận ma pháp từ sớm. Nếu như ta đoán không lầm, cái này có lẽ là ma pháp cao cấp – Ty Dạ thống trị. Ty Dạ thống trị là một ma pháp Hắc Ám vô cùng cường đại. Nó sẽ tạo ra một cái mê cung bóng tối ở trong chiến trường này. Ở bên trong chiến trường này tất cả những sinh vật không có thuộc tính Hắc Ám chắc chắn sẽ bị áp chế ở một trình độ nhất định. Uy lực của ma pháp cũng bị suy yếu một phần lớn. Theo ta nghĩ chắc là do nhà trường lo lắng tới việc mọi người phóng thích ra ma pháp Trung cấp một cách bừa bãi sẽ tạo thành thương vong nghiêm trọng.”

Tống Hà, một đồng đội của Bạch Tàng Phong nói.

Tống Hà là một tân sinh viên có thực lực thuộc vào loại top đầu. Ở trong cấp bậc Trung cấp, nếu nói về nữ, có lẽ nàng là đối thủ xứng tầm với Mục Nô Kiều.

Lúc này, Bạch Tàng Phong và các người khác mới nhao nhao bình tâm lại. Nhưng khi nghĩ tới chuyện Hắc Ám Yêu Thú rất có thể bị kẻ khác lợi dụng bóng tối này mang đi. Bạch Tàng Phong liền cảm thấy bất an trong lòng. Hắn vội vàng nói:

“Vậy chúng ta muốm tìm con Hắc Ám Yêu Thú kia thì làm thế nào?”

“Lúc nãy khi Mạc phàm đem Hắc Ám Yêu Thú đưa cho ngươi, ta đã đánh dấu lên người nó một cái ấn ký ma pháp. Các người đi theo cái ấn ký đó là có thể tìm được.”

Tống hà nói.

“Ha ha ha, vẫn là Tống đại tiểu thư cơ trí hơn người. Lần này con Hắc Ám Yêu Thú kia chắc chắn thuộc về chúng ta rồi!!”

Ai cũng không muốn tham gia vào cuộc chiến hỗn loạn này. Cuối cùng hỗn chiến rơi vào nhà ai hết thảy đều do ông trời. Giống như lúc này tất cả mọi người đều đang ở bên trong chiến trường bóng tối do Ty Dạ Thống Trị tạo ra. Lúc này thực lực cá nhân của mỗi người mới phát huy tới đỉnh điểm nhất. Bởi vì bọn họ không cần phải lo lắng tới việc bị cắn lén, bị hội đồng vây công.

Cho nên, chỉ cần tìm được  Hắc Ám Yêu Thú. Sau đó bỏ nó vào trong lồng sắt thuần phục thú. Thế là nhiệm vụ hoàn thành!

......

“Tên Mạc phàm chết tiệt! Đừng có để ta bắt được ngươi. Ta mà bắt được, ta đập nát cái mặt người ra!!”

Trầm Minh Tiếu bị bóng tối vây quanh, tức giận nói.

La Tống ở bên cạnh càng thêm nghiến răng nghiến lợi căm hận Mạc Phàm hơn.

Đáng lẽ lần này bọn họ gần như cầm chắc chiến thắng trong tay rồi. Ai mà ngờ được cục diện lại biến thành như thế này. Mọi thứ hoàn toàn bị đảo ngược lại. Lúc này bọn họ còn không biết được con Hắc Ám Yêu Thú kia lúc này đang ở chỗ nào nữa là!!

“Hôi quá! Các ngươi có ngửi thấy mùi gì không??”

Những người ở bên cạnh nói.

“Ta cũng ngửi thấy. Chết tiệt, quái vật gì kia......”

“Quái cái đầu nhà người. Ngươi sợ đến nỗi ngu người rồi hả.”

“Ta thật sự nhìn thấy mà. Giống như có con quỷ mặt khỉ đang bò.”

......

