Chương 911: Bộn đầy bát, chỉ chờ ăn
. . . . .
“Lần tới, nghĩ một chút cải tạo pháp môn, tam tu ba người biết đâu có thể càng cải thiện”. Mạc Phàm buồn bực nói thầm trong lòng.
Đột nhiên hắn nghe phía bên ngoài có tiếng bước chân, mở mắt ra, vừa vặn tinh thần thức hải tán rộng, ngay lập tức cảm giác được phía ngoài Hoàng Tháp Thiên Quốc có một nữ tử đi tới.
Mục Ninh Tuyết băng tuệ đồng dạng cũng phát giác được, nàng thậm chí còn cách không nhìn thấy đã hai ngày không ngủ Lãnh Linh Linh, treo lên mắt đen thật to một vòng quầng thâm đi tới.
Mấy ngày nay Diệp Tâm Hạ đã trở lại Parthenon Thần Miếu, mọi việc đều do Lãnh Linh Linh một tay sắp xếp giải quyết đối ngoại. Bởi vì Mạc Phàm trước đó hứa sẽ dẫn Linh Linh đến Thiên Quốc, Linh Vĩ Quốc mấy nơi này chơi, cho nên Linh Linh vốn dĩ mang theo một bộ hí hửng đi theo, nào biết được, chính mình vui chơi còn không có thời gian, phải thay hắn Hoàng Đế giải quyết bao nhiêu bổn triều công việc, làm quần quật không thể ngủ nổi.
Cộc cộc, cửa môn tháp bị gõ, Linh Linh từ bên ngoài nói: “Mạc Phàm, sau đó ngươi có tính toán gì, phân chia tài nguyên cho mấy quốc gia viện trợ đều đã xong xuôi. Bây giờ còn lại ba phần năm đang cầm trên tay, cộng thêm tài nguyên từ Thánh Thành giao tới”.
Mạc Phàm, Mục Ninh Tuyết vội vã mặc y phục vào nhanh chóng, sau đó chỉn chu sửa sang bước ra ngoài mở cửa.
Mục Ninh Tuyết nhìn về phía Linh Linh hỏi: “Thiệu Trịnh bên đó nói gì?”
Linh Linh con mắt nhìn thấy cổ áo Mạc Phàm có chút xốc xếch, Mục Ninh Tuyết cái kia gấu váy đều chưa kịp kéo thẳng ra, con ngươi ngay lập tức co lại xấu hổ, nhưng vẫn không gượng đầu nhìn qua chỗ khác trả lời: “Đại Nghị Viên đã đi sang Mỹ, đến tổng dinh Liên Hợp Quốc”.
Mạc Phàm cũng là tinh tế bắt ánh mắt xấu hổ của Linh Linh, hắn cười khổ gãi đầu một cái, khéo léo đứng ra trước che lại Mục Ninh Tuyết gấu váy, mở miệng nói: “Vậy còn Nguyệt Khuynh Hàn đâu? Nàng có ý kiến gì?”
Phù! *Thở dài*
“Nàng nói hải yêu t·hiên t·ai tài nguyên phía sau, quốc gia muốn một nửa tài nguyên quân chủ bên dưới, linh thạch, ma thạch, thủy tâm chi nhụy, một nửa tất cả đều phải lấy về. Một phần trong số đó, muốn trả nợ các quốc gia cho vay trước đó, còn Thánh Thành đồ vật, quốc gia tương tự chia cho chúng ta bốn cái t·hi t·hể Đế Vương nguyên vẹn”. Linh Linh chậm rãi nói cho Mạc Phàm.
“Cần nhiều như vậy?” Mục Ninh Tuyết cau mày lại hỏi.
“Nguyên khí quốc gia đã đổ vỡ, thành thị đường ven biển cần trùng kiến, các cứ điểm Ôn Châu, Tuyền Châu, Sùng Minh Đảo, Thanh Đảo cho đến thành phố trung ương như Ma Đô, Thiên Tân đã hoàn toàn biến mất, hiện tại chi phí tái đầu tư khổng lồ có thể tưởng tượng. Còn chưa nói đến Tây Bộ, Trung Bộ, Cố Đô, Đế Đô, Bắc Cương thiệt hại bên dưới sau khi lục địa yêu ma tràn vào”. Linh Linh trả lời.
Mạc Phàm gật đầu, xem ra Nguyệt Khuynh Hàn lần này muốn cứng rắn làm việc, dù sao đi nữa, quốc gia long mạch đã tổn thương trầm trọng, không thể lại nhu nhược để cá nhân nào hưởng trọn.
Linh Linh nói tiếp: “Hải yêu t·hiên t·ai sau, quốc gia chúng ta tiêu hao không chỉ là ma thạch, ma cụ các loại tư nguyên, càng quan trọng chính là quốc khố dùng cho tương lai, dùng cho đào tạo cấm chú dự trữ, pháp sư siêu giai dự trữ trong vòng 50 năm tới đều đã biến mất. Bây giờ quốc gia rất cần Phàm Tuyết Thành tương trợ”.
Sự tình nghiêm trọng ngoài dự đoán, quốc gia đã mở tủ, vét cạn toàn bộ tư nguyên tích trữ trong vòng mấy trăm năm để nhường Phàm Tuyết Thành, nhường cả nước tất cả đơn vị tới chống hải yêu t·hiên t·ai lần này.
Bây giờ quốc gia đừng nói quốc khố tư nguyên, liền quốc tế ngoại tệ dự trữ đều là trống không, thậm chí còn thiếu rất nhiều nợ bên ngoài, tỷ như Hy Lạp Parthenon thần miếu, Anh Quốc, Mỹ, Nga.
May mắn kỳ này Liên Hợp Quốc cũng là quyên tặng tương đối nhiều kim tiền, tài nguyên đến viện trợ, giảm bớt thiệt hại khổng lồ sau khi các loại hình kiểm toán sao kê lên. Bằng không, ngân hàng dự trữ nhà nước, quốc khố quốc gia đều đóng băng t·ê l·iệt, thế hệ sau pháp sư muốn đột phá chính là phải nhờ vào cơ duyên tự sinh tự diệt.
Mặc dù cuối cùng là thắng được lấy được đại lượng Hải yêu t·hi t·hể thậm chí Đế Vương nhục thể bị tàn phá, ngay cả dị cốt, tinh phách đều có, quân chủ xác thì càng nhiều. Nhưng mà cái này cũng không phải đại biểu tư cách gán nợ được, trước tiên phải ngồi lên bàn đàm phán, trả nợ liền phải đổi bằng kim tiền.
Hơn nữa, Mạc Phàm biết, phương tây, trung đông không thiếu quốc gia đều giữ lại rất nhiều tài nguyên cùng ma pháp thực lực, kế tiếp quốc gia muốn trùng kiến nhất định phải mượn nhờ quốc gia khác ma pháp lực lượng, Hải yêu t·hi t·hể và đáy biển tài nguyên chỗ lấy được là cần phải giao dịch, đẩy kinh tế khôi phục trở lại.
Tài nguyên biển rất quan trọng, nhưng không phải là tất cả. Biển không có tạo ra địa hỏa chi nhụy, không có thứ nguyên kết tinh, không có phong ma thạch các loại, muốn dùng tới, phải trao đổi. Chẳng hạn như tương lai sắp tới, vong linh sẽ trở thành quốc gia chúng ta ma pháp trọng yếu thai nghén, trước tiên cần phải trao đổi sàn đồ vật, cần mua lại từ Ai Cập ngân khố rất nhiều đồ vật. Mà hỏa pháp sư, lôi pháp sư, thứ nguyên pháp sư cũng là kiến tạo cùng cách thức như vậy, cần nước khác giao dịch, tái khởi trùng kiến. Giang Dục, Đông Vy đang thiếu một cái thứ nguyên kết tinh để đột phá triệu hoán cấm chú.
Phàm Tuyết Thành giữ không dùng tài nguyên cũng không có ít. Phàm Tuyết Thành nhân viên, trừ Tống Phi Dao vừa được cấp tới thủy tâm chi nhụy để đột phá cấm chú ra, cũng không có mấy người thức tỉnh thủy hệ ma pháp.
Trường hợp Vi Nghiễm tương tự, hắn muốn đột phá phong hệ cùng huyền âm cấm chú, vậy thì phải trao đổi tài nguyên. Bất quá, Phàm Tuyết Thành không cần phải lo lắng cho Vi Nghiễm, Vi Nghiễm ngoại trừ là Phàm Tuyết Thành thành viên then chốt, hắn đồng dạng là phán quân tối cao, là vị một trong hai vị đứng đầu thẩm phán quốc gia, tương tự Ngải Giang Đồ bên kia, cấm chú tài nguyên, quốc gia tự nhiên sẽ hết lòng vì bọn hắn.
Buôn bán sỉ thì tốt, nếu có thể mượn quốc gia trao đổi với nhau ở giữa dạng này, Mạc Phàm suy nghĩ, hay là bây giờ đưa thêm tài nguyên thu hoạch cho quốc gia, sau đó chờ quốc gia giao dịch hoàn toàn, chính bọn hắn yêu cầu hoàn nguyên lại đồ vật cần thiết cho Phàm Tuyết Thành.
Việc này Mục Ninh Tuyết và Lãnh Linh Linh bàn sau đó liền được.
Hiện tại, hồn cấp, linh cấp sung túc, thậm chí còn có vô số tài nguyên chế tạo thiên chủng, cùng dạng này Nguyệt Nga Hoàng theo Du Sư Sư thu hoạch phúc lợi, đột phá Á Đế Vương về sau, thiên chủng tương lai có thể nằm trong dự liệu đạt được tương đối đủ dùng cho thành viên chủ chốt.