Bóng tối bao trùm khắp nơi, lúc này Mạc phàm vẫn đứng nguyên tại chỗ, không nhúc nhích lấy một bước.

Hắc Ám Yêu Thú thì hắn không biết lúc này nó đang ở đâu. Mà lúc này dưới sự bao phủ của Ty Dạ Thống Trị, nơi này biến thành vô số chiến trường trong cái mê cung này….

Không thể không nói, chuyện này khiến cho Hắc Ám Giáo Đình được lợi nhất.

Nhưng mà Mạc phàm làm sao có thể để cho bọn chúng được như ý nguyện được cơ chứ!!

Mặc dù đại trận Ty Dạ Thống Trị này khiến cho bọn chúng hành động có lợi hơn. Nhưng nó cũng là một cái nhà tù bóng tối khổng lồ.

Đêm nay, một tên cũng đừng mong sống sót thoát khỏi chỗ này!!

Ty Dạ Thống Trị đối với nhiều người mà nói nó không khác gì một lớp sương mù, một lớp cấm chế ngăn cách. Ở trong Ty Dạ Thống Trị, lực chiến đấu sẽ bị suy yếu nghiêm trọng. Nhưng là một nam nhân có Hắc Ám hệ. Cái Ty Dạ Thống Trị này không chỉ không áp chế được Mạc Phàm mà nó lại còn mang lại cho hắn không gian di động vô hạn.

Đối với người khác mà nói, Ty Dạ Thống Trị chính là một bức tường không có cách nào vượt qua được. Nhưng với Mạc Phàm nó lại chính là cánh cửa để cho hắn hành động càng thêm thuận tiện. Mạc Phàm sử dụng Độn Ảnh, đối với cái mê cung Ty Dạ Thống Trị này không khác nào cá gặp nước!!

Mạc Phàm cũng hiểu rõ mục tiêu hàng đầu của mấy tên Hắc Giáo Đình chắc chắn là Hắc Ám Yêu Thú. Cho nên việc cấp bách nhất lúc này chính là tìm được Hắc Ám Yêu Thú.

Cũng may, con Hắc Ám Yêu Thú này đã bị Mạc Phàm đánh dấu lên người rồi.

Đương nhiên Mạc Phàm cũng không thể nào đem Tiểu Nê Thu đã hấp thu toàn bộ Địa Thánh Tuyền kia ném vào trong bụng con Hắc Ám Yêu Thú rồi. Hắn bất quá là khiến cho Tiểu Nê Thu phân giải ra một ít giọt Địa Thánh Tuyền rồi cho vào bụng con Hắc Ám Yêu Thú kia mà thôi.

Dù sao chỉ cần ở đâu tỏa ra hơi thở Địa Thánh Tuyền, chắc chắn Hắc Giáo Đình sẽ hạ thủ ở đấy. Sau khi mục đích dụ dỗ đạt được, lưới cũng đã quăng toàn bộ rồi. Nhà trường lại còn tạo ra một cái nhà tù bóng tối khổng lồ, đem tất cả con cá trong lưới nhốt vào trong nữa……..

Cái đám Hắc Giáo Đình kia tưởng rằng ở trong cái bóng tối này bọn hắn sẽ là người có lợi. Nhưng các ngươi cứ chờ đấy, ta sẽ từ từ xé toang lớp mặt nạ của các ngươi ra, để cho bộ mặt thật của các ngươi phơi ra ngoài ánh sáng.

Một khi bị bại lộ, Mạc Phàm chắc chắn sẽ bị giết chết tại chỗ!!

“Tiểu Nê Thu, lại phải nhờ tới ngươi rồi. Ngươi giúp ta tìm con Hắc Ám Yêu Thú kia nha.”

Mạc Phàm nhẹ nhàng nói với Tiểu Nê Thu.

Thật ra Tiểu Nê Thu vô cùng có linh tính. Hơn nữa nó còn rất là hiểu ý chủ nhân của mình.

Tiểu Nê Thu từ từ sáng lên, giống như một vì sao trong màn đêm tăm tối vậy.