Phàm Tuyết Thành dự tính kế tiếp trong vòng 5 năm, sẽ có thêm khoảng năm đến sáu cái cấm chú pháp sư thành lập, nhân số đản sinh ra mấy trăm thậm chí mấy ngàn cái siêu giai pháp sư, tổ chức được mấy vạn cái cao giai pháp sư, đào tạo tới hàng chục vạn trung giai lấp khuyết vào, coi như hưng thịnh chí cường.
Đế Vương t·hi t·hể, thiên cấp ma thạch cấp cao tài nguyên đương nhiên là Phàm Tuyết Thành sẽ không chia sẻ cho quốc gia. Sau khi chia xong cho các nước viện trợ, còn lại 10 t·hi t·hể, càng có thêm 4 cái Đế Vương nguyên vẹn từ Thánh Thành, tổng cộng là 14 đầu Đế Vương.
14 đầu Đế Vương này, Mạc Phàm trước đó cùng Mục Ninh Tuyết thống nhất, đó là làm trang bị Thần cấp sáo trang.
Tu luyện bên trên luôn có một cái cực hạn không cách nào vượt qua nổi, cái gì cảm ngộ, cái gì thần thông lĩnh hội cơ duyên, nhưng thứ này chỉ có thể ước, không phải muốn là được. Sinh vật bị mệnh cách ràng buộc, pháp sư bị thế giới tinh thần ràng buộc, bị thiên chất ràng buộc. Vậy thì cách duy nhất để phá rào cản này, để cho thực lực mỗi một người càng cường đại thêm một chút, thật giống như chỉ còn cách sử dụng thần trang dạng này, tương tự Triệu Mãn Duyên, tương tự Thương Văn U Lang.
Nghĩ là làm, mọi người sớm liên hệ đến Thần Tượng Giroud bên kia, cấp đến cho hắn đầy đủ tài nguyên để sáng tạo ra thần cấp ma cụ, thiết kế khít lên người Mục Ninh Tuyết, Mục Bạch, Diệp Tâm Hạ trên thân, cũng để cho Triệu Mãn Duyên, lão lang cái này lần nữa cải tạo ma cụ đến hoàn mỹ.
Đương nhiên, thần trang đối với Mạc Phàm có lẽ có chút thừa, nhưng Mục Ninh Tuyết, Diệp Tâm Hạ, Mục Bạch dạng này đương nhiên không giống. Còn chưa kể phía sau sủng thú, Tiểu Viêm Cơ cần một cái hỏa phụng xiêm y để gia tăng phòng ngự, gia tăng cận chiến đối kháng, Apase cũng cần thêm trang bị, nàng đã mắc kẹt ở chính thống Đế Vương quá lâu rồi, hiện tại đều bị Kỳ Lan Thanh Thánh Xà đuổi kịp. Nên nhớ, Kỳ Lan Thanh Thánh Xà còn chưa tiến tới hoàn toàn kỳ.
Mạc Phàm tại lúc thu dọn chiến trường, tìm được bốn phần nho nhỏ thân thể bị chặt đứt của Kraken, phần thân thể này vậy mà có khả năng tự chữa lành, tự sinh sống ngọ nguậy, cùng tìm thấy được một phần ngư vẩy nhục thể của Siren bị cạo ra ngoài, đây cũng là Quân Vương cấp cao trang bị, hoàn toàn có thể đem tới thiết kế trang phục cho Apase. Phần trang phục này tuy là thiếu đi tinh phách bị Mạc Phàm độc chiếm, nhưng sớm được kết hợp với một cái hoàn chỉnh Đế Vương khác để thiết kế thành một bộ v·ũ k·hí khải giáp ma cụ có đầy đủ hồn yêu vương.
Cho dù có thiếu hồn Đế Vương cũng không thành vấn đề, hồn quân chủ nhưng thu hoạch được rất nhiều, tùy tiện ném vào thay thế, một không được thì một chục cái, một chục cái không được thì một trăm cái. Chỉ sợ Giroud không thiết kế nổi để bố trí số lượng lớn tinh phách như vậy trong một cái thần trang, chứ không sợ thiếu tinh phách !!
14 cái Đế Vương, Mạc Phàm là không tham lam bất cứ cái tinh phách nào cả, hắn đã có trước đó riêng cho phần mình đầy đủ kế hoạch, mà lại, chưa chắc 14 đầu đều có thể nặn đi ra tinh phách, có thể lại là tàn hồn.
Riêng hai cái tinh phách Kraken, Siren bị cất đi để đột phá Thủy Hệ, hi vọng hai cái thượng vị đỉnh vị quân vương này tinh phách là đầy đủ đột phá.
................