Ánh sáng này rất là yếu ớt. Nhưng theo sự chuyển động của Mạc Phàm, ánh sáng này càng lúc càng sáng hơn….

Nhưng khi Mạc Phàm đi sai hướng, ánh sáng lại yếu đi trông thấy.

“Khi ta tới gần Hắc Ám Yêu Thú, ánh sáng sẽ mạnh lên. Khi rời xa ánh sáng sẽ yếu đi??”

Rất nhanh Mạc Phàm hiểu được bí ẩn ở trong đó. Hắn không nhịn được hôn lên Tiểu Nê Thu của mình một cái.

Dĩ nhiên, nếu như Mạc Phàm mà biết được cái tên Tiểu Nê Thu này chẳng qua không muốn bỏ phí mấy giọt Địa Thánh Tuyền có lẽ hắn cũng không cần yêu thương nó như vậy. Đoán chừng lúc đó hắn cũng không cảm thấy cái tên Tiểu Nê Thu này thần kỳ nữa.

……..

Theo sự chỉ dẫn của Tiểu Nê Thu, Mạc Phàm bắt đầu tìm kiếm Hắc Ám Yêu Thú.

Bức tường mê cung đối với Mạc Phàm mà nói không khác gì một bức tường giấy, hắn dễ dàng xuyên qua. Cho nên chuyện hắn tìm được con Hắc Ám Yêu Thú kia thật ra là một việc vô cùng dễ dàng.

“Kỳ lạ! Tại sao phương hướng luôn thay đổi?”

Mạc Phàm nhìn ánh sáng lúc sáng lúc tối của Tiểu Nê Thu, trong lòng liền hiện ra sự nghi ngờ.

Mạc Phàm lại tiếp tục tiến về phía trước. Đột nhiên phương hướng Hắc Ám Yêu Thú lại thay đổi.

Mạc Phàm đứng im tại chỗ, để khóa định phương hướng lại….

Lúc này, ánh sáng Tiểu Nê Thu thế nhưng mà lại sáng lên một chút xíu!

Rõ ràng hắn không có nhúc nhích mà. Tại sao ánh sáng lại sáng lên chứ??

“Vù!”

Đột nhiên, một cái bóng màu xám xẹt qua trước mặt Mạc Phàm. Đó là một sinh vật có hình dáng giống một con báo. Hắn có thể nhìn thấy đường viền to lớn của cái thân thể kia. Nhưng cái đuôi phát ra ánh sáng trong bóng tối của nó lại vô cùng là lóng lánh và xinh đẹp!!

“Ta ngất. Không phải ngươi bị trói chặt rồi sao???”

Mạc Phàm nhìn con Hắc Ám Yêu Thú chạy xung quanh còn nhanh hơn U Lang Thú kia, khiến cho hắn phải há hốc mồm đầy kinh ngạc.

Hắc Ám Yêu Thú đã thoát khỏi trói buộc. Nó đang còn chạy trốn như điên trong cái mê cung bóng tối này!

“Cô cô cô ~~~~~~ cô cô cô ~~~~~~~~~~~”

Rất nhanh, từng âm thanh mang theo sự sợ hãi truyền tới. Tiếng thét này đối với Mạc Phàm mà nói vô cùng quen thuộc!!

Là Hắc Súc Yêu!!

Người của Hắc Giáo Đình lại thả Hắc Súc Yêu ra ngoài. Hơn nữa lại còn một bầy đi săn Hắc Ám Yêu Thú.

Chả trách con Hắc Ám Yêu Thú lại chạy nhanh như vậy. Nguyên do là nó bị một bầy yêu quái hôi thối đuổi theo.

“Xem ra, mình chỉ cần đi theo Hắc Ám Yêu Thú là có thể đem bọn chúng một mẻ bắt gọn rồi!”

Mạc Phàm núp ở bên trong bức tường mê cung, liền nở ra một nụ cười lạnh.